Tình Yêu Không Thể Cự Tuyệt

Chương 313: Cô sẽ trước sau như một




Sau đó, Tần Vũ và chị Hà cùng chạy tới biệt thự Lan Đình, chờ đợi mệnh lệnh giải quyết kế tiếp.
"Bà chủ quả thật quá lợi hại.” Tần Vũ không kiềm được phải buông lời cảm khái: “Trước kia nếu không phải bà chủ bảo nên giúp đỡ Đơn Phong, bây giờ sẽ không có được tình báo như thế.”
Thì ra, trên đời này thật sự có người sẽ sửa sai làm lại từ đầu!
“Tuy vẫn còn hơi chán ghét ông ta, nhưng mà bây giờ chúng ta đã chiếm thế thượng phong, chủ tịch, bước tiếp theo chúng ta phải làm gì?”
“Công khai nội dung đoạn phim, ăn cắp kịch bản, sự kiện người hâm mộ, còn có đoạt quyền, mang đoạn phim ăn cắp kịch bản bàn với Trần Thấm trước, tôi nghĩ cô ta có thể sẽ cung cấp một vài thứ hữu dụng cho chúng ta, sau đó gửi phần đoạt quyền cho các đồng sự trưởng... Giang Tùy An ngập ngừng hai giây nói tiếp: “Phần liên quan đến sự kiện người hâm mộ, để công bố sau cùng”
“Vâng, tôi lập tức làm ngay!” Tần Vũ gật đầu đáp.
Chỉ dựa vào đoạn phim quay lén của Đơn Phong để định tội Tề Tương, e rằng không đủ bằng chứng, vẫn phải thu thập thêm nhiều bằng chứng khác.
Vả lại... Nếu bây giờ công khai tất cả nội dung, rất có thể khiến Đơn Phong gặp nguy hiểm.
Cục diện hiện giờ đã nằm trong tầm kiểm soát của họ rồi!
“Chủ tịch, tôi nghe nói mấy ngày nay bà chủ hay đóng phim đêm, một lần suốt mấy tiếng đồng hồ, thường làm việc đến khuya mới nghỉ ngơi.
Giang Tùy An đương nhiên biết rõ những thứ này, nhưng anh không dám gọi điện hỏi, e sợ mình sẽ đau lòng rồi dẫn Nhan Ôn đi luôn.
Nghe vậy, đôi mắt Giang Tùy An tối sầm, anh nhìn chiếc chìa khóa xe trên bàn, đứng dậy đi ra bên ngoài.
Vì một tác phẩm, các diễn viên sẽ chịu nhiều cực nhọc trong quá trình ghi hình, đây cũng là nguyên nhân mà Giang Tùy An luôn không mong muốn Nhan Ôn lao lực quá độ, nhưng anh hiểu rõ Nhan Ôn, một khi quyết định làm thì sẽ bỏ ra sự cố gắng một trăm phần trăm để đạt được hiệu quả tốt nhất... Anh không muốn chờ đến lúc cô bị thương mới hối hận.
Vì vậy anh lái xe tới phim trường, dù muộn đến đâu, anh cũng muốn gặp mặt cô ấy.
Tần Vũ cũng đi theo để gặp bà xã của mình...
...
Khi bọn họ lái xe đến phim trường, cảnh quay của Nhan Ôn sắp sửa bắt đầu, cảnh quay này cần Nhan Ôn nhảy từ trên xe xuống, sau đó lăn xuống từ dốc núi!
Có thể nói đây là một đoạn tập trung cảnh quay hành động nhất trong toàn bộ thước phim, vả lại đối với nữ diễn viên mà nói thì rất khó để hoàn thành.
Bieber hi vọng Nhan Ôn dùng người thay thế ghi hình, sau đó dùng gương mặt cắt ghép vào khung cảnh.
Thế nhưng Nhan Ôn từ chối lời đề nghị này: “Tôi muốn thử sức... Nếu vẫn không được, hãy dùng người thay thế."
Cô theo đuổi chủ nghĩa diễn xuất hoàn hảo, nếu dùng kỹ thuật cắt ghép, vẫn sẽ xuất hiện lỗi hỏng trong khung cảnh nối liền.
Thật ra cô đã dùng thực lực chinh phục tất cả mọi người trong đoàn phim, lại có Giang Tùy An làm chống lưng cho cô, không cần hoàn toàn nghiêm túc chịu trách nhiệm đến thế, ngụy hiểm như vậy, vẫn kiên trì tự mình xông pha!
Lúc này mọi người đều nhớ đến lúc Nhan Ôn vừa gia nhập đoàn phim, cô ấy kiên định, cô đến đây không phải vì chữa cháy, mà chỉ vì đóng phim!
Dù sau thì khi thử vai, mọi người có cách nhìn ra sao về cô, cô vẫn sẽ diễn tiếp trước sau như một.
Đây chính là thái độ của Nhan Ôn.
Hàn Nhất dẫn trợ lý sang đây, vừa vặn nghe thấy nhân viên công tác bàn luận với nhau, bảo Nhan Ôn không dùng người thay thế? Anh ta nhếch môi cười mỉa.
Trò cười này anh đã thấy nhiều rồi, rất nhiều nữ ngôi sao đều tuyên ngôn không dùng người thay thế trong cảnh quay đầu tiên để giữ mặt mũi cho bản thân, sau đó khi đóng thật thì tìm đủ lý do để thoái thác
Anh ta nhớ trợ lý từng bảo trước kia Nhan Ông nhận được danh hiệu người sở hữu gương mặt đẹp nhất toàn cầu, gương mặt xinh đẹp như hoa, cô ấy nỡ mạo hiểm ư?
