"Tư tỷ, tài liệu chị muốn đều ở đây rồi." Đem tài liệu điều tra mấy ngày trình cho Tư Hướng Nhan, Long Vọng nhíu mày nói. Từ sau khi trãi qua sinh nhật Tư Hướng Nhan, anh ta luôn đều tra bối cảnh của Ông Lẫm Nhiên, tuy lúc trước là từng điều tra, nhưng lần nữa điều tra lại, tựa hồ lại có phát hiện vi diệu.
Thứ nhất, chuyện của Ông Lẫm Nhiên khi nhỏ tựa hồ bị người cố ý che giấu phân nữa, mỗi khi muốn tra đến địa phương quan trọng đường dây thì sẽ bị đứt một cách không hiểu được. Thứ hai, mẫu thân của Ông Lẫm Nhiên không chỉ có bệnh ung thư, phương diện thần kinh cũng có vấn đề, lại luôn cường điệu con gái mình là cảnh sát.
Mà một điểm đáng nghi nhất chính là, cơ hội Ông Lẫm Nhiên vào Tư gia quá khéo léo, đúng lúc là giúp quán bar của Chung Cẩn Lan giải quyết vấn đề gây rối, do đó trở thành quản sự của quán bar. Nếu như không đem mấy chuyện này liên kết với nhau cũng không là gì, nhưng nếu như xâu chuỗi lại, cộng thêm việc tiếp xúc của nàng và Trình Luân hôm hội sinh nhật kia, thì có vẻ đặc biệt đáng nghi.
"Tư tỷ, chuyện này chị dự định xử lý thế nào?" Nhìn Tư Hướng Nhan luôn cau mày nhìn tư liệu của Ông Lẫm Nhiên, Long Vọng thấp thỏm hỏi. Tuy là người ngoài cuộc, nhưng Long Vọng có thể nhìn ra, mấy ngày này tới giờ, tình cảm của Tư Hướng Nhan và Ông Lẫm Nhiên tựa hồ rất ổn định, anh ấy cũng rất lâu chưa thấy được Tư Hướng Nhan vui vẻ như vậy. Trong nháy mắt muốn để tất cả tình cảm bị tiêu diệt, xác thực không dễ dàng.
"Không làm bất cứ xử lý nào, nhưng phải sắp xếp mấy người đến chỗ mẫu thân Ông Lẫm Nhiên. Tiếp tục chuẩn bị vũ khí cần thiết, điều động nhân viên trở về trấn Đồng Hỗ."
"Vâng, Tư tỷ, tôi đưa chị trở về?" Thấy sắc trời tối xuống, Long Vọng đứng dậy nói, Tư Hướng Nhan gật gật đầu, đi ra khỏi phòng hội nghị trước.
Một đường ở trên xe, trong xe là quen có trầm mặc, Tư Hương Nhan không có nói chuyện, mà ở đây cũng không có thanh âm của Ông Lẫm Nhiên. Nghĩ đến đây, Tư Hướng Nhan cười khổ, bổng nhiên có chút khinh thường chính mình. Ở mấy ngày này cô đã bắt đầu xoay chuyển công việc của Ông Lẫm Nhiên, thậm chí là dùng lý do yêu để nàng ở lại trong nhà. Những chuyện này đều nói rõ, chính mình tuy đã thích Ông Lẫm Nhiên, lại từ đầu đến cuối không cách đem tín nhiệm toàn số phó thác cho nàng.
Trong lòng vi diệu như vậy khiến cho Tư Hướng Nhan lo được lo mất, cô một mặt hy vọng bản thân đa nghi là vô dụng, muốn mở rộng cửa lòng với Ông Lẫm Nhiên. Nhưng một phương diện khác lại không thể không nghi ngờ con người bên cạnh này, có phải sẽ trở thành nét bút hư của mình. Tâm trạng phức tạp để Tư Hướng Nham không cách bình thường tiếp xúc với Ông Lẫm Nhiên, thậm chí mỗi đêm ở dưới gối đặt một cây súng cũng không thể vào giấc. Liên tục mất ngủ để Tư Hướng Nhan khổ não, lại không biết nên phát tiết từ đâu mới tốt.
"Tư tỷ, đến rồi."
"Ân, phiền anh rồi."
Cáo biệt với Long Vọng, Tư Hướng Nhan chậm rãi đẩy cửa về đến Tư gia, vừa mới vào thì ngửi được mùi đồ ăn tràn đầy cả phòng. Nhìn theo Ông Lẫm Nhiên đang đối lưng với mình làm bữa tối, tóc dài màu đen của nàng rủ ở giữa eo, đồ mặc ở nhà vô cùng đơn giản được nàng mặc đến đặc biệt ấm áp. Nghĩ đến mấy chuyện hiển thị trong tài liệu, Tư Hướng Nhan rất sợ tất cả của Ông Lẫm Nhiên bây giờ đối với mình là giả, mà nàng cuối cùng có một ngày sẽ rời khỏi mình. Nghĩ đến đây, Tư Hướng Nhan nhanh bước đi vào nhà bếp, nghĩ cũng không nghĩ liền đêm Ông Lẫm Nhiên đề ở trên thớt của phòng bếp.
