Sau khi đám phóng viên đến phỏng vấn Lý Vĩ bị đuổi về, Lý Vĩ lại tiếp nhận cuộc thẩm vấn của cảnh sát để ghi chép khẩu cung.
Sau đó, cảnh sát lập tức chạy tới Đại Hoa, hi vọng được tìm hiểu tình hình với Nhan Ôn.
Sau khi tin tức bị loan truyền ra ngoài, cả giới giải trí rúng động, chẳng lẽ người mua chuộc hung thủ tấn công Lý Vĩ thật sự là Nhan Ôn u?
Thế nhưng cô ấy đã vướng vào tin đồn, giờ còn bị điều tra như thế thì chẳng phải là tự chôn vùi con đường ngôi sao của mình ư?
Để né tránh sự quan tâm từ nhiều phía, cảnh sát không dẫn Nhan Ôn về đồn, mà ghi chép khẩu cung tại phòng hội nghị của Đại Hoa.
Giang Tùy An không hề ngăn cản, mà lập tức triệu tập ba vị luật sư kim bài thuộc phòng luật sư Đại Hoa, hộ tống Nhan Ôn vào trong. “Yên tâm, sẽ không sao cả.” Giang Tùy An đứng ngoài cửa phòng hội nghị an ủi Nhan Ôn.
Nhan Ôn gật đầu: “Em hiểu mà.”
Đây là trình tự pháp luật cần thiết, cô phải tuân thủ.
Cảnh sát thấy Nhan Ôn và luật sư đi vào thì bắt đầu cuộc thẩm vấn, trước tiên bọn họ tua một đoạn phim của máy giám sát ngoài phòng nghỉ ngơi trong phim trường ghi lại. “Người đàn ông trong đoạn phim, cô có quen biết không?” “Không quen biết. “Vậy lúc đó hai người đang nói gì vậy?” “Hắn ta tự xưng là người của công ty Lý Vĩ, đến đưa đồ cho Lý Vĩ, hỏi tôi chỗ Lý Vĩ đang ở, tôi chỉ đường cho hắn ta, bảo với hắn ta rằng khoảng thời gian này chắc Lý Vĩ đang ghi hình tại phim trường C.
Cảnh sát nhìn nhau, tắt màn hình. “Trợ lý của Lý Vĩ bị tấn công đã nhặt được chiếc điện thoại của hung thủ tại hiện trường, bên trong chỉ lưu số điện thoại của cô, cô giải thích ra sao?” “Chuyện này tôi không rõ, điện thoại không phải của tôi, cũng không phải tôi lưu vào trong, chuyện này đáng lẽ phải hỏi kẻ lưu giữ số điện thoại, vả lại khoảng thời gian trước số máy của tôi bị tiết lộ ra bên ngoài, rất nhiều phóng viên gọi điện quấy rầy tôi, tôi cũng muốn hỏi kẻ đó, từ đâu mà có được số điện thoại của tôi” “Trước mắt, chúng tôi có đầy đủ lý do để hoài nghi kẻ tấn công Lý Vĩ chính là kẻ hỏi đường với cô trong đoạn phim, bây giờ chúng tôi đang tìm kiếm tung tích của người này, tin chắc sau khi tìm được hắn ta, mới có thể lôi ra chân tướng”
Phía cảnh sát chẳng hỏi được gì từ phía Nhan Ôn, trước mắt không đủ chứng cứ, bây giờ Nhan Ôn chỉ là Nhan Ôn mà thôi. “Chúng tôi sẽ xử lý theo pháp luật, tuyệt đối không bỏ qua cho một kẻ ác nào.
Lúc cảnh sát rời khỏi, họ nhìn Nhan Ôn bằng ánh mắt thâm sâu: “Dạo gần đây cô phải chú ý an toàn, dù sao ngôi sao cũng là nhân vật công chúng.” “Tôi biết rồi, tôi cũng sẽ tìm cách chứng minh là tôi trong sạch” Nhan Ôn đáp trả bằng nụ cười, không nói gì thêm.
Đưa mắt đưa tiễn cảnh sát rời khỏi Đại Hoa, tâm trạng của Nhan Ôn lại không nhẹ nhõm như nụ cười trên gương mặt, hồi trước cô cũng từng trải qua một vài sóng gió, nhưng không cần tự giải thích thì chuyện cũng sáng tỏ, những lời đồn đó cuối cùng vẫn bị triệt tiêu, nhưng lần này, sự tự biên tự diễn của Lý Vĩ ép cô lọt vào hố sâu nghẹt thở.
Giang Tùy An đi vào phòng hội nghị, nắm chặt bàn tay của Nhan Ôn. “Tần Vũ đang trong quá trình điều tra, trước khi cảnh sát tìm được kẻ đó, cậu ấy sẽ nằm bắt được vị trí của hắn ta.” “Tại sao không giao vụ việc này cho cảnh sát?” “Anh không yên tâm, anh cần phải đích thân lấy được chứng cứ chứng minh sự trong sạch cho em.
Anh luôn có thói quen nắm bắt vận mệnh trong tay mình, nếu Lý Vĩ còn muốn công khai họp báo kể lể toàn bộ chi tiết bị tấn công, vậy anh đương nhiên phải cho Lý Vĩ một cơ hội nổi danh chứ. “Tần Vũ làm việc rất tỉ mỉ, sẽ nhanh chóng tìm được thôi.” “Vâng, em biết anh sẽ không giương mắt nhìn em chịu uất ức, bị người ta đổ oan, nhưng so với tình huống của em, em càng lo lắng về anh hơn, những lời đồn bịa đặt đó sẽ "Không.” Giang Tùy An nghiêm túc phản hồi: “Vụ việc sẽ ra ngô ra khoai thôi.
