Tinh Tế Chi Thượng Tướng Phu Nhân Thị Hắc Hộ

Chương 24: Tần Sương




“Mẫu thân, chúng con đã trở lại.” Tần Vũ ngày thường không thích nói chuyện với Tần phu nhân, nhưng lễ nghĩa vẫn sẽ làm đủ, đặc biệt là lần này trở về có mục đích, nếu là ngày thường, hắn chỉ nói một từ mẫu thân rồi làm lơ.
Tần phu nhân hiển nhiên không phát hiện biến hóa này.
“Anh còn biết trở về, đi nhiều năm như vậy tôi thấy anh đã sớm quên mẫu thân này.” Tần phu nhân dường như không thấy Lộ Lê đứng cạnh Tần Vũ, đôi mắt dừng trêи Tần Vũ, thanh âm tràn ngập oán khí.
“Phụ thân bảo con dẫn Lộ Lê về ra mắt.” Ngụ ý, nếu không phải Tần nguyên soái mở miệng, hắn sẽ không về.
Tần phu nhân tức hắn lại thật sự trả lời, vốn định toàn bộ quá trình làm lơ Lộ Lê để ra oai phủ đầu, bây giờ bà trực tiếp trừng mắt nhìn qua.
Chỉ bằng cái liếc mắt này, Lộ Lê đã biết vị Tần phu nhân này không thích y đến thế nào, y không thất vọng, đây là chuyện nằm trong dự kiến, ngược lại, thái độ của Tần nguyên soái cái gì mà “con trai ta tính tình không tốt, tính cách kém cỏi, nhờ con chăm sóc nó nhiều hơn” làm y rất bất ngờ lại có chút luống cuống, phản ứng của Tần phu nhân như vậy mới là bình thường.
“Thưa mẫu thân, con là bạn đời của Tần Vũ, về sau xin……” Lộ Lê chủ động mở miệng, đối phương không vừa mắt y thì cũng không thể mất lễ nghĩa.
“Đừng gọi tôi là mẫu thân, tôi không thừa nhận cậu là con dâu Tần gia.” Tần phu nhân không chút do dự cắt ngang, ánh mắt nhìn y tựa như đang nhìn một con hồ ly tinh dám câu dẫn con trai mình, “Tôi không biết cậu câu dẫn con trai tôi thế nào mà có thể khiến nó kết hôn với cậu, nhưng tôi tuyệt đối sẽ không đồng ý, biết điều thì tự mình rời đi, đừng để tôi…”
“Mẫu thân!” Tần Sương thay quần áo đi xuống thì nghe thấy lời nói của mẫu thân không hề khách khí, nào còn vẻ cao quý thường ngày, trước khi anh cả phát hỏa thì vội vàng mở miệng.
Bị cắt ngang, Tần phu nhân hừ lạnh một tiếng.
Tần Sương lập tức đi tới, liếc nhìn anh cả đang mang vẻ mặt âm trầm, nhỏ giọng nói: “Vừa rồi con quên nói, trước khi về phụ thân đã dặn con, bảo mẫu thân chiêu đãi chị dâu cho tốt, thời gian tới anh cả sẽ ở lại Vinh Diệu tinh, nếu mẫu thân không muốn anh cả mang chị dâu ra ngoài ở thì tốt nhất không nên nói những lời đó.”
“Con nói cái gì, phụ thân con thật sự nói vậy?” Tần phu nhân lập tức dời sự chú ý, rõ ràng trước còn nói sẽ đứng về phía bà, tức giận lập tức đổ lên đầu Tần nguyên soái.
“Con sao có thể lừa mấy thân được, nếu không tin mẫu thân có thể gọi hỏi phụ thân.”
Tần Sương thở dài, cuộc sống thật khó khăn, lần sau cậu ta tuyệt đối không phạm sai lầm này, vẫn là Tần Ca thông minh.
Nói dối kiểu này rất dễ lộ tẩy, nhưng Tần phu nhân vẫn không tin, chờ Tần nguyên soái trở về sẽ tính sổ với cậu.
“Vậy chị dâu được ở lại ạ?” Tần Sương lập tức rèn sắt nhân lúc còn nóng.
“Người tới là khách, Tần gia cũng không thiếu phòng.” Tần phu nhân khinh miệt liếc Lộ Lê một cái, cao ngạo rời đi.
Người một nhà mà nói người ta là khách, xem ra mẫu thân còn lâu mới chấp nhận chị dâu, Tần Sương nhún vai, dù sao kết quả cuối cùng chỉ có một, cậu ta không cần thiết phải nhọc lòng.