Lúc này đại não của Tư Hướng Nhan cơ hồ là trống rỗng, cô nghe không được hô hấp khác thường của Ông Lẫm Nhiên, cũng không biết chính mình đang làm cái gì. Cô cũng là tuân thủ theo bản năng, ôm chặt nữ nhân này ở trong lòng, đem quần của nàng cởi đi, muốn chiếm hữu thân thể của nàng, nàng sẽ không rời khỏi nữa.
"Ngô! Nhan Nhan.. chị làm sao vậy? Ân.. rất đau." Khi Tư Hướng Nhan về nhà Ông Lẫm Nhiên thì phát hiện cô từ lâu rồi, chỉ là chuyên chú an tâm làm bữa tối mới không để ý đến. Chỉ là, Ông Lẫm Nhiên làm sao cũng không ngờ đến, Tư Hướng Nhan luôn rất lý trí sẽ ở phòng bếp làm như vậy với mình, hơn nữa còn đến đột xuất như vậy, thân thể hoàn toàn khô ran bị ba ngón tay xuyên thấu, đau đớn xé rách nứt ra để Ông Lẫm Nhiên khom cơ thể, nàng vội vàng tắt lửa, dùng hai tay chống lên bàn, mới không để cho quỳ trên đất.
"Ông Lẫm Nhiên, tôi từng nói, em không thể gạt tôi." Tư Hướng Nhan thấp giọng nói ra, mở miệng cắn lấy vành tai của Ông Lẫm Nhiên, tay phải bất chấp nhanh chóng co thắt. Cô bây giờ thì giống như quái thú không có lý trí, cách nghĩ duy nhất trong lòng chính là đem hạ thân người này xé rách.
"Ngô.. Nhan.. Nhan Nhan, chị sao vậy? Em không có gạt chị, chị.. ngô.."
Ông Lẫm Nhiên không biết Tư Hướng Nhan hôm nay làm sao khác thường như vậy, nhưng trực giác nói cho nàng biết nhất định xảy ra chuyện gì rồi. Nàng muốn giải thích, nhưng Tư Hướng Nhan hiển nhiên không cho nàng cơ hội. Đau đớn của hạ thể lan tràn đến toàn thân, giống như ngón chân cũng đau theo. Ông Lẫm Nhiên cũng không biết sức lực của Tư Hướng Nhan dùng rất lớn, chỉ cảm thấy từng trận từng trận nhiệt tuyền thuận theo thân thể của mình chảy xuống, đem chiếc quần cũng thấm đến ướt nhẹp.
"Nhan Nhan.. dừng lại.. em rất khó chịu, là thật.." Cũng không chống đỡ nổi cơ thể nữa, Ông Lẫm Nhiên quỳ ở trên đất, dùng tay chống lấy bụng dưới, tay khác nắm lấy tay phải của Tư Hướng Nhan để cô dừng lại động tác. Trong nháy mắt, thấy được gương mặt trắng bệch của Ông Lẫm Nhiên, còn có máu quấn quanh trên cổ tay phải, Tư Hướng Nhan giống như là chịu phải kinh sợ vội vã lùi ra sau, lảo đảo chạy lên lầu ba.
Nhìn bộ dạng mất hồn lạc phách của cô, Ông Lẫm Nhiên ngồi ở trên đất, nhìn máu ở giữa chân, lại không có đau như vừa rồi, tựa hồ chỉ còn lại chết lặng. Mấy ngày này tâm trạng của Tư Hướng Nhan nàng có thể cảm nhận được, cũng đại khái có thể đoán ra là nguyên nhân gì. Nàng có cơ hội giải thích, lại không có lập trường giải thích. Suy cho cùng, tất cả lo lắng của Tư Hướng Nhan bây giờ, đều là lẽ tất nhiên.
"Nhan Nhan, bữa tối làm xong rồi." Ngồi ở trong phòng tắm, Tư Hướng Nhan luôn nhìn tay phải của mình, tự trách về mình vừa rồi thất khống và bạo lực. Quả nhiên, quá mức để ý một người, thường thường thì sẽ làm ra chuyện tổn lại người đó. Nghe thấy thanh âm của Ông Lẫm Nhiên ở ngoài cửa, Tư Hướng Nhan nắm chặt quả đấm, cuối cùng vẫn là thay quần áo, nhanh chống đi ra ngoài.
