Tình Mê Pháp Lan Tây

Chương 8:




Alex cười mỉm: “Tôi có nói muốn tim của em, nhưng tôi cũng không nói là phải moi ra, tôi muốn tim của một người đã chết làm gì? Nó đáng để tôi dùng một triệu đôla cùng tính mạng hơn mười thuộc hạ đổi lấy sao?”
Sở Lăng càng thêm khiếp sợ nói: “Vậy anh…”
Alex hạ thấp người dừng ngay trước mặt cậu: “Tôi muốn em yêu tôi, bởi vì trái tim tôi đã sớm rơi vào tay em.”
Sở Lăng líu lưỡi nói không ra lời, một lúc lâu sau lắc đầu nói: “Không, không có khả năng, anh…anh cũng không phải là người đồng tính?”
Alex khẽ nghiêng đầu nhín cậu: “Tôi chính xác không phải người đồng tính, thế nhưng hôm qua lần đầu tiên thấy em trên hệ thống quản lý, đôi mắt em đã mê hoặc tôi, từ lúc đó tôi đã quyết định, bất luận em là nam hay nữ, tôi nhất định phải có được. Nếu như vì em mà tôi trở thành đồng tính thì có sao? Chỉ cần có được em, dù bị kêu là đồng tính luyến ái, mọi người đều ngăn cấm tôi cũng không quan tâm. Alex tôi chỉ vì bản thân mình mà sống, tôi tuyệt đối sẽ không để ý người khác nghĩ thế nào, tất cả những điều đó không hề liên quan đến tôi.”
Sở Lăng không khỏi ngơ ngẩn một lúc, không sai, theo tư liệu miêu tả Alex là một người rất ngạo mạn, tự cao tự đại luôn liếc nhìn thế giới bằng nữa con mắt, nhưng…thế nhưng…không đúng, người này là một người vô cùng lãnh khốc mà?
Alex nhìn bộ dạng mơ hồ của Sở Lăng hoàn toàn bất đồng với vẻ lạnh lùng trước đó, trông vô cùng đáng yêu làm anh lần thứ hai bật cười: “Tôi nói thẳng cho em biết, em là người đầu tiên tôi yêu trên đời này, cũng muốn duy nhất một mình em, vì thế dù phải bỏ ra bất cứ cái giá nào cũng phải bắt em về. Về phần tim của em, tôi nhất định sẽ có được, tôi đã muốn thì nhất định phải có, mặc kệ là thủ đoạn nào, cái giá nào tôi cũng làm.”
Sở Lăng từ trước đến nay luôn lãnh tỉnh dù đối mặt với tình huống nào lần này lại trở nên cực kỳ khiếp sợ: “Nhưng…thế nhưng…tôi…tôi cũng không phải người đồng tính luyến ái?”
Alex mỉm cười vô cùng ngang ngược nói: “Vậy tôi cũng không cần lo lắng em có tình cảm với thuộc hạ của mình.” Nói xong Alex đứng dậy ngồi xuống giường, bắt đầu cởi bỏ quần áo của Sở Lăng.
“Em mặc quần áo đen trông cực kỳ xinh đẹp.”
Sở Lăng bất đầu có chút kinh khoảng hét lên: “Không…anh…anh muốn làm gì?”
Alex cởi hết cúc áo trên người Sở Lăng sau đó dùng lưỡi kiếm rạch nát quần áo cậu, rồi vất các mảnh vải vụn sang một bên.
“Đương nhiên là làm chuyện mà lần đầu tiên thấy em tôi đã muốn làm a. Tính tình của tôi là vậy, muốn làm liền làm, nếu tôi đã xác định mình yêu em dĩ nhiên sẽ muốn có được em, có gì sai sao?”
Sở Lăng được huấn luyện cho dù rơi vào tình huống nào cũng phải luôn giữ bình tĩnh xử lý nhưng lúc này cậu hoàn toàn không làm được, dù sao cậu cũng chưa bao giờ gặp phải tình huống kinh khủng như thế này, Sở Lăng vừa giãy dụa vừa hét lớn: “Không,chờ…chờ một chút, mau dừng tay.”
Alex đang cởi bỏ thắt lưng của Sở Lăng, đột nhiên dừng tay, ngẩng đầu lên nhìn cậu cười cười: “Em có gì muốn nói sao?”
Sở Lăng cố gắng tỏ ra bình tĩnh nhưng con ngươi đen lại toát ra vẻ cực kỳ hoảng sợ: “Anh…anh không thể ép buộc tôi…”
Alex bất đắc dĩ mỉm cười: “Tôi biết em hiện giờ nhất định sẽ không nguyện ý, nhưng cũng chỉ có thể mong em thứ lỗi. Bất quá tôi khẳng định, khi em đã yêu tôi, tôi tuyệt đối không bao giờ cưỡng ép em nữa.”
A? Sở Lăng lần thứ hai líu lưỡi, đang choáng váng thì cảm giác được Alex đã kéo khóa quần mình xuống, ngay lập tức vừa sợ vừa giận vội vàng cong chân phải lên ngăn cản bàn tay đang kéo quần mình, sau đó tung một cước vào đầu Alex, hận không thể lập tức đá người này ngất xỉu.
Đầu Alex nghiêng sang bên phải, nhanh nhẹn bắt lấy mắt cá chân Sở Lăng, bất kể cậu cố sức như thế nào… cũng không thể cử động được một chút nào.
Alex nắm chặt lấy mắc cá chân cậu, cúi xuống mỉm cười: “Công phu của em rất đẹp, đặc biệt là cú đá xéo.” Anh vừa nói vừa cởi giày Sở Lăng.
“Lúc tôi nhìn thấy em đánh nhau thì đã kiềm không được, tưởng tượng đến cảnh em nằm dưới thân tôi, dùng đôi chân thon dài của mình quấn lấy tôi, khó có thể tưởng được cảm giác đó tuyệt vời ra sao.”
Sở Lăng bị Alex trêu chọc, gương mặt nhất thời xấu hổ đỏ bừng, hàm răng trắng như tuyết cắn chặt đôi môi phấn hồng, trong lòng vô cùng rối loạn.
Chỉ một khoảnh khắc Sở Lăng rối loạn, Alex đã cởi sạch giày với vớ trên chân cậu, lột quần của cậu xuống.
Khi Sở Lăng tỉnh táo lại, liền kinh hoàng phát hiện trên người mình chỉ còn sót lại một cái quần lót trắng, cậu lập tức giãy dụa liều mạng né tránh thế nhưng hai tay đã bị cột vào đầu giường, căn bản là không thể trốn thoát.
Alex nhìn Sở Lăng vô vọng giãy dụa cũng chỉ cười bỏ qua, leo xuống giường bắt đầu tự cởi bỏ quần áo chính mình, áo sơ mi nhanh chóng được vất sang một bên, thân thể to lớn cường tráng liền xuất hiện trước mắt Sở Lăng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.