Cô ta có thể tạm thời không công khai mối tình của hai người, cũng có thể bỏ vai nữ chính của bộ phim này, bởi vì cô ta ý thức được rằng chẳng những Nhan Ôn rất thông minh, không dễ dây vào, mà Giang Tùy An sau lưng Nhan Ôn càng là mối đe dọa lớn hơn.
Nếu Nhan Ôn bị bọn họ hãm hại bị thương, Giang Tùy An tuyệt đối sẽ không bỏ qua, anh ta sẽ bất chấp tất cả giành lại công bằng cho Nhan Ôn.
Hề Mạn nhớ đến đôi mắt lạnh lẽo nhìn mình chăm chăm ở phim trường, bất chợt rùng mình, người đàn ông đó thật đáng sợ.
Nhưng khi Lý Vĩ nhận được tin nhắn của Hề Mạn thì lại cười tỏ y khinh rẻ.
Hề Mạn không nhận được tin hồi âm của Lý Vĩ, trong lòng càng sốt ruột hơn, cô ta hiểu rõ tính khí của Lý Vĩ, không đạt được mục đích kiên quyết không ngưng tay, thế nhưng hiện giờ thật sự không thể đụng chạm đến Nhan Ôn, nếu không chỉ càng khiến tình hình của bọn họ trở nên khó khăn, có lẽ cô ta nên bày tỏ ý tốt với Nhan Ôn, phòng hờ sau này có chuyện gì, cô ta vẫn có thể nói giúp hai câu chẳng hạn. “Chị Tiểu Ôn, vẫn tiếp tục theo dõi động thái của hai người đó sao?” “Phía Hề Mạn tạm thời sẽ không xảy ra chuyện gì, còn Lý Vĩ... Để chị suy nghĩ thêm” Trước mắt Nhan Ôn chỉ gặp qua Lý Vĩ hai lần, mỗi lần gặp anh ta đều gợi cảm giác u uất, vả lại khiến người ta đoán không thấu, người có bụng dạ thâm sâu như anh ta thì cần phải phòng bị hơn.
Chí ít cũng phải mò ra được điểm yếu của anh ta...
Vốn dĩ việc Nhan Ôn trở thành con chiến mã, trở thành nữ chính được Úc Nam chỉ định, và khiến Hề Mạn trở thành nữ phụ, đoàn phim đã có rất nhiều người bàn tán xôn xao, cảm thấy Nhan Ôn nhất định không đủ tư cách, vả lại Hề Mạn không thành nữ chính, lại nhận đóng vai nữ phụ số ba, khiến bên ngoài có ấn tượng vô cùng thân thiện.
So sánh với nhau, mọi người đều đánh giá thấp Nhan Ôn, nhưng mấy hôm ghi hình, mọi người đều kinh thán diễn xuất của Nhan Ôn, cũng khen ngợi nhân phẩm của cô, cả đoàn phim đều vang lên tiếng thừa nhận về cô.
Đặc biệt khi Nhan Ôn và Hề Mạn diễn chung, trên người Nhan Ôn toát ra khí chất hoàn toàn áp đảo Hề Mạn, mọi người mới dần dà hiểu ra, tại sao giữa hai người Úc Nam lại chọn Nhan Ôn đóng vai nữ chính.
Mỗi lần đứng trước mặt Nhan Ôn, Hề Mạn diễn chung với cô ấy đều có cảm nhận chân thật nhất, lúc đầu cô ta vô cùng không tin, nhưng sau khi đóng xong hai cảnh quay, cuối cùng cô ta cũng ý thức được lỗi sai trước kia của mình trầm trọng biết bao, Nhan Ôn không phải là một bình bông chỉ biết dựa vào thân thế, cô ấy có thực lực đảm đương vai nữ chính.
Vả lại cô ấy chẳng những diễn tốt, mà còn đối xử với tất cả nhân viên rất hòa đồng thân thiện, mỗi lần phó đạo diễn và đạo diễn Úc đề xuất một vài ý kiến, cô ấy cũng có thể phối hợp hết sức, đóng cùng cô ấy vừa có áp lực, lại vừa may mắn.
Vả lại cô ấy cũng chẳng cần dùng thể thân, từng cảnh quay hành động đều đích thân lên trận, động tác không lưu loát sẽ dùng thời gian rảnh rỗi học hỏi luyện tập theo thầy chỉ đạo võ thuật, ngay cả khi Hề Mạn ra mắt cũng chưa có được sự nghiêm túc như của cô ấy.
Hề Mạn lại một lần nữa đứng sau lưng Nhan Ôn không xa, nhìn cô lau mồ hôi, lau xong tiếp tục tập luyện...
Bởi vì một lát phải đóng cảnh hành động nên Giang Tùy An đã có mặt đúng giờ, có nhân viên công tác cười chào: “Chủ tịch Giang, lại đến thăm à?”
Bây giờ mọi người đều quen cảnh anh ấy đến đây, bởi vì mỗi lần Nhan Ôn đóng cảnh hành động đều không thể vắng mặt anh, yêu thương bà xã như vậy còn ai nữa chứ. “Bên ngoài có xe đồ ăn, một lát mọi người tan ca có thể dùng bữa, xem như tôi thay mặt Nhan Ôn cám ơn sự chiếu cố của mọi người." “Cám ơn chủ tịch Giang!”
Giang Tùy An cười thâm sâu, anh vừa quay lưng, phát hiện Hề Mạn đang dùng thần sắc phức tạp để nhìn Nhan Ôn, ánh mắt của anh trở nên lạnh lùng.
Giây kế tiếp, Hề Mạn hoảng hốt lắc đầu, vội vàng rời khỏi.
