Cùng lúc với giờ tổ chức buổi tiệc ăn mừng, Giang Linh Vận đáp chuyến bay đi vội đến một khách sạn năm sao ở ngoại thành.
Cô ta mặc chiếc đầm dài màu đỏ, khoác chiếc áo màu trắng đỏ xen kẽ bên ngoài, đeo kính đen và đẩy cửa bước vào.
Vừa vào phòng liền bị phó đạo diễn họ Đỗ ôm lấy, ông ta vội vã cọ qua cọ lại trên gương mặt của Giang Linh Vận, bàn tay cũng không an phận du ngoạn trên người cô.
"Cục cưng của anh... anh đợi em lâu lắm rồi."
"Ô.. anh chờ chút, em đi tắm đã, đừng vội mà." Giang Linh Vận ỡm ờ đẩy ông ta ra, đi vào nhà tắm, trước tiên phải khoác bộ đồ ngủ lên người, dù sao thì trong bụng cô vẫn còn đứa con của Bạch Triết Hiên, cô vẫn chưa chuẩn bị từ bỏ hẳn thân phận vị hôn thê của Bạch Triết Hiên, vậy thì càng không thể đánh mất lá bài này. .
Ngoài cửa vang lên tiếng huýt sáo của người đàn ông, cô ta nhìn gương mặt tinh tế trong gương: “Giang Linh Vận, mày nhất định phải nhẫn nhịn, đánh bại Nhan Ôn, không thể để ở tiện nhân kia thắng mày!"
Cô rời khỏi nhà tắm, từng bước tiến về người đàn ông kia, cũng bước chân vào vực thắm không thể quay đầu.
Ba tiếng sau, Giang Linh Vận mặc đồ lên.
Người đàn ông dường như vẫn chưa thỏa mãn, ngăn cô ta lại: “Trời đã tối rồi, sáng mai chúng ta cùng nhau trở về! Ở lại trò chuyện thêm một lát."
Ông ta quả thật là lòng tham vô đáy.
Giang Linh Vận dẫn cơn chán ghét trong lòng, chậm rãi đẩy tay ông ra: “Anh cùng em xuất hiện tại sân bay sẽ dấy lên sự nghi ngờ, lúc nãy anh vẫn chưa hài lòng sao?" Ngón tay cô ta vẽ vòng trên ngực ông ta: “Chỉ cần anh có thể giúp em đoạt giải ảnh hậu Kim Qua, còn sau này không có cơ hội sao?"
Mồm mép quyến rũ và gương mặt xinh đẹp của cô ta khiến đạo diễn Lâm ngẩn ngơ gật đầu: “Được! Anh nhất định sẽ giúp đỡ em, nhưng mà em không thể quên anh đâu đấy."
Bàn tay của ông ta sờ mó eo của Giang Linh Vận, quyến luyến không nỡ thả cô rời đi.
Sau khi Giang Linh Vận bước ra khỏi phòng, cả người đều trở nên lạnh toát, cô cũng không biết tại sao bản thân phải đi đến bước đường này, tất cả đều tại Nhan Ôn!
Đáy mắt cô rực cháy cơn phẫn nộ và hận thù, sau khi nhanh chân rời khỏi khách sạn liền bước lên xe của trợ lý.
“Đi thôi, về trễ quá sẽ bị Bạch Triết Hiên nghi ngờ.” Cô ta đã nắm rõ thời gian nghỉ ngơi của Bạch Triết Hiên, chắc mẩm sẽ không bị anh phát hiện cô không ở căn hộ.
“Sắc mặt chị tái lắm, có cần đến bệnh viện khám thử không?" Trợ lý khéo léo hỏi thăm.
"Không cần." Giang Linh Vận xua tay, thay đổi bộ dạng lạnh lùng: “Tôi tuyệt đối không để thua cuộc.”
Cô phải có được ảnh hậu Kim Qua, cô cũng phải có được Bạch Triết Hiên.
Chỉ cần cô có thể nắm bắt quy tắc trong ngành, chẳng ai có thể vượt mặt cô, bao gồm cả Nhan Ôn!
Liên hoan phim Kim Qua đang gần kề, Nhan Ôn lại vô cùng thảnh thơi, bởi vì không chỉ giải quyết ổn thỏa chuyện của Trần Du, còn có được một người quản lý đặc biệt.
Cô mặc đồ bộ ngồi đọc tạp chí trên ghế sofa, thỉnh thoảng nghía nhìn người đàn ông bên cạnh đang bận bịu vì cô dưới ánh đèn.
Tài liệu bày trước mặt Giang Tùy An đều là thư mời Nhan Ôn đến từ các thương hiệu lớn và đoàn phim, dù mức thù lao cao hay thấp, Giang Tùy An đều xem xét hết, sau khi suy xét tất cả ưu điểm khuyết điểm của từng lá thư mời, sẽ chia ra đặt gọn.
“Có anh bên cạnh em, em thật yên tâm, nhưng mà... đã khuya vậy rồi, ngày mai hãy xem có được không?" Nhan Ôn lo lắng cho sức khỏe của anh, đi sang đó bóp vai cho anh: “Tuy dáng vẻ làm việc của anh rất lôi cuốn, nhưng em không nỡ để anh tăng ca khuya vì em.”
