Tình Cờ Anh Đã Gặp Phải Em

Chương 30: Bằng hữu?




Đêm ba mươi, Mạc Lục ngồi tại trước ti vi nhìn xem trên sân khấuvừa ca vừa nhảy múa, không khỏi cảm động một bả. Bất quá Ngô Kỳ Long đại ca mặc dù vẫn là tuấn lãng như thế, khóe mắt đuôi mày đã có dấu vết thời gian, suất ca hôm nay cũng dần dần già rồi…╮ (╯▽╰ )╭ Mạc Lục cuối cùng không có xem hết tiết mục cuối năm liền đến trước máy tính chơi game.
Trong bang rất náo nhiệt, ngay cả Cim nhỏ vài ngày không có xuất hiện cùng với 1 đôi phu thê khác có một đoạn thời gian không có online Cải thìa cùng Dương Nãi Võ cũng lộ mặt.
[ bang] [vạn thủy thiên sơn chỉ chờ nhàn rỗi] : mọi người xem chương trình cuối năm không ?
[ bang] [hòa thượng rượu thịt] : ca ca ta đã đối với tiết mục cuối năm mất đi hứng thú ~
[ bang] [Thiên Sơn Điểu Phi Tuyệt] : O__O “… Vì vì sao? Em cảm thấy được cũng không tệ lắm a…
[ bang] [nước biếc người ta quấn] : đó là bởi vì Hòa thượng đã già…
[ bang] [hòa thượng rượu thịt] : P, ca ca vĩnh viễn mười tám tuổi!
[ bang] [chim nhỏ ưu thương] : tiểu vạn tử qua hết tuổi tròn mười tám đi?
[ bang] [vạn thủy thiên sơn chỉ chờ nhàn rỗi] : gật đầu ~
Cải thìa đón vô cùng thuận miệng – -
[ bang] [cải thìa] : kết quả nhất định là chân chính mười tám thắng!
[ bang] [Hắc Miêu không ngủ] : +1~
[ bang] [Thiên Sơn Điểu Phi Tuyệt] : +2~
[ bang] [núi xanh như trước ]: ta ủng hộ tiểu tuyệt
[ bang] [Dương Nãi Võ] : +10086~ trăm phần trăm tán thành vợ ta!
Dù cho cấp nhân vật quan trọng đều có mặt đối lập, Hòa thượng vẫn còn vùng vẫy giãy chết:
[ bang] [Hòa thượng rượu thịt] : “Lau, đạo sĩ, thuật sĩ mấy người các ngươi còn không nhanh tỏ thái độ!
[ bang] [đạo sĩ] : hòa thượng ca, huynh xem đến bang chủ còn như thế…
[ bang] [thuật sĩ] : tiểu nhân bỏ cuộc…
[ bang] [Hòa thượng rượu thịt] : dựa vào! ! ! ! Quá là đả kích, cực kì đả kích! ! ! ! ! !
[ bang] [Băng Nhược] : (⊙o⊙ )… Hòa thượng ca, em ủng hộ anh khỏe…
[ bang] [Hòa thượng rượu thịt]: Việt ca, làm người phải phúc hậu! Băng Nhược muội muội, về sau ca ca sẽ che chở cho em, hắc ~
[ bang] [Băng Nhược 】: O (∩_∩ )O cám ơn Hòa thượng ca ~
[ bang] [liên tục bị bắt chước, chưa bao giờ bị vượt qua] : Băng Nhược muội muội, ngàn vạn lần không nên bị hòa thượng biểu hiện giả dối che mắt, mau đứng cạnh đội ngũ hùng hậu của chúng ta ~
[ bang] [Hòa thượng rượu thịt]: chim nhỏ, mau chạy ra đây quản giáo chồng em! Ở trước mặt em lại còn đùa giỡn Băng nhà chúng ta, em đây nếu không quản hắn, hắn càng thêm OOXX ~
[ bang] [nước biếc người ta quấn] : miệng chó không mọc được ngà voi, Việt ca là loại người như vậy sao? Chim nhỏ này, òa thượng lâu không ăn đòn, phỏng đoán ngứa da…
[ bang] [chim nhỏ ưu thương] : ha ha, ta đương nhiên cùng Việt ca là cùng một tuyến!
[ bang] [liên tục bị bắt chước, chưa bao giờ bị vượt qua] : ╭ (╯3╰ )╮ vợ ngoan ngoãn ~PS: hòa thượng, đợi lát nữa đến PK!

Khi đó, cơ hồ tất cả mọi người cho rằng chim nhỏ cùng Việt ca này một đôi sẽ đi vô cùng xa…
Mạc Lục cũng thì cho là như vậy, chỉ là đáng tiếc…
Cửa không có khóa cho nên âm thanh của ti vi trong phòng khách vẫn nhẹ nhàng truyền đến.
