Tình Yêu Không Thể Cự Tuyệt

Chương 496: Lật ngược ván cờ




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Cái này. Nhan Nhu ngồi xuống trước mặt bọn họ, trưng vẻ vô cùng khó xử "Mọi người cũng biết dạo gần đây tôi đang mang thai, nghỉ ngơi tại nhà, không nắm bắt rõ việc trong công ty, người đại diện Chủ tịch là ai, tôi cũng chẳng rõ, còn về cách nghĩ của ông nội...
“Chẳng phải cô là cô Hai của nhà họ Nhan sao? Tại sao cái gì cũng không biết. Vậy chừng nào Chủ tịch Nhan tới công ty? Cũng phải nói rõ tình hình với chúng tôi một tiếng chứ
“Tôi cảm thấy mấu chốt của vấn đề vẫn nằm ở người người đại diện Chủ tịch, cô ta mãi không chịu lộ diện, mới khiến công ty xảy ra chuyện mãi, có lẽ Chủ tịch Nhân tuổi tác đã cao, mặt nhìn người không minh mắn cho lãm, Phùng Hang Vien chậm rãi lên tiếng.
Một người bên cạnh lập tức đập bàn nói: "Tôi thấy đã đến lúc tìm người thay thế vị trí của Chủ tịch Nhân rồi
Một bên khác có vài thành viên lắc đầu: "Anh Phùng mới gia nhập công ty chưa lâu mà đã muốn tìm người thay thế vị trí của Chủ tịch Nhan ur “Tôi không nói như vậy, chỉ là bàn luận theo sự việc mà thôi.” Phùng Hằng Viên ném ra một câu, rửa sạch cho mình.
Ngay lúc các thành viên tranh chấp không ngừng, cửa phòng hội nghị bị người khác đấy ra, người xuất hiện chính là Đới Bội Thanh, thư ký của người đại diện Chủ tịch, cô ấy vừa xuất hiện, các thành viên lập tức trở nên yên lặng.
"Thư ký Đới, chỗ này là hội nghị ban giám đốc, chúng tôi không mời cô tham gia. Có thành viên ăn nói không hề khách sáo.
Bề ngoài ông ta trách mộc Đời Bài Thanh trên thực tế dang mia mai người đại diện Chủ tịch.
Dù sao vị đại diện Chủ tịch kia van chưa hề lỗi mặt, tất cả chỉ thị của cô ấy đều thông qua Đới Bội Thanh để truyền đạt
“Mời các vị bình tĩnh yên lạng, người đại diện Chủ tịch đã biết hôm nay mở cuộc họp hội đồng quản trị, nên cô ấy đã dành ra thời gian khi đang bận bịu đến tham dự sắp đến rồi." Đời Bài Thanh mim cười trả lời, không gặp gấp không bực bởi
Vị đại diện Chủ tịch thần bí đỏ, sắp lộ mặt rồi
u?
Rốt cuộc là all
“Được, vậy chúng ta chờ đợi cô ấy tới đây! Xem thử rốt cuộc là thần thánh phương nào!”
Phùng Hằng Viên và Nhan Nhu lặng lẽ nhìn nhau, bọn họ không ngờ đối phương lại đột nhiên hiện thân.
Nhưng mà Phùng Hằng Viên tự cảm thấy kế hoạch của mình rất kín đáo, các thành viên của Nhân Thị càng gây náo loạn, thì Nhân Nhu cảng có cơ hội.
Trên xe, Nhan Ôn mặc chiếc đầm dài chữ A màu trang, bộ phận thất eo che chăn vùng bụng nhô lên của cô một cách khéo léo, công thêm chiếc áo khoác mẫu xanh thâm, cả người vô cùng khi chất, chiếc tai nghe bluetooth có đang đeo vang lên giọng của Giang Tùy An "Anh có thể đi cùng em tới đó."
"Không cần đầu, em chồng sao cả, và lại có thư kỳ Đời ở đây"
Giang Tùy An chỉ còn nước gật đầu: "Có bất kỳ chuyện gì đều phải bảo anh biết, Chủ tịch Nhan
Nhan Ôn bật cười: "Về nhà gặp."
Thật ra Giang Tùy An và Nhan Ôn cũng cảm thấy đã đến lúc lộ diện rồi, trò mèo vờn chuột đã chơi khá lâu, cũng sẽ khiến bạn họ nhàm chán, Nhan Nhu vọng tưởng dùng một bảng danh sách bị tiết lộ để khống chế Nhan Ôn ư? Thật nực cười.
Hôm nay thời tiết khá tốt, vừa vặn thích hợp thưởng thức biểu cảm của Nhân Nhu sau khi biết được sự thật.
Trong phòng hội nghị của Tập đoàn Nhan Thi, các thành viên mỗi người một ý kiến đều im lặng không hề lên tiếng, mọi người đều đang chờ đợi sự xuất hiện của người đại diện Chủ tịch thân bí, nhưng hơn nửa tiếng trôi qua, chẳng có bất kỳ động tĩnh gì cả.
