Tình Yêu Không Thể Cự Tuyệt

Chương 136: Bài viết mới “Đừng khóc nữa."




Ngụy Lãng dời mắt đi, đưa khăn giấy sang kia. “Tôi thừa nhận bọn họ có thủ đoạn, tôi đấu không lại bọn họ, tôi sẽ rời khỏi, tôi không thể tiếp tục ở lại nơi đây nữa." Chương Nhĩ Hòe đã nghĩ xong nơi đến. "Thật ra cũng không cần... Cô vẫn còn chút ít mối quan hệ trong giới này, tuy thoạt đầu sẽ gặp khó khăn, nhưng một vài công ty nhỏ nhất định sẽ tuyển cô, tuy Trình Vận tức giận, nhưng cũng không làm tuyệt tình quá đâu."
Chương Nhĩ Hòe cúi thấp đầu: “Không phải Trình Vận, mà là Nhan Ôn, còn có kẻ chống lưng cho Nhan Ôn."
Cô ta hít một hơi sâu, níu lấy Ngụy Lãng: "Anh phải nhanh chóng trụ vững, đá Tiêu Cảnh Hàng và Nhan Ôn ra khỏi Áo
Lai, nếu không bước kế tiếp của Trình Vận nhất định đối phó với anh." “Thân thế của Nhan Ôn thâm sâu khó lường, tôi và Hàn Uyển Nam thê thảm như vậy đều vì kẻ chống lưng của cô ta giở trò."
Thần sắc của Ngụy Lãng sững sờ. "Là thật đó, tôi từng tìm gặp đạo diễn Triệu, ông ta hủy hẹn ngay phút chót, sửa thành cuộc hẹn với tôi, thà bồi thường tiền đền hợp đồng gấp đôi cũng phải dùng Nhan Ôn, đây chính là nguyên nhân”
Chương Nhĩ Hòe siết chặt cú đấm: “Tôi đích thật không nuốt trôi cục tức này, nhưng tôi chẳng còn cách nào khác, tôi không đấu lại cô ta, hi vọng tin tức này sẽ giúp ích cho anh."
Ngụy Lãng chỉ có thể gật đầu, từ trong túi áo rút ra một tấm thẻ được chuẩn bị từ sớm. "Cầm lấy đi, tôi có thể giúp cô được bấy nhiêu thôi, đi đến nơi nào thì có tiền vẫn sẽ ổn hơn đôi chút."
Chương Nhĩ Hòe đau khổ tuôn lệ: “Nếu ban đầu chúng ta không chia tay, thì cục diện hiện giờ sẽ không như vậy có đúng không?"
Nói xong câu này, cô vội vàng xuống xe, bước đi trong màn đêm tối tăm.
Để lại Ngụy Lãng im lặng trong xe, anh ta chưa bao giờ quên tình cảm với Chương Nhĩ Hòe, nhưng anh không muốn làm Tiêu Cảnh Hàng và Trác Ngọc thứ hai.
Anh ta biết rõ dã tâm của Chương Nhĩ Hòe, cũng hiểu rõ quy tắc ngầm trong giới này, cái gì mà tình yêu chân thật, cái gì mà thật lòng thương nhau, tất cả đều là lừa gạt bịp bợm mà thôi!
Chỉ có địa vị và danh lợi mới là điều chân thật.
Chương Nhĩ Hòe có kết cục của ngày hôm nay là do cô ta tự đi sai đường.
Thế nhưng anh ta tuyệt đối không làm như vậy!
Hiện tại trong tay anh ta có Lý Hiểu Đồng, trong tay Tiêu Cảnh Hàng có Nhan Ôn, thực lực tương đương trong Áo Lai, còn trong tay Chương Nhĩ Hòe có Hà Văn được quản lý cấp cao ban đầu là Cao Cẩn dẫn dắt.
Một cuộc chiến không khói tranh giành tài nguyên chuẩn bị nổ vang.
Chẳng ai muốn thua trong tay của đối phương.
Sau lưng Nhan Ôn đương nhiên có người chống lưng, nếu không cô ấy chẳng thể nào rời khỏi Huy Hoàng mà không trầy da tróc vảy, thế nhưng người sau lưng cô ấy dù có địa vị và quyền thế ra sao cũng vô dụng.
Trong giới giải trí, có rất nhiều cách giết người không cần đổ máu.
Nhan Ôn đích thật là một con người cực kì thông minh, trong vụ việc lần này, cô chẳng lên tiếng tranh cãi, cũng không bày tỏ thân thể của mình, mà lựa chọn một phương thức trực tiếp nhất là đưa ra bảng báo cáo xét nghiệm chính thống.
Cô ấy đích thật là một kẻ địch mạnh.
Sau khi cuộc phong ba dần được bình lặng, nhân khí của Nhan Ôn lại được nâng cao, rất nhiều kịch bản tốt kéo đến như ong, thậm chí có rất nhiều bộ phim bom tấn muốn mời Nhan Ôn làm nhân vật chính.
Tiêu Cảnh Hàng đã lên chiến lược tái xuất dành riêng cho Nhan Ôn.
Hai tháng sắp tới, cô ấy dường như phải sống với công việc, hành trình gấp rút đều dành để củng cố danh tiếng cho cô, riêng điểm này thì Giang Tùy An cũng rất tán thành.
Tiêu Cảnh Hàng gọi cú điện thoại cuối cùng để xác nhận thời gian vào đoàn phim với Nhan Ôn, vẫn không yên tâm nên hỏi lại lần nữa: “Cô thật sự không cần tôi đến đón ư? Lỡ xảy ra chuyện gì thì cục diện khó khăn lắm mới được giải quyết ổn thỏa lại xuất hiện các vấn đề khác."
