Tình Nhân Tự Ta Tu Dưỡng

Chương 38: Ông Lẫm Nhiên, tôi thích em




Mùi vị của Ông Lẫm Nhiên rất thơm đây là chuyện Tư Hướng Nhan từ rất sớm lúc trước biết rồi. Bộ dạng ngoan thuận của nàng giống như chó con vừa sinh ra, nhưng tức giận lên lại giống như hổ con nhe nanh giơ vuốt. Tuy cảm nhận được nàng đối với mình vẫn là có chút bài xích, nhưng Tư Hướng Nhan biết, chỉ cần mình tiếp tục nổ lực, sớm muộn có thể giải trừ khúc mắc của đối phương.
Đầu lưỡi quấn lấy cái lưỡi của nàng, đem nước bọt ngọt ngào quá mức bên trong đến trong miệng mình. Khi vừa mới quen biết, ấn tượng đầu tiên Ông Lẫm Nhiên cho Tư Hướng Nhan chính là lớn gan, trong đó còn mang theo một chút phóng đảng. Khi đó Tư Hướng Nhan đang nghĩ, cho dù cô mắt mù, cũng tuyệt sẽ không coi trọng nữ nhân này.
Nhưng mà, sau khi từ từ hiểu biết, Tư Hướng Nhan mới phát hiện ấn tượng của mình đối với Ông Lẫm Nhiên kỳ thực quá mức sai lầm. Nữ nhân này xem ra phóng đảng đào hoa, dường như làm việc cũng không thế nào đáng tin, ngay cả nhân cách cũng hình như có chút vấn đề. Nhưng mấy chuyện này lại chỉ là ảo giác nàng cho người khác, người Ông Lẫm Nhiên luôn thích chỉ có mình, bộ dạng nghiêm túc lên lãnh túc (băng giá) lại không mất đi độ ấm. Tuy luôn làm mấy chuyện phóng đảng không chịu nổi, nhưng giờ xem ra, Tư Hướng Nhan không cảm thấy chán ghét, trái lại cho rằng Ông Lẫm Nhiên có chút dâm loạn đáng yêu.
"Nhan Nhan, vừa rồi chị nói đều là thật sao?" Tình hình xoay chuyển quá nhanh, khiến cho Ông Lẫm Nhiên có loại cảm giác ứng tiếp chẳng rồi. Cánh môi được Tư Hướng Nhan hôn hai lần mang theo cảm giác tê dại mãnh liệt, mùi vị thanh đạm ngọt ngào quanh quẩn trong miệng thuộc về Tư Hướng Nhan, để Ông Lẫm Nhiên nhịn không được liếm liếm cánh môi, tiếp tục cái loại cảm giác dư vị vừa rồi.
Đem động tác của nàng thu ở trong mắt, Tư Hướng Nhan chợt cười lên. Cô cúi người, dùng tay phải ôn nhu sò lấy gò má của Ông Lẫm Nhiên, nhẹ hôn khóe miệng của nàng. "Thích tôi hôn sao?" Thời khắc này, thanh âm của Tư Hướng Nhan mang theo mê hoặc, thì giống như lời nguyền cổ xưa, sau khi nghe qua để con người mất đi tâm trí. Nhìn theo dung nhan tinh xảo của cô gần trong gang tất, khóe môi hơi cong lên, còn có son đỏ bị mình hôn lộn xôn, Ông Lẫm Nhiên chỉ cảm thấy bụng dưới mềm nhũn, một lượng nhiệt lưu lớn thuận theo cơ thể tràn ra hướng chân tâm, một mảng ẩm ướt sền sệt.
