"Ông Lẫm Nhiên, đừng vì bất cứ người nào uỷ khuất bản thân em."
"Em sẽ không vì người khác, chỉ sẽ vì một mình Nhan Nhan chị. Nhưng bất cứ chuyện gì em làm vì chị, đều không gọi là uỷ khuất."
Cái ôm đã lâu mang đến cho cơ thể cực kì thả lỏng, từ sau khi cùng Tư Hướng Nhan tách ta ngủ, nàng thì không giống như tối qua hảo hảo nghỉ ngơi nữa. Ánh mặt trời chiếu vào phòng, đem mặt ngủ của Tư Hướng Nhan chiếu đến đặc biệt thanh cao, nhìn bộ dạng ngủ say của cô, khó chịu trong lòng ở trong nháy mắt như tuyết rơi vào trong nước sôi, phút chốc liền mất đi không thấy.
Nhẹ nhàng ôm lất thắt lưng của Tư Hướng Nhan, vòng qua vị trí bị thương của cô, nghĩ đến đây, Ông Lẫm Nhiên thật sự là cực kì đau lòng rồi. Nàng nghĩ, nếu như tối qua bản thân cũng ở hiện trường, dứt khoác sẽ không để Tư Hướng Nhan bị thương.
"Làm sao không ngủ thêm." Thân thể bị Ông Lẫm Nhiên nóng bỏng ôm lấy, Tư Hướng Nhan mở mắt nhìn nàng, nhưng giữa đầu chân mày còn mang theo mông lung và suy nhược của ngủ không đủ̀. Nhìn theo tóc dài rối loạn rãi bên gối, sắc mặt yếu ớt tiều tụy của bệnh trạng, Ông Lẫm Nhiên kiềm lòng không được thò đầu hôn lấy cô, liếm nhẹ lấy cánh môi khô ráo của cô, đem cô ôm càng chặt.
"Nhan Nhan, sau này đi đâu đều mang theo em có được không? Cho dù không để em biết tin tức cũng được, em không muốn một mình phát ngẩng ở nhà, không có em bảo hộ chị, em thật sự rất lo lắng." Ông Lẫm Nhiên cũng không sợ mình nói như vậy sẽ lần nữa khơi lên hoài nghi của Tư Hướng Nhan, bây giờ nàng chỉ muốn tranh giành quyền lợi trở về bên cạnh đối phương lần nữa. Thủ hạ khác làm sao bảo hộ Tư Hướng Nhan cũng sẽ phỏng chừng nghĩ đến tính mạng của bản thân họ trước, bảo hộ như vậy, từ đầu đến cuối không đủ an toàn. Ông Lẫm Nhiên tin, chỉ có mình mới có thể bảo hộ tốt Tư Hướng Nhan.
"Ân, vậy chút nữa theo chị đi ra ngoài gặp một người."
"Nhan Nhan, vết thương của chị.."
"Không trở ngại, chỉ là một bạn bè nhỏ mà thôi. Là con gái của Chung Cẩn Lan nhận nuôi, chắc em từng gặp mặt."
"Ngạch.."
Nghĩ đến Chung Cẩn Lan và Chung Cẩn Du, Ông Lẫm Nhiên từ đó hiển nhiên nhớ đến thì là cái hiện trường sắc dụ thất bại. Nghĩ đến bộ dạng chính mình hôm đó mất mặt không chỉ bị Chung Cẩn Lan thấy được, còn có xuất hiện một tiểu cô nương 20 tuổi. Vẻ mặt của Ông Lẫm Nhiên một chút cháy lên, hận không thể chui đầu xuống gối.
