Tình Dung Xuân Sam Mỏng

Chương 18: Linh Đang Nhi mắc cỡ




ED: Han
"Chàng mau rút ra."
Trên người Lan Húc lộ ra những vết ửng đỏ sau khi bị yêu thương, tóc mái ướt át tùy ý dính ở bên mặt, thân mình nhỏ xinh mềm mại nằm trên ngực Tề Trạm, hai chân tách ra rũ ở hai bên sườn eo hắn, bĩu môi dùng ngón tay chọc chọc cơ ngực phồng lên của hắn.
Hắn vừa mới bắn xong một lần, lại không có rút côn th*t ra, tuy đã phát tiết nhưng vật kia vẫn còn vô cùng thô cứng, nhét chặt trong tiểu huyệt nóng ướt, chặn tinh dịch ở trong tử cung, làm bụng nhỏ nàng cảm thấy căng trướng.
"Thiếp muốn uống nước." Mới vừa rồi nàng chảy rất nhiều mồ hôi, đến giọng nói cũng khàn đi.
"Được." Tề Trạm cầm hai chân nàng quấn lên eo hắn, đem nàng bế lên đi tới bên cạnh bàn.
Nàng bị hắn làm cho muốn khóc, chẳng lẽ không thể rút ra rồi mới đi lấy nước sao, cứ như này thì đồ vật hung tàn đang bị nàng hàm chứa kia sẽ thức tỉnh mà tiếp tục tra tấn nàng mất.
Đáng thương cho Hoàng hậu vẫn là vô cùng ngây thơ, không biết rằng, dù nàng không cọ sát thì nó cũng sẽ rất mau tỉnh lại, kỳ thật cũng chẳng khác nhau là bao. Chỉ cần Hoàng thượng không muốn nghỉ ngơi, hắn muốn làm ngươi vài lần là hoàn toàn có thể.
Hắn ôm nàng ngồi xuống trên ghế, rót một ly trà ấm áp, ánh mắt nàng trông mong nhìn hắn, chờ hắn đút nước cho nàng, ai ngờ hắn lại cầm lấy bắt đầu tự uống.
Thấy đôi mắt nhỏ của nàng tràn ngập lên án, hắn xấu xa cong cong khóe môi, ngậm vào một ngụm nước nhỏ, đôi tay nâng khuôn mặt nàng, miệng đối miệng mà đem nước trà mớm cho nàng.
Nàng thật sự rất khát, vội vàng hôn mút môi hắn tựa như trẻ con hút sữa, tuy nhiên vừa rồi hắn chỉ ngậm một ngụm nước nhỏ, mút một chút là không còn, kiều nhân nhi ngẩng đầu nhìn hắn, ánh mắt như chó con đáng thương hề hề.
Vì thế hắn lại cúi đầu uống trà, lại đút cho nàng, làm đến không biết mệt. Lúc sau còn cố ý chơi xấu, ngậm một ngụm trà cũng không chặt, trực tiếp dọc theo khóe môi nàng tràn ra, nước trà tý tách chảy qua cằm nhỏ, chảy xuống cổ dài, lại dọc theo rãnh ngực phập phồng chảy tới trên bụng nhỏ, cuối cùng dừng lại ở chỗ tư mật nơi hai người đang kết hợp chặt chẽ.
Hắn rũ mắt thấy nàng không hề đề phòng mà ngửa đầu, đôi mắt khép hờ, bộ dáng ngoan ngoãn nuốt nước, thật là một vật nhỏ vừa ngây thơ lại gợi cảm, động tác kiều mị sắc tình lại không tự biết.
Chờ nàng thở hồng hộc mà uống hết chén trà khôi phục chút khí lực, nam nhân còn chưa thỏa mãn lại tiếp tục đỉnh sâu vào hạ thân nàng.
"A....Ân......Ân" Nàng ngồi ở trên đùi hắn, thân thể bị động tác cắm đút của hắn làm cho nảy lên, ngọc nhũ nõn nà theo động tác của nàng cũng dao động trên dưới, đỉnh hồng anh ở trong tầm mắt hắn lắc lư qua lại như cố ý câu dẫn người đến hàm hút.
Hắn cũng không cô phụ cảnh xuân tốt đẹp, môi mỏng ngậm lấy núm vú đỏ hồng, dùng đầu lưỡi chơi đùa làm nó cứng lên, nhẹ nhàng nhay cắn, lại dùng lưỡi mềm liếm hút đảo vòng.