"Quá vui mừng cho nên quên mất lời nói rồi sao." Thấy Ông Lẫm Nhiên bộ dạng ngơ ngác, trong lòng Tư Hướng Nhan sản sinh ra đắc ý và hài lòng không rõ. Cô xoa nắn lấy vành tai của Ông Lẫm Nhiên, thấy đối phương nhắm mắt, thân mật dùng đầu cọ lấy tay của mình, hai cánh tay ôm vòng mình càng chặt. Ông Lẫm Nhiên như vậy nhìn như an nhàn, thực ra lại vẫn là không tin mình. Thế là, vì để nữ nhân trong lòng có thể yên tâm, Tư Hướng Nhan cũng không keo kiệt nói ra mình thích, cho dù từ già mồm này cô phải ở trong một tiếng đồng hồ nói hai lần.
"Ông Lẫm Nhiên, tôi thích em." Lời nói thoải mái và thương tiếc vang lên ở bên tai, mà hô hấp của Tư Hướng Nhan đánh ở cổ và bên tai, càng là để thân thể của Ông Lẫm Nhiên run rẫy lên. Nhìn theo ánh mắt của đối phương nghiêm túc, Ông Lẫm Nhiên cũng không biết mình là thế nào, nước mắt giống như đặc biệt tích tụ ở thời khắc này bạo phát, nhanh chống mà hung mãnh tràn ra.
Nước mắt này cũng không phải khổ sở, mà là nàng thật sự quá vui mừng rồi. Ngoại trừ bản thân nàng ra, không có người nào biết nàng đợi câu nói này của Tư Hướng Nhan với mình đợi quá lâu rồi, lại trả giá bao nhiêu cái giá. Ông Lẫm Nhiên cười lại khóc, nàng chật vật dùng tay che mắt sợ Tư Hướng Nhan chê cười nàng, một tay khác lại sống chết ôm lấy đối phương sợ cô ấy rời khỏi.
"Sao lại khóc rồi." Thấy được Ông Lẫm Nhiên khóc đến giống như đứa trẻ, Tư Hướng Nhan thương tâm vỗ lưng của nàng, lại xoa xoa đầu của nàng. Động tác như vậy tuy ấu trĩ, nhưng đối với Ông Lẫm Nhiên mà nói lại đặc biệt thụ dụng (hưởng thụ). Thấy nàng đem đầu chôn ở trước ngực mình dùng sức cọ, nước mắt nóng hổi đó tiếp xúc da thịt của mình, để Tư Hướng Nhan hơi sửng sốt. Động tác ban đầu của Ông Lẫm Nhiên vẫn tính là theo quy tắc, nhưng càng đến lúc sau, cô ấy thì càng cảm thấy.. mình dường như lại bị con người này ăn đậu phụ rồi.
"Người ta cảm động vui vẻ còn không thể khóc sao? Nhan Nhan thật sự rất quá đáng, lúc trước ăn hiếp em như vậy, đừng cho rằng bây giờ chị nói mấy câu dễ nghe em thì sẽ hết giận" Ông Lẫm Nhiên vừa nói vừa dùng mặt cọ lấy ngực trước no đầy của Tư Hướng Nhan, cảm thấy cái mũi của mình bị bộ ngực mềm mại của Tư Hướng Nhan kẹp ở chính giữa. Cảm giác ngạt thở nén chặt và nhẹ nhàng quá mức đó để Ông Lẫm Nhiên cực kỳ si mê rồi, cả chân tâm cũng càng thêm ẩm ướt nóng rực.
"Được, trước khi em hết giận, muốn làm cái gì cũng được" Nếu là lúc trước có người dám như vậy đối với Tư Hướng Nhan, còn đề xuất yêu cầu không ngượng ngùng, cô nhất định sẽ dùng thủ đoạn cực đoan nhất để đối phương tự ăn quả ác. Chỉ là, thích và không thích chung quy là không giống. Lúc cô từng bài xích Ông Lẫm Nhiên, cảm thấy tất cả đối phương đều để người hoài nghi và chán ghét. Nhưng đến bây giờ, bất luận Ông Lẫm Nhiên làm càn như thế nào, Tư Hướng Nhan cũng chỉ muốn thỏa mãn nàng.
"Vậy.. Nhan Nhan có thể tiếp tục chuyện lúc nảy không?"
