Toàn Cầu Xâm Nhập

Chương 270:




Đào Nghiêu tươi cười không thay đổi:
- Quan trên chiếu cố, biết Đào gia tổng lĩnh đoạn tường thành trọng yếu nhất, lúc này mới được tin tức liền khiến cho tôi lại đây đón người, xin Chung đội trưởng bỏ qua thứ mình yêu thích.
Da mặt Chung Vị Tông co rút:
- Đào tổng lĩnh nói đùa, Quý tiên sinh chỉ đi qua nơi này, chỗ nào tới phiên tôi bỏ qua thứ yêu thích.
Cho nên cũng đừng có cái gì thì hướng túi mình lay vào, chừa một chút cho người khác đi.
Quý Hủ ở trên xe đợi hồi lâu, chỉ thấy xe đối diện bất động, người còn đang bá bá không ngừng, đành phải thổi còi nhắc nhở.
Xe tải đột nhiên bóp còi làm đám người nhảy dựng, Chung Vị Tông cũng có chút hiểu biết tính cách của Quý Hủ, vị này vừa mạnh lại mãng, vừa nhìn cũng biết không phải loại người mặc cho người định đoạt.
Chung Vị Tông đi qua gõ cửa xe.
Quý Hủ hạ cửa kính:
- Chuyện gì?
Chung Vị Tông rõ ràng nghe ra hắn không kiên nhẫn, cười cứng ngắc giới thiệu:
- Vị này chính là Đào Nghiêu Đào tổng lĩnh, cũng là một vị kiến tạo sư, tổng lĩnh kiến tạo tường thành từ thành tây đến tây bắc, muốn mời anh gia nhập bọn hắn.
Nụ cười của Đào Nghiêu cứng ngắc, hắn không nghĩ tới Chung Vị Tông sẽ trực tiếp làm rõ, ở lúc đối phương không quen thuộc hắn còn nói thẳng là muốn người gia nhập, rõ ràng chính là lưu trữ làm cho người ta cự tuyệt.
Đây không phải phong cách xử sự của Đào Nghiêu, từ trước tới nay hắn thích nước ấm chậm nấu, có ý tứ này nhưng không làm rõ, cũng không cho đối phương cơ hội cự tuyệt, chỉ làm cho đối phương nhận chiếu cố của hắn, do đó không thể cũng không cách cự tuyệt, cuối cùng chỉ có thể lựa chọn hắn.
Chung Vị Tông biết thủ đoạn quen dùng của hắn, mới trực tiếp làm rõ.
Quý Hủ cũng trực tiếp cho trả lời:
- Không cần, tôi đối với việc xây tường không có hứng thú.
Trên mặt Đào Nghiêu mỉm cười, ánh mắt lạnh lẽo nhìn Chung Vị Tông:
- Gia nhập hay không là thứ yếu, tôi ý đặc biệt tới đây đón các vị vào thành, mang các vị hiểu biết đại thành một chút.
- Không cần.
Quý Hủ vẫn cự tuyệt.
Đào Nghiêu tươi cười không thay đổi:
- Quý tiên sinh không nên hiểu lầm, tôi không có ý tứ gì khác..
Quý Hủ đưa tay chỉ phía trước:
- Không hiểu lầm, cũng không cần đón, chúng tôi chỉ là người sống sót bình thường, không phải là đại nhân vật nào.. phiền toái chuyển xe một chút được không?
Chưa từng nhìn thấy ai dừng xe kiểu như vậy, trực tiếp đem xe dừng giữa đường, đây không phải đón người, đây là đổ người.
Quý Hủ không biết bọn hắn là ai, thân phận gì, không cần quản là tới mời chào hay mượn sức, Quý Hủ toàn bộ không tiếp, không vì điều gì khác, chỉ vì phương thức dừng xe của bọn hắn làm cho hắn rất không thích.
Quý Hủ nói xong đóng cửa xe, cự tuyệt trao đổi.
Nụ cười trên mặt Đào Nghiêu giảm vài phần, dị hóa nhân không biết nể tình như vậy hắn không phải không gặp qua, đột nhiên đạt được năng lực siêu việt người thường, cả đám đều cảm giác mình lợi hại lên trời, cuối cùng như thế nào? Vô luận là trước cuối thời hay sau cuối thời, quyền nói chuyện đều nắm giữ trong tay rất ít người, sự thật sẽ dạy bọn họ làm người.