"Không sao đâu, quan hệ của Chung Cẩn Lan và Chung Cẩn Du giống y như em và chị, hơn nữa họ còn là mẹ con trên danh nghĩa, em không cần xấu hổ như vậy". Đem bộ dạng Ông Lẫm Nhiên lúc này nhìn trong mắt, Tư Hướng Nhan cảm thấy có chút mắc cười. Trãi qua chuyện của tối qua, cô không muốn cũng không suy nghĩ quá nhiều nữa. Nếu chuyện vẫn chưa phát sinh, cô thì phải hảo hảo hưởng thụ thời guan sống chung với Ông Lẫm Nhiên. Dù cho sau này sẽ có biến cố, cô cũng không muốn ở thời điểm chưa xác định này tổn hại Ông Lẫm Nhiên.
"Vậy bây giờ em đi làm bữa sáng, sau đó em đi theo chị." Ông Lẫm Nhiên nói xong thì từ trên giường đi xuống vào nhà tắm, nhìn thân thể nàng không một mảnh vải, Tư Hướng Nhan lại cảm thấy có chút không thoải mái. Vì mấy ngày qua hai người chiến tranh lạnh, cô và Ông Lẫm Nhiên thì không làm bất cứ chuyện thân mật nào. Thấy cơ thể tràn đầy dấu vết của mình lúc này lại sạch sẽ trí mạng, Tư Hướng Nhan cảm thấy, tối nay nên lần nữa đánh lên dấu ấn của chính mình mới được.
"Tài xế đang ở dưới lầu đợi, trực tiếp xuống thì được rồi, không cần mặc quá trang nghiêm." Ăn xong bữa sáng, Tư Hướng Nhan mặc áo lông màu nâu đơn giản và quần dài màu trắng ngồi ở trên sofa, thấy Ông Lẫm Nhiên chuẩn bị mặc chính trang, kịp thời nhắc nhở. Cô hôm nay đi gặp Chung Cẩn Du mục đích rất đơn giản, chính là nghĩ đến thời điểm không có Chung Cẩn Lan nói một chút chuyện cách nghĩ của bản thân muốn chào mời Chung Cẩn Du. Chung quy, người con gái đó, là một nhân tài hiếm thấy.
"Nhan Nhan hôm nay phải ngồi chiếc xe này sao?" thay xong y phục, Ông Lẫm Nhiên đi ra ngoài, nhìn thấy bên ngoài dừng chiếc phòng xe (*) có chút hiếu kì.
(*) phòng xe: RV, là một loại xe thùng có đầy đủ tiện nghi.
"Ân.. em mặc như vậy cũng rất đẹp." Nghe thấy vấn đề của Ông Lẫm Nhiên, Tư Hướng Nhan đơn giản hồi đáp, lúc này mới ngẩng đầu, ngay sau đó lại bị trang điểm của người sau làm thu hút.
Vì chính mình giao phó qua tùy tiện mặc thì được, cho nên Ông Lẫm Nhiên cũng thật sự chỉ là tùy tiện ăn mặc. Áo sơ mi tơ hơi trong suốt màu trắng, phối với áo yếm màu thuần trắng bên trong, đem đường cong eo của nàng phác họa hoàn mỹ vô nghi. Quần bò bó thân ôm lấy hai chân thon dài thẳng tắp của nàng, lại phối với giày cao gót màu đen. Một thân này xác thực là rất đơn giản, lại bị Ông Lẫm Nhiên mặc ra mùi vị khác biệt, thực sự rất để Tư Hướng Nhan thích.
Hôm nay cô sở dĩ để tài xế chuẩn bị phòng xe, là hy vọng tạo ra một hoàn cảnh nói chuyện an toàn. Kỳ thực, sớm từ lúc trước Tư Hướng Nhan thì từng nói với Chung Cẩn Lan cách nghĩ muốn Chung Cẩn Du tham gia vào Tư gia, lại bị đối phương từ chối rất nghiêm trọng, nói là không muốn để Chung Cẩn Du lại cuốn vào trong phân tranh của hắc đạo, chỉ hy vọng cô ấy lựa chọn con đường bản thân cô ấy thích. Cách nghĩ của Chung Cẩn Lan Tư Hướng Nhan có thể hiểu, nhưng có chút chuyện không phải hiểu thì sẽ từ bỏ.
