Tình Mê Pháp Lan Tây

Chương 81:




Sở Lăng bị đặt trên mặt bàn lạnh lẽo, da thịt hoàn toàn bại lộ trong không khí, bất luận cậu vùng vẫy như thế nào cũng không có tác dụng, thân hình cao lớn của Alex mạnh mẽ chen vào giữa hai chân cậu, khiến cho cậu không thể khép chân lại.
Alex cúi đầu chăm chú nhìn đôi tinh mâu đang hoảng sợ của Sở Lăng, nhìn thấy ánh mắt sợ hãi quen thuộc của cậu, trầm thấp nói: “Nếu em không thích làm trên giường, tôi có thể làm ở bất cứ đâu em muốn.”
Sở Lăng cảm giác được dục vọng nóng rực cứng rắn của Alex đã đặt trước lối vào nơi tư mật của mình, nhất thời sợ tới mức hồn bay phách tán, liều mạng vặn vẹo thân thể muốn thoát ra, Alex buông lỏng cổ tay cậu, bắt lấy hai chân mạnh mẽ tách ra, không chút do dự dùng sức tiến vào.
“A ——” Hai tay Sở Lăng vừa được tự do liền đặt lên vai Alex muốn đẩy anh ra, lại bị cơn đau đớn như tia sét bất ngờ đâm xuyên qua cơ thể, hay tay bỗng chốc nắm chặt vai Alex, không thể khống chế hét lớn.
Bản thân Alex cũng không chịu nỗi, không hề bôi trơn hay chuẩn bị trước đột ngột xâm nhập, nơi riêng tư vô cùng nhỏ hẹp vô cùng khô khốc dường như bị tắc nghẽn cơ hồ không thể di động, nhưng đồng thời cảm giác kỳ dị của mị thịt mềm mại nóng rực gắt gao bao quanh khiến khoải cảm trong nháy mắt ập tới, anh cắn răng bắt đầu mạnh mẽ chuyển động trong cơ thể Sở Lăng, không hề để ý tới gì khác, chỉ biết kịch liệt tiến vào bên trong, không ngừng đâm vào nơi sâu nhất.
Ngón tay Sở Lăng bấu chặt vào vai Alex, mỗi lần Alex mạnh mẽ va chạm, một cơn đau đớn lại mạnh mẽ lan truyền toàn thân tới từng dây thần kinh, cậu đau tới mức không thể thở được, so với lần đầu tiên còn kinh khủng hơn, ít ra lần trước Alex đối với hắn tràn ngập yêu thương, dù bị dục hỏa đốt người vẫn luôn cẩn thận quan tâm tới cảm xúc của mình, nhưng mà lúc này đây, cái gì Alex cũng không quan tâm, chỉ biết điên cuồng chiếm đoạt cậu, căn bản đã không còn một chút thương tiếc nào.
Sở Lăng cắn chặt môi dưới, đến mức cánh môi phấn hồng bật máu, nhưng lúc này cơn đau nhỏ bé này không đáng kể gì, tất cả ý chí và sức lực của cậu đều tập trung cố gắng chống đỡ lại cơn đau như bị một ngọn lửa thiêu cháy, không còn sức lực để vùng vẫy, trong cơn đau nhức chỉ có thể bướng bỉnh giữ lại một tia tỉnh táo cuối cùng không cho phép chính mình phát ra âm thanh nào nữa.
Alex không hề kiêng nể tung hoàng ngang dọc trong cơ thể Sở Lăng, dục hỏa tích tụ đã lâu cộng với cơn tức giận điên cuồng khiến cho anh hoàn toàn mất lý trí đặt Sở Lăng dưới thân tùy ý chà đạp, tốc độ lao vào ngày càng nhanh, lực cũng ngày càng mạnh mẽ hơn, mãi đến khi khẽ run rẩy co giật trong chỗ sâu bên trong cơ thể Sở Lăng thống khoái phóng xuất.
Alex nằm trên người Sở Lăng, chậm rãi chờ đợi cơn khoái cảm mãnh liệt trôi qua, hai tay chống lên mặt bàn đứng dậy, cúi đầu nhìn Sở Lăng vô lực nhắm mắt lại, nhìn sắc mặt hắn trắng bệch và cánh môi vươn vệt máu tựa hồ lôi kéo tia lí trí của Alex trở về, trầm giọng kêu: “Lăng.”
