Toàn Chức Pháp Sư Dị Bản

Chương 1161: Màn lọc hắc ám




.............
“Austin, Lonna, Lãnh Liệp Vương, ba các ngươi hướng địa vực phụ cận xung quanh nhìn”. Mạc Phàm gọi ra ba cường đại hồn cách đến để đi thăm dò, tiện thể mở một đường lui, miễn cho chính mình gặp phải khủng khiếp kẻ địch.
Bạch ngân lĩnh vực của Lonna bây giờ đã ổn định cảnh giới Đỉnh Vị Quân Vương, thêm vào Lãnh Liệp Vương, chỉ sợ cảnh giới Vô Địch cũng chưa chắc chiếm được thế trận thượng phong trước mặt bọn hắn.
Cân nhắc thêm Austin nắm giữ chủng tộc ý chí pháp kỹ Thần Long Biến, Mạc Phàm không tin dưới núi này còn có kẻ địch lẩn trốn bất động thanh sắc đánh bại được hồn cách của hắn.
“Tử Lộc, ngươi ở đây làm tiếp ứng, xung quanh đây giống như có một mảng lớn vẫn lạc di tích, nhìn xem có cái gì dị thường. Bằng vào ngươi tốc độ, đi nhanh về nhanh rồi trở về quan sát động tĩnh”. Mạc Phàm tiếp đến giao việc cho Ngọc Diệm Tiên Lân.
Tử Lộc không tình nguyện quy về không tình nguyện, nhưng gặp phải đàn anh đàn chị cực kỳ máu mặt, vẫn là hóa thành tuần lộc đáng thương, ỉu xìu gật đầu vâng lời, không một chút dám gáy.
Mạc Phàm sau đó tự mình lên núi, di chuyển một chút trên ngọn Tuyết Trắng phi sơn, hắn phát hiện chính mình hoàn toàn lạc vào đến một cái đen nhuộm cấm chế, mặt đất hướng ra phía ngoài trần trụi, rất nhiều thiên ngoại bụi bặm có thể so với trên lục địa to lớn ngọn núi, giờ phút này bọn chúng bởi vì va chạm lực lượng quá hỗn loạn hoặc lơ lửng, hoặc treo lủng lẳng, hoặc vỡ nát xoay tròn quanh núi không có mục đích.
Cũng bởi vì sự hỗn loạn của đống bụi băm thiên ngoại chi tinh này mà làm cho người ta không thể nhận ra gợn sóng của cấm chế, thỉnh thoảng như địa ba dư chấn, ở trên lục địa, trong không khí lan tràn, Mạc Phàm cũng không biết đây là cái gì, chỉ biết là hết thảy đầu nguồn đều đến từ đỉnh núi truyền xuống.
Khả năng thực sự là ngôi sao vẫn lạc đang trong quá trình trì hoãn va chạm. Chẳng qua là ngọn núi Song Song Bạch Hỏa Sơn này cứng rắn đến cực điểm, nếu không bọn chúng đã sớm tại lực trùng kích cường đại bên dưới hóa thành bụi bặm.
Lại thêm có ai đó cố ý thiết lập cạm bẫy, tạo thành một tầng cấm chế tương đối quỷ quyệt tà dị, Mạc Phàm vừa đặt chân vào một lần, nhìn qua loa một lần, đại khái vẫn có thể phổ cập được cấm chế tác dụng.
Trung Quân cấp phía dưới cấm chế sẽ bị áp trục chịu không nổi phải thoái lui, thậm chí có nguy cơ bị lực hút của thiên ngoại bụi bặm xé xác thành bột mịn. Trung Quân cấp phía trên, mỗi bước đi giống như là nhấc phải than chì ngàn tấn, nặng nề khốn khổ vô cùng.
“Hèn gì không có quá nhiều người nguyện ý dính thân đến địa phương này”. Mạc Phàm mở miệng nói.
