Tinh Tế Âm Nhạc Đại Sư

Chương 37: Mở đầu sóng gió (7)




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

"Sâu trăm mét" Grant cầm hộp đen thở hắt "Khó trách lâu như vậy cũng không tìm được, nguyên lai cậu giấu kỹ như vậy, không đào ba thước đất thì tìm không ra."
Nghiêm Sí không nói gì, phương hướng tìm kiếm của bọn họ vẫn luôn chính xác, chỉ là Nghiêm Sí lại quên mất đoạn ký ức kia, y đem hộp đen giấu đến đặc biệt cẩn mật. Nếu không phải Nghiêm Sí đột nhiên nghĩ đến bản thân rất có khả năng vì muốn bảo vệ hộp đen mà chọn cách chôn giấu, bọn họ dù có tiếp tục lăn lộn một năm cũng tìm không ra.
Điều gì đã làm Nghiêm Sí dưới trạng thái dị biến tinh thần vẫn có thể thanh tỉnh trong một thời gian ngắn, đem hộp đen chôn xuống đất? Nhớ tới thương thế của Nghiêm Sí lúc gặp được y, lòng Grant lại trầm xuống.
Trở lại căn cứ, bọn họ nhanh chóng kết nối với quang bình, Nghiêm Sí cởi bỏ mật mã trên hộp đen, chân tướng về vụ Nghiêm thiếu tướng mất tích một năm trước rốt cuộc cũng được phơi bày với thiên hạ.
Sau khi Nghiêm Sí nhận được tin xin giúp đỡ từ Khoáng Tinh, liền hoả tốc đuổi tới trung tâm chỉ huy Khoáng Tinh, lại nhìn thấy dáng vẻ nghiêm túc làm việc của mọi người, không có bất cứ dấu hiệu gặp nạn nào. Lúc ấy chỉ có tín hiệu xin giúp đỡ truyền đến từ Khoáng Tinh, người phụ trách Khoáng Tinh tỏ vẻ, rất có thể là có người tùy tiện động vào đài cầu trợ của Khoáng Tinh, là hành vi kiểu như trò đùa dai, hy vọng Nghiêm thiếu tướng không lấy làm phiền lòng, bọn họ nhất định sẽ tìm ra người này, hơn nữa sẽ nghiêm túc xử trí.
Nghiêm Sí lại không tin vào lời nói một chiều của người phụ trách, đăng nhập vào internet, sau khi xin quyền hạn, kiểm tra tất cả hồ sơ của Khoáng Tinh trên mạng nội bộ. Trong hồ sơ trừ bỏ thông tin cá nhân, còn có video phỏng vấn trước đây của bọn họ, thuận tiện cho cấp trên suy đoán về tính cách, có thể sắp xếp công việc thích hợp hơn cho bọn họ.
Tư liệu thể hiện, người phụ trách Khoáng Tinh là một người cực đoan theo chủ nghĩa hoàn mỹ, không chấp nhận được dù chỉ một chút sai lầm. Quan chủ khảo từng hỏi qua hắn lúc phỏng vấn, nếu để hắn phụ trách một khu nào đó, nếu cấp dưới mắc phải một số sai lầm nhỏ, ngày thường tên cấp dưới này cùng hắn có quan hệ cực tốt, hắn sẽ làm sao? Người phụ trách trả lời là việc công xử theo phép công, tuyệt không làm việc thiên tư.
Tự tiện gửi tín hiệu cầu trợ là chuyện vô cùng nghiêm trọng, loại hành vi này gây nên khủng hoảng, tuyệt đối không thể giải thích chỉ bằng 3 chữ 'trò đùa dai' được. Mà người phụ trách vẫn luôn không làm việc thiên tư trái phép, vì sao lúc này lại không muốn Nghiêm Sí đi điều tra người này?
Qua vài ngày quan sát chi tiết, Nghiêm Sí cùng thuộc hoàn toàn chắc chắn, những người trước mắt này, chỉ sợ đều đã bị thay đổi tim.
Vì không bứt dây động rừng, Nghiêm Sí làm bộ phải rời đi, bày ra một bộ quan lớn, yêu cầu tất cả nhân viên công tác ở Khoáng Tinh ra đường đưa tiễn. Ở ngay thời điểm rời khỏi Khoáng Tinh thì đột nhiên làm khó dễ, muốn đem tất cả một lưới bắt trọn.