Cô ta sợ bị Giang Tùy An phát hiện sự bất an của mình, càng lo lắng Lý Vĩ không chịu bỏ cuộc, mạo hiểm ra tay dưới con mắt của Giang Tùy An.
Cô ta bỏ trốn vào phòng trang điểm, điện thoại vừa rung, là tin nhắn của Lý Vĩ. “Anh có chuyện muốn nói với em, tối nay đến phòng của anh.
Không muốn mối tình bí mật bị người khác phát hiện, nên mấy ngày nay bọn họ đều không gặp riêng, bình thường trong đoàn phim cũng hầu như không giao lưu với nhau.
Đọc đoạn tin nhắn này, tâm trạng của Hề Mạn rất phức tạp, trả lời một chữ được, rồi tắt máy.
Một bên khác, Hề Mạn thấy Nhan Ôn đã dặm phần xong, đang chuẩn bị đóng tiếp. “Nhan Ôn..” Hề Mạn bỗng dưng lên tiếng, đi tới trước mặt Nhan Ôn: “Cảnh quay này khá nguy hiểm, cô phải chú ý an toàn, đặc biệt là lúc dây cáp hạ xuống đất.
Ban đầu Nhan Ôn hơi nghi ngờ, nhưng đây chắc là lần đầu tiên Hề Mạn chủ động bắt chuyện với cô, và còn quan tâm cô!
Chỉ trong thoáng chốc, Nhan Ôn khôi phục nụ cười: “Cám ơn chị Hề Mạn, tôi sẽ ghi nhớ.”
Ý nghĩ trong lòng cô, Hề Mạn không thể nào nhìn thấu được.
Đợi sau khi Hề Mạn rời khỏi, Anh Muội thỏ thẻ với Nhan Ôn rằng: “Cô ta tốt bụng đến vậy ư?” Từ lúc vào đoàn phim, mỗi ngày Anh Muội đều vô cùng cảnh giác, e sợ Nhan Ôn gặp nguy hiểm, nhưng Nhan Ôn dường như luôn tỏ vẻ nhẹ nhàng, khiến người ta mò mẫm không thấu. “Cô ta đã biết gây tổn thương cho chị thì cũng chẳng thoát được thân, nên sẽ không làm gì ngu ngốc, so với việc thêm một kẻ địch, chẳng thà giao hảo thêm một người bạn, cô ta đang lấy lòng chị” Nhan Ôn soi gương nhìn mình: “Nếu cô ta đã nói như thế, vậy cẩn thận một chút cũng chẳng có gì tại hai." “Vâng” Anh Muội âm thầm ghi nhớ. “Sắp đến sinh nhật của Tùy An rồi, chị không muốn tiếp tục bị quấy rối bởi những chuyện này, bây giờ cách thức tốt nhất, chính là chủ động ra tay. “Chị Ôn, chị định làm thế nào?”
Bởi vì Giang Tùy An chuẩn bị xe thức ăn, mọi người khỏi phải ăn cơm hộp, nên ai nấy đều rất vui mừng, dựng một túp lều tạm bợ trong phim trường thành một nhà ăn đơn giản.
Sau khi ăn xong, Nhan Ôn tìm cơ hội ngồi cạnh Úc Nam và phó đạo diễn Giang Phong. “Nhan Ôn, hồi trước tôi không phát hiện cô là viên ngọc quý, hiểu lầm cô rồi, tôi gửi lời xin lỗi đến cô.” Úc Nam nghiêm túc nói. “Tôi có thể lý giải, không sao cả, đều đã qua đi rồi.”
Vả lại lúc đó bọn họ không quen biết nhau, Úc Nam nảy sinh sự hiểu lầm cũng là chuyện thường tình. “Đạo diễn Úc, tôi đã xem lịch quay rồi, hai ngày tới tôi và Lý Vĩ có cảnh quay hành động, chính là cảnh tai nạn xe, tôi có thể điều chỉnh thứ tự được không, bởi vì mỗi lần tôi đóng cảnh nguy hiểm Tùy An đều phải đến phim trường theo dõi, tôi muốn cố gắng tập trung một chút, như vậy anh ấy không cần vất vả bôn ba
Sau khi Úc Nam nghe xong thì gật đầu: "Không sao, A Phong, cậu sắp xếp đôi chút." “Yên tâm đi, tổ đạo cụ không thành vấn đề, ngày mai có thể đóng.
Nhan Ôn gật đầu, mỉm cười đứng dậy: “Vậy tôi cám ơn đạo diễn Úc trước.
Úc Nam thấy Nhan Ôn trở về bên cạnh Giang
Tùy An, uống một ngụm nước, thật ra trong lòng anh vẫn còn sự hổ thẹn đối với Nhan Ôn, bởi vì anh đã đồng ý với ông lão Giang, vài hôm nữa phải làm khó cô, bây giờ đồng ý với yêu cầu của cô, chính là xem như bù đắp cho cô vậy.
Giang Tùy An ra tay phóng khoáng, mời đầu bếp đỉnh nhất, người trong đoàn phim đều ăn rất vui vẻ, ngoại trừ hai người, Lý Vĩ và Hiề Man.
Lý Vĩ bề ngoài rất vui mừng, nhưng mắt luôn hiện lên sự giận dữ khinh rẻ, Hề Mạn rất hiểu anh ta, sau khi bắt gặp biểu cảm của anh ta thì lo ngay ngáy.
Úc Nam lại trao đổi với phó đạo diễn một hồi, nên cuối cùng vào bữa ăn tối mới công bố kế hoạch của ngày mai có thay đổi chút, sẽ trực tiếp quay cảnh tai nạn xe vào thứ ba tuần sau, cũng là cảnh quay hành động chung đầu tiên của Lý Vĩ và Nhan Ôn, từ lúc bấm máy đến nay, đây là cảnh quay nguy hiểm nhất.