Tình Dung Xuân Sam Mỏng

Chương 27: Thật khó ăn no




ED: Han
Lan Húc ánh mắt mê mang, gương mặt hồng hào ướt át, cái miệng nhỏ vội vàng thở hổn hển từ trong trạng thái cao trào chậm rãi phục hồi lại tinh thần, Tề Trạm nắn bóp mông nhỏ của nàng một chút, rất là tự đắc mà chế nhạo nói: "Vật nhỏ vẫn mẫn cảm như vậy."
Lúc này nàng mới phát giác ra hắn đã thay đổi tư thế, đem nàng từ bên cạnh ao bế ôm lên trên người hắn. Long căn thô cứng đâm sâu vào huyệt lộ nóng ướt, bá đạo mà nhắc nhở nàng rằng nó còn chưa phóng thích. Lan Húc có chút buồn rầu, nếu như thời điểm nàng cao trào có thể khiến hắn cũng bắn ra cùng thì thật tốt, cự vật hung mãnh to lớn này thật là khó ăn no.
Tề Trạm nếu như biết được ý tưởng trong lòng nàng khẳng định sẽ đen mặt, chính nàng thân mình kiều mềm lại còn không tự biết lấy, mới chạm vào một cái liền ướt, thao quá hai phát liền cao trào đến tiểu ra, nếu muốn hắn cùng nàng giống nhau, thì hùng phong của Hoàng đến bệ hạ ở đâu a.
"A......Aaa......" Hắn lại bắt đầu kích thích động tác đâm cắm giữa hai chân nàng, Lan Húc liền yêu kiều kêu ra tiếng, đùi ngọc thon dài ở hai bên hông hắn kẹp đến càng ngày càng gấp.
"Đừng cuốn chặt chân như vậy, phu quân không động được." Tề Trạm như trừng phạt mà hung hăng mút lấy môi nàng, đem hai chân nàng đang cuốn chặt ở sau thắt lưng hắn tách ra từng chút.
Đôi môi non mềm bị hắn hôn đến sưng đỏ, miệng nhỏ dưới hạ thân cũng bị căng rộng ra hàm nuốt lấy côn th*t thật lớn của hắn, hoa môi diễm lệ bị căng đến mức vừa mỏng lại trắng, một vòng thịt huyệt tinh tế dán chặt bám vào trên thân gậy, bị kéo tới bên ngoài theo động tác rút ra rồi lại đảo cắm sâu vào nội huyệt, có chút đáng thương như là tùy thời sẽ bị xé rách.
Sau cao trào, hoa huy*t vô cùng mềm mại nóng ướt, côn th*t thọc vào bị thịt non ở các góc độ bao vây chặt chẽ lấy mà liếm triền, không ngừng cắn hút, thậm chí gân xanh cổ trướng trên côn th*t cũng đều bị ôn nhu tinh tế mà giảo lộng. Chất lỏng nội huyệt dư thừa, côn th*t như được ngâm trong d*m thủy ấm áp, từng cỗ mật dịch tưới lên cự vật nóng bỏng, khiến Tề Trạm sảng khoái đến mức nặng nề thở dốc không thôi.
Chính hắn điên cuồng thao lộng đến hưng phấn, nhưng vật nhỏ không an phận kia bị cắm quá mạnh mẽ nên không chịu nổi, kiều khóc bám vào bờ vai của hắn rướn người lên trên, ý định muốn đem côn th*t rút ra một ít.
Đùi nàng dùng đến lực liền khiến huyệt nội hung hăng mà buộc chặt, Tề Trạm bị siết đến da đầu tê dại, bàn tay to bấm sâu vào thịt mông nàng, gầm nhẹ ra tiếng.
Mông nhỏ Lan Húc bị bấm có chút đau, hai mắt nàng đẫm lệ mông lung mà treo trên vai hắn, vô cùng đáng thương kêu ra tiếng: "Phu quân, thiếp mệt mỏi."