Sức chiến đấu của những kẻ ngụy trang này căn bản không mạnh như Nghiêm Sí nghĩ, thậm chí không thể hiểu được bọn họ làm thế nào đột phá phòng thủ của Khoáng Tinh, thậm chí làm những người trên Khoáng Tinh không thể phát đi tin tức hoàn chỉnh, chỉ kịp gửi đi một tín hiệu cầu trợ khẩn cấp. Bọn họ dễ dàng tóm lấy tất cả mọi người, đang muốn liên lạc với quân bộ phái người đến thẩm vấn.
Thế nhưng, biến cố bắt đầu vào thời điểm mọi người bị bắt giữ.
Trên quang bình, đầu tiên là người phụ trách Khoáng Tinh giãy giụa một phen, thấy không thể chạy thoát, liền trợn tròn mắt ngã xuống. Hai mắt hắn mở đặc biệt lớn, lớn đến nổi tròng mắt cũng muốn rớt ra từ hốc mắt, đồng tử rộng đến đáng sợ, toàn bộ đôi mắt đều bị đồng tử bao trùm. Theo hắn ngã xuống, tất cả mọi người trên Khoáng Tinh cũng ngã theo, bất quá hai mắt những người này lại không có gì biến hóa, chỉ là an tĩnh nhắm lại mà thôi.
Hơi thở và nhịp tim của họ đều đình chỉ, một loại cảm giác bất hảo quỷ dị lan tràn trong tiểu đội của Nghiêm Sí.
Họ đã lấy đi tất cả vật phẩm có thể tự sát, vì sao những người này lại chết? Hơn nữa sinh mệnh bọn họ giống như kết nối với nhau, khi người phụ trách chết đi, tất cả mọi người cũng mất đi sinh mệnh.
"Đưa thi thể bọn họ về, giao cho viện nghiên cứu đế quốc." Nghiêm Sí không có hảo cảm với ham mê lấy cơ thể người làm thí nghiệm của viện nghiên cứu, cũng nhiều lần cự tuyệt hợp tác cùng viện nghiên cứu. Nhưng trước mắt không phải thời điểm xử sự theo cảm tính, những người này rất quỷ dị.
Ngay vào lúc y ra lệnh kia, con ngươi cực lớn của người phụ trách Khoáng Tinh kia bắt đầu chảy ra chất lỏng như nhựa đường cùng màu nâu với con ngươi của hắn, một đội viên đứng cạnh hắn đúng lúc phát hiện ra hiện tượng này, cao giọng cảnh cáo, còn lập tức sử dụng lồng phòng hộ bảo vệ thi thể người phụ trách Khoáng Tinh, không cho chất lỏng quỷ dị kia chảy ra.
Nghiêm Sí nhanh chóng phân phó thủ hạ lấy ra rương bộ tróc, đó là một hộp trong suốt làm bằng vật liệu đặc biệt, có lớn có bé. Thường được sử dụng để mang những vật phẩm kỳ quái gặp được về đế quốc trong lúc khám phá vũ trụ. Lấy ra một rương bộ tróc lớn như quan tài, đội viên định đưa thi thể người phụ trách cất vào.
Lúc này chất lỏng sền sệt màu nâu đã hoàn toàn chảy ra khỏi hai mắt người phụ trách Khoáng Tinh, nó gặp được không khí và nhanh chóng biến thành thể rắn, màu sắc chậm rãi trở nên trong suốt, giống như một con sâu nằm rạp trên mặt đất, con sâu trong suốt dài 10 cm rộng 2 cm, nó chậm rãi mấp máy hướng về lồng phòng hộ.
Không hiểu thế nào Nghiêm Sí lại cảm thấy nguy hiểm, ngọn lửa bao phủ toàn thân y, các đội viên cũng nhốn nháo giơ cao vũ khí trong tay, nhắm ngay con sâu kia.
Chính là bọn họ không nghĩ tới, con sâu kia bò đến lồng phòng hộ thì phát hiện bản thân không thể ra ngoài, đột nhiên cong người lên, ở chỗ tựa như phần đầu mở ra một cái lỗ, trong lỗ là một đầu lưỡi nhỏ giống như bộ phận yết hầu của nhân loại. Cái lưỡi nhỏ kia đột nhiên rung lên kịch liệt, ở một khắc rung động kia, cỗ sóng tinh thần với tần số cao mà một nhân loại hoàn toàn không thể thừa nhận hung hăng xâm nhập đại não mọi người!