Tư Hướng Nhan có thể nhìn ra Chung Cẩn Du không tầm thường, và mấy cái mơ hồ nào đó ẩn giấu trong xương của cô ấy. Có thể nói, Chung Cẩn Du cũng không thích hợp cuộc sống quá thông thường, cô ấy vốn dĩ chính là người nên đi con đường đó. Vì Tư gia, cũng vì chính mình có thể thêm một cánh tay trái, Tư Hướng Nhan cảm thấy, bất luận thế nào chính mình cũng cần nghe xem ý kiến của bản thân Chung Cẩn Du.
"Nhan Nhan, người ta muốn ngồi chung với chị." Lên xe, Ông Lẫm Nhiên phát hiện Tư Hướng Nhan sớm đã chọn được một vị trí tốt, còn đem một đóng văn kiện để ở hai bên trái phải, rõ ràng chính là không cho mình chỗ, Ông Lẫm Nhiên không vui bĩu môi, làm nũng nói ra.
"Ngồi đối diện đi, chị còn có văn kiện phải xem, không cho phép bày ra loại biểu tình đó." Tư Hướng Nhan không cần nhìn thì biết Ông Lẫm Nhiên lúc này là một bộ dáng đáng thương thế nào, vì không để mình nhẹ dạ, cô mới không muốn ngẩng đầu nhìn.
"Ngô, được thôi, Nhan Nhan xem đi" bị Tư Hướng Nhan từ chối, Ông Lẫm Nhiên không vui lạch cạch lạch cạch đi qua một bên, ngồi ở trên ghế uống nước trái cây trên xe, con mắt lại giống như nhựa cao su dính ở trên người Tư Hướng Nhan không chịu xê dịch ra. Nhan Nhan thật sự là bất luận khi nào đều đẹp như vậy, ngón tay dài như vậy lại nhỏ như vậy, da thịt cũng trắng đến muốn mạng, khi lật văn kiện bộ dạng chuyên chú nghiêm túc lại chăm chỉ, rất muốn đi lên hôn một cái a..
"Nhan Nhan.." Ông Lẫm Nhiên nhẹ giọng kêu tên của Tư Hướng Nhan, hoàn toàn không phát hiện thanh âm của nàng lúc này đã trở nên có chút khàn khàn. Hai người từ ngày hội sinh nhật bắt đầu luôn tồn tại sự xa cách, càng là ước chừng nữa tháng không làm qua loại chuyện đó. Lúc này, mùi vị của Tư Hướng Nhan quanh quẫn ở trong xe, nhìn theo bên mặt nghiêm túc của cô, khiêu mi nâng lên động tác nhỏ, Ông Lẫm Nhiên chỉ cảm thấy giữa chân đau đớn phát tê, bộ ngực cũng trương đến có chút khó chịu.
"Làm sao?" Nghe được thanh âm của Ông Lẫm Nhiên không quá bình thường, Tư Hướng Nhan không có nghĩ nhiều, chỉ nhẹ tiếng hỏi ra..
"Nhan Nhan, để em dựa một cái." Lúc này, Ông Lẫm Nhiên bất chấp nhiều như vậy, trực tiếp đi qua liền đem văn kiện chất đóng của Tư Hướng Nhan đặt ở một bên, ngồi bên cạnh cô. Vì kéo gần khoảng cách, mùi vị của Tư Hướng Nhan càng thêm mê người, nhìn theo bên mặt hoàn mỹ của cô, trắng trẽo đến có thể hiện ra gân mạch màu xanh của cái cổ, Ông Lẫm Nhiên kiềm chế không được kẹp chặt hai chân, mang cả cơ thể dựa đến Tư Hướng Nhan.