Trong lòng Đào Nghiêu cười lạnh, phất tay làm cho người ta chuyển xe, không có dây dưa, hắn thật muốn nhìn thấy mấy người này cứng rắn tới lúc nào.
Đường vừa tránh ra, ba xe tải phần phật chạy tới, không hề có chút dừng lại, rơi vào trong mắt Đào Nghiêu chính là giáp mặt vẽ mặt, nụ cười trên mặt hắn hoàn toàn biến mất.
Chung Vị Tông nhìn thấy ba xe tải rời đi, tâm tình hết sức phức tạp, hắn cũng không biết làm như vậy là đúng hay sai, nếu quả thật làm cho Quý Hủ gia nhập phe phái của Thường quân trưởng, cũng sẽ được trọng dụng đi? Hiện giờ giáp mặt không cho Đào gia mặt mũi, cũng không biết bọn hắn có hận thù mấy tên tiểu tử kia hay không.
Địa phương nào có người còn có phân tranh, bất kỳ thời điểm nào cũng vậy, nhân loại đại thành tuy ở đại cục phương hướng thật thống nhất, nhất trí đối ngoại, mở rộng không gian sinh tồn cho nhân loại, chống cự hết thảy quái vật phi nhân loại.
Nhưng bên trong phân tranh cũng không thiếu, ai cũng muốn làm người cầm quyền cao nhất đại thành, riêng quân trưởng còn có năm vị, mỗi vị có thế lực sau lưng không yếu, binh cũng không thiếu, bây giờ là năm vị quân trưởng cộng trị, năm vị chế hành lẫn nhau, loại cục diện này có thể duy trì được bao lâu cũng không ai biết rõ.
Dị hóa nhân như Chung Vị Tông, người nhỏ lời nhẹ, quản không được thượng tầng, chỉ hi vọng đại nhân vật bên trên lúc tranh phong thì rung chuyển nhỏ hơn một chút, hoàn cảnh tồi tệ, cường địch ở bên, nhân loại cũng không thể tiếp tục chịu hao tổn.
Chung Vị Tông lưu lại vài người tiếp tục coi chừng thông đạo, hắn mang theo người khác đi về trước, đương nhiên là mời Đào Nghiêu cùng nhau trở về, mặc kệ trong lòng nghĩ như thế nào, công tác bề ngoài cũng không nên có trở ngại.
Chung Vị Tông âm thầm may mắn, hoàn hảo hắn chỉ đăng báo Quý Hủ lấy được tin tức thị huyết đại thành, cùng bản thân hắn là kiến tạo sư vả lại nguyện ý trợ giúp bọn họ.
Tin tức mầm móng trong veo còn chưa kịp đăng báo, Quý Hủ xây dựng thông đạo trong Tinh hồng chi địa cũng chưa đăng báo, hắn còn cần trở về thành một chuyến, không thể tiếp tục đường xa liên hệ với cấp trên.
Đoàn người trở lại Tinh Sở, nhìn thấy ba xe tải dừng bên ngoài trạm gác, năm người ngồi ngoài xe, bàn ghế gấp quen thuộc lại xuất hiện, Chung Vị Tông hoảng sợ, sợ bọn họ đem rau dưa trong veo bày ra, chẳng phải sẽ làm cho đám người Đào Nghiêu nhìn thấy sao?
Chung Vị Tông đi qua thấy trong nồi chỉ nấu mì ăn liền, hương vị rất thơm, cũng may không có rau dưa, ngược lại cắt không ít thịt kho phóng trong nồi.
Chung Vị Tông thở ra, kéo ghế ngồi bên cạnh Quý Hủ thấp giọng nói:
- Đại thành bây giờ còn chưa có mầm móng trong veo cùng rau xanh, tốt nhất chỉ là trung xâm mầm móng, còn đang trong giai đoạn đào tạo, mấy thứ này của cậu cần cất kỹ.
Quý Hủ gật đầu, hỏi:
- Bọn hắn là ai?
Chung Vị Tông nhìn thoáng qua:
- U Kinh Đào gia nghe nói qua sao?
Quý Hủ chưa nghe nói qua, bởi vì hắn chưa từng đi qua U Kinh.
- Trước cuối thời Đào gia ở U Kinh chính là chân chính hào môn, cuối thời đi theo đại bộ đội chuyển dời tới nơi này, Đào gia không chết bao nhiêu người, rất nhanh một lần nữa bắt đầu sinh ý, thông tin, tạo xe cùng chế dược, còn làm cho đệ tử gia tộc tòng quân tham chính, dã tâm rất lớn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.