Tình Mê Pháp Lan Tây

Chương 25:




Alex cười cười: “Được rồi, Lăng, chúng ta không nói đến chuyện này, đó cũng không phải vấn đề khiến tôi lo lắng, tôi hiện giờ chỉ quan tâm đến một việc, đến bao giờ em mới chịu ăn cơm?” Anh vừa nói, vừa vươn tay về phía Sở Lăng.
Bàn tay Sở Lăng khẽ đẩy mép bàn, chiếc ghế da nhẹ nhàng trượt về phía sau, sau đó cậu lập tức đứng dậy muốn rời khỏi.
Alex bước tới kéo Sở Lăng lại, nghiêm túc nói: “Lăng, tôi nói tất cả đều là thật, cho dù phải đối địch với toàn thế giới tôi cũng không quan tâm, tôi chỉ lo lắng cho em, để ý tới em thôi.”
Sở Lăng không kiềm được cảm xúc đang dâng lên trong lòng khẽ cắn môi, quay đầu sang hướng khác né tránh ánh mắt thâm tình của Alex, cố gắng hết sức nhắc nhở bản thân hết lần này đến lần khác tuyệt đối không được mềm lòng! Người này là địch nhân, hơn nữa còn là nam nhân, chính mình tuyệt đối không thể để cái gọi là tình yêu kia làm dao động, không thể khuất phục cũng không được thỏa hiệp, tuyệt đối không thể! Bị bắt làm tù binh, thậm chí có chết đi cũng không phải chuyện đáng xấu hổ, nhưng nếu bị người này nắm giữ được trái tim mới chính là vạn kiếp bất phục!
Alex đối mặt với biểu tình lạnh lùng cùng trầm mặc trước sau của Sở Lăng, trong lòng bỗng dưng tràn ngập cảm giác vô lực và thất bại, ôm Sở Lăng vào lòng, gắt gao ôm cậu thật chặt, thở dài nói: “Lăng, nói cho tôi biết, em muốn tôi làm thế nào mới đồng ý không chống cự nữa? Em rốt cuộc muốn ta làm gì mới không hận tôi, nghiêm túc đối mặt với tình cảm của tôi?”
Sở Lăng âm thầm hít vào một hơi, bình tỉnh đẩy tay Alex ra, con ngươi đen tuyền lạnh lùng nhìn thẳng anh, lạnh nhạt nói: “Chúng ta vĩnh viễn là địch nhân, ngoại trừ oán hận… giữa chúng ta không còn bất cứ thứ tình cảm nào khác.”
Alex chăm chú nhìn Sở Lăng một lúc lâu, cười khổ: “Được rồi, là địch nhân tôi yêu thương nhất, bây giờ nói về bức thư này đi. Em đã hai ngày không liên lạc với tướng quân của mình, nếu còn không giao tin tức gì chỉ sợ ông ta sẽ rất sốt ruột, hơn nữa cũng không biết tên lửa khí độc đã bị tiêu hủy, nếu vẫn còn không nhận được tin, có lẽ sẽ phái thêm người đến đây. Mà em…thật sự hi vọng ông ta phái người đến sao? Em hiểu rõ chấp hành nhiệm vụ này chính là đối mặt với cái chết, em hi vọng nhóm chiến hữu của em tiếp tục đến đây chịu chết sao? Tôi sẽ không bao giờ đối phó với em, nhưng đối với người khác tuyệt đối sẽ không nương tay, ngoại trừ em, dù là ai dám can đảm đến tìm tôi, bất luận là người phương nào, bối cảnh ra sao, em từng nghe được họ còn sống sao?”
Sở Lăng nhíu nhẹ chân mày, cậu đương nhiên biết việc này, dù sao đây cũng là nguyên nhân cậu muốn gửi báo cáo cho tướng quân.
Alex kéo tay Sở Lăng quay lại bàn: “Lăng, em có thể gửi bức thư này đi, chỉ cần đồng ý cùng tôi ăn bữa tối.”
Sở Lăng trầm mặc không nói lời nào.
