Toàn Cầu Xâm Nhập

Chương 20:




Xe vận tải vừa dừng ổn, Quý Hủ lập tức nhảy xuống xe, tinh thần năng lượng buộc vòng quanh dàn giáo hình chữ nhật đã buông xuống, đem xe vận tải cùng sân viện đều bao vây bên trong, mặt tường rắn chắc nhanh chóng hình thành, đem cuồng thi đuổi theo đều ngăn cản bên ngoài vách tường.
Lúc này Quý Hủ mới mở ra cửa kho hàng, mở toa xe dùng xe kéo đem từng túi thạch anh vận chuyển vào trong kho hàng.
Dỡ hàng xong, hắn lại bỏ vật tư thường dùng vào thùng xe.
Sau đó kho hàng chứa thạch anh được gia cố mấy tầng, muốn dùng tinh thần năng lượng xuyên thấu phòng hộ căn bản là không khả năng.
Quý Hủ chỉ lưu một ít thạch anh cất vào trong túi buộc bên hông.
Chờ làm xong, hắn vào nhà tắm nước nóng, thay đổi thân quần áo, toàn thân sảng khoái.
Trong nhà luôn dùng máy nước nóng năng lượng mặt trời, Quý Hủ còn làm một bình chứa nước lớn, dù cúp điện cúp nước cũng có thể bình thường tắm rửa.
Hắn đi tới chỗ cửa sổ thông khí nhìn ra bên ngoài, cuồng thi còn đang luẩn quẩn không chịu rời đi.
Quý Hủ tạo tiếng vang hấp dẫn cuồng thi tập trung, lấy ra viên thạch anh nhỏ nhất ném ra, tinh thần năng lượng hoạt hóa.
Hắn ngồi xổm tránh né, chỉ thấy hào quang chợt loé, cuồng thi tụ tập một chỗ liền biến mất.
Hắn xác định bên ngoài không còn cuồng thi, phong hóa vách tường, thổi gió đêm, cả người sảng khoái.
Quý Hủ rất nhanh làm quyết định, hắn muốn thừa dịp cuồng thi cùng dị hóa vật còn chưa tụ tập qua bên này, trước tiên đem địa bàn vây lên, đem nguy hiểm ngăn cản bên ngoài, còn lại bên trong xây dựng đợi sau này hãy nói.
Mô hình ý thức căn cứ thành luỹ Thanh Giang thành mà hắn tạo ra ở kiếp trước vẫn còn, căn cứ chiếm diện tích hơn 400 mẫu, trải qua ba năm không ngừng tăng cường hoàn thiện, các phương diện trong ý thức mô hình căn cứ đều đầy đủ.
Quý Hủ chỉ cần đem bộ phận tường vây lấy ra, thu nhỏ lại tỉ lệ thả xuống sự thật là được, không cần phải xây dựng một lần nữa.
Trước mắt không có sân bãi lớn như vậy để thả xuống đầy đủ thành luỹ căn cứ, cũng không thể thả xuống, trước khi có được thực lực tuyệt đối hắn sẽ không trêu chọc họa cho mình.
Nói đến thật buồn cười, một căn cứ thành luỹ lớn như vậy, thu nạp nhiều người sống sót như vậy, thế nhưng hắn lại rơi vào kết cục thê thảm như thế.
Quý Hủ quan sát thế giới ý thức của mình, ngoài ý muốn phát hiện mô hình ý thức căn cứ thành luỹ giống như thu nhỏ, nguyên lai mô hình hẳn lớn hơn gấp bốn hiện tại, nguyên bản thế giới gọn gang đen nhánh, bên biên duyên bốc lên sương trắng, trong sương mù lại giống như có một không gian khác.
Hắn cẩn thận quan sát, muốn xem rõ tình huống trong sương mù, đột nhiên đầu đau kịch liệt, hắn ôm chặt đầu, chỉ vài giây ngắn ngủi mồ hôi đầm đìa, thậm chí ý thức cũng trống rỗng vài giây.
Quý Hủ dựa vào xe tải thở dốc, hắn không rõ thế giới ý thức của mình xảy ra chuyện gì.
Tinh thần dị hóa nhân trọng yếu nhất là thế giới ý thức, nơi này xảy ra vấn đề thì tương đương với năng lực dị hóa xảy ra vấn đề, nhưng lúc hắn sử dụng thì không có vấn đề gì, tinh thần năng lực phóng thích cùng xây dựng tốc độ còn nhanh hơn trước kia, nhưng nhìn lại thế giới ý thức lại không phải bộ dáng như không có chuyện gì.
Quý Hủ thử thăm dò lấy ra một đạo tường vây, thu nhỏ lại tỉ lệ, chỉ cần đem địa bàn hơn hai mươi mẫu của mình vây lài được, như vậy hắn đi Thanh Giang thị có thể đón nhận Trương thúc cùng dì Thu đến ở lại.
Quý Hủ lấy ra tường vây, thả xuống sự thật.
Xung quanh một mảnh tối đen, Quý Hủ cảm nhận được mặt đất chấn động quen thuộc. Thẳng tới khi chấn động dừng lại, Quý Hủ mới đi tới đất vườn của mình xem xét tình huống tường vây.
Quý Hủ luôn đi tới đồng ruộng của nhà người khác, cũng không nhìn thấy tường vây ở nơi nào.
Trong lòng hắn trầm xuống, chẳng lẽ thả xuống thất bại?
Quý Hủ xoay người chạy về nhà lấy đèn pin cùng gậy bóng chày quay trở ra, sờ soạng đi tìm chỗ tường vây.
Hắn hướng tới đường chính đi qua, cửa ra vào tường vây xác định ở bên kia, đây là điểm cố định.
Quý Hủ một đường chạy tới, phía trước xuất hiện một tường vây cao lớn, cổng rất nặng đóng kín, đây là hắn đặt biệt thiết kế, tường vây xuất hiện là một khu vực phong bế, ngăn trở hết thảy nguy hiểm tiến vào.
Chứng kiến cổng cùng tường vây, Quý Hủ biết thả xuống không thất bại, nhưng tường vây không xuất hiện ở vị trí dự tính làm cho hắn thật khó hiểu, chỉ đành cầm đèn pin dọc theo tường đi về phía trước.
Trên đường đi gặp được hai cuồng thi bị vây bên trong tường, hắn lập tức vung gậy bóng chày giết chết.
Đi rồi một lúc lâu hắn nhìn thấy một tiểu xe vận tải quen thuộc, là xe của nhà Chung Trì.
Quý Hủ đi qua, thấy trong xe còn có rau dưa chưa dỡ xuống, đã phơi nắng ủ rũ.
Hắn dùng đèn pin chiếu vào trong nhà:
- Chung Trì! Có ai ở nhà không?
Cửa phòng mở ra, Chung Phong Dân cùng Chung Trì cầm liềm cùng đao đốn củi xuất hiện, Chung mẫu cầm thái đao di theo phía sau, ba người thần tình cảnh giác.
Đèn pin lướt qua, làn da ba người không có chấm đen.
Quý Hủ đi tới:
- Ba người đều không sao chứ?
Thấy Quý Hủ đi qua, ba người theo bản năng lui ra sau, càng thêm cảnh giác.
Quý Hủ dừng lại dùng đèn pin chiếu lên người mình cho thấy không có chấm đen ăn mòn.
Chung Phong Dân dẫn đầu đi tới:
- Cậu mới từ Thanh Giang thị trở về sao? Tình huống thành phố thế nào? Có người tới cứu chúng tôi sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.