Buổi lễ trao giải liên hoan phim Kim Qua gần kề, các trang bìa báo mạng giải trí đều đăng tin về các ngôi sao, việc của Bạch San San đã trở thành thì quá khứ, trong ngành này, thường gặp cảnh tranh giành cấu xé lẫn nhau, vì tiền đồ của mình, có một số người dùng đủ mọi thủ đoạn.
Nhan Ôn chỉ là khách mời lễ trao giải lần này, không chịu bất kì sự ảnh hưởng nào.
Giang Linh Vận lại hao nhiều sức lực, muốn trở thành nữ ngôi sao tỏa sáng nhất trong đêm ấy.
Vào lúc chị Hà đang chuẩn bị hành lý cho Nhan Ôn, lên tiếng bảo rằng: “Bạch Triết Hiện thương thảo bộ phim mới cho người mới, nghe nói Giang Linh Vận tức tím người, chạy đến phòng làm việc gây gổ một trận." “Vậy sao?” Nhan Ôn đang lật xem quyển tạp chí, bình thản đáp lại.
Cô cần dồn tập trung vào công việc, những chuyện nhảm nhí khác không liên quan đến cô. "Nghe nói Bạch Triết Hiên cực kì tức giận, hủy luôn lịch đặt khách sạn tổ chức tiệc sinh nhật cho Giang Linh Vận." Chị Hà lắc đầu: "Trông bọn họ chắc không được dài lâu rồi.”
Trước kia Nhan Ôn luôn cảm thông cho Bạch Triết Hiên, luôn nhường bước thỏa hiệp, nhưng Giang Linh Vận sẽ không làm vậy, trong mắt cô ta chỉ có một việc thành danh, trước mắt sắp đoạt được giải ảnh hậu, Bạch Triết Hiên lại rút tài nguyên ra để đào tạo người mới, cô ta không tức giận sao được. “Mặc kệ cô ta gây hấn đi.” Nhan Ôn vô cùng bình tĩnh.
Những lời cô nói với Bạch Triết Hiện không phải thốt ra do tức giận nhất thời, cô thật sự sẽ khiến bọn họ trả giá nặng nề, trong buổi lễ trao giải, Giang Linh Vận sẽ để lại ấn tượng sâu sắc cho người khác, bởi vì đó sẽ là điểm dừng trong sự nghiệp diễn xuất của cô ta. "Cứ để mặc Bạch Triết Hiện nếm trái đẳng." Chị Hà vui mừng nói, hiện tại Nhan Ôn đã hoàn toàn buông bỏ Bạch Triết Hiện, nằm trong tay cuộc đời của mình, đây là điều khiến cô vui mừng nhất: “Giang Linh Vận có tâm cơ thâm sâu như vậy, người mới đó cũng không đơn giản, dám ngăn xe của Hàn Lãng, chị thấy Huy Hoàng càng ngày càng rối ren, hợp đồng của em phải làm sao? Có muốn đi không?"
Chỉ cần Nhan Ôn quyết định, chị Hà sẽ ủng hộ vô điều kiện. "Tùy An muốn em giành hợp đồng với Áo Lai." Nhan Ôn nói ra quyết định của mình.
Chị Hà sững sờ đôi lát, sau đó nở nụ cười rạng rỡ: "Quả nhiên là chủ tịch Giang, thật có tầm nhìn...”
Cô không bao giờ hoài nghi thực lực của Nhan Ôn, chỉ cần cô ấy muốn làm thì nhất định sẽ thành công. "Em tin tưởng tầm nhìn của Tùy An, còn hợp đồng của KB và Sáng Nghệ, để mặc bọn họ giành giật đi, em không quan tâm." Nhan Ôn thực hiện một việc nào đó thì sẽ chuyên tâm làm thật tốt.
Cô dựa vào ý chí kiên cường này, từng bước một có được ngày hôm nay.
Cô vốn dĩ đạt được một số thành tựu nhất định, bằng thực lực và địa vị đã từng có của cô, vào Áo Lai là điều khả thi. một nơi khác, Bạch Triết Hiên suy nghĩ tới lui quyết định mở lời xin lỗi với Giang Linh Vận, anh quả có hơi nóng nảy, nhưng điện thoại gọi đi ba lượt, Giang Linh Vận cũng không bắt máy.
Anh lái xe thẳng đến căn hộ của Giang Linh Vận, còn mua cả một bó hoa hồng.
Lúc xưa Giang Linh Vận chỉ cần dỗ dành sẽ ổn, nhưng lần này, Bạch Triết Hiện cảm thấy có gì đó bất thường, anh bấm chuông cửa rồi gọi một tiếng: “Linh Vận, mở cửa đi, chúng ta nói chuyện một chút."
Anh cảm thấy dù Giang Linh Vận đang mang thai, nhưng quá nhạy cảm, chẳng phải người phụ nữ nào cũng như vậy sao, tặng vài món quà nhỏ sẽ ổn thôi.
Trong phòng vang lên một loạt bước chân hoang mang, Bạch Triết Hiên đứng đợi ngoài cửa một hồi lâu, Giang Linh Vận mới vác cơ thể yếu đuối ra mở cửa, trên người mặc bộ đồ ngủ do anh ta tặng, thế nhưng không có ý định mời anh vào trong, mà đứng yên ngoài cửa. “Triết Hiên, có chuyện gì sao?"