“Chị dâu, hoan nghênh trở thành thành viên của Tần gia, em là Tần Sương, trực tiếp gọi tên là được, hoặc gọi cậu ba cũng được.” Tần Sương nhìn người mà anh cả im hơi lặng tiếng cưới về, trêи mặt lộ ra nụ cười hoan nghênh, bề ngoài người này quả nhiên rất xuất sắc, coi như xứng đôi với anh cả, không biết những mặt khác thế nào.
“Xin chào, anh là Lộ Lê, xin được chỉ giáo nhiều hơn.” Lần gặp đầu tiên Lộ Lê tương đói có thiện cảm với Tần Sương, cậu ta tươi cười rất có sức cuốn hút, hoàn toàn trái ngược với Tần Vũ, nhưng họ lại là anh em, nghĩ đến lời Tần nguyên soái nói lúc sáng, hai cha con thực ra rất giống nhau, nếu nói vậy thì Tần Vũ là dị loại?
Tần Sương nhìn biểu hiện ôn hòa khiêm tốn của người chị dâu này tương phản với vẻ ngoài diễm lệ có chút cao ngạo, lập tức hiểu ra người này cũng không thể đánh giá chỉ qua bề ngoài, hẳn là người không khó ở chung, vậy thì tốt, nếu cứng đầu giống anh cả, cái nhà này chỉ sợ sẽ gà bay chó sủa.
Tần phu nhân thoái nhượng một bước, Lộ Lê chính thức sống ở Tần gia.
Phóng viên canh giữ bên ngoài phát hiện bạn đời của thượng tướng không bị đuổi ra, liền hiểu Tần gia hơn phân nửa đã chấp nhận y, lập tức trở về não bổ rồi thêm mắm dặm muối vào bài viết.
Tối đó, người hầu Tần gia theo lệnh Tần phu nhân chuẩn bị cho Lộ Lê một phòng cho khách, còn sai người hầu đi hỏi Lộ Lê thích màu nào và hoa văn trêи khăn trải giường thế nào.
Lộ Lê còn chưa trả lời, mấy tấm khăn trải giường đã bị Tần Vũ ném văng ra, hắn kéo Lộ Lê vào phòng mình rồi đóng cửa ngay trước mặt Tần phu nhân, không để ý Tần phu nhân tức ra mặt.
Tần Sương ở nhà một ngày rồi lấy cớ có việc chuồn đi, dứt khoát không trở lại.
Tần Vũ vừa về tinh cầu Thủ Đô, còn rất nhiều việc phải làm nên ở Tần gia cùng Lộ Lê một ngày, hôm sau rời đi còn để lại An Minh.
An Minh rõ ràng không tình nguyện, nhưng gã không dám biểu hiện khác thường, đến Tần gia mới phát hiện mẫu thân của thượng tướng cũng không thích Lộ Lê.
Tin tức ngày hôm qua về thượng tướng gã đã xem, biết Lộ Lê đã vào sống trong Tần gia còn tưởng Tần gia tán thành y, hóa ra không phải, ánh mắt nhìn Lộ Lê mang theo niềm vui trêи nỗi đau của người khác, chút không tình nguyện trong lòng cũng phai nhạt rất nhiều.
Lộ Lê không để ý, từ khi biết Tần phu nhân không thích mình, y đã làm tốt công tác chuẩn bị, hai ngày này, y đã biết khá đủ về Tần gia.
Con nối dõi của Tần gia không đơn bạc, Tần nguyên soái cùng Tần phu nhân sinh ba nam hai nữ, trong đó trưởng nam, trưởng nữ cùng con trai thứ ba đều làm trong quân đội, quân hàm đều không thấp, chỉ có thứ nam Tần Ca năm đó không màng Tần nguyên soái phản đối mà đi con đường chính trị.
Nhà người khác sinh nhiều con mà có thể có một đứa xuất sắc cũng đã cám ơn trời đất, Tần gia thì không, con trai con gái đều xuất chúng, ví dụ điển hình cho cái gọi là ‘con nhà người ta’.
Tục ngữ nói năng lực nhiều bao nhiêu thì trách nhiệm lớn bấy nhiêu, họ đều rất bận bịu. Lộ Lê ở Tần gia hai ngày chỉ gặp được Tần Sương đang rảnh rỗi nên bị phụ thân lừa về, hai người kia chưa được gặp. Con gái út của Tần gia nghe nói đang đi chơi, trong khoảng thời gian ngắn sẽ không về.
Chương 25: Không mặc quần

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.