Tinh Linh Trên Vai Dã Thú

Chương 41: Trò chơi (Thượng)




Ăn xong cơm lại không có việc gì để làm (năng lượng không đủ, TV bị cấm sử dụng) Estes nhàm chán lăn lộn trong lòng Carlos “Anh nhanh nghĩ xem có cái gì hay để giết thời gian đi, em sắp chán chết rồi đây này!”
Carlos : “Trò chơi của thú nhân không thích hợp với em” cho nên hắn thật sự cũng không nghĩ được cái gì cả.
“Vậy á thú nhân thì sao? Bọn họ bình thường ở nhà làm gì?”
“Không biết” hắn còn chưa từng cùng á thú nhân nào ở chung, làm sao biết được việc này? Bé tiểu tinh linh nhà mình thật đúng là thích ép buộc người khác, đã lạnh như thế này rồi còn đòi chơi “Nhàm chán liền ngủ chút đi, ngủ qua mấy ngày này rồi anh lại kêu Cattleya tới đây chơi với em được không?”
“Không được, em đã ngủ cả một ngày rồi, bây giờ không ngủ được nữa?” Estes rất buồn bực nha, cậu cũng không phải gấu ngốc ngủ qua mùa đông ” Anh mau kiếm việc gì để em làm giết thời gian đi a ! ! !”
Ánh mắt của Carlos theo sự lăn lộn của Estes dần dần chuyển biến. Thú đồng (mắt thú) từ màu vàng nhạt chuyển hóa thành màu vàng đậm, bên trong lộ ra một cỗ quang mang khiến người sợ hãi, hắn ách cổ họng nói “Giết thời gian? Còn yêu cầu gì nữa không?”
Bị cặp thú đồng kia gắt gao nhìn, Estes lại không hề phát giác được nguy hiểm cận kề, cậu vẫn tiếp tục vặn vẹo, đá chân lung tung “Đương nhiên đủ thú vị có khả năng giết thời gian ~ còn nhất định phải chơi được ở trên giường a, thời tiết lạnh thế này em hông muốn xuống đất xíu nào” đôi mắt màu lục trong suốt xoay tròn, không thể trông cậy vào mỗi mình Carlos, cậu cũng phải hảo hảo ngẫm nghĩ xem có cái gì thích hợp cho hai người cùng nhau chơi đùa hay không.
Chơi cờ hay là đánh bài tốt hơn đây?
“Thú vị…..giết thời gian…..trên giường…” Carlos cúi đầu nhìn xoáy tóc của Estes “Thật ra có một trò phù hợp với yêu cầu của em, nhưng chỉ sợ em không thích thôi”
“Là cái gì? Anh phải nói rõ trước thì em mới biết là có thích hay không chứ?” Estes vừa nghe liền ngẩng đầu nhìn Carlos. Vì cậu vốn đang ngồi trong lòng Carlos, lưng dán vào ngực hắn cho nên cậu vừa mới ngẩng đầu một cái thì đã khiến cho môi của Carlos đụng vào cái trán trơn bóng của cậu rồi.
“Việc này nói thì không rõ được. Không bằng chúng ta cứ làm thử trước xem em có thích hay không?” đôi môi Carlos đang dán ở trên trán của Estes chậm rãi đi xuống, dừng ở cái mũi cao cao, sau đó nhẹ nhàng cắn một ngụm.
Estes ở góc độ hiện tại chỉ có thể nhìn thấy hầu kết và cái cằm hình dạng tuyệt đẹp của hắn. Carlos cắn cũng không mạnh, cậu chỉ cảm thấy hơi ngưa ngứa nhột nhột “Việc gì mà thần thần bí bí vậy a?”
“Muốn thử hay không? Có thể khiến em nóng lên nha” Carlos không trả lời vấn đề của cậu mà ngược lại dùng giọng nói trầm thấp từ tính dụ hống.
Hắn vừa nói như vậy bàn tay to đang ôm eo Estes ở trong ổ chăn cũng bất động thanh sắc cởi nút thắt quần áo của cậu.
Estes cảm thấy bộ dạng của Carlos hiện tại có chút kỳ quái nhưng lại không biết kỳ quái ở điểm nào, hơn nữa lời nói của hắn lại rất hợp ý cậu nên cũng không nghĩ nhiều mà vui vẻ hỏi “Thật sự sẽ nóng lên sao?”
“Đương nhiên” Carlos khẳng định đáp.
“Chơi vui lắm sao?”
“Hẳn là cũng không tệ” Carlos không dám khẳng định, nói thật hắn cũng chưa bao giờ làm qua, chỉ mới xem qua một chút tư liệu về phương diện này mà thôi.
Ngữ khí chần chờ của Carlos khiến Estes nhăn mi “Chơi vui chính là chơi vui, không vui chính là không vui, như thế nào còn ” hẳn là ” ?
