Toàn Cầu Xâm Nhập

Chương 294:




Không rảnh lo lắng, không rảnh tự hỏi nhiều lám, Quý Hủ dùng tốc độ nhanh nhất chạy lên trên, một hơi vọt lên đỉnh tường thành, trong mắt đều là người sống sót tụ tập, bọn họ tụ dưới thành tường khàn giọng hô to, làm cho người trong nội thành thả họ đi vào.
Quý Hủ muốn nhìn toàn cả chiến trường, nhưng bởi vì khoảng cách quá xa căn bản thấy không rõ, hắn muốn biết phương vị cự tường sụp đổ, cũng không thể xác định, duy nhất rõ ràng chỉ còn là tiếng pháo kích ầm vang.
Quý Hủ có chút mờ mịt, không biết mình mạo hiểm chạy tới rốt cục là vì cái gì.
Một tiếng lệ minh, một con dị hóa điêu hai đầu vượt một khúc quanh lớn trên không trung tránh đi chiến trường hai quái vật khủng bố đang chiến đấu, vững vàng dừng trên nội tường thành, Đậu Thận Hàn từ trên lưng dị hóa điêu trượt xuống.
- Ngoại tường thành hướng tây bắc sụp gần trăm thước, Quý tiên sinh, chúng tôi cần trợ giúp của anh, năng lực kiến tạo của anh trong Tinh hồng chi địa chúng tôi hiểu biết rõ ràng, hiện giờ chỉ có anh mới có thể tu bổ lỗ hổng kia, gia cố ngoại tường thành, hi vọng anh khả năng giúp đỡ.
Quý Hủ:
- Mang tôi đi nhìn xem.
Cần tu bổ hay gia cố phải nhìn xem xong mới có thể xác định, dù sao gia cố tốn thời gian lại hao tổn tinh thần năng lượng, thay vì vậy còn không bằng trực tiếp xây dựng tường thành mới, trực tiếp dựng lên một cự tường trăm thước chân chính.
Đậu Thận Hàn cũng không chậm trễ, lập tức mang theo Quý Hủ cùng đi lên dị hóa diêu hai đầu, buộc dây an toàn, không tới mức bị rơi xuống từ trên không trung.
Tốc độ phi hành nhanh hơn tốc độ xe, nhưng dị hóa điêu hai đầu vừa rời đi nội tường thành, hai đọa biến thú đang chém giết đột nhiên tách ra, chính xác mà nói là một con đọa biến thú quất bay một con khác.
Đuôi dài mọc đầy gai nhọn quất đối phương vỡ tan hắc lân, huyết nhục mơ hồ, thẳng tắp rơi xuống đất.
Đọa biến thú lớn hơn một vòng vội vàng vọt theo hướng dị hóa điêu hai đầu, dị hóa điêu nhận thấy được nguy hiểm, ra sức vỗ cánh bay nghiêng ngả lảo đảo, phát ra tiếng lệ minh hoảng sợ, trong lòng chỉ muốn chạy trối chết, làm sao còn nhớ rõ phải đi chỗ nào.
Đậu Thận Hàn quay đầu lại nhìn thấy bóng đen khổng lồ đuổi theo, sắc mặt trắng bệch, con dị hóa điêu lớn như vậy cũng không đủ cho con kềnh càng kia một ngụm, hoặc là chỉ một cái đuôi đủ giải quyết hai người cùng một con điêu.
Đậu Thận Hàn đứng lên, một tay cầm dây an toàn, cả người cứng ngắc làm ra tư thế công kích.
Quý Hủ vội vàng ngăn cản:
- Đừng động thủ, nó tới tìm tôi.
Đậu Thận Hàn nhìn hắn:
- Anh có biết đây là thứ gì không?
- Tôi biết.
Quý Hủ đứng lên trên lưng dị hóa điêu, liền bị gió thổi bay ngược về phía sau.
Đậu Thận Hàn nhào qua muốn chụp lại Quý Hủ, đã thấy hắn từ trên lưng dị hóa điêu rơi xuống.
Hai tay Quý Hủ mở ra, ngửa mặt ngã đi xuống, bóng đen khổng lồ bay nhanh xẹt qua, ngay sau đó đọa biến thú bắt được Quý Hủ, chặt chẽ nắm trong một chân trước của mình.
Đọa biến thú vỗ cánh đã đem dị hóa điêu hai đầu súy sau người, lao ra thật xa.
Đậu Thận Hàn nằm sấp trên lưng dị hóa điêu đã bị một màn này làm rung động không thể hoàn hồn.