Cô dường như rất căng thắng, bàn tay cứ nắm chặt cánh cửa. “Đừng giận nữa, anh biết mình nói chuyện quá quắt, anh xin lỗi em." Bạch Triết Hiện cười mỉm trao bó hoa cho cô ta. "... Cám ơn, Triết Hiên, em đã hết giận rồi." Giang Linh Vận vừa nói vừa xoa huyệt thái dương. "Được, vậy em nghỉ ngơi cho khỏe đi, buổi tối anh đặt bàn ở nhà hàng tây, sau đó đến đón em nhé." Bạch Triết Hiên đưa mắt nhìn lướt vào căn nhà, đi về phía thang máy.
Giang Linh Vận mim cười đồng ý, ôm bó hoa hồng nhìn anh rời khỏi, chờ đến khi thang máy đóng cửa mới thở phào nhẹ nhõm.
Vừa quay người, Đỗ Cảnh Thăng quấn khăn tắm bước ra. “Sao nào? Một bó hoa đã khiến em xiêu lòng ư?” Ông ta cười mỉa, giơ tay ôm lấy eo của Giang Linh Vận, ném bó hoa xuống sàn nhà. "Anh đừng như vậy." Giang Linh Vận vội đóng cửa, cô về thắng đây vì Đỗ Cảnh Thăng muốn gặp cô, không ngờ Bạch Triết Hiện đột nhiên tới đây, cô ứng phó vài câu định tiễn Đỗ Cảnh Thăng đi. "Tối nay em phải dùng bữa với anh ta, anh khoan đến tìm em, lỡ bị phóng viên chụp được thì em không biết giải thích ra sao." “Được thôi."
Đỗ Cảnh Thăng mặc quần áo, nghênh ngang rời khỏi căn hộ của Giang Linh Vận.
Giang Linh Vận ngồi trước bàn trang điểm, từ từ đánh phấn, chuyện đã đến nước này, cô đã bắt đầu hưởng thụ thú vui bắt cá hai tay, nghĩ đến lúc nãy bộ dạng nói chuyện lấy lòng của Bạch Triết Hiên liền nở nụ cười đắc ý, thắng được người đàn ông, lại thắng được giải thưởng ảnh hậu, sau này Nhan Ôn không còn là đối thủ của cô.
Thế nhưng cô vẫn không thể dứt khoác từ bỏ Bạch Triết Hiên, lật mặt nhau chẳng có lợi ích gì cho cô.
Một khi cô buông tay, Bạch Triết Hiên trở về bên cạnh Nhan Ôn thì phải làm sao?
Cô cực nhọc quyến rũ Bạch Triết Hiện bấy lâu nay, không thể để bọn họ gương vỡ lại lành, đột nhiên nhớ đến vẻ đẹp động lòng người của Nhan Ôn hôm đi thảm đỏ kia, mắt lóe lên tia hung hãn.
Cô suy nghĩ một lát và gọi điện cho Nhan Ôn: “Tôi gọi điện để thông báo cho cô biết, Triết Hiên bảo rằng không muốn thấy cô xuất hiện trong buổi lễ trao giải." "Vậy bảo anh ta đi nói với ban tổ chức, Nhan Ôn của chúng tôi chưa bao giờ giở thói chảnh chọe." Chị Hà nói ở đầu dây bên kia. "Chống đối với công ty quản lý của mình, Nhan Ôn thật sự không muốn nhận phim đóng ư?" “Giang Linh Vận, cô chuyển lời cho hai bên không mệt sao? Nếu đã có cơ hội đoạt giải, thì cô hãy hưởng thụ cho tốt đi, đừng suốt ngày tìm cách hãm hại người khác, huênh hoang quá độ thì ông trời sẽ không tha cho cô đâu." “Cô là cái thá gì mà dám nói chuyện với tôi như thế!"
Giang Linh Vận bị chọc tức điên tiết, lúc định giáo huấn chị Hà thêm vài câu thì điện thoại đã bị ngắt kết nối.
Nhan Ôn nghe lời nói của chị Hà, chỉ cười bình thản, Giang Linh Vận không đắc ý được bao lâu nữa đâu. "Nhan Ôn, đừng quan tâm đến cô ta, lịch trình đã sắp xếp xong xuôi, ba ngày hai đêm, đêm trở về là lễ trao giải Kim Qua, em phải chú ý nghỉ ngơi thật nhiều." Chị Hà quan tâm mở lời.
Họ đặt trọng tâm vào công việc, chứ không chỉ lo cãi vả với Giang Linh Vận. “Vâng” Nhan Ôn bỗng nhớ đến Giang Tùy An sẽ đi cùng cô, trong lòng dâng trào niềm vui ấm áp.
Dịp công tác lần này rất khó có được, cô phải nắm bắt thật tốt cơ hội này.
Đối với Nhan Ôn mà nói, thứ quan trọng nhất là phải đưa ra tác phẩm tốt, có thực lực trở về màn ảnh, trái ngược hoàn toàn với Giang Linh Vận, cô ta dồn tất cả mọi tinh lực vào đàn ông.
Sinh nhật của Giang Linh Vận, Bạch Triết Hiện chưa bao giờ thiếu mặt, dù trước kia quen nhau với Nhan Ôn, đều cho Nhan Ôn leo cây để đến với cô ta.
Tuy cô ta đã ôm được gốc cây to là Đỗ Cảnh Thăng, vẫn phải chèo kéo trái tim của Bạch Triết Hiên, để Nhan Ôn không còn đường trở về. Cô chọn một chiếc đầm màu hồng nhạt, xuất hiện trước mặt Bạch Triết Hiên với bộ dạng xinh đẹp.
Không biết vì quá vui mừng hay vì các nguyên nhân khác, Bạch Triết Hiên uống rất nhiều rượu, ôm chặt Giang Linh Vận không buông tay.