Nhan Ôn đang ở nhà tán gẫu với Giang Tùy An, nghiêm túc trả lời: “Thật sự không cần." “Được, thế nhưng nếu lần này xảy ra sơ sót, sau này cô không được phép tự ý hành động nữa." Tiêu Cảnh Hàng kiên trì. "Được." Nhan Ôn không hề do dự.
Tiêu Cảnh Hàng cũng dần hiểu rõ tính cách con người Nhan Ôn, cô ấy đích thật khác xa với các nữ diễn viên trong giới giải trí, cô ấy vô cùng hiểu rõ mình đang cần cái gì, sẽ không lầm đường lỡ bước, đây cũng là một trong những nguyên nhân mà Tiêu Cảnh Hàng yên tâm.
Thế nhưng thân là người quản lý, có những lời anh vẫn phải dặn dò năm lần bảy lượt.
Đây cũng vì bản thân anh, chỉ cần Nhan Ôn sống tốt, thì con đường của anh mới có thể rộng mở. "Ngủ đi?" Giang Tùy An mỉm cười đi sang, nhẹ nhàng ôm lấy tấm lưng của cô. “Còn chưa tắm đó.” Gương mặt Nhan Ôn đỏ ửng, đẩy nhẹ anh một cái, giây kế tiếp, cả người cô được nhấc bổng lên: "A!" "Vậy thì cùng tắm thôi!" Giang Tùy An cười ẵm cô đi vào nhà tắm.
Sau khi bọn họ tắm rửa xong xuôi, cùng nằm lên chiếc giường đôi rộng rãi, anh nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay của Nhan Ôn: “Sau này công việc của em sẽ càng lúc càng nhiều, nhưng nhất định phải chú ý giữ gìn sức khỏe, anh thấy Tiêu Cảnh Hàng sắp xếp lịch trình cho em đều rất có tầm nhìn, người này đích thật có chút ít bản lĩnh." "Sau này em cũng đâu phải là cô bé tội nghiệp không có người quản lý, không có công ty chủ quản."
Nhan Ôn mỉm cười, cẩn thận ngắm nhìn gương mặt anh, đặc biệt là đôi mắt đen láy tựa đá quý: “Vậy thì tốt quá, sau này anh có thể ít bận rộn về công việc của em rồi.”
Công việc của Đại Hoa đã nhiều lắm rồi, cộng thêm việc Giang Tùy An luôn đích thân xử lý công việc liên quan đến cô, Nhan Ôn rất thương xót sức khỏe của anh. “Vì em, anh làm bao nhiêu cũng không cảm thấy mệt, mà cam tâm tình nguyện” Giang Tùy An ôm lấy cô, tì cằm vào hõm cổ của cô. "Nhưng em thà anh dành nhiều thời gian rảnh rỗi, có thể ở bên em nhiều hơn, em tin chắc ngày đó sẽ không còn xa nữa” Cô đang từng bước tiến gần đến vị trí của anh nhất, cùng anh hưởng thụ cuộc đời. "Bây giờ anh cũng có thể ở cạnh em."
Giang Tùy An cười thảnh thơi, vì cô, dù mệt thế nào cũng chẳng sao?
Khi anh đối đãi với Nhan Ôn, lúc nào cũng rất dịu dàng. Nhưng anh đã dặn dò Tần Vũ, phải dùng thân phận bí mật của Đại Hoa thông báo với các tập đoàn doanh nghiệp có làm ăn qua lại với Đại Hoa, tất cả các lĩnh vực có sự tham gia của Đại Hoa đều từ chối con người Chương Nhĩ Hòe!
Anh sẽ không dung nạp kẻ đó ở lại giới giải trí, mất đi vầng hào quang của người quản lý thì cô ta sẽ mất hết tất cả.
Sáng hôm sau, Tiêu Cảnh Hàng và Nhan Ôn đến Áo Lai họp trước.
Chiếc xe vừa dừng lại, liền chạm mặt với nữ diễn viên đằng trước bước từ trên xe xuống, mặc áo da quần da, đeo kính râm màu xám, mái tóc dài xõa vai, bên cạnh có hai vệ sĩ và một người quản lý đi theo.
Bọn họ cũng chú ý đến đoàn người Nhan Ôn.
Người quản lý thì thầm gì đó bên tai nữ diễn viên, nữ diễn viên liền gỡ kính đen, tiến về phía Nhan Ôn.
Ngũ quan của cô ta rất tinh tế, là mỹ nữ điển hình của vùng khác, cô ta mỉm cười giơ tay với Nhan Ôn: “Chào cô, tôi là Hà Văn."
Cô ta từng là nữ diễn viên có tài nhất dưới trướng Chương Nhĩ Hòe.
Từ nhan sắc đến thân hình, tuyệt đối có thực lực xông pha lên vị trí ngôi sao điện ảnh quốc tế, cộng thêm giọng điệu dịu dàng, rất dễ chinh phục khán giả. "Chào cô." Nhan Ôn chỉ bắt tay nhẹ với cô ta và biểu hiện bình lặng. "Đến họp sao?" Hà Văn tiếp tục hỏi. “Ừ” Nhan Ôn trả lời rất đơn giản, chẳng nhiệt tình như đối phương. “Vậy lần sau chúng ta có thời gian hằng giao lưu tiếp, tôi vào trường quay trước vậy” Hà Văn cũng mỉm cười với Tiêu Cảnh Hàng bên cạnh, sau đó quay lưng rời khỏi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.