Toàn Bộ Vị Diện Quỳ Cầu Nhân Vật Phản Diện Nữ Chính Làm Người

Chương 11: Ai cũng không thể cướp đi giang sơn của nàng




Vài ngày sau đó, Hạ Thanh Sơn rời đi trước, sau đó đến Tuân Tử Hoài mang theo đại quân, cùng với Vân Vĩnh An tiến thẳng đến Phong thành.
Hơn nửa tháng sau, bọn họ cuối cùng cũng tới được Phong thành, mới biết được Hạ Thanh Sơn còn chưa tới.
Vân Vĩnh An có chút chán nản nói: ” Sớm biết như vậy ta nên đi đường nhỏ, cũng tiện chăm sóc cho Thanh Sơn. “
Thiên Nhạn: ” Có lẽ là trên đường đi bị trì hoãn, ta sắp xếp cho người tìm một chút. “
Vân Vĩnh An thở dài, trong lòng vô cùng áy náy. Thiên Nhạn cũng lười giải thích, sau này người phụ thân này của nàng sẽ biết Hạ Thanh Sơn không phải thứ đồ tốt gì. Hạ Thanh Sơn ngụy trang vô cùng hoàn mỹ, cho dù có giải thích cũng không ai tin tưởng.
Chờ những người khác rời đi, Tuân Tử Hoài đi đến bên người Thiên Nhạn: ” Tướng quân, ngươi có muốn biết rõ đại vương đang ở đâu hay không? “
Thiên Nhạn dựa vào ghế mềm, nhàn nhạt liếc hắn một cái. Hạ Thanh Sơn bị bắt, không biết Tuân Tử Hoài kích động cái gì?
Nha…….Chẳng lẽ là kích động vì sau này không có ai tranh vị trí Hoàng phu của hắn hay sao?
Chỉ có thể nói một tiếng ngươi nghĩ nhiều rồi. Nàng không có tính toán lấy Hoàng phu, ý tứ nạp phi quân cũng không. Người này, cũng đừng mơ mộng hão huyền.
Chờ sau khi nàng đã bồi dưỡng xong hai đứa bé, đem giang sơn giao cho bọn họ, coi như đã hoàn thành nhiệm vụ. Thời gian còn lại dùng để đi ngắm giang sơn tốt đẹp, không tốt hơn sao?
Nam nhân, thứ đồ chơi phiền phức.
Tuân Tử Hoài bị ánh mắt của Thiên Nhạn nhìn đến mức toàn thân khó chịu, cuối cùng vẫn là không nhịn được tiến tới: ” Đại vương hẳn là rơi vào tay của Xương Vương. Ta tính ra phương hướng chính xác là tại đô thành của Xương Vương. “
” Tướng quân, sợ là Xương Vương muốn dùng cách đó để áp chế ngươi đi vào khuôn khổ, chúng ta phải sớm tính toán cho thỏa đáng. ” Tuân Tử Hoài thử thăm dò nói: ” Tướng quân anh dũng vô địch, không cần thiết phải vì nữ nhi tình trường mà rơi vào nguy nan. “
” Vậy ngươi cho rằng ta phải làm thế nào? ” Thiên Nhạn đã sớm có tính toán, nhưng không lên tiếng, muốn nhìn xem trong hồ lô của Tuân Tử Hoài có chứa thuốc gì.
” Vì sự bình an sớm ngày của thiên hạ, cho dù Xương Vương bắt đại vương lại, ngươi cũng không nên vì thế mà đi vào khuôn khổ. Tính tình Xương Vương bạo ngược, lại ham tài háo sắc, không có bản lĩnh quản lí thiên hạ. Nếu tướng quân chỉ vì vậy mà từ bỏ thống nhất thiên hạ, sẽ khiến bách tính phải rơi vào tình trạng lang bạt giang hồ một lần nữa. Sở dĩ, nếu như thật sự tới bước đường kia, vì toàn bộ thiên hạ, còn có vì các binh tướng sĩ đi theo tướng quân vào sinh ra tử, chỉ có thể hi sinh đại vương. “
” Đại vương vì thiên hạ mà chết, toàn bộ người trong thiên hạ sẽ nhớ hắn. “
Hả? Đây không phải là tiện nghi cho đối phương sao? Chết rồi còn có danh tiếng tốt.
Thiên Nhạn chống cằm, đôi mắt xinh đẹp nhìn chằm chằm Tuân Tử Hoài, Tuân Tử Hoài bị nhìn tới mức khẩn trương. Tuy nói hắn có thể xác định vị trí kia của Thiên Nhạn nhất định sẽ có được, lại không thể khẳng định tại thời khắc mấu chốt, nàng có thể hi sinh Hạ Thanh Sơn hay không.
Kỳ thật hắn thấy, Hạ Thanh Sơn vốn không phải là thứ tốt lành gì.
Nếu như có thể chết có ý nghĩa, cũng coi như là có chút tác dụng cuối cùng. Nếu như hắn sống, ngược lại sẽ phiền phức hơn rất nhiều, sẽ cản trở nàng.
Tương lai nàng chính là minh quân, hắn không hi vọng có người nào cản trở con đường minh quân của nàng.
” Ngươi nói có đạo lý. ” Giọng nói bình thản của Thiên Nhạn vang lên, Tuân Tử Hoài lòng đầy khẩn trương cuối cùng cũng thở phào một hơi, nàng cam lòng là được.
” Còn có năm tòa thành trì, chỉ cần đánh bại năm tòa thành cuối cùng kia, thiên hạ sẽ nằm trong tay ta. Bất quá Xương Vương bên kia vẫn chưa có độngt tĩnh, ngươi có thể tính xem hắn sẽ làm cái gì không? “
Đôi mắt Tuân Tử Hoài tối lại, khuôn mặt tuấn tú trầm tư, không lâu sau mới nói ra: ” Lấy đại vương ra uy hiếp ngươi, hẳn là con át chủ bài cuối cùng của bọn họ. Trước đây, ta còn nghĩ bọn họ sẽ có đối sách nào khác chứ. “
” Tướng quân tính toán lúc nào công thành? “
” Sau ba ngày. ” Thiên Nhạn trả lời không chút do dự.
Nhưng nhìn thấy Tuân Tử Hoài đã duỗi tay ra bấm đốt tính toán, sắc mặt hắn đột nhiên biến đổi, hiển nhiên là tính ra chuyện gì đó không được tốt lắm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.