"Luyện tập nhiều thì lần sau sẽ không dễ dàng mệt mỏi nữa." Hắn duỗi tay vuốt nhẹ hai cái ở lòng bàn chân Lan Húc làm nàng kêu lên một tiếng sợ hãi, thân mình run lên cả người liền trụy xuống, ở dưới tác động của trọng lực nàng trực tiếp ngồi sâu lên côn th*t vẫn đang cứng rắn đứng thẳng của hắn, đem nó hàm đi vào đến tận gốc, chỉ còn lại hai khối thịt cầu lộ ra ở ngoài huyệt khẩu.
Lần cắm này quá mức độc ác, thô bổng kia nhanh chóng nghiền ép mỗi nếp gấp thịt mềm nơi huyệt lộ, những điểm mẫn cảm bên trong bị lực đâm mạnh mẽ chạm tới không sót chút nào, nàng đến kêu cũng không kêu ra tiếng, trước mắt tràn ngập một mảng bạch quang, trong đầu như có từng chùm pháo hoa màu sắc rực rỡ nổ tung thành vô vàn mảnh nhỏ.
Tề Trạm chịu đựng khoái cảm co rút chặt chẽ mà cắm đến hơn trăm phát nữa, giữa háng bụi cỏ thô cứng màu đen đều dính không ít bọt màu trắng, lúc ấy hắn mới buông lỏng tinh quan, đem long tinh nùng bạch hùng hậu bắn vào sâu bên trong tiểu nhân nhi đang mê dại. Ở giữa làn sóng cao trào, hắn vẫn nhắm mắt lại ôm lấy mông nàng nhẹ nhàng đưa đẩy, kéo dài loại khoái cảm mãnh liệt kích động khiến người nhiệt huyết sôi trào kia.
Hắn ôm nàng đứng ở trong nước thở dốc một trận, thẳng đến khi bình phục lại hô hấp, lúc này mới đem tiểu tâm can nhi bị lăn lộn đến mềm như bông đặt ở bậc thang của dục trì.( Han)
Chân sau hắn quỳ đứng ở trong nước, một tay đỡ lấy vai nàng phòng ngừa nàng trượt chân ngã xuống, hai ngón tay cắm vào tiểu huyệt cẩn thận mà đem tinh dịch trắng đục moi ra. Nàng không còn chút sức lực mà giữ lấy cánh tay hắn: "Phu quân, không cần lộng nữa....thiếp không chịu được." Đến cả thanh âm kháng nghị cũng mềm mềm mại mại, nghe ra như tiếng nũng nịu câu người.
Hắn biết vật nhỏ này xác thực là đã mệt mỏi, ngay cả hắn đang giúp nàng rửa sạch hay trêu chọc cũng đều không phân biệt nổi, ngốc tử.
Tề Trạm nắm lấy mu bàn tay tế bạch của nàng, nhẹ giọng nói: "Ta không lộng, chỉ giúp nàng rửa sạch rồi mang nàng về nghỉ ngơi."
Lan Húc nghe thế liền nhắm mắt lại, gật đầu lung tung mấy cái, tùy ý hắn mở rộng chân nàng tinh tế rửa sạch.
Cuối cùng hắn đem nàng ôm quay lại ao, tắm sạch lớp mồ hôi mỏng trên người cả hai, rồi dùng khăn lau khô khuôn mặt nhỏ ướt đẫm của nàng, sau đó dùng khăn vải lau khô thân thể, bế nàng ôm đi về phía phòng ngủ.
Lan Húc gần như sắp ngủ, mơ mơ màng màng có chút cảm giác hạ thân lại bị dị vật thô cứng đi vào, đồ vật kia còn rất lớn, đem nàng căng đến vừa đầy lại trướng. Nàng vặn vẹo thân mình, bên tai liền truyền đến tiếng nói trầm thấp mê người của hắn: "Buổi tối Húc Nhi hàm chứa phu quân ngủ được không." Cơn buồn ngủ khiến nàng nghe không rõ, nhưng nàng cảm thấy hẳn là hắn đang hỏi vấn đề gì đó, cũng không mở mắt ra, chỉ ngoan ngoãn mà đáp ứng: "Được"
Vì thế côn th*t nóng bỏng kia chậm rãi đâm đến tận hoa tâm, thân mình tế bạch của nàng như tiểu miêu ghé vào trên người hắn, hoa huy*t ngậm long căn thô trướng, hoàn toàn ngủ say.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.