Tình Yêu Không Thể Cự Tuyệt

Chương 334: Lời đồn bịa đặt




“Kết quả, cô ta đến trễ.” Thần sắc của Giang Tùy An vô cùng lạnh lùng: “Tình hình chỉ đơn giản thế thôi.”
Thụy Khắc gật đầu, tình tiết này anh đã được nghe qua lời kể của Thượng Quan Lệ, vì vậy mỉm cười: “Vậy thì chắc do nhà họ Mộ truyền ra rồi.”
Giang Tùy An lắc nhẹ đầu, đứng dậy bảo: “Cũng chưa chắc”
Vụ việc này vừa vặn xảy ra sau khi anh gửi tặng lễ vật đến nhà họ Nhan, thật trùng hợp quá, vả lại nhà họ Mộ biết rõ tình hình bên đây, tại sao còn thực hiện hành vi tự chuốc lấy nỗi nhục được chứ?. truyện teen hay
Thật vô lý... “Vậy ý của anh là?” “Tôi cảm thấy chuyện này liên quan tới người nhà họ Nhan, sau khi tôi phải người mang quà sang nhà họ Nhan liền xuất hiện tin tức như vậy, có lẽ nhà họ Nhan nằm được thông tin tôi từng sẽ tùy tiện cưới Mộ Vũ Hình từ nguồn nào đó. “Nhưng nhà họ Nhạn làm vậy có mục đích gì?” Thụy Khắc hơi khó hiểu.
Vì ngăn chặn Nhan Ôn kết hôn với Giang Tùy An u?
Nhan Ôn là người nhà họ Nhan, gả cho Giang Tùy An thì sẽ có ích đối với nhà họ Nhan, không lý nào mà họ lại làm như vậy.
Đôi mắt của Giang Tùy An trở nên tối sầm: “Có lẽ họ đã hiểu nhầm ý của tôi, tưởng tôi chỉ muốn kết hôn với Nhan Ôn, chứ không phải đã kết hôn rồi. Bọn họ làm như vậy... là đang chủ động gây hấn với tôi”
Chuyện này đang được đồn đại rầm rộ khắp giới giải trí.
Ánh mắt mọi người nhìn Nhan Ôn đều thay đổi, cảm thấy cô không bao giờ bước chân vào được nhà họ Giang, cuối cùng chịu cảnh mất trắng về người và tiền của.
Chờ đến lúc Giang Tùy An chính thức kết hôn, sẽ hất cẳng cô ấy, giới giải trí cũng không còn chốn dung thân cho cô ấy. “Tôi thấy bài báo đó viết rất bài bản, lần này e rằng Nhan Ôn.” “Thế nhưng chẳng phải chủ tịch Giang khá thích cô ấy sao? Mỗi lần đều chạy tới đoàn phim!” “Yêu thích nhiều thì làm được gì? Có được mấy diễn viên sẽ gả vào nhà giàu làm bà chủ giàu sang, cũng chỉ vì cô ta đẹp, chờ đến lúc tìm được đối tượng phù hợp hơn, đương nhiên sẽ chia tay thôi, đến lúc đó tùy tiện đăng tin, bảo cái gì mà tình cảm không hợp, cuối cùng người bị tổn thương chỉ có Nhan Ôn mà thôi.” “Được rồi, nhỏ tiếng chút đi.
Mấy diễn viên nhỏ đang ngồi bàn tán trong đoàn phim, tiếng không được nhỏ cho lắm.
Ngay cả Hàn Nhất đang đọc sách cũng nghe được chút chuyện, tìm kiếm cơ hội hỏi Nhan Ôn: “Chuyện trên bài báo, hai người định xử lý thế nào?” “Bài báo gì?” Nhan Ôn ngẩng đầu hỏi ngược. “Chính là chủ tịch Giang sẽ kết hôn với người khác, chia tay với cô đó. Hàn Nhất rất thẳng thắn.
Lần đầu tiên ngoại trừ công việc, anh quan tâm đến chuyện đời tư của người khác. “Mỗi ngày giới giải trí đều xuất hiện các tin tức kì lạ, bọn tôi vẫn rất tốt, cảm ơn đã quan tâm. Nụ cười của Nhan Ôn rất đỗi dịu dàng, chẳng khác biệt gì so với mọi ngày. “Được, nếu cô nói như vậy thì chắc chắn không sao.
Về mặt này, Hàn Nhất nhận định Nhan Ôn là một người phụ nữ rất có chủ kiến, nếu Giang Tùy An không thật lòng yêu thương cô thì cô sẽ không cống hiến nhiều như vậy cho đối phương.
Nhan Ôn cảm thấy ấm áp trong lòng, dù lúc mới vào đoàn phim, thái độ của Hàn Nhất đối với cô ác liệt biết bao, bây giờ bọn họ như thầy trò, mỗi ngày sau khi cô vào đoàn phim đều xem qua lời thoại, lại xem quyển sách mà Hàn Nhất tặng cho, lúc không hiểu sẽ mang tới hỏi anh ấy.
Từ góc độ nào đó mà nói, thì diễn xuất của Nhan Ôn có sự tiến bộ nhanh chóng, đều liên quan đến vị thầy ảnh để này. “Quay cảnh tiếp theo!” Nhân viên kịch vụ hỗ.
Hàn Nhất cởi áo khoác, đi vào trường quay.
