Tình Yêu Máu

Chương 17: Hai giấc mơ đẹp đối lập nhau




Anhkhá ngạc nhiên hỏi lại:
-Cô biết? Ai kể? Nhi à?
- Anh đừng đánh trống lảng, đi vào vấn đề chính, trả lời đi..
-Chuyện của nhà chúng tôi không đến lượt người ngoài như cô xen vào.
Tiểu Nguyệt tức lôn ruột:
-Ai bảo anh tôi là người ngoài?
-KHông phải cô là bạn thân thôi sao, cũng là nguwoif ngoài.
-Này tên kia, anh cũng không phải là cùng dòng máu với Nhi Nhi.
-Bây giờ trên danh nghĩa chùng tôi là anh em.
"Nói thế mà không biết nghĩ" Nguyệt nghĩ:
-Thế sao anh bắt Nhi Nhi kí hợp đồng tình nhân.
Đầu bên kia:
-Tút....tút...tút.....
-Tổ ch nhà nó, anh ta dám tắt máy của mình, tôi thề gặp lại anh sẽ không nương tay.
***
Anh đi lại phía bàn cô, không thèm đếm xỉa đến Tiểu Yến Nguyệt bên cạnh Nhi NHi, chỉ nhẹ nhàng bế cô lên rồi đi qua quầy lễ tân, lúc bấy giờ Nguyệt đã say giấc, dù sao cô ấy cũng là bạn của em gái anh nên nói nhỏ với lễ tân, yêu cầu đưa cô đến phòng khách ngủ qua đêm.
-----------------------------------------------------------------------------Chiếc xe anh và cô ngồi lon ton trên đường lớn, qua nhiều chặng đã đậu trước cổng biệt thự-------------------------------------------------------------
Anh đi lên phòng, người hầu thấy anh bế cô chủ nguwoif nồng nặc mùi rượu lên phòng mà không biết đã xảy ra chuyện gì, chỉ biết đứng thành hàng chào hỏi cậu chủ và cô chủ.
Trên phòng ngủ chính, anh cởi từng lớp áo của cô ra, đặt cô vào trong bồn tắm. Tiện thể anh cũng chui vào luôn. Vừa chạm vào thân thể nóng rực của cô, cậu bé của anh dựng đứng lên. Anh thật sự thấy rất lạ, không phải chỉ là cô nhóc chưa phát triển hết thôi sao? Thế mà thân thể anh phản ứng kịch liệt, cái kì lạ này không xuất hiện khi anh ở bên những cô tình nhân khác. Hiện tại cô đang say, anh không thể lợi dụng lúc này chiếm đoạt cô được nên cố chịu đựng cọ sạch người cô. Mồ hôi trên mặt anh chảy ròng ròng, khuôn mặt đỏ bừng, mi tâm vì khó chịu mà chau lại. Qua một thời gian khá dài, anh bất lực xịt nước qua loa lên người cô rồi quấn khăn quanh người cô bế lên giường.
Cô cảm thấy mình được đặt lên một cái gì đó rất mềm mại, có cía gì tròn tròn, êm êm có thể ôm được nên rất thoải mái ngủ say luôn. SAu khi thấy cô đã ngủ, anh khó nhọc đi vào phòng tắm, xối nước lạnh lên người. Anh dứng dưới dòng nước lạnh, nghĩ thật bội phục chính mình, có thể chịu đựng được đến giờ. Chưa bao giờ anh thấy bất lực như thế, chỉ tại con nhỏ ngoài kia. May cho cô đang say chứ không giờ này đừng có chuyện ngủ.
Anh mặc áo choàng tắm để lộ vòm ngực rắn chắc màu đồng đi đến chiếc giường, cẩn thận nằm xuống mà không gây ra tiếng động nào, cố gắng cách xa cô nhất có thể nếu không anh cũng sẽ không thể bảo đảm cô vẫn nguyên vẹn đến sáng hôm sau. Trằn trọc suốt nửa đêm, anh không ngủ được. Chân tay cô không chịu yên, cứ gác hết lên người anh, từng tay, từng chân đều nằm trên người anh và cuối cùng là co ôm anh, coi anh như con gấu bông của cô mà tùy tiện đụng chạm. Khác với sự tưởng tượng của anh, anh ngủ rất ngon,mơ những giấc mơ đẹp, anh mơ về Lam Như Ngọc, anh và cô ấy đang đi du lịch quanh thế giới. Còn cô, ngủ cũng rất ngon, cũng mơ những giấc mơ đẹp nhưng chỉ khác là anh mơ về người con gái năm xưa, còn cô mơ về anh ở thực tại, cô mơ thấy anh cầu hôn cô giữa vườn hoa. CẢ hai đều ngủ rất say cho đến sáng hôm sau, cũng đã khá muộn, mặt trời cũng đã lên rất cao, nhờ tiếng hét của cô nên anh mới chịu dậy không thì chắc ngủ đến trưa mất.
-AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA.............................Đồ sở khanh..........
Anh bực bội mở mắt:
-Im mồm..
Cô ngẩn người:
-Sao lại là anh, hôm qua tôi còn đi chơi với Tiểu Nguyệt mà, cô ấy đâu rồi?
-Đi rồi.
-Không nói nhiều, anh cút xuống giường nhanh.
Anh đảo mắt xuống phía dưới, nhẹ giọng nói;
-Cô làm ơn nhìn lại.
Theo tầm nhìn của anh, cô cũng nhìn xuống, thấy cả hai tay và chân mình uấn lấy người anh, ngượng chín cả mặt, thỏ thẻ nói:
-Chắc chắn là anh giở trò, tôi đâu có dám làm ra những loại chuyện này...... Cô vội vàng tránh xa anh:
-Rồi bây giờ làm phiền anh đi ra để tôi thay đồ.
Anh vẫn thản nhiên tựa đầu lên thành giường nhìn cô.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.