Không phải âm thanh, không phải công kích vật lý, mà là trực tiếp công kích bộ não. Đây là cách tấn công mà nhân loại chưa bao giờ gặp qua trước đây, chỉ là một tiếng giọng, toàn bộ đội viên đều bắt đầu dị biến tinh thần, hai mắt bọn họ đỏ ngầu, bắt đầu xuống tay với chiến hữu bên cạnh!
Chỉ có Nghiêm Sí, bởi vì tính cường hãn của gien cấp SS, giúp y còn có thể ngăn cản. Y chịu đựng cơn đau đầu kịch liệt khống chế bản thân đem những đội viên đang đánh nhau cưỡng chế tách ra. Còn chưa kịp thở phào, con sâu kia lại phát ra công kích tinh thần lần thứ hai, bất quá công kích lúc này chỉ là công kích đơn thể, nhằm vào chính là binh lính cách lồng phòng hộ gần nhất!
Nghiêm Sí đấu tranh với dị biến tinh thần của mình đã tương đối thống khổ, căn bản vô pháp ngăn cản binh lính kia mở lồng phòng hộ ra, tùy ý để con sâu bò vào mắt mình. Khoảnh khắc con sâu chạm đến mắt người, màu sắc cơ thể liền chuyển thành cùng màu với con ngươi của người đó, lại lần nữa hóa thành chất lỏng, tiến vào mắt người.
Binh lính bị sâu ký sinh đột nhiên trở nên bình thường, hắn cười quỷ dị với Nghiêm Sí, mở miệng phát ra sóng tinh thần còn mãnh liệt hơn so với lúc trước!
Lần này, ánh mắt của tất cả đội viên đều trở nên tan rã, bắt đầu chậm rãi đi về hướng ký sinh binh. Nghiêm Sí có thể cảm giác được ý đồ của cổ sóng tinh thần kia, phục tùng!
Y không thể phục tùng, dùng hết toàn bộ lý trí để đấu tranh. Chính là cấp dưới của Nghiêm Sí không có được nghị lực như y, bản thân đã hoàn toàn mất đi ý thức. Sau đó, những người bị khống chế kia, bao vây lấy Nghiêm Sí, chế trụ cơ thể vô pháp khống chế mình của y, đem y áp đảo đến trước mặt ký sinh binh, binh lính bị sâu ký sinh kia nhếch miệng cười một cái, ngón tay duỗi về hướng huyệt thái dương của y.
Y phải dùng thủ đoạn cuối cùng khống chế bản thân, quyết không thể để nó thực hiện được! Đây là suy nghĩ duy nhất của Nghiêm Sí.
Đảo tầm mắt huyết sắc đã trở nên mơ hồ qua đội viên của mình, lại nhìn về phía thi thể nằm trên mặt đất của nhân viên công tác ở Khoáng Tinh, Nghiêm Sí yên lặng nhắm mắt.
Ngọn lửa hừng hực thiêu hủy toàn bộ trung tâm chỉ huy Khoáng Tinh, bên trong cháy đen một mảnh, tất cả thi thể của đội viên cùng nhân viên công tác ở Khoáng Tinh đều bị đốt thành tro. Mà có một người, hốc mắt đen tuyền, bên trong căn bản không có mắt. Sau khi khám nghiệm tử thi, bọn họ xác định đã có ai đó móc đi đôi mắt của người này thiêu hủy! Đây là chuyện phát sinh khi Grant mang đội đến Khoáng Tinh tìm Nghiêm Sí, đủ loại dấu hiệu cho thấy, Nghiêm Sí thiếu tướng đã thực hiện một cuộc tàn sát dã man đối với nhân viên cùng thủ hạ của mình. Lúc ấy, Nghiêm Sí đã bị đế quốc nhận định là nhân vật nguy hiểm, sau khi dị biến tinh thần đã tàn sát nhân viên công tác ở Khoáng Tinh và chiến hữu của mình, nếu không phải còn nghi vấn về tín hiệu cầu trợ trước đó của Khoáng Tinh, chỉ sợ y vừa khỏe lại đã lập tức bị bắt giam, thẳng đến khi tìm ra chứng cứ hữu lực mới. Sau khi tìm được Nghiêm Sí, sở dĩ Nghiêm Lẫm nhất định phải tìm lại ký ức của Nghiêm Sí, sở dĩ đi tìm hộp đen cũng muốn để Grant đi theo, đều là vì nguyên nhân này.
