Tinh Linh Trên Vai Dã Thú

Chương 2: Mới tới khác thường




“Tê…đau…” Estes ôm ót đứng lên. Hiện tại trước mắt cậu đều là màu đen cái gì cũng không thấy rõ, nhưng trên tay có mấy chỗ bầm không cần xem cũng biết đang sưng rất to.
Muốn nói vì cái gì lại bị thương thì chỉ có thể nói tai bay vạ gió, vốn cậu đang bay hảo hảo trên trời, không nghĩ tới nửa đường lại gặp một tinh linh bảo bảo đang cưỡi Ma tước bỗng quay đầu hướng về phía cậu lao thẳng đến. Lực đạo to lớn trực tiếp đem cậu từ trên cao rơi xuống. Mà Estes rơi xuống chỉ thấy toàn thân 1 trận đau nhức truyền tới rồi hoàn toàn lâm vào bất tỉnh.
Cũng không biết cậu đã hôn mê bao lâu. Cái gáy đau nhức, hai mắt cũng dần nhìn thấy mọi vật. Cậu thấy mình đang ở trong 1 khu rừng rậm u ám, ánh trăng xuyên qua cành lá rơi xuống từng mảng trên mặt đất làm bốn phía càng thêm thâm trầm ảm đạm.
Estes thế nhưng không bị khung cảnh này dọa sợ, dẫu sao cậu cũng là tiểu tinh linh nên đối với thực vật chỉ càng thêm thân thiết. Điều cậu quan tâm bây giờ là mình đang ở đâu. Là 1 tinh linh phát thư, khắp đồng thoại vương quốc chưa có nơi nào mà cậu chưa đi qua mà cậu cũng chưa từng nghe nói ở vương quốc có nơi như thế này. Thực vật bốn phía sinh trưởng cao lớn quá mức chưa nói, ngoại hình đều không phải loại tiểu tinh linh bọn cậu sẽ thích. Bọn cậu thích tạo ra các loại thực vật xinh đẹp khéo léo. Khắp vương quốc, cây cối có thể cao hơn 10 thước có thể đếm được trên đầu ngón tay, mà nơi này tùy tiện 1 gốc cây cũng vượt xa độ cao đó.
Quay đầu nhìn đôi cánh mình luôn bảo dưỡng vô cùng xinh đẹp giờ đã xuất hiện không ít vết xước, mấy chỗ thậm chí còn bị rách hẳn, xem ra cậu không thể bay tiếp được.
Hoàn hảo túi vẫn còn tại bên người, cúi đầu nhìn khoá vẫn đang đóng hảo, cậu nhẹ nhàng thở ra, đi đến bên cạnh cây “Cỏ nhỏ” so với cậu còn cao hơn mấy lần. Estes ngồi xuống, dựa vào nhánh cỏ bắt đầu tìm kiếm trong túi nhỏ. Không bao lâu sau, cậu từ trong túi lấy ra 1 trái cây nhỏ màu lam bỏ vào miệng.
Sau lưng có chút ngứa, Estes cố gắng quay đầu nhìn xem. Đây là lần đầu tiên cậu đổi cánh, Estes muốn quay đầu nhìn xem 1 chút bộ dạng nó sẽ như thế nào. Đáng tiếc cổ cậu vẫn là không thể xoay 180 độ được nên cũng chỉ miễn cưỡng thấy cánh mà không thấy sau lưng. Vì thế Estes lại lấy từ túi ra 1 chiếc gương, chỉnh góc độ phía sau lưng, cuối cùng cũng nhìn được 1 chút.
Chỉ thấy gốc cánh chỗ tiếp giáp với cơ thể đang từng chút bóc ra, cũng không đau chỉ là có chút ngứa. Estes cũng không dám dùng tay xả xuống nên chỉ có thể kiên nhẫn đợi.
Đôi cánh bướm thật to cuối cùng cũng bóc hết toàn bộ, vỏ cánh bị tàn phá nhưng vẫn xinh đẹp như cũ khi rơi xuống đất liền nhanh chóng hóa thành quang điểm, tiêu thất không còn dấu vết. Có chút tiếc nuối nhìn phía trước đã không còn gì, rồi Estes lại chú mục phía sau lưng mình. Phía sau nơi vốn là đôi cánh dài giờ chỉ còn nộn thịt đỏ tươi không có làn da. Những điểm sáng tụ hội ở nộn thịt ấy, rồi lại biến dài ra, lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được dần hình thành lên 4 phiến cánh màu lam xinh đẹp.
Estes vừa lòng vuốt đôi cánh lớn của mình. Nó thật yếu ớt, không đủ hữu lực để gánh vác việc phi hành. Nó cần 1 thời gian để thích ứng mà lần này lại vừa đúng 2 ngày. Lưu luyến không rời buông ra đôi cánh. Estes đứng dậy chuẩn bị rời khỏi phiến rừng rậm u tối này, giờ cậu cũng không biết mình đang ở đâu nữa.