"Em đang làm cái gì.." Thời điểm này, Tư Hướng Nhan cuối cùng phát hiện Ông Lẫm Nhiên khác thường, thấy nàng không ngừng ở trên người mình cọ tới cọ lui, sắc mặt còn mang theo triều hồng phấn nộn, thân là người yêu, cô không muốn biết Ông Lẫm Nhiên lúc này muốn làm cái gì cũng khó.
"Nhan Nhan, chúng ra rất lâu không làm qua rồi, em rất khó chịu.. ân.. chỗ đó muốn chị muốn đến phát đau rồi."
"Ông Lẫm Nhiên, bây giờ vẫn là ở trên xe." Tuy hiệu quả cách âm của phòng xe rất tốt, mà tài xế cũng nhìn không thấy được hành động của họ trong xe, nhưng tiếp theo vẫn có chuyện phải làm, Tư Hướng Nhan không muốn trì hoãn
"Ngô, Nhan Nhan, em thật sự rất muốn chị." Ông Lẫm Nhiên vừa nói, đem nút áo của áo sơ mi mở ra, tay trái thuận theo vạt áo yếm trượt vào, dùng sức xoa lấy bộ ngực được áo ngực bao lấy, nàng mới không quản lúc này Tư Hướng Nhan sẽ làm sao nhìn chính mình, nàng.. thật sự nhịn không nổi nữa rồi.
"Em không thể về nhà rồi làm sao?" Thấy Ông Lẫm Nhiên bắt đầu vuốt ve bản thân em ấy, Tư Hướng Nhan khiêu mi hỏi, tuy cô không ngờ đối phương sẽ như thế mở ra, lại khó được nổi lên hứng thú. Thế là, Tư Hướng Nhan không ngăn cản cũng không giúp đỡ, mà là bưng lên một ly rượu đỏ ngồi đến một bên khác, thưởng thức cục diện lúc này.
"Nhan Nhan, chị thật sự cái gì cũng không muốn làm sao?" Thấy Tư Hướng Nhan ngồi đến một bên hoàn toàn không dự định để ý mình, Ông Lẫm Nhiên cực kì không vui rồi. Nàng xoa lấy ngực trương phát tê không ngừng thở gấp, hạ thân ướt át để nàng cảm thấy cực kì khó chịu rồi.
"Ân, bây giờ chị không có tâm tình." Tư Hướng Nhan thấp giọng nói ra, trên mặt lại thêm mấy phần chơi đùa. Thấy chị ấy là cố ý muốn trêu chọc mình, Ông Lẫm Nhiên cũng không bận tâm nữa. Nàng dùng tay phải run rẫy mở ra thắt lưng bằng da của quần bò, lại kéo ra khóa kéo kim loại, từ từ đem tay thăm dò tiến vào. Địa phương rất lâu đến nay bị khát vọng lấp đầy sớm đã nóng đến phát bỏng, bị lòng bàn tay hơi lạnh vuốt ve lên, cho dù còn cách quần lót, cũng đủ để Ông Lẫm Nhiên thoải mái đến thở dài ra tiếng.
"Ân.. rất thoải mái.. Nhan Nhan.." Ngón tay tiếp xúc đến hạch tâm của chính giữa cánh hoa, Ông Lẫm Nhiên hài lòng kêu ra, bắt đầu nhẹ nhàng an ủi ma sát, mà cục diện nóng bỏng như thế cũng bị Tư Hướng Nhan không hề bỏ xót nhìn ở trong mắt. Ông Lẫm Nhiên là yêu nghiệt trời sinh, điểm này không cần bất cứ nghi vấn nào. Nàng nóng bỏng như lửa, yêu mị như hồ (hồ của hồ ly tinh), tác phong và hành sự cũng lớn gan.