"Chuyện gì" Nghe thấy lời nói rầu rĩ của Ông Lẫm Nhiên, Tư Hướng Nhan biết rõ vẫn cố hỏi, lại giả bộ lơ đãng đem chân nhấc lên để lên giường, cố ý tách ra giữa hai chân của Ông Lẫm Nhiên. Trong thời khác tiếp xúc đó, cô rõ ràng phát hiện thân thể người sau run lên một cái, trong mắt lóe qua một tia vui thích.
"Nhan Nhan mới nói qua muốn nghe theo em, bây giờ lại bắt đầu giả vờ hồ đồ rồi. Muốn em, có được không? Em thật sự khônh muốn đợi nữa, cũng đợi không nổi nữa rồi." Nếu lời đã nói ra, Ông Lẫm Nhiên cũng không có băn khoăn. Nàng có thể cảm nhận được thân thể của mình đã vô cùng động tình, một mảng ẩm ướt sền sệt đó nhuộm qua quần lót của mình, thậm chí cả quần ngoài cũng bị thấm qua. Ông Lẫm Nhiên khép lại hai chân, nhẹ nhàng ma sát nơi trung gian đầu gối của Tư Hướng Nhan, mỗi một cái ma sát đều sẽ chạm đến điểm mẫn cảm, để nàng nhịn không được muốn kêu ra.
"Đối với chuyện về phương diện này tôi vẫn không quá hiểu." Nghe được khát cầu của Ông Lẫm Nhiên, Tư Hướng Nhan nhẹ giọng nói. Lời nói của cô mới rơi xuống, liền thấy trong mắt đối phương lóe qua có chút thất vọng. Ngay sau đó xoay chuyển câu chuyện, thì thấy hai con ngươi xinh đẹp của Ông Lẫm Nhiên lại bắt đầu tỏa sáng. "Nhưng nếu như bây giờ em muốn, có thể đích thân dạy tôi, sức lĩnh ngộ của tôi cũng không tệ."
Thói quen xấu nhất của Tư Hướng Nhan chính là thích đem lời nói nói một nữa, sau khi treo lên ham muốn của người khác mới sẽ triệt để nói xong. Thấy chị ấy cười nhìn mình, nụ cười này và giả cười của cô lúc thường lại hơi không giống. Mà là một nụ cười trêu chọc và trầm ngâm, bị nụ cười như vậy mê hoặc, Ông Lẫm Nhiên si mê nhìn, luôn cảm thấy Tư Hướng Nhan làm ra biểu tình gì cũng đẹp đến để mình không nở dịch chuyển tằm mắt.
"Nhan Nhan không biết em có thể dạy chị, em thật sự nhịn không nổi rồi." Ông Lẫm Nhiên nói xong, không kìm chế được chống lên cơ thể hôn lấy Tư Hướng Nhan, đồng thời kéo tay của cô qua, thăm dò xuyên vào trong đồ ngủ. Tuy bên trong còn có áo ngực, nhưng Ông Lẫm Nhiên nhiệt tình quá mức lại không cách được che đậy.
Cùng là nữ nhân, trong chớp mắt mới sờ đến khỏa mềm mại kia, Tư Hướng Nhan thì phát hiện chỗ đó đã động tình đến trương to lên, thậm chí đem áp lót cũng chống đến có chút chật. Sờ lấy hai khỏa tròn trịa cố gắng giãy giụa trói buộc, Tư Hướng Nhan chu đáo đem tay vòng qua lưng Ông Lẫm Nhiên, túm hai dây cùng nhau, nút của áo ngực kia liền được mở ra, bạch cầu bên trong thì giống như con thỏ phấn khích nhảy ra ngoài, cách áo ngủ đi nhìn, thì hình như hai ngọn núi bổng nhiên xê dịch vị trí.
"Nhan Nhan, cởi hết quần áo đi." Giọng nói của Ông Lẫm Nhiên lúc này rất mềm, mềm mại giống như cỏ xanh vừa mới sinh trưởng, lại giống như sương sớm trong suốt lưu giọt. Nghe được lời của nàng, Tư Hướng Nhan hiểu ý, đem đồ ngủ mỏng manh trên người nàng dọn đi, lộ ra thân thể bóng loáng trắng nõn. Lại đem tay dò hướng giữa eo, mang cả quần ngoài và quần lót của nàng, cùng một lúc cởi đi.