Tùy tiện chọn 1 phương hướng, cậu cứ đi theo cách bình thường. Nhưng là cậu quá nhỏ sợ rằng có chạy cũng không tới được trăm mét, so với bay chậm hơn không biết bao nhiêu lần, hơn nữa còn làm cậu mệt đến thở hồng hộc. Biết rằng cứ liều mạng như thế cũng không được, thôi cứ gọi xe cho nhanh.
Từ trong túi lấy ra 1 cái kèn bằng hoa loa kèn. Estes dùng sức thổi vài cái. Theo tiếng kèn 1 con chuồn chuồn bay đến, dừng trước mặt cậu.
Estes buông ra nhánh cỏ đang nắm trong tay, thời điểm chuồn chuồn dừng lại trước mặt cậu sinh ra 1 luồng gió mạnh thiếu chút thổi bay cậu đi. Khi Estes nhìn đến con chuồn chuồn trước mặt, cậu liền hết chỗ nói, thảo nào mình lại thiếu chút nữa bị người ta thổi bay mất, con chuồn chuồn này so với những con cậu hay cưỡi to hơn gấp mấy lần. Chuồn chuồn bình thường mà cậu nói thường chỉ chở được 1 tiểu tinh linh [ở Đồng thoại vương quốc động vật đều to] mà con này có chở 5,6 tiểu tinh linh cũng không sao.Vóc dáng to lớn như vậy phỏng chừng xe thuê còn muốn nhỏ hơn.
Estes lấy từ trong túi ra mấy quả màu đỏ thẫm to hơn cả đầu cậu. Loại trái cây này gọi là trùng trùng quả, thứ mà côn trùng khắp đồng thoại vương quốc thích nhất chỉ có tiểu tinh linh có năng lực tạo ra. Vì vậy các tiểu tinh linh thường dùng loại quả này trao đổi với côn trùng để nhờ chúng chở họ đi.
Con chuồn chuồn trước mặt cho tới giờ cũng chưa từng thấy qua quả trùng trùng. Nhưng điều này không đáng ngại, nó thích thứ này. Nhìn sinh vật lạ đang ôm quả trùng trùng đi tới trước mặt mình thì chuồn chuồn với trí tuệ thấp cũng chỉ biết sinh vật này vô hại và có thể thân cận được. Chuồn chuồn há miệng ăn quả rồi sau đó nhìn con “côn trùng” chưa từng gặp mặt kia. Estes gian nan leo lên lưng chuồn chuồn. Trời cao ban ơn cho các tiểu tinh linh có khả năng câu thông với các loài khác khiến chuồn chuồn hiểu được ý tứ của cậu mà từ từ bay lên.
Estes ngồi trên cánh của chuồn chuồn, 1 bên chú ý không cho chính mình rơi xuống 1 bên quan sát chung quanh. Đáng tiếc 4 phía tối đen như mực, cái gì cũng nhìn không rõ cậu đành phải từ bỏ.
Bay càng lâu, Estes càng cảm thấy mình không còn ở vương quốc đồng thoại nữa, vì cậu chưa từng biết vương quốc đồng thoại có cánh rừng lớn như vậy. Tại đồng thoại vương quốc chỉ có 5 cánh rừng rậm: Nằm ở 4 hướng đông tây nam bắc là 4 cánh rừng xuân hạ thu đông là nơi ở của các tiểu tinh linh với mùa tương ứng mà cánh rừng trung tâm là nơi tinh linh nữ vương và các tiểu bảo bảo ở tại Nhã Duy Thụy Tị mặc kệ có là nơi nào thì Estes cũng đều đã đi qua nhưng không đâu giống như nơi này. Tối đen 1 mảng không nói, nhưng lấy tốc độ của chuồn chuồn 4 mễ 1 giây bay giữa ban ngày mà cậu không thể nhìn thấy bất cứ tiểu tinh linh hay nhà ở nào đã xác thực rõ vấn đề.
Khi đến gần 1 hồ nước, Estes đành thỉnh chuồn chuồn thả mình xuống. Dù sao khi không xác định được phương hướng thì không chạy loạn vẫn tốt hơn. Sau khi chia tay với bạn chuồn chuồn, Estes chui qua bụi cỏ đi đến bên hồ. Đứng ở 1 khoảng đất không có cây cối, cậu ngẩng đầu nhìn mặt trăng trên bầu trời. Khác với Ngân Nguyệt xinh đẹp của vương quốc, ánh trăng nơi đây trong mờ nhạt mang theo 1 tia hồng yêu dị, vừa thần bí lại vừa quỷ dị. Mà quan trọng hơn cả là nó như 1 cái bàn tròn, đêm nay là đêm trăng tròn!
