Toàn Chức Pháp Sư Dị Bản

Chương 1147: Thu lại Thiên Sứ Long Hồn




..............
Đương nhiên, giảng cứu này sẽ không áp dụng cho trường hợp của Bạch Dương Nhật Kiếm, Bạch Dương Nhật Kiếm sở dĩ có thể thu được thiên sứ chi hồn, đó là bởi vì Bạch Dương Nhật Kiếm bị khắc sâu tàn niệm ý chí thể của Thiên Phụ Seiddark. Bản thân nó có thể coi như là tạo khuôn linh hồn thiên phụ rồi thì mới có thể, càng là có năng lực đúc chế trận pháp dung hợp lại thiên sứ chi hồn.
Hơn thế nữa, thêm một bằng chứng khá đanh thép bác bỏ chính là, thiên phụ chỉ sống tầm 4000 năm trước ở thế giới ma pháp, quy đổi qua Siêu Duy Vị Diện thì cũng chỉ đâu đó 8 vạn năm. Như thế nào từ 25 vạn năm trước có được thiên sứ long hồn đâu?
Khác biệt mốc thời gian, khác biệt bản chất, khác biệt lực lượng.
Căn cứ dựa vào những lý luận trên, Mạc Phàm tự nhiên thủy chung khẳng định rằng Long hồn thiên sứ chắc chắc không phải do Thiên Phụ mà mình biết sáng tạo.
Theo như Bàn Côn Long miêu tả, Mạc Phàm gần nhất nghĩ ngay đến vị kia Quang Vương.
Không có cái gì đặc biệt bằng chứng lý do, chỉ là nghe đến ‘Thần Quang đại hào’, nghe đến giống như là ‘Thượng Đế’, hắn đột nhiên vô thức nghĩ đến cái tên Quang Vương kia mà thôi.
Trong ký ức vụn vặt của Mạc Phàm, hắn nhớ đến manh mối của Athena, thời điểm ở thế giới ma pháp, Mạc Phàm đã suy luận ra Quang Vương có khả năng chính là người đem Bạch Linh Vị Diện cho tiêu diệt.
Manh mối nàng dẫn đến Siêu Duy Vị Diện, vậy khả năng Quang Vương cũng đang ở đây.
Chẳng qua là không biết vì cái gì, trong thâm tâm của Mạc Phàm, đột nhiên có một phần vạn nhất...
Vạn nhất...
Vạn nhất nó thực sự không phải ngẫu nhiên trùng hợp đâu?
Mạc Phàm thở dài, tạm thời đem suy nghĩ này cất vào trong lòng, lần khác sẽ tiếp tục mở ra phân tích.
Ở một bên khác lặng lẽ quan sát nãy giờ, Lonna mắt sáng lộ ra thanh quang, có một tia hiếu kỳ thầm hỏi: “Không biết Tiểu Hữu có hấp thu được luôn cái này Thiên Sứ Long Hồn không nhỉ?”
Lãnh Liệp Vương gật đầu tán đồng có cùng thắc mắc.
Mạc Phàm cũng vậy, nhưng không đợi hắn hỏi ra bằng miệng, ngay lúc ấy hắn liền cảm giác được Bạch Dương Nhật Kiếm đang ôn dưỡng lực lượng bỗng chốc líu lo kêu inh ỏi, quậy tung trời từ trong không gian linh ước, một mực bày tỏ nguyện vọng muốn thu cái này Thiên Sứ Long Hồn.
Mạc Phàm cười xán lạn, hoài nghi nhanh chóng bị dập tắt.
Viuu ~~~ một tiếng.
Bạch Dương Nhật Kiếm được thả xích từ trong linh ước đi ra. Nó cũng không có cái gì chần chừ, miệng đói háo ăn lập tức bày biện hết thảy ra ngoài.
Lấy gốc rễ thần hồn Azazel làm chủ, thiên sứ thánh quang của nó thời khắc này sáng loáng hơn bao giờ hết, treo ngay trước mặt Mạc Phàm và Bàn Côn Thiên Sứ Long.