"Chắc không phải người này vốn không tồn tại chứ Các người làm như vậy chỉ tổ tổn thời gian quý báu của chúng tôi!
“Thôi bỏ đi, đi nào."
“Chờ đợi thêm một chút nữa nào. Phùng Hãng Viên điềm tĩnh khuyên nhủ mọi người.
Nhan Nhu không hề hiểu nhìn lướt anh ta một phen, chẳng lẽ lúc này không nên để các lãnh đạo rời khỏi ư? Để người đại diện Chủ tịch xấu ho.
Lúc bấy giờ, cửa phòng hội nghị bật mở, Nhan Ôn và vài về sĩ bước vào.
“Tại sao là cô?"
"Bây giờ là hội nghị nội bộ ban giám đốc của Nhan Thị, cô Tư đi lộn chỗ rồi chăng?” Có thành viên mỉa mai nghề nghiệp của Nhan On.
“Tôi biết, bởi vì cuộc họp nội bỏ, nên tôi mới cần phải tham gia. Nhan Ôn trực tiếp ngôi vào chiếc ghế của Chủ tịch Hội đồng quản trị khi thế lớn mạnh.
"Nhan On đừng đùa giỡn nữa, ở đây không phải là nhà, chẳng ai đóng phim cùng có đầu cô chẳng có một chút cổ phần trong công ty, cứ phải làm loạn ngay lúc mọi người đang rối bởi thế này ư?" Nhan Nhu đứng dậy tiến về phía Nhan Ôn, đi được giữa chứng tỏ vẻ áy náy xin lỗi với các thành viên khác: "Do tôi không quản lý tốt em gái của mình, bây giờ tôi tiến nó đi ngay."
Câu nói thế này giống như Nhan Ôn xuất hiện để hóng hớt chuyện vui vậy!
Nghe lời của Nhan Nhu, các thành viên đều cảm thấy đây là chuyện riêng của nhà họ Nhan, không muốn nhúng tay, nhưng lúc bấy giờ, Nhan Ôn đột nhiên đứng dậy, bước tới trước mặt Nhan Nhu, giơ tay vùng cho cô là một bạt tai!
Tất cả mọi người đều bàng hoàng khi nhìn thấy cảnh này...
Nhan Nhu ôm lấy gương mặt của mình: "Cô Cô bị điện rồi
Nhan Ôn phớt lờ tiếng thết của cô ta, trở về vị trí Chủ tịch Hội đồng quản trị Chẳng phải các vị luôn muốn gặp mặt tới sao? Bay giờ tôi ở day, co the hop roi, thu ky Doil" “Các vị, đây chính là người đại diện Chủ tịch do Chủ tịch Nhan đích thân lựa chọn." Đới Bội Thanh lên tiếng.
"Gi..."
Các lãnh đạo đều sững sở, người mà Chủ tịch Nhan luôn xem trọng lại là Nhan Ôn ư
Nhan Ôn... Cô ta dựa vào cái gì?
Một bộ phận hận nghiến răng nghiến lợi, còn có một bộ phận cảm thấy Chủ tịch Nhận làm rất đúng đạn, không giao công ty cho thể loại gây hại cho đồng đội như Nhân Nhu
Tâm tư của bọn họ, Nhan On sớm đã năm rõ trong lòng bàn tay.
"Tôi thấy ông Trương nói chẳng sai chút nào, Chủ tịch Hội đồng quản trị qua thật giả làm cấm rồi, sao lại để một ả đào kép tới gánh vác trong trách
Nhan Ôn nhìn bọn họ, là một nụ cười mim: Theo các vị thấy, tôi khiến danh dự của Nhan Thị bị tổn thất sao? “Tôi cậy vào mình, từng bước đi tới ngày hôm nay, người tỏa sáng trên sàn diễn chữ T quốc tế là tôi, người từ chối đạo diễn nổi tiếng của ảnh đàn Âu Mỹ là tôi, người sáng lập kỳ tích doanh thu phòng vé cũng là tôi... Dù tôi phát triển trong giới giải trí ra sao, đều chẳng liên quan tới các vị cả
“Thương trường thay đổi từng giờ, bảo thủ tư tưởng chùn chân bỏ gối chỉ tổ khiến công ty lâm vào con đường hiểm nguy.
Lời nói của cô rằn roi, khiến những người nghĩ ngờ về cô đều đỏ bừng sac mặt, không thể phản bác
Điều khiến bọn họ kinh ngạc nhất là, Nhan Ôn ngôi lên vị trí Chủ tịch Hội đồng quản trị kia lại có khi thể như vậy, khác hẳn với bộ dạng bình tĩnh, không hề tranh chấp với đời thường ngày.
Đương nhiên, những thứ này đều không tránh khỏi sự mưa dâm thẩm lâu khi Giang Tùy An ở cạnh có mỗi ngày.
So sánh với nhau, Nhan Nhu yếu đuổi thấy rõ
"Tôi biết có rất nhiều người này sinh bất mãn

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.