Lan Húc một bên bị thao lộng, một bên bị liếm cắn ướt át, không kiềm chế nổi phát ra tiếng rên rỉ nũng nịu không dứt bên tai, khoái cảm tình dục làm khóe mắt cũng dâng lên hơi nước phiếm tình, hắn còn cảm thấy chưa đủ, lại đem nàng ôm quay lại giường, cầm hai chân nàng gác lên bờ vai rộng, không biết từ hộc ngầm nào trên long sàng móc ra một vật đeo vào cổ chân phải nàng, sau đó cúi người đè thấp thân trên, hai tay nắm lấy hai cổ tay nàng tiếp tục mãnh liệt thao lộng hoa huy*t.
Tư thế này trực tiếp đem một nửa thân mình nàng nâng lên, đầu gối rất mau liền chạm tới ngực chính mình, hắn lại dùng tư thế cưỡi ngựa đem long căn thô to từ trên xuống dưới thẳng tắp xỏ xuyên vào thân thể nàng, từng cú đâm vừa sâu vừa tàn nhẫn.
Không thể không nói, nàng thật sự là được trời ưu ái có một cơ thể tốt, vừa mềm vừa chặt lại còn nhiều nước, chỉ cần bị trêu chọc đến động tình liền mềm như không có xương cốt mặc hắn đùa nghịch, quả thực làm cho người thực tủy biết vị* không thể không nghiện.
*thực tủy biết vị: đã nếm qua vị ngon thì sẽ nhớ
Nàng hô hấp có chút khó khăn, liên tục thở dốc mà thừa nhận sự hung mãnh của hắn, tay nhỏ bị chế trụ cuộn thành nắm đấm siết chặt, móng tay đều đâm vào lòng bàn tay.
Khi Lan Húc nhìn đến đồ vật đeo trên cổ chân, mới biết đó là cái lắc bằng vàng được gắn những chiếc chuông nhỏ tinh xảo, theo sự lay động của cổ chân nàng mà vang lên "đinh linh linh". Mỗi lần hắn cắm vào một chút, nó liền vang lên những âm thanh nhỏ vụn, vô cùng trung thực mà hòa hợp với tiết tấu giao hợp.
Mặt nàng hồng như nắng ráng chiều, mang theo chút khóc lóc nức nở đứt quãng mà chỉ trích hắn: "Chàng...lưu manh....Da mặt dày..."
Loại đồ vật này khi còn nhỏ nàng đã từng đeo, khi nàng bướng bỉnh chạy loạn trong sân, các ma ma trong nhà đều không bắt được nàng, theo tiếng chuông thanh thúy sẽ một đường tìm đến. Thế nhưng nàng nằm mơ cũng không ngờ có một ngày loại đồ vật này sẽ sử dụng cho tình huống mắc cỡ đến vậy.
Miệng nàng ô ô nói không ra câu hoàn chỉnh, như đáp lại nàng, hắn còn tà tứ mà cười nghiêng đầu gặm thịt mềm nơi gót chân nàng một ngụm, cắn đến mức khiến ngón chân nhỏ bạch ngọc của nàng đều tê dại đến co chặt lên.
Rất nhanh, thân thể cùng lý trí của nàng đều bị kích thích đưa lên đỉnh khoái cảm cao trào trước nay chưa từng có, một khắc kia khi hắn thuận lợi mà thao mở miệng tử cung, cánh môi nàng hé mở, toàn thân run rẩy một trận rồi hoàn toàn mềm nhũn dưới thân hắn, hôn mê bất tỉnh.
Sau khi tỉnh táo lại cắn chăn suy nghĩ, nàng cảm thấy người này khẳng định cố ý chỉnh mình. Vì sao cố tình đem lục lạc đeo ở bên chân đã lừa hắn là bị thương? Nhưng lại không có chứng cứ, đánh cũng đánh không lại, nhiều nhất cũng chỉ có thể khe khẽ mà chửi thầm hắn keo kiệt thôi.
**
(*)Linh Đang Nhi: thực ra là cái lắc nhỏ, dạng vòng có gắn chuông ( cho ai không hiểu) 
Han: ta định chuyển sang thuần việt nhưng thấy ko hợp nên lại để nguyên tên chương  

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.