Quân Vương cấp đặt ở Siêu Duy Vị Diện cũng là tính chất khan hiếm, Đông Thổ đếm trên đầu ngón tay, Tây Giới thì rải rác vài tòa thành mới có một vị, Bắc Phương chủ yếu tập trung ở triều đình, Nam Châu và Hải Châu thì chỉ có thành viên thượng cấp Nhật Minh Giáo và Hàn Hải Điện thì mới có.
Bảo bọn hắn đến đây xuất thủ thăm dò, chẳng thà bảo bọn hắn trực tiếp đi chết đi.
Mạc Phàm bình thường thân thể, nhục thể cũng là tối cường Đỉnh Vị Quân Vương, đi đi lại lại tương đối có chút bị cản trở, nhưng không quá thành vấn đề lớn.
Hơn thế nữa, hắn gọi ra Tô Lộc, một trong những thủ đoạn Tô Lộc giỏi nhất chính là chế tác bẫy hắc trận cấm pháp, dạng này mở khóa phục chế lại đại trận đối với hắn liền không thành quá lớn vấn đề.
Còn khoảng vài chục dặm, di chuyển tới gần đằng sau, đốm đen ngôi sao càng lúc càng hiện ra rõ ràng.
Mạc Phàm ngẩng đầu lên lập tức thấy được một khối che phủ trời siêu khổng lồ Hắc Sắc Tinh Huy đang lơ lửng tan chảy với tốc độ rất chậm rãi, viên ngôi sao thiên hà này thực sự cắm ngược xuống đỉnh núi, ở giữa bị ma sát tầng khí quyển hòa tan, điên cuồng nung ngôi sao thành khỏa dung dịch nóng chảy.
Ánh mắt thuận theo quan sát ngôi sao, Mạc Phàm thấy được cái kia đồi núi sông ngòi rừng rậm từ ngôi sao trên bầu trời bị hòa tan thành chất lỏng trút xuống, thấy được từ trong lõi ngôi sao dung dịch chảy xuôi mà rơi, lại lấy Mạc Phàm thị giác nhìn, y hệt thác nước treo giữa trời vô cùng ly kỳ cảnh tượng!
Ngôi sao bị tan chảy nhỏ dần nhỏ dần, nhưng tốc độ tan chảy không có quá nhanh, có lẽ phải thêm thời gian vài tháng nữa thì toàn bộ hạch tâm sinh mệnh mới bị tan chảy. Có lẽ, nó tan chảy sẽ trút hết bản nguyên lực lượng vào phiến đại lục này, Song Song Bạch Hỏa Sơn chính là giao chỉ điểm mắc cài.
Mạc Phàm mơ hồ cảm giác được năng lượng bức xạ kinh khủng từ ngôi sao kia không ngừng hướng phía toàn bộ thế giới khuếch tán cùng quét sạch. Rất rõ ràng, bên trong hạch tâm ngôi sao là hắc ám cội nguồn, là bản nguyên nồng hậu.
Khẳng định có ai đó đang muốn mượn Song Song Bạch Hỏa Sơn pháp tắc để tiếp nhận khống chế khối năng lượng này.
Trên núi, nhất định là có sử thi cấp trong truyền thuyết tồn tại!!
Mạc Phàm không nghĩ ngợi nhiều, lập tức từ đường chân trời hướng thẳng đứng bầu trời phi hành, tiếp cận đỉnh núi.
Trên đỉnh núi, mênh mông hắc ám bao khỏa, Mạc Phàm cũng hóa thân thành một sợi ảnh điểu độn ảnh cất giấu bản thân ở trong sương đen, rất khó có thể nhìn thấu được hắn.
Mà ngược lại, Mạc Phàm tại trong sương đen, việc đầu tiên đập vào trong mắt hắn chính là xa tít tắp, rất xa rất xa, nếu không phải bởi vì cảnh giới không gian chi nhãn của Mạc Phàm rất khủng bố, hắn tuyệt đối không thể nhìn thấy được.
Ước chừng hàng triệu dặm bên kia song song đỉnh núi, có một tòa khác hình dáng cùng chiều cao tương đồng y hệt với Song Song Bạch Hỏa Sơn.