"Chuyện vừa rồi, thật xin lỗi." Tư Hướng Nhan rất ít xin lỗi, liền dẫn tới dù cho ở loại thời điểm này ngữ khí của cô cũng là vô cùng cứng nhắc. Đem áy náy của cô nhìn ở trong mắt, Ông Lẫm Nhiên lắc lắc đầu, xoay người đi đến sofa. Nhìn em ấy thay đồ, hai chân cực lực banh thẳng, Tư Hướng Nhan biết, hành vi của mình vừa rồi, căn bản với tội cưỡng gian không có khác biệt gì.
"Chỗ đó.. thoa một ít thuốc đi." Mang rất nhiều thuốc lúc trước bỏ trong tủ y tế lấy ra, đây vẫn là Tư Hướng Nhan ở lần đầu tiên của Ông Lẫm Nhiên sau khi cùng mình vui vẻ mua về, lại không ngờ sẽ dùng ở thời điểm này. Thấy đối phương ngồi ở trên sofa cười nhìn mình, nụ cười như vậy giống thường ngày, mang theo sủng nịch và thu hút, nhưng Ông Lẫm Nhiên càng là biểu hiện không để ý, Tư Hướng Nhan thì càng cảm thấy áy náy.
"Nếu như Nhan Nhan giúp em thoa, em thì không giận, nếu như chị không giúp, vậy chị thì một tháng cũng đừng động em" Ông Lẫm Nhiên vừa nói, chậm rãi cởi xuống quần dài và quần lót bên trong, cũng không quản biểu tình khác lạ của Tư Hướng Nhan liền từ từ tách chân ra, ngồi ở trên chân cô. Tư thế như vậy quá mập mờ rồi, căn bản không giống như muốn thoa thuốc, mà là..
"Ông Lẫm Nhiên, em."
"Xuỵt.. Nhan Nhan đừng quản nhiều như vậy, như thế cũng có thể thoa thuốc, hơn nữa còn có thể đem thuốc đưa đến địa phương càng bên trong, không phải sao?"
"Nếu như em thích."
Tư Hướng Nhan ngược lại cũng không cảm thấy tư thế như vậy có cái gì, chỉ muốn để Ông Lẫm Nhiên thoải mái một chút. Thế là, cô mở hộp thuốc ra, đem thuốc mỡ trong suốt bên trong thoa ở trên tay, tìm đến giữa chân Ông Lẫm Nhiên. Không ngoài dự liệu, độ ấm chỗ đó rất cao, vì chính mình vừa rồi hành động thô bạo đã sưng lên rồi. Dùng bụng ngón tay mềm mại vuốt ve, từ từ đem thuốc mỡ đều đều thoa tản ra. Tư Hướng Nhan có thể cảm thấy thân thể của Ông Lẫm Nhiên bất ngờ trở nên mềm, còn có hô hấp dồn dập kia phả ở bên tai chính mình.
"Nhan Nhan sờ em rất thoải mái, hình như rất nhanh thì ướt rồi."
"Bây giờ không thể làm." Thân là người yêu thân mật, Tư Hướng Nhan tự nhiên biết tâm tư của Ông Lẫm Nhiên, cô lại thoa càng nhiều thuốc mỡ ở trên ngón tay. Tiếp đó, từ từ đẩy ra cửa vào của nguyệt động, đem thuốc mỡ đưa vào giữa.
Thuốc lạnh lẽo tràn đầy bên trong người, để vị trí nóng rát đau đớn vừa rồi thoải mái không thôi, mà ngón tay của Tư Hướng Nhan ở giữa từ từ khoấy động, kích thích mãnh liệt như vậy, Ông Lẫm Nhiên sợ là thế nào cũng không cách kháng cự. Nàng dùng sức ôm chặt đối phương, không kiềm chế được vặn vẹo thắt lưng đi va chạm ngón tay của Tư Hướng Nhan, phần eo lại ở lúc này bị giữ lấy, để nàng khó mà phát tiết *của cơ thể.
"Nhan Nhan.. người ta muốn chị."
"Đợi em dưỡng tốt rồi nói tiếp, chuyện của hôm nay là chị không đúng, sau này chị sẽ không tùy ý tổn hại em nữa. Nhưng chị hy vọng em nhớ rõ, Tư Hướng Nhan chị không chấp nhận bất kì phản bội nào, nếu như có người can đảm xúc phạm giới hạn tối thiểu của chị, chị sẽ không nhẹ tay." Tư Hướng Nhan nói nghiêm túc, ý vị cảnh cáo trong mắt càng là hiện rõ, Ông Lẫm Nhiên sau khi nghe cũng không khác thường, thậm chí nụ cười trên mặt cũng càng rực rỡ hơn lúc trước. Nàng gật gật đầu, đem cơ thể dính lấy Tư Hướng Nhan.
"Nếu như Nhan Nhan sợ em phản bội chị, thì đem em làm chết ở trên giường thì được rồi."
Hết chương 58