Lúc này, tóc dài màu đen của nàng rơi ở trên vai, áo vì động tác trước đó trở nên rối loạn rời rạc, Em ấy liếc mắt như tơ nhìn theo chính mình, con ngươi màu nâu tràn đầy khát vọng mà cánh môi khẽ mở, từ trong nhả ra kêu nhẹ rên thấp cũng mê người. Quần bò cũng chưa bị nàng cởi đi hoàn toàn, mà là lỏng lẽo treo ở giữa eo, bàn tay kia ở chân tâm nhấp nhô, mỗi một lần nhịp nhàng đều sẽ đem đáy quần đẩy lên, để người ta suy nghĩ ngàn dặm.
"A.. Nhan Nhan.. chị nhìn em như vậy, em rất có cảm giác. Em có thể cắm vào không? Chỗ đó rất khó chịu, em muốn.. rất muốn.." Ông Lẫm Nhiên khó chịu vặn vẹo cơ thể, ngón giữa cách lớp vải cotton loanh quanh ở cửa động rộng rãi khát vọng đã lâu. Nàng không biết chính mình có phải có thể tiến vào không, chung quy ở đây là địa phương thuộc về Tư Hướng Nhan, bản thân sớm đã đem quyền thuộc về cơ thể này giao cho đối phương rồi, nhưng mà, ở thời điểm này, không tiến vào thật sự rất khó chịu.
"Thì như vậy muốn tiến vào?" Thấy Ông Lẫm Nhiên như mèo con mới sinh biểu tình khát vọng, Tư Hướng Nhan từ từ đi qua, vuốt ve mặt của nàng hỏi.
"Ân.. muốn, Nhan Nhan tiến vào."
"Liếm sạch."
Tư Hướng Nhan đem ngón tay đưa đến bên miệng của Ông Lẫm Nhiên, mang theo mệnh lệnh miệng, nghe được lời này, Ông Lẫm Nhiên chỉ cảm thấy bụng dưới trĩu xuống, từng trận nhiệt tuyền thuận theo chân tâm tràn ra ngoài. Sắc mặt nàng hơi đỏ, vì phản ứng của cơ thể mình quá mức thành thật, lại không kịp nghĩ nhiều, mở miệng liền đem ngón giữa và ngón trỏ của Tư Hướng Nhan ngậm vào trong miệng.
Đầu lưỡi liếm nhẹ, tưa lưỡi trên bụng ngón tay lồi lên và mềm mại cùng xương ngón tay cứng rắn ma sát nhau. Ông Lẫm Nhiên động tình liếm láp, động tình hừ ra hoặc dài hoặc ngắn thở dài. Nhìn theo cảnh tượng hương diễm như thế, Tư Hướng Nhan cuối cùng nhịn không nổi, cô rút ra ngón tay, thăm dò đến giữa chân của Ông Lẫm Nhiên, móng tay khiều ra mép của quần lót, không hề dự báo trượt vào, vừa vào đến đỉnh.
"Ân.. Nhan Nhan, quá sâu rồi." tuy khát vọng Tư Hướng Nhan tiến vào, nhưng Ông Lẫm Nhiên lại chưa làm tốt chuẩn bị vừa bắt đầu thì kịch liệt như vậy. Cảm thấy thân thể bị hai ngón tay của Tư Hướng Nhan xuyên xỏ, nàng tiếp nhận không nổi khom lấy cơ thể, chỉ cảm thấy toàn thân đều sắp bị đối phương chạm hư rồi.
"Là em không thể chờ đợi, chị mới muốn nhanh chút thỏa mãn em. Còn nữa.." Tư Hướng Nhan nói đến chỗ này ngưng một chút, mở miệng cắn nhẹ vai của Ông Lẫm Nhiên, ở phía trên để lại dấu răng kèm theo dấu máu hơi nhỏ.
"Làm như vậy là trừng phạt đối với em vừa rồi muốn xâm phạm lãnh địa cá nhân của chị, Ông Lẫm Nhiên, thân thể của em là của chị, địa phương này ngoại trừ chị ra, bản thân em cũng không thể tiến vào, biết không?"
Hết chương 60