Mà hiện tại, cuối cùng Nghiêm Sí thiếu tướng cũng rửa sạch hiềm nghi, ở thời khắc cuối cùng y bảo hộ thuộc hạ của mình, trung thành với đế quốc, trung thành với nhân loại. Thế nhưng nỗi đau tự tay giết chết thuộc hạ của mình cùng trước đó đã chịu công kích tinh thần, làm y cuốn vào cơn phát cuồng không bao giờ kết thúc.
Thế nhưng ngay cả như vậy, y vẫn ở thời điểm thanh tỉnh duy nhất, đem hộp đen giấu xuống lòng đất, còn phát ra tín hiệu cầu cứu.
Tín hiệu cầu cứu không phải để mọi người đến cứu y, Nghiêm Sí thiếu tướng lựa chọn rời khỏi Khoáng Tinh, chính là tự trục xuất mình, phòng ngừa bản thân tiếp xúc dẫn đến gây tổn thương cho đồng bạn cứu viện! Bắt đầu từ lúc y rời khỏi Khoáng Tinh, y liền chuẩn bị tâm lý tự hủy trong vũ trụ. Tín hiệu cầu cứu...... Là để người phát hiện bí mật trọng đại được giấu trong hộp đen kia.
Nếu không có Grant một mực tìm kiếm, chỉ sợ Nghiêm Sí đã bị đế quốc coi như người chết hoặc đào phạm, vĩnh viễn lưu đày ở tinh cầu Emir.
Cho nên, bọn họ ở dưới lòng đất nơi 'Khởi Hàng' phát ra tín hiệu cầu cứu cuối cùng, tìm được hộp đen ẩn sâu bên dưới.
Sau khi kết thúc nội dung được phát ra trong hộp đen, Grant im lặng thật lâu. Hắn dùng sức vỗ vỗ bả vai Nghiêm Sí, cái gì cũng không nói.
Nếu là lúc ấy, hắn thật sự có thể làm được như Nghiêm Sí trong hoàn cảnh đó sao? Grant không thể chắc chắn. Nhìn phản ứng của những binh lính trong video, có thể tưởng tượng tầm ảnh hưởng tinh thần lúc đó có bao nhiêu khủng khiếp, Nghiêm Sí có thể đấu tranh, đã tương đối đáng sợ. Mà y rời khỏi Khoáng Tinh, một đường trong vũ trụ này, hoàn toàn không hướng quân bộ xin giúp đỡ, đại diện cho ý thức của y. Khoảng khắc này kính nể, tôn trọng cùng hổ thẹn không phải là điều có thể nói bằng lời.
"Trở về đế quốc đi" Sau một hồi trầm mặc thật lâu, Grant nói "Nội dung trong hộp đen này quá quan trọng, phải hộ tống nó trở về. Hơn nữa, còn phải xóa bỏ hiềm nghi của cậu. Sau đó......"
Sau đó, nhất định phải đến tinh cầu Emir, tinh thần bị tổn thương đáng sợ như vậy, sinh vật vũ trụ kiểu mới kinh khủng như vậy, căn bản chính là thiên địch của toàn bộ nhân loại, cũng có thể hiểu được tổn thương không thể chữa khỏi hoàn toàn trong đầu Nghiêm Sí. Tuy nhiên, cho dù Grant không hiểu nhiều về y học, cũng biết được vết thương tinh thần của Nghiêm Sí trước đó tuyệt đối không có khả năng tự lành. Đừng nói chấn thương sau khi bị sinh vật vũ trụ công kích, chính là thống khổ khi phải tự tay thiêu đốt thủ hạ của mình cũng là chuyện không phải người thường có thể chịu đựng, tinh thần dị biến cũng đủ để hủy diệt y.