Giọng nói MC đếm ngược chờ đợi giây phút giao thừa Mạc Lục vội vàng chạy hướng phòng khách.
Mỗi đêm 30, cả nhà bọn họ ba người cũng sẽ ở cùng nhau đón giao thừa. Cùng nhau lớn tiếng theo MC đếm ngược sau, Mạc Lục nhịn không được hoan hô, mới một năm lại bắt đầu! Lập tức lấy điện thoại di động ra gửi đi tn nhắn năm mới vui vẻ.
Mạc ba ba cùng đi người trong khu mang theo một chuỗi pháo, Mạc Lục theo đuôi cha cùng nhau đi.Cư xá rất náo nhiệt, từng nhà đèn vẫn sáng trưng.
Đám trẻ nhỏ có chút nghịch ngợm trong tay quơ pháo hoa chơi đùa, Mạc Lục nhìn ngứa tay, đưa tay tới cậu bé hàng xóm lấy ít tiền lì xì để đổi lấy 2 cây pháo bông, sau đó vui mừng hớn hở nhen nhóm nó đi theo sau vài đứa con nít quơ múa vui đùa náo loạn lên.
Mạc ba ba chứng kiến con gái như thế, khẽ lắc đầu cười khẽ. Lớn như vậy rồi mà còn cùng chưa trưởng thành, vẫn như đứa bé…Kỳ thật ở trong mắt cha mẹ, cho dù con mình tuổi có lớn hơn nữa, cũng rốt cuộc vẫn là đứa trẻ.
“Tiểu Lục, cha đi lên trước. Chơi rồi về sớm, coi chừng bị lạnh.”
“Dạ~” Mạc Lục khua khua tay.
Trong tay khua hai cây pháo bông cháy hết mới thôi, di động trong túi Mạc Lục vang lên.
Mở ra vừa nhìn tất cả đều là tin chúc tết. Nhưng có 1 tin nhắn, của 1 người làm nàng đột nhiên ngây ngẩn cả người – -
“Mạc sư muội, năm mới vui vẻ!”
Người gửi Hướng Mãn. Nội dung rất ngắn nhưng lại rõ ràng xác thực xác thực tên nhắn cho nàng không phải gửi cho tập thể. Cầm di động ngón tay còn bảo trì tư thế đó, chỉ là có chút run rẩy. Không biết là bởi vì trời lạnh hay là kích động…
Bé hàng xóm bên cạnh chơi đùa thấy vẻ mặt của chị hàng xóm kỳ quái, ánh mắt nhìn trên tay chị thấy ngón tay dừng lại mấy giây mà pháo bông sắp cháy hết, sau đó không chút ngoài ý muốn chứng kiến đối phương bị phỏng tới dậm chân.
Bé nghiêm mặt, cuối cùng nhảy ra hai chữ:
“Chị ngu ngốc.”
Mạc Lục nhìn xem bé hàng xóm bỏ chạy, mắt muốn rơi lệ.
Ài! Đầu năm nay làm người thật sự là càng ngày càng không dễ dàng!
Nàng đường đường một sinh viên tài cao cư nhiên bị 1 thằng nhóc nhìn khinh bỉ sao?
A a a a a – - thế giới này không có thiên lý đi! ! ! ! !
Cuối cùng liếc mắt nhìn tin nhắn, Mạc Lục đưa di động hướng đại túi áo nhét vào, dứt khoát quyết định trở về trên lầu.
Bất quá một cái tin nhắn mà thôi, không có gì. Bình tĩnh, bình tĩnh…..
Về đến nhà, Mạc má mới vừa từ trong phòng bếp hết bận rộn cùng Mạc ba ba vai kề vai ngồi ở trên sofa trong khách sảnh xem ti vi. Mạc Lục cười tủm tỉm chào hỏi, lập tức trở về gian phòng tiếp tục on game.
On QQ cùng trò chơi thấy mọi người nói chuyện đều rất náo nhiệt.
Mạc Lục một hồi sau, sau đó ấn số YY của Nguyệt Hắc Phong Cao nhập đi vào.
Nàng vừa xuất hiện, Nguyệt Hắc Phong Cao lập tức cười nói:
“Tiểu Lục, năm mới vui vẻ !”
Đây là lần thứ hai on YY, Mạc Lục vẫn còn có chút không cách nào đem giọng nói dễ nghe như vậy của hắn so với hình ảnh tên du côn liên lạc cùng một chỗ. Bất quá không thể phủ nhận chính là, được nghe thanh âm này cũng là một loại hưởng thụ .
“Hì hì, côn đồ, năm mới vui vẻ, hắc ~” Mạc Lục dừng một lát, bổ sung:
“Chúc mừng vừa già thêm một tuổi ~!”