Tuy sớm biết thân thể của Ông Lẫm Nhiên rất đẹp, nhưng giống như bây giờ khoảng cách gần như vậy mà tỉ mỉ đánh giá, hẳn là lần đầu tiên của Tư Hướng Nhan. Da thịt của Ông Lẫm Nhiên rất trắng, tuy nhiều năm ở trong hắc đạo trà trộn, lại cũng không có nhiều vết thương, bóng loáng mà sạch sẽ. Mặc dù trên cổ có mấy đạo vết thương còn lưu lại vết rạch, lại cũng không cách đem cái đẹp của nàng yếu đi chút nào.
Nhìn theo hai viên no tròn thẳng đứng trước ngực, diện tích quá lớn kia để người ta không thể lờ đi, càng không muốn lờ đi. Ở dưới cái nhìn chằm chằm của Ông Lẫm Nhiên, Tư Hướng Nhan vươn tay, nắm lấy khỏa ngực đó phía trước lại không thể triệt để bao bọc. Đều là nữ nhân, Tư Hướng Nhan lại cũng là lần đầu như vậy cố ý sờ địa phương này. Cảm thấy minh vừa mới sờ điểm đậu của đỉnh núi kia liền cứng ngắc lại, Tư Hướng Nhan đối với phản ứng của Ông Lẫm Nhiên rất hài lòng cũng cảm thấy có hứng, liền tăng thêm lực đạo trên tay, qua lại trêu chọc món đồ chơi viên nhỏ nhỏ kia.
"Ân.. Nhan nhan.. a" Dẫu cho chỉ là mới bắt đầu đơn giản tiếp xúc, Ông Lẫm Nhiên cũng cảm thấy được thân thể của mình giống như bị Tư Hướng Nhan đốt lửa, toàn thân đều cháy lên ngọn lửa mãnh liệt hừng hực mang tên dục vọng. Nàng buông tiếng kêu ra, cảm thấy bộ ngực trương lên đến cực kì khó chịu, nhưng bị Tư Hướng Nhan xoa lấy không hề có quy luật như vậy, lại có thể từ trong đó cảm nhận được từng trận tê dại và đau đớn rất nhỏ.
Vui thích cùng khổ sở đan xen chung với nhau, hiển nhiên cái trước lớn hơn cái sau. Ông Lẫm Nhiên khó khống chế thở dốc dồn dập lên, nhìn theo tay trái rãnh rỗi ở một bên kia của Tư Hướng Nhan, nàng kìm lòng không được vươn tay bắt lấy kéo đến bên miệng si mê liếm láp. Đã từng, nàng chỉ có thể cầm lấy y phục của Tư Hướng Nhan ảo tưởng người này thì ở bên cạnh mình, mà lúc này, đối phương lại thật sự thật sự tồn tại ở đây.
Tay của Tư Hướng Nhan thon dài nhỏ ốm, cổ tay dùng một tay thì có thể nắm được còn có rất nhiều chỗ dư. Si mê liếm láp cổ tay của cô, cẩn thận quanh quẫn ở trên xương cốt của ngón tay. Chỉ cần nghĩ đến mình rất nhanh thì sẽ bị Tư Hướng Nhan chiếm hữu, bị ngón tay thon dài của cô xuyên thấu cơ thể, Ông Lẫm Nhiên thì cảm thấy đặc biệt có cảm giác. Dù cho móng tay của Tư Hướng Nhan vẫn chưa cắt sạch, nàng cũng không muốn ở lúc này kêu dừng. Có lẽ nói, nàng chờ đợi chính là như vậy. Nàng khát vọng Tư Hướng Nhan làm đau mình, như vậy mới sẽ để mình càng thêm khắc sâu nhớ kĩ phần cảm giác đó.