Vậy ở Emir, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì mới có thể khiến tinh thần Nghiêm Sí khôi phục hoàn toàn sự ổn định, điểm này nhất định phải điều tra rõ. Loại sinh vật vũ trụ này đúng là đáng sợ, thậm chí Grant còn nghĩ đến, rất có khả năng trong đế chế có vô số nhân loại bị ký sinh hoặc bị sinh vật này khống chế, ẩn trong lớp vỏ hình nhân loại ở đế quốc, rốt cuộc là muốn làm gì? Hơn nữa lấy lực lượng trước mắt của đế quốc, hoàn toàn không có sức chống cự đối với phương thức tấn công của sinh vật vũ trụ này. Grant mơ hồ có loại cảm giác, nhân loại sắp phải đối mặt với kẻ địch đáng sợ xưa nay chưa từng có, mà hết thảy sinh cơ lần này, liền ở Emir!
Nghiêm Sí chậm rãi gật đầu, xem qua video cũng miễn cưỡng gợi lên một chút ký ức của y, y hiểu rõ tính nghiêm trọng của sự việc.
Bất đắc dĩ nhìn về hướng nguyên thủy tinh, gian nan nói: "Trước khi đi, cho ta một chút thời gian, ta muốn đến một nơi."
-
Vào đêm cuối cùng Lê Hân ở quán bar cảng tinh tế, quán bar tới một vị đại nhân vật.
Mạnh nhất nguyên thủy tinh, quyền lực nhất và được nhiều người kính trọng nhất, cũng là người có số hắc nặng nhất với Lê Hân —— nguyên soái Eddie Rees đại giá quang lâm.
Lúc ấy Lê Hân đang hát một khúc Tiễn Biệt của Lão Ca: Bên ngoài trường đình, cạnh con đường cũ, cỏ thơm xanh ngát tận chân trời, gió đêm mang theo tiếng sáo lướt nhẹ qua hàng liễu...... Một bầu rượu đục cũng đủ vui rồi, đêm nay đừng mơ giấc mộng lạnh lẽo. Nghĩ đến những danh từ này khiến người ở thế giới tương lai không hiểu được, hắn đem ca từ chỉnh lại thích hợp một chút, để mọi người có thể hiểu được niềm thương cảm trong đó.
Những người có thể đến quán bar cảng tinh tế cơ bản đều là fans hoặc sắp trở thành fans của Lê Hân, đối với loại nhạc khúc có giai điệu đau thương ly biệt này cũng vô cùng tiếp thu. Bọn họ nghe hiểu ý nghĩa trong ca từ, không cần phải nói ra, cũng hiểu được Lê Hân phải đi. Kim Thành Quân vốn muốn khuyên Lê Hân không cần cáo biệt mọi người khi nghe bài hát như thế, tâm lập tức oa lạnh oa lạnh. Hắn cũng không dám nhìn mặt người nghe bên dưới, đờ đẫn mà nhìn về phía cửa, liền thấy một thân hình cao lớn mắt xanh tóc vàng, nam nhân anh tuấn như thiên sứ trong truyền thuyết đi vào quán bar.
Thân là đệ nhất cường giả nguyên thủy tinh, người cầm quyền toàn bộ nguyên thủy tinh, đương nhiên người toàn tinh cầu đều biết rõ diện mạo của Eddie Rees, Kim Thành Quân liếc mắt một cái liền thấy y, mặt cũng lập tức nứt ra.
Tin tức linh thông làm hắn biết rõ thái độ của Eddie Rees đối với bọn họ hơn Lê Hân, kia căn bản là chán ghét muốn chết a! Nói thật, nếu không phải Eddie Rees khăng khăng chèn ép thủ hạ, thì doanh thu quán bar của hắn có thể tăng lên không ít. Lê Hân chỉ ở đây hơn một tháng, số người đến quán bar đã tăng từ con số lẻ trước kia lên tới mỗi ngày mấy ngàn người, Kim lão bản đã bắt đầu xem xét việc xây dựng lại và mở rộng quy mô. Nhưng tiền đề là, Eddie Rees nguyên soái vẫn có thể hờ hững với bọn họ, một khi nguyên soái đại nhân muốn xử lý quán bar bọn họ, đến lúc đó đừng nói quán bar, ngay cả hợp tác cùng Tinh Chiến Quân cũng bị ngâm nước nóng.
Mà hiện tại, nguyên soái đại nhân tự mình đến!