Mặt khác, vừa đánh hơi thấy thiên sứ thánh quang xuất hiện, loại thánh quang này phảng phất càng so với thiên sứ chi hồn của mình cường đại còn cao quý hơn nhiều lắm. Bàn Côn Thiên Sứ Long lúc này mới hơi ngẩng đầu lên, ánh mắt hơi dao động, biểu lộ ra tâm tình kỳ lạ ngổn ngang.
Nó khẽ chuyển cơ đầu mấy vòng rồi nhìn chằm chằm vào Bạch Dương Nhật Kiếm.
“Sa sa sa!”
Ngay khi Bạch Dương Nhật Kiếm lăn tăn phát huy thiên sứ lĩnh vực của mình, Bàn Côn Long cũng bỗng nhiên phát ra một tràng thanh âm hưởng ứng lại.
Hào quang thiên sứ lĩnh vực càng lúc càng lộng lẫy, thiên sứ chi hồn 16 cánh của Bàn Côn Long vậy mà đang đăng xuất khỏi thân thể nó, long hồn hồng quang 16 cánh chậm rãi giống như tàn ảnh bay lên, treo lơ lửng giữa không trung.
Ào ào ào ào ào ~~~~~~~~~
Thiên sứ lĩnh vực cộng hưởng, lấy thần hồn Azazel làm gốc, lại là một cơn gió quái lạ, lay động kéo thiên sứ long hồn về, chúng nó dĩ nhiên cũng dồn dập bắt đầu cháy rừng rực, đồng thời tạo thành một vòng lại một vòng gợn sóng hai cánh truyền thuyết thần hồn Thiên Sứ, hoa lệ vô cùng.
Nguyên lai thực sự có thể ăn, thiên sứ hồn Azazel sau khi có được ý chí thiên phụ Seiddark, hấp thụ thiên sứ hồn Uriel, Remiel, Metatron, Ariel, Farl, rõ ràng nó là khuôn hồn nhân loại, bây giờ lại vẫn có khả năng dung hợp tiếp cường đại nhất 16 cánh thiên sứ long hồn Bàn Côn Long vào chuỗi mắt xích.
Phải biết, Bàn Côn Long thiên sứ chi hồn, xa xa còn mạnh hơn cả song hồn thiên sứ có chúc phúc thánh hoàn của Michael đấy.
100 câu vô lý không bằng mắt thấy sự thật diễn ra ở trước mắt.
Chỉ có thể mơ hồ cất giữ chuyện này ở trong lòng, đại khái phán đoán rằng khuôn của Bạch Dương Nhật Kiếm là mảnh vỡ ma pháp vị diện, cho nên ngược lại ảnh hưởng đến khuôn của thần hồn Azazel, để cho nó có thể kết nối được với cả thiên sứ long hồn.
Trừ lời giải thích đó ra, hiện tại đúng là không có cơ sở khác.
Mạc Phàm hoài nghi, có chút phân vân không biết Dạ Hoàng Kim Quân Long có hay không khả năng dung hồn nhận hồn thai Thiên Sứ 16 cánh này, nếu có mà nói, Dạ Hoàng Kim Quân Long tuyệt đối sẽ vọt thẳng đến vô địch quân vương, thậm chí còn nhích qua ranh giới siêu việt một chút.
Bạch Dương Nhật Kiếm bắt đầu tiếp tục được bồi bổ, trước đó hấp thụ Huyền Tinh Hồn Châu, nó thậm chí đã là siêu việt Mạc Phàm Ngân trạng thái Dị Ác Ma được Lãnh Tước tăng phúc, bây giờ thuận theo thiên sứ long hồn tiến cấp lần thứ hai, thực lực tự nhiên sẽ càng mạnh mẽ hơn trước, thực sự là để người ta mong chờ.