“Anh chưa từng “chơi ” , nhưng nghe bọn họ nói rất thú vị” Carlos đã cởi xong nút thắt ở phía ngoài cùng rồi, bắt đầu hướng nút thắt bên trong tiến công mà Estes vẫn hoàn toàn chưa phát giác ra, không thể không khen ngợi động tác của hắn thực nhẹ. ( Shoorin : ngươi, hỗn đản chuyện này đáng tự hào sao?!? )
“Nguyên lai anh cũng chưa làm qua việc này sao?” Estes đối với việc “Carlos chưa làm qua” tràn ngập tò mò. Cậu hưng trí bừng bừng xoay người, mặt đối mặt với Carlos lại vừa vặn ngăn chặn được ý đồ của hắn là cởi quần áo cậu ” Vậy chúng ta cùng làm thử đi, anh mau nói xem cần làm như thế nào?”
“Vậy thì chốc nữa cái gì cũng nghe anh nhé?” Tay của Carlos theo lưng của Estes hướng lên trên, sau đó dừng ở đầu vai, giữ cổ áo của cậu bắt đầu cởi xuống.
“Hảo, đều nghe lời anh…..Uy, anh làm gì mà cởi áo của em?” Estes cuối cùng cũng phát giác được không đúng – vô nghĩa, đều bị người cởi áo ra rồi mà còn không phát giác thì chỉ có thể là người thực vật !
“Làm việc này không thể mặc quần áo” Carlos còn nói rất nghiêm túc “Sẽ làm bẩn chúng”
Cái loại trò chơi gì mà ở trên giường chơi lại có thể làm dơ quần áo? Estes hoàn toàn không hiểu.
Bất quá Carlos đã nói vậy cậu cũng đành ngoan ngoãn để hắn cởi quần áo của cậu ra.
Carlos nhanh chóng cởi hết quần áo của Estes chỉ còn lại một kiện nội y mỏng manh để giữ ấm – lo lắng cởi hết thì cậu sẽ phản kháng – vươn tay kéo tay cậu nắm lầy quần của mình “Em cũng giúp anh cởi đồ đi”
“Di, anh cũng phải cởi à?” Estes kì quái, cậu còn tưởng chỉ có mỗi mình thôi chứ ” Nhưng cởi ra anh không lạnh sao? ” tuy rằng hai người đều đang đắp chăn nhưng cậu khẳng định phía sau lưng Carlos vẫn có khe hở.
Carlos nghĩ nghĩ sau đó cả người đột nhiên ngã về phía sau.
“Sao anh lại đột nhiên nằm xuống vậy?” Estes bị hắn lôi ngã xuống cùng, cả người ghé ở trên người hắn còn bị đụng mạnh lên bộ ngực dày rộng của hắn.
“Như vậy không phải sẽ không lạnh nữa sao? Đụng đau sao?” Carlos vươn tay nhu nhu cái mũi của Estes.
“Đau a~ !” Estes khụt khịt cái mũi, bởi vì bị đụng rất mạnh nên nước mắt cũng chuẩn bị trào ra rồi.
“Để anh xem nào” Carlos kéo cậu lại gần, thấy cái mũi có chút đỏ lên liền nhẹ nhàng thổi thổi ” Ngoan nào, sẽ hết đau ngay”
Hô hấp nhẹ nhàng thổi tới cái mũi làm cậu hơi nhột, lại có chút xấu hổ, Estes ngượng ngùng nhắm mắt lại.
Carlos lại thừa dịp hôn lên môi cậu.
Estes cả kinh mở mắt.
Liếc mắt một cái liền nhìn thấy đôi mắt dã thú màu vàng đậm kia.
Sắc thái phi thường hoa lệ khiến cho kẻ bị nó nhìn chằm chằm liền không rời được tầm mắt, chỉ có thể ngơ ngác nhìn hắn khóa trụ linh hồn và thể xác của mình.
Carlos khai mở miệng của Estes, đầu lưỡi dò xét đi vào, liếm liếm hàm răng trắng thẳng tắp, còn đảo qua hàng lợi màu hồng nhạt.
Lợi là một chỗ vô cùng mẫn cảm, bình thường Estes vô tình liếm một chút đã thấy ngưa ngứa rồi mà lúc này lại bị Carlos đảo qua liền khiến cho cả người nhịn không được run lên, người cũng hồi phục tinh thần, há miệng ra định nói chuyện.
Carlos cũng không bỏ qua cơ hội tốt này, đầu lưỡi xâm nhập vào bên trong khoang miệng, chuẩn xác tìm được đầu lưỡi của Estes, bắt đầu cuốn lấy.