“Chắc là tỏ vẻ làm màu, một lát sẽ khóc lóc chạy ra mà thôi!” Trợ lý bên cạnh cười mỉa.
Ánh mắt của Hàn Nhất di chuyển sang kia, chăm chú nhìn ánh đèn chiếu lên người Nhan Ôn.
"Action!"
Tất cả mọi người đều chăm chú theo dõi cảnh quay này...
Nhan Ôn mặc chiếc áo lông bên ngoài, không ngừng đánh đập cửa sổ, gắng sức muốn thoát ra từ trong kia, gương mặt cô tràn đầy nước mắt đau khổ, ngay lúc này, tiếng sấm trên trời vang lên từng hồi
Cô bất đắc dĩ phải đập cửa bằng người, cuối cùng ngay góc rẽ đường núi, bánh xe vấp phải một cục đá, sau đó cửa xe bị cô đẩy bung ra, tiếp đó, cả người cô lặn xuống xe.
Khi Giang Tùy An đứng trong dòng người theo dõi cảnh này, trái tim đang siết chặt đau đớn.
Nhan Ôn không nghe thấy mệnh lệnh của đạo diễn, nằm trên mặt đất lạnh giá không hề động đây.
Cho đến khi phó đạo diễn Trương cùng đạo diễn Bieber trao đổi xong thì thốt lên: “Cắt, qua rồi! Chuẩn bị cảnh quay kế tiếp.
Thợ trang điểm và chị Hà lập tức chạy tới, đỡ Nhan Ôn dậy.
Và Nhan Ôn nhanh chóng đứng dậy, còn khôi phục trạng thái vô cùng nhanh chóng.
Hàn Nhất và trợ lý của anh ta theo dõi suốt quá trình, thấy Nhan Ôn bình tĩnh thế thì thốt không nên lời, hèn chi mọi người trong đoàn phim đều nhận xét tốt về cô, hèn chi cảnh quay vốn dự tính bấm máy trong một tuần, chỉ cần bốn ngày đã hoàn thành
Giây phút vừa rồi, Hàn Nhất hoàn toàn bị ánh sáng chói lóa trên người Nhan Ôn chấn động! Dù là Trần Thấm... Không, Trần Thẩm vốn không thể đặt chung bàn cân so sánh với cô được.
Cùng là người trong nghề, anh hiểu rất rõ muốn làm khán giả cảm nhận được phim thì phải diễn tốt thế nào, thì ra thật sự có người có thể hoàn thành chỉ trong một lần một cách hoàn mỹ thế kia!
Vả lại, cô ấy thật sự không cần mang theo kịch bán!
Đây là sự thật?
Trong suốt quá trình ghi hình, Nhan Ôn vừa quan tâm đến ống kính, vừa thể hiện cảm nhận của mình đối với vai diễn...
“Anh Hàn, tôi có bị hoa mắt không?” Trợ lý véo mạnh mình một phen, chứng tỏ đây không phải nằm mơ!
Hàn Nhất im lặng.
“Tôi từng xem cô ấy thử vai, không ngờ dù trong nhà hay ngoại cảnh, cô ấy đều có thể diễn tốt như vậy!”
Hàn Nhất chú ý đến đất cát bám trên trang phục của Nhan Ôn, cô ấy chẳng hề quan tâm, trong lúc dặm phần cũng chẳng giống với các nữ diễn viên khác, tỏ vẻ chê bai chán ghét... Cô ấy không phải đang tỏ vẻ, mà thật sự không để bung!
"Có đoạn phim thử vai của cô ấy không?” Hàn Nhất hỏi.
“Có, tôi nhớ có người từng đăng trong nhóm!
“Thật không ngờ cô ấy có thể đi tới ngày hôm nay là nhờ vào thiên phủ. Không cần kịch bản, không cần nhấn nhá câu chữ lời thoại, mà cô ta tự biến thân thành nhân vật trong phim, như vậy mới có thể làm theo ý mình, chỉ không biết diễn cảnh đối mặt, có thể giao lưu tốt với vai phụ hay không.” Hàn Nhất hiếm khi công nhận diễn xuất của một người như vậy.
Sau khi xem cảnh quay này, anh không còn phủ định Nhan Ôn nữa.
Lúc bấy giờ, Giang Tùy An xuyên qua dòng người đông đúc, đi vào phòng trang điểm, sau đó ngồi xuống trước mặt Nhan Ôn, giúp cô chỉnh đôi giày và váy áo.
Chị Hà nháy mắt với thợ trang điểm, lập tức yên lặng lui ra ngoài, chừa không gian riêng tư cho bọn họ.
“Đã trễ rồi, sao anh còn đến đây vậy?”
Giang Tùy An cúi đầu, giọng nói lạnh lẽo: "Giờ anh rất hối hận khi để em diễn!” Thậm chí, mỗi giây đều có ý niệm bắt Nhan Ôn nghỉ diễn lóe lên trong đầu.
Anh ngừng một lát, đứng dậy nắm lấy bàn tay của cô: “Sớm biết như vậy, anh đã không...
Nhan Ôn cười nghiêng ngả rồi nhào vào lòng anh: “Nhưng em đang hoàn thành chuyện mà em cần làm, em rất hưởng thụ quá trình này, bây giờ, em càng mong chờ bộ phim lên sóng hơn anh!”
"Tùy An..."
“Chờ ngày kết thúc bộ phim, chúng ta công khai đi nào!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.