Hắn lúc này đã không còn nghi ngờ gì nữa.
Sở dĩ gọi là ‘Song Song’..., ân, rất thỏa đáng, bởi vì nó vốn là trời sinh một cặp.
Nếu nói Siêu Duy trung ương tinh cầu là Thần Mẫu Gaia thân thể, như vậy cái này Song Song Bạch Hỏa Sơn, đoán chừng chính là mỹ hảo mỹ hảo tuyệt thế bộ ngực của mẫu thần rồi.
Khoa trương a.
“Chẳng trách ta cảm thấy ngọn núi trắng này có điểm gì đó kì quái, rõ ràng cứ giống bầu sữa thiên nhiên, hóa ra là sự thật”.
Làm người sống qua ba thế giới khác biệt, nữ nhân ngực lớn trong thiên hạ Mạc Phàm thấy không ít. Nhưng nặng đô như vậy, một màn này tuyệt đối là bất tử hủy diệt thị giác.
Một tảng ngực có thể to như một hành tinh ngôi sao, nói liền nói, truyền thuyết trẻ trâu ở thế giới khoa học hay nói ‘dùng ngực đập chết người’, vậy ra --- chính là cái dạng này.
Mạc Phàm nuốt vào ngụm nước bọt, cũng không cho phép mình tiếp tục nhìn.
Ngay sau đó, hắn lia mắt xuống đỉnh núi, hãi nhiên phát hiện một đoàn hàng vạn người đang quỳ trên mặt đất, bàn tay nắm chặt lấy một sợi dây gai, à không, cũng không phải dùng bàn tay, kì thật toàn bộ thân thể đều bị xích gai quấn vào người, hàng vạn người giống như đàn tù ngục bị bắt tra tấn vậy, khuôn mặt cùng nhau hướng lấy một cái phương hướng phía trước, tất cả sợi dây gai trên người bọn hắn cũng bị kéo đến phương phía trước một cái Hắc Ám Yêu Nhân đang ngồi.
Hắc Ám Yêu Nhân cả người là một màn sương đen, đầu tóc trùm kín mũ rộng, một bàn tay bưng lấy một bản cổ thư, một tay khác vươn ra thâu tóm toàn bộ dây xích xích người, đồng dạng không nhúc nhích!
Phía sau lưng Hắc Ám Yêu Nhân, khô cốt chất chồng, đầu lâu như xương gà quán nhậu, rải rác trải dàn đỉnh núi, ngu ngốc cũng có thể biết được đây chính là dân cư trong Tịnh Thành.
Số lượng người chết có thể đã lên đến hàng chục triệu người trước đó.
Đột nhiên, Mạc Phàm nghe thấy rôm rả đồng thanh tiếng niệm chú của đám người đang quỳ trên mặt đất.
Ngữ âm rất lớn, rất đồng đều, tựa hồ được dạy bảo tập dợt qua không ít lần.
Bọn hắn đọc đọc cái gì đó, về mặt hình thức, giống như là xem phim điện ảnh nghe hiểu cổ lão chú thuật, hoàn toàn không phải ngôn ngữ thông thường của sinh vật mà Mạc Phàm có thể hiểu.
“του αφιερώνουμε την ψυχή μας, ας μας αφήσει να αποκαταστήσουμε την ηρεμία μας”
“του αφιερώνουμε την ψυχή μας, ας μας αφήσει να αποκαταστήσουμε την ηρεμία μας”
“...”
“του αφιερώνουμε την ψυχή μας, ας μας αφήσει να αποκαταστήσουμε την ηρεμία μας”
Hắc Ám Yêu Nhân sau đó cũng đọc lên chú thuật: “Σε χρειάζομαι να θυσιαστείς”
Ngay sau đó, để cho Mạc Phàm chấn động chính là, đoàn người lập tức bị vô tận hắc ám từ trong dây kẽm gai móc nối kia xâm lấn, hắc ám vật chất tràn vào cơ thể, tràn vào mạch máu, bục vỡ cả ra. Nước đen từ hốc mắt, lỗ mũi, lỗ tai, miệng mồm chảy ra, thân thể quá tải chịu không nổi sẽ nổ tung da thịt thành thi cốt.