Tâm Kim lão bản lập tức chìm vào đáy cốc, vạn nhất nguyên soái thật sự hạ quyết tâm muốn quét sạch quán bar bọn họ, cũng không cần phái người, chính y sẽ tự làm việc đó.
Hắn vội vàng đi đón tiếp, vừa muốn mở miệng, đã bị ánh mắt Eddie Rees ngăn lại.
Mấy ngàn người vây quanh quán bar, cho dù diện tích quán bar có lớn, thì bên trong sân khấu cũng bị vây đến chật như nêm cối, người ở vòng ngoài ngươi chen ta lấn, muốn lao về phía trước để đến gần Lê Hân, cũng chưa ai thấy boss lớn nhất tinh cầu đi vào nơi này. Trên thực tế Eddie Rees đã phát ra tin tức, hy vọng Tinh Chiến Quân cùng nhóm cư dân nguyên thủy tinh có thể ít lãng phí cuộc sống ở những nơi như quán bar linh tinh. Toàn bộ nguyên thủy tinh được xưng là quán bar chỉ có một cái cảng tinh tế, xếp đặt này còn chưa rõ là không muốn cho đến sao.
Những người khác chưa nghe qua Lê Hân ca tất nhiên có thể không tới, nhưng người đã trở thành fans, có được cơ hội tận mắt trông thấy thần tượng, làm sao có thể bỏ qua. Đừng nói nguyên soái chỉ là ám chỉ, cho dù có đóng cửa quán bar, bọn họ cũng sẽ vượt qua muôn vàn khó khăn đến nghe Lê Hân hát!
Không sai, sức mạnh của fans chính là cường đại như vậy.
Vì thế Eddie Rees cảm thấy khó hiểu, y tin thuộc hạ trung thành với mình. Nguyên thủy tinh so với đế quốc mà nói, khoa học kỹ thuật, kinh tế đều lạc hậu, cũng không có quy tắc chế độ rõ ràng, có thể trụ ở tinh tế, đều là dựa vào sự đoàn kết cùng tín nhiệm của mọi người đối với mình. Thế nhưng hiện tại, y gần như đã nói rõ với thuộc hạ, ta không hy vọng các ngươi bị hồ ly tinh mê hoặc mà đánh mất bản tâm, thủ hạ cư nhiên còn đi? Đi sau lưng y? Tìm mọi cách lừa y?
Vấn đề này liền nghiêm trọng.
Vì thế Eddie Rees đại nhân quyết định tự mình tới một chuyến, chính mắt nhìn Lê Hân, nghe hắn ca một chút, nhìn thử xem đến tột cùng thuộc hạ của mình vì cái gì mà bị mê thành bộ dạng ấy.
Mà lúc này, không nói ngay cả mặt Lê Hân y cũng chưa thấy được, trừ bỏ lão bản quán bar - một người tinh cầu Emir thấy y từ bên ngoài, những tên còn lại cư nhiên một kẻ cũng không thấy y, tất cả đều tranh nhau chen về phía trước a!
Eddie Rees thực phẫn nộ, nhưng làm thủ lĩnh, y cũng không thể lớn tiếng hô lên 'Nguyên soái đại nhân tới các ngươi còn không nhìn ta'. Vì thế chỉ có thể sinh hờn dỗi, ở một góc nhỏ ( bị lấn) âm thầm uống rượu.
Giờ phút này, Lê Hân hát trên sân khấu: "Dù chân trời, hay góc bể, không biết bạn bè lưu lạc nơi đâu. Một bình rượu đục cũng đủ vui rồi, đêm nay đừng mơ giấc mơ lạnh lẽo."
Tiếng ca mang theo hơi thở chia ly, bên tai truyền đến tiếng tỳ bà ưu thương, hoàng hôn đã rơi xuống, bước chân ly biệt càng ép càng gần, từ đây chúng ta sẽ chia ly, không biết khi nào có thể gặp lại. Đêm nay, trong ngày chia tay này, chúng ta liền làm một bình rượu đục(58), ở trong giấc mộng nói một tiếng trân trọng cùng người bạn thân yêu.
(58) Rượu đục: hình như là loại này thì phải.