Vội vàng đem những đóa hoa mà nữ vương muốn hắn gửi đi lấy ra. Những mầm non nguyên bản phiếm ánh huỳnh quang lục sắc giờ đã mất đi tầng hào quang, lẳng lặng nằm trong túi nhỏ.
“Như thế nào lại…?” Estes suy sụp vai, cậu nhớ rõ ràng từ lúc li khai đến hôm rằm tiếp theo còn tận hơn nửa tháng nữa như thế nào giờ lại nhìn thấy trăng tròn? Thế này thì thật không xong! Những đoá hoa tinh linh này chỉ có ở lúc trăng tròn mới có thể nở hoa, kết quả dựng dục tiểu tinh linh bảo bảo, nếu lỡ mất lần trăng tròn đầu tiên thì chúng vẫn ra hoa kết trái nhưng không thể sinh ra tiểu tinh linh bảo bảo được nữa. Mưu sát toàn bộ tiểu tinh linh bảo bảo đời kế, mắt Estes có chút đỏ lên. Là lỗi của cậu mà chuyện này mới phát sinh.
Sắp xếp lại túi, Estes lấy ra 1 mầm cây nhỏ trồng xuống đất. Mầm cây vừa chôn xuống đất thì trong khoảnh khắc đã nảy mầm thành 1 cây trưởng thành bộ dạng giống như sồ cúc, nụ hoa là 1 mặt kính tròn, lá cây có những nốt tròn kì lạ.
Estes trên lá cây nhẹ ấn những nút tròn, cậu định thông qua tinh linh hoa liên lạc-chỉ sử dụng được ở nơi có ánh sáng- gọi cho các tiểu tinh linh khác. Loại cây này là do các tiểu tinh linh tạo ra để sử dụng như điện thoại di động, bất quá nó chỉ có công năng nghe và nói mà thôi.
Mặt kính ở nhụy hoa trung tâm chớp động vài cái giống như tín hiệu hoạt động, kéo dài trong chốc lát rồi cuối cùng thong thả trở về bình thường. Trên mặt kính không hiện lên bất kì hình ảnh tinh linh nào. Nhìn mặt kính trống rỗng, Estes giật mình “Nơi này rốt cuộc là địa phương nào vậy?” Chưa chết tâm cậu lại tiếp tục thử thêm vài dãy số nữa.
Tinh linh hoa liên lạc có phạm vi hoạt động bao phủ toàn bộ vương quốc. Chỉ cần biết mã liên lạc của đối phương thì luôn có thể cùng đối phương liên hệ mà không cần lo đến vấn đề mất tín hiệu vì tín hiệu của tinh linh hoa liên lạc là dựa vào thực vật truyền tin mà Đồng Thoại vương quốc thì không đâu không có. Mà hiện tại ngay giữa rừng rậm đầy cây cối cậu lại không liên hệ được nổi với bất kì tiểu tinh linh nào khác, điều này nói rõ rằng cậu đang ở vùng đất không có tiểu tinh linh sinh sống.
Nhưng tiểu tinh linh là người thủ hộ của thực vật nên đã có cây cối thì không thể không có tiểu tinh linh. Lại nhìn đến nơi này cây cối quá cao lớn mà động vật cũng rất khổng lồ, lại thêm ánh trăng kì dị Estes không thể không thừa nhận cậu đã không còn ở vương quốc Đồng Thoại nữa và có khả năng là cậu cũng sẽ không tìm được đường về.
Lão sư (thầy giáo) của Estes từng nói với cậu ở bên ngoài vương quốc Đồng Thoại có vô số thế giới khác. Những thế giới này cùng Đồng Thoại vương quốc hoàn toàn bất đồng lại tràn đầy nguy hiểm. Tiểu tinh linh không cẩn thận rơi vào khe không gian dẫn tới những thế giới này có thể sẽ gặp nhân loại- những sinh vật trí tuệ. Nếu vận khí tốt thì có thể trở về còn vận khí kém thì sẽ trở về với tự nhiên (chết ý mà) Mà những tiểu tinh linh may mắn có thể bình an trở về sau khi đi qua những khe hở này cũng đều công nhận tính chân thật của chuyện đó cho nên trong mắt mọi tiểu tinh linh thì ngoại trừ vương quốc Đồng Thoại mọi thế giới khác đều vô cùng nguy hiểm
Hiện tại xem ra cậu đã rơi vào một khe hở không gian như vậy, thế giới cậu đang ở phải chăng đúng là tràn đầy nguy hiểm như vậy? Ý tưởng vừa hiện lên trong đầu, Estes nhịn không được đánh một cái rùng mình
Tác giả cho biết: Đoạn văn này được lấy cảm hứng từ các nhân vật tinh linh trong hoạt hình, búp bê Barbie, Đoremon ~ tiểu tử này hảo dễ thương a~

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.