Nguyệt Hắc Phong Cao nghe được câu nói phía sau nàng, lập tức lên tiếng cãi lại:
“Sai, mi nên chúc mừng ông đây lại lớn thêm một tuổi!”
Mạc Lục vui vẻ: “Côn đồ, ngươi thật là trẻ con!”
“Tiểu Lục, mi đây là đang vũ nhục ta! ! ! ! ! ! ! !” Hắn đường đường một đại nam nhân cư nhiên bị người ta nói là ngây thơ! ! ! ! ! Không thể chịu được nữa! Nguyệt Hắc Phong Cao đồng chí rốt cục toàn diện bộc phát – - hắn suy nghĩ thật lâu cũng không làm cho rõ vấn đề này thì cũng rốt cục bật thốt ra:
“Mi nha vẫn là đàng hoàng một chút thẳng thắn nói mi đến tột cùng là vì sao dùng phần mềm thay đổi giọng? Hôm nào rảnh chỉ cho ta dùng thử với~ “
Mạc Lục nhịn không được liếc mắt: “Rống, Nguyệt Hắc Phong Cao đồng chí! Có ai nói qua với ngươi con mắt bị mù không hả? ! ! ! !”
“… Mù cái đầu mi, không cần phải ngụy biện ~ ông đây hoả nhãn kim tinh, mi đã sớm lộ ra nguyên hình. Mi nói ngụy trang thành nhân yêu có chỗ gì tốt hả? Một thân trang bị rách rưới, ngay cả 1 người dẫn phó bản cũng không có…”
Mạc Lục nghe hắn nói đạo lý rõ ràng, cười đến rất vất vả.
Chỉ là người nào đó tựa hồ không có phát hiện, thao thao bất tuyệt nói: “Còn giả bộ hoàn toàn như thế, trò chơi, QQ thậm chí ngay cả thanh âm đều giả bộ giống như vậy… Mi rốt cục muốn làm gì?”
“Phốc ha ha ha ha ha – -” Mạc Lục rốt cục cũng nhịn không được nữa, cười nằm sấp ở trên bàn máy tính. Động tĩnh quá lớn, khiến Mạc má má ánh mắt ân cần nhìn xem.
Đợi đến Mạc má má đi, Mạc Lục mới rốt cục đối với tai nghe trêu chọc nói:
“Lão nương nói côn đồ này, ngươi cứ dán cho lão nương hình ảnh nhân rốt cuộc là vì sao ?”
“…” Người này nếu như thực là gay hắn cũng không cần trần truồng chạy ~ bất quá những lời này hắn sẽ không nói ra !
Mạc Lục thấy hắn không nói, tiếp tục bát quái nói: “Lão nương có phải là nhân yêu hay không đối với ngươi mà nói trọng yếu như vậy sao?”
╭ (╯╰ )╮ quả thực quá trọng yếu, trực tiếp quan hệ đến mũi cả đời hắn a ~! Hắn hắng giọng, giả bộ trấn định nói:
“Đó là đương nhiên! Hai ta nói như thế nào cũng là bằng hữu, bằng hữu tự nhiên nên thẳng với nhau! Nếu như ngay cả giới tính loại chuyện nhỏ nhặt này đều giấu này là có có ý gì…”
Mạc Lục mím môi, suy nghĩ trong chốc lát lời của hắn chân thật tính, cuối cùng khẽ cười nói:
“Côn đồ, lão nương coi ngươi là bằng hữu nên sẽ nói! Nước biếc người ta quấn, giới tính nữ, học trường S~ “
Mạc Lục tự giới thiệu sau, ngồi chờ đối phương đáp lại. Nàng cũng không biết mình tại sao lại đối với Nguyệt Hắc Phong Cao có lòng tin như vậy, bằng trực giác nhận định hắn là người có thể tin cậy người. Cho nên cho dù bên kia người trầm mặc vài phút, nàng cũng chỉ biết rất kiên nhẫn chờ.
Lúc đó, ngồi trước máy tính Nhạc Hằng đối mặt với cành ô liu Nước biếc người ta quấn ném tới cảm giác mình thực tại không giống nam nhân tí nào. Băn khoăn cái này băn khoăn cái kia, nếu như đối phương thật sự là người nữ? Nghĩ như vậy liền có chút ít bình thường trở lại. Đối với tai nghe, hắn nói: “Nguyệt Hắc Phong Cao, Nam, đại học N nghiên năm 3.”
Hắn nói xong, đầu kia giọng nữ cười ngọt ngào lập tức nói:
“Bằng hữu?”
Hắn gật gật đầu, giương môi vô cùng khẳng định trở về câu: “Bằng hữu!”
Giờ khắc này, việc đánh cuộc cùng Quân Thiếu Liễm tựa hồ trở nên không hề trọng yếu như vậy…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.