Thô ráp lại mang theo hương trái cây, cũng chính là hương vị cháo trái cây vừa ăn lúc nãy. Carlos thực ôn nhu nhưng cũng mang theo hương vị bá đạo và cường thế không cho phép cự tuyệt. Estes đầu “oanh” một tiếng nổ tung, đầu trở nên trống rỗng, trong tâm trí chỉ còn lại mỗi hương vị trái cây thản nhiên kia.
Không chút kinh nghiệm khiến cậu chỉ có thể cứng người thể mặc Carlos làm xằng làm bậy, thậm chí cũng quên luôn phản kháng.
Carlos nhìn bộ dạng ngốc hề hề của Estes, càng nhìn càng cảm thấy đáng yêu, trong lòng hỏa thiêu càng vượng, động tác cũng ngày càng lớn mật. Đầu lưỡi trong khoang miệng khéo léo tùy ý lang thang, khi thì quấn lấy cái lưỡi ngọt ngào, khi lại liếm hút đầu lưỡi, đem nước bọt và không khí ở bên trong cướp đoạt không còn chút nào.
Estes bị hôn đến đầu choáng mắt hoa hít thở không thông, lúc này mới phản ứng lại vươn tay đẩy Carlos ra.
Carlos ly khai miệng của cậu nhưng vẫn không buông tha, trong lúc cậu đang cố gắng điều chỉnh hô hấp, Carlos từ từ dời xuống, một bên dùng chóp mũi cọ cọ Estes, một bên cắn cắn hầu kết nho nhỏ của cậu.
Nơi yếu hại bị người công kích, Estes theo bản năng cảm giác được nguy hiểm và sợ hãi nhưng cậu lại biết rõ Carlos sẽ không làm hại cậu nên dùng ngữ điệu chưa hoàn toàn bình ổn hô hấp phát ra mấy từ ” Carlos….đừng….”
“Không thoải mái sao?” Carlos nhìn mặt cậu đỏ bừng một mảng, đôi mắt lục sắc lóe lên quang mang nhàn nhạt tựa như hào quang khi ánh mặt trời chiếu xuống mặt hồ, vô cùng chói mắt. (so sánh kiểu VN thì là óng ánh như vảy cá ý)
“Không phải…..nhưng là ” Estes luôn cảm thấy chung quy có chỗ nào đó không đúng.
“Bình thường anh cũng hôn em như vậy, em cũng không thoải mái sao?” Carlos nói xong lại dùng lực ở chỗ hầu kết hút vài cái, lập tức vài dấu đỏ hiện lên rõ ràng.
“Cáp~” Estes không biết là đau hay tê dại mạnh hít một hơi, tay ngăn cản tay Carlos cũng không còn chút khí lực nào nữa.
Carlos thấy cậu không có kháng cự, tay liền theo vạt áo chui vào bên trong, cảm giác được một mảng mềm mại nhẵn nhụi.
Tay của Carlos có chút lạnh khiến Estes bừng tỉnh : “Bình thường không phải làm như thế này !”
“Như vậy không tốt sao?” Carlos đột nhiên kéo nội y của cậu lên, trực tiếp lôi qua đầu, đặt ở gáy. Kết quả bởi vì trên tay vẫn còn vướng quần áo nên chúng liền biến thành gông kiềng trói buộc cậu.
Lúc này, hai vai mượt mà và thân mình tuyết trắng của Estes cứ thế hiện ra trước mắt Carlos. Tuy rằng đang ở trong chăn nhưng tuyệt không gây trở ngại cho hắn đem cảnh đẹp này thu vào trong đáy mắt.
Trước ngực tuyết trắng, hai điểm hồng nhạt nổi lên tựa như hồng mai trong tuyết phi thường thường bắt mắt.
Carlos nhìn mà hô hấp một trận dồn dập, vươn tay nắm lấy một viên, sau đó vừa xoa vừa nắn.
“Anh mau buông ra ! A cáp ~” Estes vươn tay ngăn lại tay của Carlos, loại cảm giác này thật sự rất kì quái.
Nhưng quần áo vướng ở tay lại ngăn cản động tác của cậu, hơn nữa với khí lực của Carlos sao cậu có thể ngăn được.
Estes vẫn chưa biết tình cảnh của mình hiện tại là ” vạn phần nguy hiểm ” . Cậu đang khóa ngồi trên bụng của Carlos, hai tay vươn ra muốn cản lại tay của Carlos lại vừa vặn khiến cho cơ thể di động theo cũng khiến cho đường cong cơ thể cậu càng thêm dụ hoặc. Hơn nữa cái mông cánh hoa của cậu lại đang ngồi đè trên ” cái gì đó ” đang không nghe lời, mà cậu lại chẳng biết gì nhích tới nhích lui, căn bản chính là lửa đổ thêm dầu. ( Shoorin: ~_~ ! )
Tình huống này dù là thánh nhân cũng sẽ cháy

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.