Tình Nhân Tự Ta Tu Dưỡng

Chương 57: Bí mật tiến hành, đừng để Ông Lẫm Nhiên biết




"Bộ lễ phục này rất thích hợp với chị, tối nay chị rất xinh đẹp. Không đúng, là mỗi ngày đều rất xinh đẹp, hôm nay càng thêm xinh đẹp" trong đại sảnh kim bích huy hoàng hồi vọng giai điệu du dương, người đến đến đi đi bắt chuyện với nhau, ai cũng không chú ý được hai người ở trong một góc, dù cho một trong số họ chính là nhân vật chính của tối nay.
Đầu tháng 11, trấn Đồng Hỗ vẫn chưa rơi tuyết, nhưng không khí đã không thể để người ta không kiên kị gì mặc quần áo thích mặc. Hôm nay là sinh nhật 28 tuổi của Tư Hướng Nhan, thân là người chấp quản của Tư gia, nhân vật người trong đạo ai nấy đều biết, cũng chủ định sinh nhật của cô sẽ không đơn giản. Từ sáng sớm bắt đầu thì luôn hóa trang chỉnh lý, cho đến lúc này Tư Hướng Nhan mới có thời gian cùng Ông Lẫm Nhiên hảo hảo ôn tồn một chút.
Tuy là sinh nhật, nhưng tính tình của Tư Hướng Nhan đơn giản vẫn là lựa chọn lễ phục tông màu mát mẽ. Màu lam thẫm thần bí, phía trên phối kim cương màu đen lương thiện, hợp với tóc dài búi lên cao, hai môi đỏ rực. Tư Hướng Nhan của tối nay căn bản chính là nữ vương không hơn không kém, toàn thân đều tản phát lãnh đạm mà xa cách, cao cao tại thượng không dễ dàng tiếp cận lại để người ta muốn đến gần cúng bái.
Mà so với cao nhã trang trọng của Tư Hướng Nhan, Ông Lẫm Nhiên cũng đi theo phong cách quen có của nàng, váy ngắn ôm sát người khoét * V màu tím, đem vóc dáng hoàn mỹ của nàng triển lộ không bỏ xót, đầy đặn như ẩn như hiện cùng với đi lại của nàng khơi mào cầu trí dục (tò mò) nguyên thủy nhất của loài người, mascara tinh xảo mà yêu dã đem nàng làm đến càng giống như yêu tinh sống trong bóng tối, khi giơ tay nhấc chân liền có thể dễ dàng kích lên mấy cái hormon xao động.
"Tối nay em cũng rất đẹp, chẳng qua chị cũng không thích em mặc như vậy." Mặc cho Ông Lẫm Nhiên từ phía sau ôm lấy mình, Tư Hướng Nhan đem cơ thể dựa ở trong ngực nàng, hưởng thụ thời gian cùng người yêu ở một chỗ.
"Ân, em biết Nhan Nhan không thích, nhưng em vẫn là muốn mặc, như vậy thì có thể thấy được bộ dạng chị ghen, em là không phải quá xấu rồi chứ?" Ông Lẫm Nhiên vừa nói, nhìn không được cười nhẹ ra, nàng cảm thấy Tư Hướng Nhan bất luận thế nào đều là cực kì đáng yêu rồi.
"Đợi khi sinh nhật chính thức bắt đầu em phải đi theo bên cạnh chị, không cho phép đi lung tung, còn nữa, tối nay Trình Luân cũng sẽ đến, chị đã để Long Vọng làm tốt chuẩn bị phòng hộ."
"Nhan Nhan tại sao phải mời hắn đến chứ?" Nghe thấy tin tức Trình Luân cũng sẽ đến, Ông Lẫm Nhiên đầu mày hơi nheo, thân thể cũng ở trong chớp mắt trở nên có chút cứng đờ. Cảm nhận ra khác thường của nàng, Tư Hướng Nhan muốn mở miệng hỏi cái gì, nhưng ở thời khắc mấu chốt này người chủ trì đã bắt đầu sinh nhật hội, hơn nữa mời mình lên.
"Cảm tạ các vị có thể đến." Tư Hướng Nhan vốn nói ít, dù cho ở loại thời điểm này cũng lười đến nói nhiều. Thấy chị ấy vừa xuống đài thì bị một đám người vây lấy, Ông Lẫm Nhiên bất đắc dĩ lắc lắc đầu, từ chối rượu tất cả người mời, một mình đi đến bên ngoài quán bar.
"Đã đến rồi thì đừng trốn." Đứng ở trong hoa viên của quán bar, nghe thấy động tịnh phía sau, Ông Lẫm Nhiên nhẹ giọng nói ra, chỉ là vừa mới quay đầu, cổ liền bị đối phương dùng sức bóp lấy, lực đạo rất lớn trực tiếp đem cô ấn ở phía sau trên thân cây.
"Ngươi không chết, xem ra vẫn là có chút thực lực." Người đến chính là Trình Luân, hắn hôm nay y như cũ mặc tây trang cắt xén hợp người, đầu tóc giữ chỉnh tề, một bộ dạng thú đội lớp người.