Bạch Hiểu Hiểu đứng cạnh đội nón lưỡi trai, rót một tách trà nóng cho Nhan Ôn, vì những bài báo ác ý kia mà cô nổi giận lôi đình một hồi lâu, thế nhưng đều chỉ trút giận một mình với cây cối, sau khi có điều chỉnh tốt tâm thế, lại tiếp tục vui vẻ, cô biết Nhan Ôn không muốn nhìn thấy họ lo lắng.
Vì vậy, Bạch Hiểu Hiểu nhẹ giọng phân tích: “Những kẻ đồn đại sau lưng, nhất định không hiểu rõ mối quan hệ chân thật đằng sau của chị và boss Giang, nếu không sao có thể hành động ngu ngốc thế kia, đến lúc đó ném tờ giấy chứng nhận kết hôn ra, thì chẳng phải xác định được thân phận bà Giang của chị rồi sao?" “Đám người đó á!” “Vả lại, boss Giang yêu thương chị thế kia, bây giờ nhất định đang bắt đầu xử lý bọn họ rồi.”
Nhan Ôn bị biểu cảm của cô ấy chọc phì cười. “Nếu chị Hà ở đây, nhất định sẽ mắng chửi đám người nói xấu sau lưng cả ngàn lần.” Nhan Ôn đóng quyển kịch bản trong tay, đứng dậy đi lại bảo rằng: “Chị ấy rời khỏi mấy ngày nay, quả thật hơi nhớ chị ấy, nếu chị ấy biết em làm việc tốt đến thế, cũng sẽ rất vui mừng.” "Hê hê!"
Nhan Ôn vốn không bị các bài báo ác ý đó gây ảnh hưởng, dù mọi người xung quanh dùng ánh mắt thương cảm để nhìn cô, Nhan Ôn cũng không hề giải thích một chữ, cô biết bản thân và Giang Tùy An rốt cuộc thế nào, vậy thì đủ rồi.
Chuyện tình cảm tại sao phải giải thích với người ngoài?
Thế nhưng, có một vài phóng viên bắt đầu rục rịch, cảm thấy đây sẽ là một tin tức bùng cháy.
Một người hai người chui vào đoàn phim, ảnh hưởng nghiêm trọng đến tiến độ quay của đoàn phim.
Vì vậy Bieber trực tiếp cho Nhan Ôn nghỉ phép, dù gì thì cảnh quay của cô chỉ còn lại vài phần, chờ đợi vụ việc bình ổn trở lại tiếp tục hoàn thành cũng như nhau, nếu không đảm phóng viên sẽ quấy nhiễu đến tiến độ của đoàn phim.
Nhan Ôn ngẫm nghĩ cũng cảm thấy Bieber nói rất chí lý, liền nghe theo sự sắp xếp của đạo diễn, rời khỏi đoàn phim. “Nhan Ôn đi rồi ư? Lúc nãy tôi bắt gặp trợ lý của cô ấy gọi tài xế lái xe. “Đến bước này rồi, ai còn tâm trạng để quay phim nữa chứ!” “Vốn tưởng cô ấy là người phụ nữ phù hợp với chủ tịch Giang nhất, không ngờ cuối cùng lại chịu kết quả thế này, rốt cuộc thiên kim tiểu thư có tiền có thể vẫn tốt hơn, nếu không cứ chịu sự ức hiếp của người khác, dù cô ấy thật sự gả vào nhà họ Giang, cũng sẽ bị người khác bài xích nhỉ."
Bài xích?
Khi Bạch Hiểu Hiểu quay lại lấy ly nước, vừa vặn nghe thấy những lời này, lập tức nổi cơn tam bành. “Cô nói cái gì! Các cô có bằng chứng sự thật không mà ở đây bàn tán không ngừng!” “Ở ngoài đã đồn đại khắp nơi rồi, bảo rằng Nhan Ôn bị chủ tịch Giang đá, bởi vì anh ấy sắp cưới một thiên kim tiểu thư, tôi nói gì sai nào?” Diễn viên nhỏ đó đứng dậy, nhìn Bạch Hiểu Hiểu bằng vẻ mỉa mai: “Chỉ là một trợ lý tạm thời mà thôi, đến từ chỗ nào thì trở về chỗ nấy! “Cô!” “Hiểu Hiểu, sao vậy?” Nhan Ôn gọi cô ấy, sau đó đích thân quay sang nhìn người đóng vai phụ kia: “Ở đây, tôi xem cô là đồng nghiệp cùng làm việc nên sẽ không làm gì cô, nhưng làm người phải chịu trách nhiệm cho lời ăn tiếng nói của mình, nếu không, cả đời cô chỉ xứng đóng vai phụ mà thôi.” “Không chỉ trong phim, mà cuộc đời của cô cũng chỉ là vật trang trí làm nền cho người khác”
Diễn viên phụ kia lập tức hét toáng lên: “Rõ ràng bị người ta đá, còn bày đặt buông lời hung hãn ở đây?”
Thế nhưng lúc bấy giờ, một hình bóng cao to vừa đi vào từ cửa ngoài, đây chính là nguyên nhân Nhan Ôn quay trở lại tìm Bạch Hiểu Hiểu, bởi vì Giang Tùy An cố tình đến đón bọn họ.
Anh trực tiếp bước tới bên cạnh Nhan Ôn, nhìn kẻ đó, sau đó ôm lấy bờ vai của Nhan Ôn, vai kề vai rời đi trong ánh mắt ngỡ ngàng của tất cả mọi người.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.