"Không sao, anh không rảnh rỗi được.” Giang Tùy An trao cho cô ánh mắt yên tâm, tay kéo nhẹ liền ôm Nhan Ôn vào lòng: “Vả lại vì em, anh cần xem kĩ mọi thứ."
Những thứ này đều rất quan trọng đối với con đường tái xuất của Nhan Ôn, ưu thể hiện tại của cô rất rõ rệt, cần thừa thắng xông lên.
Dưới ánh đèn, góc nghiêng gương mặt của anh bộc lộ vài phần kiên quyết.
"Tùy An, đừng cực nhọc vì em như vậy, em sẽ đau lòng.” Nhan Ôn nâng mặt anh lên, đặt lên đó nụ hôn nhẹ: “Nếu sự có mặt của em không gây cản trở anh, thì em muốn ở cạnh anh."
"Được." Người đẹp trong lòng, Giang Tùy An hít một hơi thật sâu mới có thể nhịn cơn nôn nóng bế Nhan Ôn rời khỏi bàn làm việc.
Thoáng chốc, Nhan Ôn đã ngon giấc trong lòng anh.
Trông cô ngủ ngon như vậy, Giang Tùy An cầm một tấm thư mời đặt trên bàn lên, là một bộ phim tài liệu của đạo diễn Lý Hải.
Thời gian đóng phim tài liệu ngắn hơn, vả lại diễn viên đồng ý tham gia đều có thực lực, hiện giờ Nhan Ôn trở thành người đại diện của LKU, cần gấp nhiều tác phẩm để trở về màn ảnh, tuy việc lựa chọn đề tài phim tài liệu rất mạo hiểm, nhưng có thể đặt mốc phát triển rất tốt cho cô về sau.
Đường phim rộng mở, diễn xuất tốt, đó sẽ là ưu thế lớn nhất của cô so với các nữ ngôi sao khác.
Một khi cược thẳng, con đường ngôi sao của Nhan Ôn sẽ khó tưởng tượng nổi, anh mỉm cười, giơ tay tắt đèn, bế Nhan Ôn đi về phòng ngủ, anh sẽ giúp người phụ nữ này đoạt được những gì cô muốn, cô cũng xứng đáng để anh làm như thế.
Hôm sau, Giang Tùy An nói với Nhan Ôn về quyết định của anh.
"Phim tài liệu?" Nhan Ôn chớp mắt và cười gật đầu: “Được, em đóng.”
"Không hỏi rõ nguyên nhân tại sao ư?” Giang Tùy An nhìn cô, hình như lòng tin của người phụ nữ nhỏ bé này đối với anh đã đến mức khó có thể tưởng tượng.
“Đây là thứ anh bỏ công lựa chọn cho em, đương nhiên em phải đóng rồi, vả lại sẽ hoàn thành nó một cách cực kì nghiêm túc!"
Nhan Ôn nũng nịu bá cổ anh, chu mỏ hôn lên gương mặt c
hớm râu hơi dài của anh: “Em biết, anh là hoàng tử có thể đạp bỏ mọi chông gai vì em, em tin tưởng anh vô điều kiện!"
Giang Tùy An nhấc bổng cô lên, đỡ gáy cô, mắt ánh lên vẻ cưng chiều: “Em có biết rằng, lời nói của em sẽ biến anh thành dã thú."
Cô dường như là tiên tử rơi xuống phàm trần, nhất cử nhất động đều tinh quái động lòng người, thu hút quyến rũ anh.
"Cám ơn ông Giang khen ngợi, nhưng mà hiện tại em chưa có người quản lý, nếu đột nhiên đề xuất đóng phim tài liệu với công ty, bọn người Bạch Triết Hiên chắc chắn sẽ phản đối."
Vả lại với tính cách của Bạch San San, nhất định sẽ ngăn chặn năng nổ nhất, thậm chí sẽ bối nhọ Nhan Ôn trước mặt đạo diễn.
Giang Tùy An đồng tình gật đầu: "Anh cũng nghĩ đến điều này, nên anh sẽ thảo luận giúp em trước, đợi chính thức chốt hạ thì em mới thông báo với công ty."
“Anh thương thảo thay em ư?" Nhan Ôn mở to đôi mắt xinh đẹp, cô làm thế nào cũng không thể ngờ có một ngày Giang Tùy An bàn hợp đồng thay cô.
"Không tin tưởng năng lực của anh ư?” Giang Tùy An cố ý nhíu mày.
Nhan Ôn lập tức lắc đầu: "Không! Không phải đâu, em quá vui mừng thôi mà, nếu anh thương thảo thay em thì chắc chắn hữu ích phân nửa... nhưng mà em cũng không hi vọng anh làm nhiều thứ vì em đến vậy.”
Ý định ban đầu của cô mãi không thay đổi.
Nếu cô dựa dẫm sức mạnh của Giang Tùy An để tái xuất, vậy tất cả mọi thứ đều không thật sự thuộc về cô.
Cô phải làm một ảnh hậu có thực lực, chứ không phải bình hoa như Giang Linh Vận.
“Anh hiểu ý em, em yên tâm, anh tuyệt đối không tiết lộ thân phận của mình, hãy để anh làm việc một lần vì em, làm người quản lý đặc biệt một lần này thôi, có được không?"
Sự chân thành của anh làm Nhan Ôn dao động, cô đưa đôi tay ra ôm chặt lấy anh: “Được gả cho anh, chắc chắn kiếp trước em là một nữ anh hùng!”