Thánh quang thiên sứ lĩnh vực lộng lẫy chói mắt vô cùng, tại nó thời điểm phát sáng, dĩ nhiên cũng ức chế bài xích hắc ám vật chất, ngược lại để cho Tiểu Dạ và Tô Lộc đang dàn trận bên ngoài có chút nóng máu mặt, bọn hắn bắt đầu kịch liệt ném đá lên tiếng phản ảnh.
Nhất là Tiểu Dạ, Tiểu Dạ ở chỗ xa, trong lòng hết sức bất bình kêu lên: “Cái gì tình huống, tên Tiểu Hữu kia cái gì cũng không làm, vừa tỉnh giấc ra ngoài hít thở không khí, con rồng bại tướng kia liền xuất ra phi thường cổ lão Thiên Sứ Thần Hồn, lại còn... lại còn giống như toàn bộ tặng không cho hắn”.
Chính mình gánh đội từ đầu đến cuối, rốt cuộc đồ ăn ngon nhất về tay tên lười biếng nằm không hưởng thụ kia???
Mạc Phàm cười khổ, cũng mặc kệ Vĩnh Dạ Ma Kiếm lảm nhảm luyên thuyên cái gì.
Thời khắc này ngược lại rất có phong vị a. Trong lúc Mạc Phàm tâm tình mênh mông lai láng.
Ánh mắt hắn rơi vào người Bàn Côn Long, bất chợt phát hiện sinh mệnh của nó đang từ từ khô héo với tốc độ rất nhanh, dùng mắt thường cũng có thể nhìn thấy rõ ràng.
Mạc Phàm ngây ngẩn cả người, hắn định mở miệng nói gì đó thì thấy Bàn Côn Long nhìn hắn, chậm rãi lắc đầu.
Bàn Côn Long chầm chậm lắc đầu, nó bắt đầu lồm cồm bò dậy, móng vuốt to lớn từ từ cào vào mặt đất, cố gắng gượng mình nhấc ra khỏi hố sâu.
Tính mạng Bàn Côn Long đang trôi qua nhanh chóng, rất có thể là do hậu quả của quá trình tách linh hồn ra khỏi Thiên Sứ Chi Hồn truyền thừa kia. Chỉ có nhờ thiên sứ 16 cánh thần hồn cường đại níu kéo lại, mạng sống của nó mới tiếp tục được nối dài hơi tàn.
Hiện tại nó vậy mà cưỡng ép tách ra...
Mạc Phàm yên lặng dùng man lực nhấc đầu Bàn Côn Long ra khỏi cái hố rồi thương cảm xoa xoa cái trán của nó.
Hắn tận lực thở dài nhìn chằm chằm cái sinh mệnh kiên cường kia đang trong vô thức than vãn, đang cố gắng nói cho hắn biết, nó đã quá mệt mỏi rồi. Chẳng qua là muốn yên lặng ngủ thật sâu, lặng lẽ hít thở khí quyển thế giới đáng sợ này từng phút từng giây cuối cùng.
Trong lòng Mạc Phàm dần dần ảm đạm, rung động liên hồi, càng không khỏi có từng tia đặc biệt chua xót.
Nói thật lòng, Mạc Phàm ngay từ đầu cũng đã muốn xin tinh phách của Bàn Côn Thiên Sứ Long, muốn đào bới thi thể nó tất cả chỗ tốt chỗ lợi để bồi bổ tu vi cho mình.
Đây là phần thưởng của người chiến thắng, đoạn thời gian Mạc Phàm ở Tù Đảo Hải Vực, hắn đối với kẻ địch, cho dù là người tử tế, người tốt hay người xấu đi chăng nữa, hắn xử lý nửa điểm nhân từ đều không có. Nhưng tại trước mặt không một chút giãy giụa cầu sống Bàn Côn Long, càng sâu xa nhìn thấy đôi mắt bi thương của nó, nghe đến nó đoạn truyện truyền kỳ cố sự, hắn thực sự nhiều lần bị dao động tâm tình, thậm chí có chút không nỡ xuống tay.
......................

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.