Sau đó vật chất màu đen từ cơ thể bọn hắn chảy ra, khuếch tán trong không khí, lập tức bị một tên nhân loại phù thủy Quân cấp, khả năng cao là thành chủ của tòa thành cấp mười bốn Tịnh Thành, hắn dùng nhẫn phép thuật thu gom toàn bộ hắc ám vật chất đã qua sàn lọc lại, gom về trong một cái la bàn bình chứa đại trận được đặt ở phía trước mặt.
“Những người này chỉ sợ đã bị thí thân thành một cái đầu lọc”. Lãnh Tước thanh âm truyền đến bên tai Mạc Phàm.
“Đầu lọc?? hiểu như thế nào?" Mạc Phàm nghi hoặc hỏi lại.
“Chủ thượng, viên ngôi sao đen kia đang tan chảy dần dần, nó từ đầu to lớn khủng bố, bây giờ teo nhỏ lại chỉ còn to bằng một tòa đại lục bán kính chục vạn dặm. Năng lượng bên trong đương nhiên là hắc ám chủ đạo, nhưng khẳng định cũng bị pha lẫn vào vô số tạp chất khác”. Lãnh Tước suy đoán nói ra.
Lời này để cho Mạc Phàm lập tức hiểu ý, hai mắt đoàn đoàn chi quang lóe sáng.
Chỉ nghe Lãnh Tước nói tiếp: “Đổi lại là nhân loại ma pháp vị diện nhục thể còn thua cả nô bộc, chắc chắn bọn hắn sẽ không thể tiếp nhận được Ngôi Sao bức xạ trút xuống. Nhưng nhân loại ở Siêu Duy Vị Diện nhục thể mới sinh đã có Chiến Tướng. Trong đây chục triệu thường dân, ít nhiều sẽ có thâm niên trưởng thành thống lĩnh, chín mùi hoàn toàn kỳ quân chủ. Tên Hắc Ám Yêu Nhân này đang đem toàn bộ dân trong thành gột rửa, giống như màn lọc vậy, dùng yêu thuật truyền dẫn năng lượng từ ngôi sao đen, đổ vào người là màn lọc để lọc bức xạ, lọc chất cặn, cuối cùng vét đến là hắc ám bản nguyên tinh khiết nhất”.
Giả sử đỉnh núi là một cái nhà xưởng, vậy thì nhân loại ở đây thậm chí còn không được làm người vận hành xưởng, bọn hắn so với nô lệ còn kém xa lắm, hoàn toàn trở thành một đống gà đóng hộp, bị người ta chiết xuất đem vắt lọc.
“Những người này nếu như còn có tâm trí, bọn hắn có thể phản kháng tự sát thoát đi một kiếp bị tra tấn, đáng tiếc, hết thảy đều bị Yêu Nhân kia đầu độc điều khiển, không thể làm gì được ngoài trừ trở thành màn lọc bức xạ cho Yêu Nhân”.
Cứ hết, lần lượt từng đợt từng đợt người chết đi, lặp đi lặp lại, quỳ tại đó một chút kỳ hoa bên trong các tộc nhân không phản ứng chút nào, bọn hắn không nhúc nhích, dù là thấy rõ trước mặt mình đồng tộc chết đau đớn thống khổ thế nào, đối với bọn hắn tới nói cũng là không tồn tại.
Mạc Phàm nhíu chặt mày, hắn cũng không nhịn được nữa, sẵn sàng động thủ đến.
Từ thời điểm đó trở đi, về sau Mạc Phàm mới biết, đây là một trong những kẻ thù đối đầu với hắn dai dẳng nhất ở Siêu Duy Vị Diện, là cực kỳ khó chơi đối thủ ------- Ám Tỳ Bà.
.....................

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.