Hắn không rõ, đó chính là đọa biến thú bị liệt vào trình độ cao cấp nhất, làm vô số người cùng dị hóa quái vật nghe tên đã sợ mất mật!
Hắn lại có thể nhìn ra đọa biến thú là đang bảo hộ Quý Hủ, cũng không có ý muốn thương tổn Quý Hủ, nhất định là hắn điên rồi, bằng không sao lại có lỗi giác như vậy?
Lúc này Quý Hủ đã nhìn thấy cuộc chiến ở ngoại tường thành, phạm vi cự tường bị sụp đổ không nhỏ, lúc này vô số cuồng thi, cuồng thi tiến giai cùng quái vật dị hóa như hồng thủy theo chỗ hổng sụp đổ điên cuồng tràn vào đại thành.
Quân đội trú đóng ngoại thành làm thành hình nửa vòng tròn, gắt gao bảo vệ chỗ hổng bị sụp đổ, không cho quái vật thoát khỏi vòng vây, vọt vào ngoại thành, nhưng số lượng nhiều lắm, một đám binh lính liên tục ngã xuống, lại có binh lính mới xông lên.
Cho dù bọn họ dùng vũ khí năng nguyên cùng vũ khí dị hóa tiên tiến nhất, nhưng vẫn không ngăn được số lượng quái vật đông đảo, con quái vật hình thể khổng lồ nhất còn đang không ngừng đẩy tường không biết mệt mỏi, muốn đem tường thành toàn bộ nghiền nát.
Binh lính công kích lên người nó cũng không hề ngăn trở được sự phá hư của nó.
Không còn kịp rồi, cục diện hiện giờ căn bản không chỉ là tu bổ tường thành hoặc là gia cố tường thành là có thể giải quyết, quái vật đã tiến vào ngoại thành, tu bổ nơi này nơi khác vẫn sẽ trở thành mục tiêu phá hủy.
Quý Hủ cũng không tiếp tục chờ đợi, thời gian hồi tưởng lui một giờ.
Sau khi gần gũi tiếp xúc qua năng lượng bổn nguyên, trình độ xâm lấn lần thứ hai càng sâu hơn, có thể quay về thời gian càng dài, một giờ đã không còn là cực hạn của Quý Hủ.
Hắn muốn tranh thủ quay trở lại trước khi tường thành sụp đổ, ngăn cản tất cả chuyện này phát sinh.
Thời gian trở lại một giờ trước, lúc này thông báo còn chưa vang lên, ngoại tường thành vẫn còn, quái vật khổng lồ phá hủy tường thành còn ở trên đường, đọa biến thú bên ngoài đến còn chưa tới, còn có cơ hội cứu vãn.
Quý Hủ lập tức tỉnh lại tiểu đọa biến thú, vẫn là dùng cảm xúc sợ hãi của mình, tiểu đọa biến thú vô cùng mẫn cảm với cảm xúc sợ hãi của hắn, mặc dù là đang ngủ say cũng có thể lập tức tỉnh lại.
Ngay lúc cảm xúc sợ hãi quen thuộc bao vây, tiểu đọa biến thú bừng tỉnh liền nhìn thấy đôi mắt của Quý Hủ.
Tiểu đọa biến thú:
- ..
Nhìn xung quanh một lần, không phát hiện nguy hiểm, thậm chí còn chưa ra khỏi xe, đồng tử màu vàng dựng thẳng u oán nhìn lên đầu sỏ gây nên.
Quý Hủ trước cấp hai cái hôn nhẹ vỗ yên tiểu đọa biến thú, hạ cửa kính xe, không cần Quý Hủ giải thích nhiều lắm, tiểu đọa biến thú đã cảm ứng được ngoại thành hội tụ cảm xúc sợ hãi nồng đậm.
Tiểu đọa biến thú giống như mũi tên nhọn bay ra ngoài cửa sổ, Quý Hủ truy xuống xe, chỉ thấy một chấm đen nhỏ biến mất trên nội tường thành, lặng yên không một tiếng động, tốc độ cực nhanh, chợt lóe liền qua.
Quý Hủ đứng ở ngoài xe, thật lo lắng tiểu đọa biến thú sẽ bị người phát hiện.
Trì Ánh hạ cửa sổ hỏi:
- Đã xảy ra chuyện gì?
Quý Hủ nhìn sang, thấy hắn cả người đề phòng, quan sát bốn phía, hẳn là không có phát hiện tiểu đọa biến thú rời đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.