Anh sẽ không sao, càng không để cô xảy ra chuyện gì cả.
Giang Tùy An ôm lấy bờ vai của Nhan Ôn, hai người cùng trở về phòng làm việc của anh, anh xử lý tài liệu, Nhan Ôn cứ thế ở cạnh anh.
Thật ra điều quan trọng nhất đối với Nhan Ôn, người đàn ông này luôn yêu thương cô trước sau như một
Bây giờ bước đầu tiên để giải quyết vụ việc này chính là tìm được người đàn ông tấn công Lý Vĩ, bước thứ hai chính là chứng minh mối quan hệ yêu đương giữa Lý Vĩ và Hề Mạn, bởi vì Lý Vĩ không có sự tranh chấp lợi ích với Nhan Ôn, nếu tìm được người đàn ông tấn công, nhưng Lý Vĩ nghiến răng không chịu thừa nhận, cũng chính là không có động cơ.
Bây giờ Nhan Ôn vẫn chưa biết thân phận thật sự của ông lão Giang, cũng không biết đây là một bàn cờ bao vây.
Trong khoảng thời gian Lý Vĩ và Hề Mạn qua lại với nhau, bọn họ luôn rất cẩn thận, nên người hay tin bọn họ yêu nhau rất ít ỏi.
Nhan Ôn ngồi trên ghế sofa rất lâu, đột nhiên nảy sinh một chủ ý. “Tùy An, gần đây Âu Dương Hải có bận không? Em muốn nhờ anh ấy giúp em diễn một suất phim, có lẽ sẽ bóc được mối quan hệ giữa Lý Vĩ và Hề Mạn. “Để anh liên hệ cậu ta!” Vì chứng minh sự trong sạch của bà xã, Giang Tùy An lập tức gọi điện cho Âu Dương Hải.
Âu Dương Hải trở thành ảnh đế ngoại trừ nhờ cậy vào diễn xuất, còn có một kỹ năng tuyệt vời, chính là mô phỏng âm thanh, Giang Tùy An phải người tìm kiếm rất nhiều tài liệu âm thanh của Lý Vĩ, để Âu Dương Hải mô phỏng âm thanh của Lý Vĩ.
Tuy Âu Dương Hải thật tình không muốn tham dự, nhưng một mặt người bị ức hiếp là người nhà của họ, một mặt khác Bạch Hiểu Hiểu ở cạnh nhất định bắt anh giúp đỡ, nên Âu Dương Hải phải làm theo kế hoạch của ho.
Sau khi xử lý, âm thanh của anh giống tám chín phần so với Lý Vĩ, nên khi anh gọi điện cho Hề Mạn, thoạt đầu Hề Mạn không bắt máy, anh gửi ngay một tin nhắn, cuộc gọi mới được kết nối. "A lô?" “Là anh.” Âu Dương Hải đè thấp giọng nói, học theo ngữ khí của Lý Vĩ, thốt ra hai chữ bằng giọng trầm trầm.
Bởi vì bọn họ đã không gọi điện cho nhau trong một khoảng thời gian, cộng thêm bây giờ Lý Vĩ đang ở trong bệnh viện, Âu Dương Hải lại học hỏi giống thêm tám chín phần, nên Hề Mạn không hề nghi ngờ. “Anh dọa chết em rồi! Tại sao đột ngột gọi điện vậy? Chẳng phải bảo gần đây đừng liên hệ với nhau sao?” “Anh có chuyện nhất định phải gặp em, hôm nay anh đợi em ở địa chỉ cũ. “Vâng, em sẽ tới đó.” “Một mình em tới, đừng để bọn chó săn theo đuôi.” “Em biết rồi." Hề Mạn luôn phối hợp Lý Vĩ, không bao giờ nghi ngờ về lời nói của anh ta.
Sau khi Âu Dương Hải cúp máy thì tỏ vẻ vô cùng đắc ý hằng giọng một phen, có thể thể hiện trước mặt Bạch Hiểu Hiểu khiến anh có chút kiêu ngạo.
Bạch Hiểu Hiểu đứng cạnh lườm nguýt anh với vẻ bất lực.
Nhan Ôn thì nhìn mây đen ngoài cửa sổ, chẳng biết có thể mượn cơ hội này để đào xới được một vài manh mối hay không.
Thật ra dạo gần đây Hề Mạn và Lý Vĩ không liên lạc nhiều, bởi vì cô ta biết Nhan Ôn không dễ đối phó, cũng từng nhiều lần khuyên nhủ Lý Vĩ đừng làm chuyện đó nữa, nhưng cô ta lại nhận được tin nhắn của Lý Vĩ trước khi xảy ra chuyện: “Chuẩn bị sẵn sàng, em sắp thủ vai nữ chính rồi.”
Rốt cuộc Lý Vĩ đã làm gì?
Tại sao lại lén lút liên lạc với cô ta trong khoảng thời gian nằm viện?
Chẳng phải Hề Mạn không nảy sinh nghi ngờ, chỉ là cô ta quá yêu Lý Vĩ, cũng rất lo lắng về anh ta, nên cô ta không phân biệt rõ ràng rốt cuộc phải làm sao mới phải.
Hàng ngày cô đều quan tâm theo dõi động thái của vụ việc, thủ vai nữ chính hay không đối với cô mà nói đã không còn quan trọng nữa.