"Ngô.. ngươi muốn.. thế nào?" Cổ bị bóp lấy, cảm thấy hô hấp không thông để Ông Lẫm Nhiên không thể không mở miệng lớn thở dồn dập, thấy được tia máu trong mắt nàng, Trình Luân kinh thường cười, dùng sức vung tay liền đem Ông Lẫm Nhiên quăng ở trên đất.
"Ngươi có phải quên rồi không, chính mình là thân phận gì?" Ngữ khí của Trình Luân rất lạnh, mang theo mười phần khinh thường, hắn đi qua đạp lên bụng dưới của Ông Lẫm Nhiên? Thấp giọng hỏi.
"Ngô, thân phận của ta ta rất rõ, ngược lại là Trình Luân tiên sinh ngươi nên nhớ rõ, bản thân ngươi là thân phận gì."
"Ngữ khí không tệ, nhưng mà, nếu như ngươi cảm thấy có Tư Hướng Nhan bảo vệ ngươi ta thì không dám làm gì ngươi, vậy ngươi thì sai lầm to lớn rồi. Đừng quên, ngươi có người che chở, mẹ ngươi.."
"Đủ rồi, Trình Luân, chuyện ta hứa từ trước giờ chưa từng quên, ngươi tốt nhất cũng nhớ kĩ chuyện từng đáp ứng với ta." Ông Lẫm Nhiên dùng sức đẩy Trình Luân ra, có chút chật vật từ trên đất đứng lên.
"Ta cuối cùng cho ngươi một chút thời gian, nhớ kĩ chuyện ngươi phải làm, còn có thân phận của ngươi, nếu không lần sau gặp mặt, thì sẽ không giống bây giờ đơn giản như vậy." Trình Luân nói xong, liếc nhìn Ông Lẫm Nhiên đứng tại chỗ hai mắt có chút tan rã, biết mục đích của mình đã đạt được, liền cười bước vào hội trường. Nghe thấy thanh âm cửa lớn vừa mở vừa đóng, Ông Lẫm Nhiên vô lực quỳ ở trên đất, rõ ràng khổ sở muốn khóc, lại cười ra.
"Nhan Nhan, em rất mệt."
"Em đi chỗ nào, cổ xảy ra chuyện gì." không biết ở bên ngoài phát ngẩng bao lâu, đợi khi Ông Lẫm Nhiên trở về, hội sinh nhật tựa hồ đã lặng yên kết thúc. Lăng lăng đứng ở trước cửa, Ông Lẫm Nhiên thấy được sự vội vàng trong mắt Tư Hướng Nhan, dường như tranh đấu và khổ sở trong lòng đều trong chớp mắt biến mất không hình không bóng. Không sai, Tư Hướng Nhan luôn đều là sức lực của mình, không có Tư Hướng Nhan, nàng căn bản không có cách chống cự đến bây giờ.
"Không có gì, chỉ là giữa đường xảy ra chút tình hình. Nhan Nhan, chúng ta về nhà được không?" Đây là lần đầu tiên Ông Lẫm Nhiên không có chính mặt trả lời vấn đề của Tư Hướng Nhan, mà người sau cũng hiển nhiên không muốn hỏi nhiều, sau khi đơn giản giao phó Long Vọng một chút chuyện thì dẫn Ông Lẫm Nhiên tinh thần không đầy đủ trở về nhà. Thấy nàng đi về liền đem chính mình nhốt trong phòng tắm, Tư Hướng Nhan nhìn lên tin nhắn của Long Vọng gửi đến, chậm rãi xuống lầu.
"Long Vọng."
"Vâng, Tư tỷ, chuyện của tiểu Ông vừa rồi đã điều tra xong rồi, cô ấy và Trình Luân tựa hồ ở ngoài cửa phát sinh tranh chấp, lại hình như đang bàn điều kiện gì, chị cảm thấy có cần tôi tìm người đi giáo huấn Trình gia một chút không? Họ gần đây quá mức kêu ngạo rồi, suy cho cùng tiểu Ông cũng là người của chị, hắn.."
"Giúp tôi đi điều tra thân thế của Ông Lẫm Nhiên, lúc trước hủy bỏ, lần này tôi muốn mọi người triệt để điều tra rõ ràng"
"Tư tỷ, chị đây là.."
"Long Vọng, tôi có thể tùy hứng, nhưng tôi tuyệt đối sẽ không để phần tình cảm đó choáng váng đầu óc của tôi. Chuyện này bí mật tiến hành, đừng để Ông Lẫm Nhiên biết."
"Vâng."
Treo điện thoại, Tư Hướng Nhan thở dài, ở dưới lầu ngồi rất lâu mới về phòng. Thấy Ông Lẫm Nhiên đã tắm rửa xong cuộn minh ở trên giường, tầm mắt của Tư Hướng Nhan thả mềm, leo lên giường ôm lấy nàng.
"Ông Lẫm Nhiên, bất luận em có chuyện gì cũng không cần sợ, có chị ở đây."
Hết chương 57

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.