Eddie Rees không biết gì về rượu đục, nhưng không hiểu tại sao lại bị chọc trúng tâm nỗi buồn. Tiếng tỳ bà, nói không hết lệ biệt ly, nguyên soái đại nhân cầm bình rượu (không sai y không có ly), đột nhiên nhớ đến những huynh đệ đã rời bỏ mình trong cuộc tinh chiến thất bại. Mỗi một Tinh Chiến Quân đều là hảo huynh đệ của y, thế nhưng vũ trụ là tàn khốc, hải tặc vũ trụ sinh hoạt càng gian khổ. Nếu không phải vì sinh tồn, vì tinh cầu này bị đế quốc kỳ thị, vì cấp dưỡng cùng tài nguyên cơ bản nhất, bọn họ cần gì phải mạo hiểm tính mạng trôi dạt trong vũ trụ đầy nguy hiểm, chỉ vì muốn người trong tinh cầu sống được tốt hơn.
Thế nhưng trong cuộc đấu tranh này, quá nhiều hảo huynh đệ vĩnh viễn rời bỏ mình, y cũng từ một tiểu thí hài theo phụ thân lang bạt trong vũ trụ trở thành nguyên soái Tinh Chiến Quân. Tinh Chiến Quân ít ai sống thọ và chết tại nhà, phần lớn chết đi lúc còn tráng niên. Phụ thân hy sinh lúc chỉ hơn 70 tuổi, mà y cũng bị đẩy đến vị trí nguyên soái Tinh Chiến Quân khi tuổi còn trẻ, loại đau khổ khi phải vĩnh viễn biệt ly không còn gặp nhau nữa này có mấy ai hiểu được đây?
Trừ bỏ một bầu rượu đục nói trân trọng, cái gì y cũng làm không được.
Eddie Rees đột nhiên muốn tận mắt thấy Lê Hân một lần, nói không chừng, hắn cũng không phải...... hồ ly tinh như trong tưởng tượng của y.
Chỉ là tăng một fan Lê Hân căn bản sẽ không chú ý tới, lúc này hệ thống thống kê fans cũng đã thống kế mấy trăm cái, cho dù Eddie Rees có là nguyên soái Tinh Chiến Quân, ở trong hệ thống này, bất quá cũng chỉ là một trong mấy trăm fans.
Tiếng hát dừng lại, một tiếng hô nghẹn ngào lớn giọng: "Lê Hân, hôm nay cậu hát bài này làm gì, ta đã sắp khóc lúc hát! Bài hát này ta không thích, sau này đừng hát nữa!"
Nghe ra đây là giọng của quân chủ lực bằng mặt không bằng lòng - Hán Tư Đốn, gân xanh Eddie Rees giật giật, này là cái ngoạn ý gì! Lúc mình ngăn cản thủ hạ, gã liền nương theo thân phận tướng quân của mình mà âm thầm chắp nối hảo bằng hữu đến nghe ca, cũng là gã yểm hộ giúp những người này, đào góc tường đào đến thật vui vẻ, thật không biết rốt cuộc ai mới là cấp dưới.
"Nhưng mà, hôm nay nhất định phải hát bài này." Lúc này Eddie Rees nghe được một giọng nói ôn hòa hoàn toàn bất đồng với nguyên thủy tinh "Bởi vì, ngày mai ta sẽ theo chiến hạm vận tải rời khỏi nguyên thủy tinh, đến tinh cầu Emir."
Thời gian cấp bách, đến mà không có hóa trang smart, Nghiêm thiếu tướng chỉ mặc một thân y phục huấn luyện bình thường bước vào quán bar, câu đầu tiên nghe được chính là những lời này của Lê Hân, tâm liền căng thẳng.
Phải đi? Eddie Rees nhíu mày, câu dẫn nhiều thủ hạ của ta như vậy rồi vỗ mông đi? Ngươi còn chưa câu dẫn được ta đâu, sao có thể đi chứ.
"Vì sao phải đi?" Các fan đều kích động "Nếu là đến đế quốc thì không nói, suy cho cùng khoa học kỹ thuật ở đó phát đạt. Nhưng Emir bất quá chỉ là một tinh cầu lưu đày, ở đó tất cả đều là nhân vật nguy hiểm dễ dàng bị dị biến tinh thần, vì sao phải quay về, nguyên thủy tinh tốt hơn ở đó nhiều, có rất nhiều thịt!"