Sở Lăng nhíu chặt mày kiếm, trên trán phủ đầy mồ hôi lạnh, lồng ngực khỏe khoắn mê người của cậu phập phồng theo nhịp thở, cánh tay và trên ngực có nhiều dấu vết đỏ thẩm do Alex để lại trong lúc ngăn cản cậu vùng vẫy.
Alex hơi nhíu mày, đưa tay nắm lấy cằm Sở Lăng xoay mặt cậu lại: “Lăng, nói với tôi, em sẽ không bao giờ chạy trốn nữa.”
Hàng lông mi dài khẽ run rẩy, khẽ mở đôi tinh mâu liếc nhìn Alex, giọng nói khàn khàn không còn trong trẻo nhưng vẫn vô cùng lạnh lùng: “Trừ phi giết chết tôi, nếu không tôi nhất định sẽ chạy trốn.”
Tia lí trí Alex vừa khôi phục lại trong nháy mắt lại bị đánh nát, ngọn lửa giận nhanh chóng bùng cháy trong đôi lam mâu, ôm lấy Sở Lăng đi về phía giường ném cậu lên, sau đó lập tức nhào lên người cậu, cười lạnh nói: “Tốt, tôi muốn nhìn xem em trốn bằng cách nào.” Đột ngột cúi người hôn lên môi cậu, thô lỗ dùng đầu lưỡi cạy mở khớp hàm dùng sức liếm mút, đồng thời đùi phải chèn vào giữa hai chân cậu ý đồ muốn tách ra.
Sở Lăng lập tức hoảng sợ mở to mắt, xuất toàn lực cố gắng giãy, liên tục lắc đầu muốn dứt ra khỏi nụ hôn của Alex, hai tay đẩy mạnh vai anh.
Alex căn bản không để ý tới phản kháng của cậu, dễ dàng bắt lấy hai tay cậu áp lên trên đầu, chống tay ngồi dậy, dùng đầu gối ngang ngược tách hai chân cậu ra, một lần nữa đem dục vọng cực đại đặt trước cửa huyệt.
Sở Lăng sợ tới mức cả người đều run rẩy, vừa phí sức cố gắng vùng vẫy, vừa kêu lên: “Không! Alex, đừng làm tôi ngày càng hận anh!”
Động tác Alex khẽ cứng đờ một chút rất khó phát hiện ra, sau đó cúi người xuống, đôi lam mâu lạnh lùng dừng ở đôi mắt Sở Lăng, nhẹ nhàng nói: “Em đã không chịu yêu tôi, như vậy cứ hận tôi đi, ta không quan tâm.” Dùng sức cản cậu lại, đột ngột tiến quân thần tốc.
Sở Lăng đau đến mức suýt chút nữa bật ra tiếng, liều mạng cắn chặt răng mới không phát ra âm thanh, Alex lại bắt đầu xông vào cơ thể cậu cuồng quấy.
Đau nhức bị xé rách khiến cho Sở Lăng muốn ngất đi, cậu đã không còn sức lực để phản kháng.
Alex bắt lấy hai chân thon dài của cậu mở rộng hơn nữa, ở trong cơ thể gợi cảm vô cùng mềm mại của cậu không ngừng đâm vào, va chạm hết lần này tới lần khác, lần sau so với lần trước càng mạnh hơn sâu hơn, giống như muốn xỏ xuyên qua cơ thể cậu.
Sở Lăng cảm thấy cảnh vật trước mắt mình đang bị bóng tối bao trùm, bắt đầu chóng mặt, cơn đau kịch liệt từ chỗ tư mật khuếch tán đến từng tế bào trong cơ thể khiến cậu không thể chịu đựng nỗi, nhưng tính tình trời sinh cứng rắn bướng bỉnh lại miễn cưỡng duy trì tia ý thức thanh tỉnh duy nhất còn sót lại, cắn mạnh lên cánh môi phấn hồng đã loang lổ vết máu, không chịu khuất phục, lại càng không chịu cầu xin tha thứ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.