Tình Cờ Anh Đã Gặp Phải Em

Chương 1: Chuẩn bị Tỏ tình




Mùa đông đêm lạnh kiến con người phát run bất quá mới chín giờ đêm trong trường hoạt động của sinh viên so với mấy ngày trước đây lại không ít đi là mấy.
Mạc Lục nằm trong chăn bông ngồi ở trên giường với cái máy tính trên màn hình góc trên bên trái rõ ràng là mới vừa lên game không lâu đó là Phong vân Online.
Mới vừa từ bên ngoài trở về bạn cùng phòng Vương Đan cầm trong tay ba phần Ma lạt thang để trên bàn rốt cục nhịn không được chà chà cái chân có chút lạnh cóng. Mạc Lục đối với người trên giường đang niệm Anh ngữ Trần Lệ thấy động tĩnh lập tức tháo xuống tai nghe hướng Vương Đan lộ ra một cái mặt cười to.
“Ưm, phòng chúng ta chỉ có Vương Đan là chịu khó nhất, mai mốt con trai nhà nào lấy được bạn về nhà thật là có phúc ~ “
Giường bên cạnh Trần Lệ là Thu Vân cũng lập tức từ trong chăn thò đầu ra.
“Chính thế chính thế…nếu có cái cờ trao giải ban thưởng thì chắc chắn mình sẽ giành cho Vương Đan. Vương Đan…sẽ cầm nó sau này khoe với chồng con ~ ha ha ~ “
Vương Đan nghe hai nàng tán gẫu thì nửa thật nửa giả nói:
“Mình là vì cái phòng này làm trâu làm ngựa, mấy bà đừng có nhiều lời, chờ ít ngày nữa được nghỉ mời mình về nhà chơi là được rồi!”
Trần Lệ vỗ đùi, kêu lên: “Mình thấy rất được! Vừa vặn ăn mừng tiểu Lục của chúng ta thành công đem sư huynh đoạt tới tay!”
Thu Vân cùng Trần Lệ ăn nhịp với nhau: “Ok! Cứ quyết định như vậy!”
Vương Đan không nói gì liếc mắt qua hai nàng một cái: “Này… bát tự còn không có nhếch lên đây…” Nói rồi Vương Đan quay đầu nhìn Mạc Lục nãy giờ liên tục không lên tiếng.
“Tiểu Lục này… em rốt cuộc chuẩn bị lúc nào thì đi tỏ tình ? Này nếu không sớm làm 1 chút thì Hướng sư huynh tốt nghiệp mất!”
Mạc Lục hồi lâu đều không có trả lời chỉ là ngơ ngác nhìn trên màn hình 1 pháp sư lv 70 tên Lòng ta hướng trăng sáng.
Tỏ tình… chuyện như vậy… Phải tỏ tình….tỏ tình như thế nào….? Không hề nghi ngờ kết quả cuối cùng đương nhiên là phải: tỏ tình!
“Đúng! Tỏ tình phải làm thật sớm, lão nương sẽ đi ngay bây giờ!” Nàng đột nhiên mở miệng, một bộ nghiến răng nghiến lợi, Vương Đan vốn cho là bạn mình không có trả lời sợ hãi kêu lên.
“Tiểu Lục, em nói thật?” Trần Lệ lòng có ưu tư nhìn xem gò má Mạc Lục.
“Cái này…. Theo mấy người có nên hay không bàn luận thư thư 1 chút?”
“Đúng vậy, hiện tại có phải hay không quá vội vàng?”
… Mạc Lục không ngẩng đầu không phải mới vừa rồi các nàng ấy còn đề nghị mình đi tỏ tình? Hơn nữa phải nhanh… Giờ sao có thể! Nàng dầu gì cũng thầm mến Hướng Mãn sư huynh hai năm lẻ năm ngày, ý nghĩ tỏ tình từ rất sớm rất sớm liền xuất hiện trong lòng nàng…
Ngón tay tại bàn phím răng rắc một hồi gõ, một phút đồng hồ sau Mạc Lục ngẩng đầu lên hướng ba con bạn cùng phòng làm cái tư thế chiến thắng.
“Lão nương vừa rồi dùng nick game thăm dò qua, Hướng sư huynh nói hắn khuya hôm nay không có chuyện gì, cho nên trước khi ngủ cơ bản cũng sẽ ở ký túc xá chơi game!” Nói xong, Mạc Lục rời đi ổ chăn xuống giường đi thay quần áo.
Đợi đến khi nàng đem áo khoác mặc vào cùng với khăn quàng cổ… Tất cả vũ khí giữ ấm đều mặc đi ra sau, ba người đối với nàng liếc mắt nhìn, sau đó nhất trí hỏi:
“Tiểu Lục, em thật sự muốn đi?”
“WHY NOT?” Mạc Lục đôi mi thanh tú chớp lên, mặt mày lộ vẻ phong tình không hết.
“Dù sao về sau vẫn phải thổ lộ, cho nên không bằng sớm làm đem Hướng sư huynh đoạt tới tay mới là vương đạo!”
“Mấy đồng chí ở chỗ này chờ lão nương khải hoàn trở về đi!” Nàng nói xong hào khí vạn trượng, đạp giày cao gót xoay người liền ra cửa.
Lưu lại ba con bạn cùng phòng hai mắt nhìn nhau, có nên hay không cùng đi ra ngoài phòng ngừa vạn nhất chuyện này có gì vướng mắc…
Hướng Mãn sư huynh là sinh viên giỏi của khoa tâm lý học. Bộ dạng tuấn tú lịch sự, tuấn suất từ khi học đại học đến khi làm nghiên cứu sinh nhiều năm như vậy liên tục độc bá vị trí của khoa. Nghe nói hắn cự tuyệt qua rất nhiều nữ sinh, số lượng bị cự tuyệt có thể xếp hàng từ kí túc cho tới cổng trường học…
Thậm chí ngay cả đại mỹ nhân đứng đầu khoa cũng thất bại mà về, có thể tưởng tượng cỏ này quá sâu, bó tay khó nhổ! Mặc dù các nàng vẫn cho rằng tiểu Lục hoàn toàn so với Hà Hâm đại mỹ nhân may mắn hơn, cũng hi vọng nàng có thể mã đáo thành công đem Hướng sư huynh bắt lại.
Nhưng là… Hướng Mãn sư huynh thích cô gái có tri thức hiểu lễ nghĩa mà tiểu Lục nhà các nàng… Mặt mũi như quả trứng, vóc người… Phỏng đoán còn chưa mở miệng liền…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.