Thịt khủng, khủng long sao =_=
Lúc này Lê Hân đã hoàn toàn hiểu được, chỉ số thông minh của khủng long ở nguyên thủy tinh rất cao, chúng khá thông minh, còn có tiêu chuẩn thẩm mỹ nhất định, có thể nghe ra được hàm nghĩa trong âm nhạc của Lê Hân. Trên cơ bản, chỉ cần là khủng long đã tiến hóa ra tế bào âm nhạc, đều có thể trở thành fans của Lê Hân, hiện tại trong hơn 9 ngàn fans, ít nhất đã có 1 ngàn con khủng long. Nếu không phải fans của hắn luôn tàn sát fans, lúc này Lê Hân đã sớm thăng cấp.
Mỗi lần nghĩ đến những thân cao thể trọng vài tấn kia, mỗi ngày các fan răng dài sắc bén đáng yêu ( gì) đều bị người bưng lên bàn ăn. Nghe nói mỗi lần Tinh Chiến Quân đến cảng tinh tế nghe hắn hát đều có thể săn đến mấy đầu khủng long mang về thêm cơm, ngay cả Giả Lệ Nhĩ cùng Áo Lạc Tư cũng vậy! Những lúc trên bàn cơm xuất hiện thịt khủng long, Lê Hân sẽ tâm tắc yên lặng nhìn bàn ăn, hắn đã ăn chay lâu lắm rồi, cuối cùng vẫn không có biện pháp hạ đũa với những chú long long đáng yêu đó.
Là ta hại chúng mày. Lê Hân âm thầm rơi lệ.
"Mọi người quá xem nhẹ bản thân" Lê Hân nói trên đài "Theo ta, nguyên thủy tinh là tinh cầu còn tốt hơn cả Dorset tinh của đế quốc. Người đế quốc suốt đời cũng không thể hít thở được không khí trong lành ở nơi đây, cảnh quan ưu mỹ, cùng các con vật đáng yêu, hai vị bằng hữu của ta cũng là cố tình chọn tới nguyên thủy tinh hưởng tuần trăng mật. Đế quốc bận rộn, vĩnh viễn cũng sẽ không hiểu được, nguyên thủy tinh là một vùng đất làm người mê luyến như thế nào. Tuy rằng chỉ vừa đến đây hơn 1 tháng, nhưng ta đã yêu mảnh đất đầy màu xanh và yên bình này, ta càng yêu những con người nhiệt tình ở đây, có thể nói, ta hy vọng bản thân có thể sống mãi ở nguyên thủy tinh."
Nguyên soái đại nhân ngồi trong góc đột nhiên có chút cao hứng, quả nhiên nguyên thủy tinh là tinh cầu tốt nhất, người đế quốc chính là không có mắt. Lê hồ ly...... Tuy rằng chưa chính thức gặp mặt, bất quá đúng là một kẻ không tồi, khó trách nhiều người thích hắn như vậy, y cũng có chút...... Khụ khụ, hồ ly tinh đúng là có công lực thâm hậu, ngay cả y cũng bị mê hoặc.
"Thích như vậy thì không cần đi a! Ta còn chưa học được bài《Huynh Đệ Cạn Ly》kia đâu!" Tiếng Hán Tư Đốn áp đảo một mảnh hán tử, bất quá học một tháng còn chưa học được loại chuyện mất mặt thế này, tướng quân ngài nói lớn tiếng như vậy mà được sao?
"Nhưng mà, con người ta ở đây, trái tim thì đã quay về Emir." Quang bình thật lớn xuất hiện trên mỗi vách tường quán bar, thân ảnh Lê Hân hiện lên trước mắt mọi người, hắn vuốt ve chiếc nhẫn xấu xấu trên tay, nhẹ giọng nói "Ái nhân của ta, có thể đã sắp quay về Emir, chúng ta đã ước định, chờ y trở về liền kết hôn."
Thiếu niên có vẻ thập phần đơn bạc cúi đầu giữa rừng Khuê Cơ nhân, trên mặt hiện lên một tia hồng nhuận, treo lên nụ cười ngọt ngào hạnh phúc.
Nghiêm Sí thiếu tướng đứng ở cạnh cửa yên lặng xoay người, giữ lấy trái tim mới vừa dán tốt lại vỡ thành bột phấn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.