"Em nơi đó rất nóng." Đem cảnh sắc tình như thế thu vào trong mắt, mà càng làm Tư Hướng Nhan để ý, ắt là chân tâm của Ông Lẫm Nhiên dính chặt lấy đầu gối mình. Cùng là nữ nhân, cô có thể rõ ràng cảm nhận được phần khát vọng đó của Ông Lẫm Nhiên tràn ra. Chỗ đó không chỉ là nóng, càng mang theo ẩm ướt làm người ta khó mà lờ đi. Phần cảm giác sền sệt đó chặt chẽ dựa vào da thịt phần chân của mình, bộ vị mềm mại quá mức thường xuyên ở trên đầu gối của mình ma sát, nhiệt tuyền tràn ra thuận theo vị trí tích hợp từ từ trượt xuống, làm ướt ga giường, hình thành một bãi nước không tính là nhỏ.
"Nhan Nhan, chị biết không? Chỉ là được chị sờ như vậy, em thì rất có cảm giác. Ân.. trong đó muốn chị muốn đến phát đau rồi, em nhịn không được.. ha a.." Ông Lẫm Nhiên nói xong, kéo tay của Tư Hướng Nhan qua, nhẹ nhàng ấn lên viên hạch tâm kia của chân tâm nàng. Nàng có thể cảm thấy được viên nhạy cảm yếu ớt đó của mình đang đè ép không được điên cuồng nhảy, nó từ nho nhỏ trở nên sưng đỏ mà cứng thẳng. Được Tư Hướng Nhan vừa chạm như vậy, trong chớp mắt tê dại giống như điện giật. Ông Lẫm Nhiên không kiềm chế được hừ lên, nàng cảm thấy mình sắp đến rồi, Tư Hướng Nhan chỉ là dùng tay xoa xoa trong đó, nàng thì sắp chảy ra ngoài rồi.
Đem bộ dạng Ông Lẫm Nhiên lúc này cần mình nhìn ở trong mắt, Tư Hướng Nhan trong lòng cảm thấy thỏa mãn càng nặng hơn so với vừa rồi. Cô đã rất lâu không có cảm giác này, dù cho cô là đại tỷ của Tư gia, tất cả người đều kính cô sợ cô, lại không có ai là thật sự cần cô. Cho dù là bảo hộ cô, cũng chỉ là hy vọng cô sống, mang cho họ lợi ích mà thôi.
Nhưng tình hình bây giờ không giống, trong mắt của Ông Lẫm Nhiên chỉ có mình, trong lòng cũng chỉ có mình. Loại cảm giác này vì yêu mà phấn đấu quên mình, Tư Hướng Nhan cũng từng hiểu sâu sắc. Phần cảm giác được người cần đó để lòng cũng trở nên ấm áp, dường như chỉ là nhìn theo con người cần mình kia, thì sẽ cảm thấy rất an tâm.
"Như vậy biết được chút." Vì không để Ông Lẫm Nhiên dục hỏa thiêu thân, Tư Hướng Nhan thuận theo chỉ dẫn của nàng, dùng ngón tay xoa lấy hạch tâm tư mật nhất của người con gái. Thân là người thanh tâm hỏa dục (lòng trong sạch ít ham muốn), Tư Hướng Nhan ngày thường ngoại trừ tắm rửa sạch sẽ thân thể tuyệt sẽ không chạm cái loại địa phương này, nhưng giờ sờ của Ông Lẫm Nhiên, cô lại cảm thấy phá lệ hiếu kì và thú vị.
Trong đó rất nóng rất ướt, mà khi mình đang xoa cư nhiên giống như được giao cho sinh mạng không ngừng nhảy lên run lên. Nghe được hô hấp của Ông Lẫm Nhiên càng ngày càng trầm trọng, Tư Hướng Nhan cười lấy, luôn cảm thấy tất cả xảy ra lúc này đều là kì diệu như vậy. Trước đó mấy ngày chính mình còn tạo thành đau xót cho Ông Lẫm Nhiên, mà trước đó mấy tháng chính mình cũng phiền chán cái loại nữ nhân này.