Alex dùng sức nhẹ nhàng kéo Sở Lăng qua, làm cậu tựa lưng vào bờ ngực rắn chắc của mình, cánh tay ôm chặt bên thắt lưng cậu, tay phải cầm lấy tay cậu đặt trên bàn phím máy tính, sau đó tiến sát đến bên tai cậu, ôn nhu nói: “Lăng, đồng ý với tôi, cùng nhau ăn bữa tối thì em có thể gửi bức thư này đi ngay lập tức.”
Sở Lăng bất giác ngừng hô hấp, cảm giác được hơi thở ấm áp của alex đang phà bên cổ, cảm giác được chính mình đang dựa vào lồng ngực cường tráng ấm áp, mùi thơm nam tính cùng sức nóng cơ thể của Alex đang quấn chặt cậu, khiến cậu không thể khống chế được bắt đầu khẽ run, cắn chặt răng nhanh chóng nhấn mạnh phím enter một cái, sau đó lập tức dùng sức giãy khỏi cái ôm ấm áp kia, né tránh ra thật xa.
Alex nhìn thấy Sở Lăng khẩn trương tránh né mình như vậy, nhẹ nhàng nở nụ cười, anh nhạy bén nhận ra Sở Lăng bắt đầu có cảm giác với mình,hiện tượng tốt này quả thực khiến cho ai đó vô cùng phấn khích. Nhưng lí do làm Alex vui sướng như vậy là cuối cùng cũng làm cho Sở Lăng đồng ý ăn chút gì đó, tuy không phải chính miệng đồng ý, nhưng khi ngón tay cậu nhấn phím kia cũng biểu hiện được cậu âm thầm chấp nhận.
Ray đang chờ bên bàn ăn, nếu không có công việc gì quan trọng, anh luôn cùng Alex dùng cơm.
Lúc nhìn thấy Alex lôi kéo Sở Lăng vào phòng ăn không khỏi cảm thấy bất ngờ, không biết Alex dùng biện pháp nào để thuyết phục được người quật cường như Sở Lăng, nhưng hiện tại anh cũng hiểu ra lý do khiến tâm tình Alex suốt buổi chiều lại tốt như vậy, thì ra là nguyên nhân này a.
Ray hiếu kỳ nhìn về phía Sở Lăng, mặc dù từng đánh nhau một trận nhưng anh chưa bao giờ nghiêm túc quan sát con người Đông Phương làm Alex say mê điên cuồng này, cuối cùng không thể không thừa nhận tướng mạo người này vô cùng hoàn mỹ, vẫn một thân hắc y lạnh lùng như lần đầu gặp, mà cắp mắt kia quả thật đúng như Alex miêu tả xinh đẹp động lòng người, cũng vô cùng thần bí khó lường.
Bất quá Ray vẫn không hiểu được vì sao Alex lại không quan tâm đến giới tính mà yêu thương Sở Lăng? Mặc dù Sở Lăng vô cùng xinh đẹp nhưng không hề có sự mềm mại như nữ nhân, người này ngay cả khí chất trung tính cũng không có, cái trán cao tràn ngập khí khái, cả người toát ra ngạo khí, cử chỉ lại rất suất khí, trăm phần trăm là khí chất nam nhân, hơn nữa tư thế hắn cầm vũ khí, thủ đoạn tàn nhẫn dồn người khác vào chỗ chết tuyệt đối sẽ không có ai nói trên người người này có chút nào là đặc tính của nữ nhân, rốt cuộc Alex bị sao vậy a? Vì cái gì lại yêu một nhân vật nguy hiểm như vậy?
Ray cũng không quên cách đây không lâu Sở Lăng vừa hạ gục hơn bốn mươi tên thuộc hạ do chính tay mình huấn luyện, đây quả thực là đối thủ mạnh khó đối phó nhất trước giờ anh gặp, Alex lại yêu người này như vậy, quả thật khó khách lại khiến anh khó có thể tin được, đồng thời cũng lo lắng không thôi, tuy bọn họ trước giờ luôn không đặt quan niệm đạo đức trong mắt, bất luận nghĩ cái gì hay muốn làm gì cũng không hề chịu ràng buộc, giết người phóng hỏa cũng bình thường, đối với chuyện đồng tính luyến ái khác phái linh tinh lại càng không để ý đến, thế nhưng Ray vẫn cảm thấy có chút kỳ quái khó có thể giải thích.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.