Nhưng hôm nay, họ lại dây đưa ở chung một chỗ, tiến hành chuyện thân mật chỉ có giữa người yêu mới làm.
"Nhan.. Nhan Nhan.. ân.. a.. a ha.." Ông Lẫm Nhiên thì sớm biết, thời khắc Tư Hướng Nhan chân chính tiếp nhận mình, nàng thì sụp đổ rồi, lại không ngờ sẽ đến nhanh như vậy. Bụng dưới kịch liệt co rúc run rẫy, quyền khống chế toàn thân đều giống như bị cướp đi, mặc cho Tư Hướng Nhan dư thủ dư cầu (cứ lấy cứ xin tuyệt đối không có ý chán ghét). Dẫu cho kỹ thuật của chị ấy không thành thạo, móng tay cũng có cạo trúng mình, nhưng nàng vẫn là bị làm đến dục sinh dục tử (sống vì tình dục, chết vì tình dục), vui vẻ đến quên đi tất cả.
Cùng với đại não và tằm mắt trống rỗng, Ông Lẫm Nhiên không có khắc chế phần dục vọng phát tiết đó, mà là nhiệt tình toàn số phá thân mà ra. Ga giường ướt át càng thêm triệt để, mà đùi của Tư Hướng Nhan cũng bị liên lụy ở trong đó, bị nhuộm đến ướt đẫm.
"Em cao triều rồi." Tư Hướng Nhan đem quá trình nở rộ của Ông Lẫm Nhiên nhìn ở trong mắt, cuối cùng biết, tại sao Chung Cẩn Lan luôn nói với mình nữ nhân có bao nhiêu tốt. Không giống với sự thô bạo và ích kỉ của nam nhân, giữa nữ nhân và nữ nhân, mãi mãi cũng sẽ đối với cách nghĩ của đối phương làm tiền đề đầu tiên. Nhìn thấy Ông Lẫm Nhiên ở dưới thân mình nở rộ, Tư Hướng Nhan cảm thấy loại cảm giác này cực kì kỳ diệu rồi, có tự hào cũng có thương tiết, để cô nhịn không được ôm chặt Ông Lẫm Nhiên.
"Ai để em không có cách từ chối Nhan Nhan chứ, vừa rồi thật sự rất thoải mái, cám ơn chị." Ông Lẫm Nhiên nhẹ giọng nói, không nguyện Tư Hướng Nhan rời khỏi, liền kẹp lấy tay của cô không để cô rút đi. Nghe được thanh âm khàn khàn của nàng, Tư Hướng Nhan khiêu mi cười lên. Đến nay cô vẫn là cảm thấy được Ông Lẫm Nhiên rất thú vị cũng rất to gan, người theo đuổi Tư Hướng Nhan quá nhiều rồi, cũng thỉnh thoảng sẽ có mấy nữ nhân, nhưng bất luận nam nữ, lá gan của mấy người đó, tuyệt đối không có một phần mười của Ông Lẫm Nhiên. Đối với loại nữ nhân này, Tư Hướng Nhan cảm thấy mình cũng là không cách từ chối.
"Mệt rồi thì nghỉ ngơi một chút." tThấy Ông Lẫm Nhiệm ở trong dư vị hồi vị rất lâu, Tư Hướng Nhan chu đáo nói. Chỉ là cô ấy vừa nói xong, đối phương lại kéo lấy tay của cô, chắn ở chỗ lối vào đó không biết khi nào lại ướt át lên. Trong đó rất chặt, Tư Hướng Nhan có thể cảm giác được rất rõ, cô chỉ là mới thâm nhập nữa đốt ngón tay, thì bị kẹp chặt lấy không cách nhúc nhích.
"Nhan Nhan.. còn không đủ, em còn muốn chị. Đừng sợ làm đau em, thô lỗ một chút cũng không sao, thì cứ như vậy hung hăng cắm vào thì được rồi."
Hết chương 38

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.