......
Bóng tối sẽ khiến cho ý chí con người dễ dàng suy sụp, mặc dù James cao giọng nhắc nhở thành viên quân đội Thiên Quốc, nhưng mà chính hắn cũng đang rung động không nói nên lời.
Người trước mắt hắn chính là vị Hắc Ám Vương dị biến đáng sợ nhất trong truyền thuyết.
Hắc Ám Vương duy nhất có thiên phú hấp thụ Quang Minh.
Đại thánh tể James không chút nào dám khởi động quang minh trận pháp áp chế Vĩnh Yên Vương cả.
Bình thường mà nói, Hắc Ám Vương nếu có dũng khí dám tiến đến ma pháp vị diện, Thiên Quốc, Thánh Thành đều có thể nhẹ nhàng đuổi cổ về bằng thánh quang.
Nhưng con hàng này khác biệt rồi.
Nó có thiên phú quá mức kinh người, lại có thái độ ngang tàng, càng cao thâm hung hãn.
"Tên này đã quét ngang lĩnh vực ma pháp vị diện, quét ngang nhân loại, quét ngang các đế quốc yêu ma hợp lực vào khoảng hơn 2000 năm trước. Không chỉ có Thiên Quốc, cho dù là mấy vị thiên sứ trưởng tụ hợp cũng bị lực lượng Vĩnh Yên Vương ngang tàng phá phách, đánh đâu thắng đó cơ hồ không có địch thủ. Nó sức mạnh bộc phát đặc biệt khủng bố, kỹ năng quá nhiều, chiến đấu cùng cấp bậc thường thường chiếm cứ ưu thế rất lớn, càng đánh càng mạnh... Hơn nữa, cho đến bây giờ đều chưa thi triển ra Tà Hỏa Phượng Hoàng, đó mới là nó lực lượng át chủ bài. Một kĩ năng mà chỉ có trong truyền thuyết mới tưởng tượng ra nổi, hồi sinh tử địch thành quân ta, hồi sinh bản thân". Đại thánh tể Duyafed cũng ra mặt.
Nội tâm James rung động như sóng biển trào dâng, trong lúc nhất thời khó thể lấy lại bình tĩnh.
Duyafed hiển nhiên biết James là tên cuồng chiến, cuồng tu luyện, nhưng kiến thức không có nhiều lắm, cho nên khéo léo nhắc nhở một chút, tránh cho sự tình không thể cứu chữa.
Liền liền bản thân Duyafed cũng là tín ngưỡng Phượng Hoàng của Vĩnh Yên Vương, hắn là thành viên của Phượng Hoàng cung, ý thực được Tà Hỏa Phượng Hoàng càng đáng sợ như thế nào.
“Vù vù vù vù ~~~~~~~~”
Hắc ám cuồn cuộn tràn tới, một góc nội thành bị hắc ám đục ngầu tàn phá không chịu nổi, rất nhiều địa phương cây cối, thực vật, sinh vật nho nhỏ hoàn toàn bị hủ thực đi sự sống.
Đến tột cùng lực lượng cường đại đến mức nào mới có thể tạo ra cảnh tượng đáng sợ như vậy chứ? Phải biết rằng đây là Thiên Quốc, bất kỳ gốc cây, ngọn cỏ, mặt đất đều vững chắc hơn bên ngoài gấp trăm lần. Ấy thế mà cứ lần lượt bị hủ thực héo mòn.
Mấy vị đại thánh tể mở to mắt nhìn về nơi xa, màn trời đen tối cơ hồ không thể nhìn thấy bất kỳ vật nào.
Bọn hắn chỉ có thể dựa vào tinh thần lực cảm nhận.
Bầu trời bên đó đã bị yêu khí của U Minh Chu Đế, Hắc Ám Phán Quan, Ảnh Duệ Quỷ, Dạ Quỷ Tà Miếu và Vĩnh Yên Vương che kín, không gian chấn động lại càng kinh khủng. Dùng mắt thường cũng có thể nhìn thấy bầu trời nứt toác ra, sụp đổ ầm ầm. Lực lượng xung kích vô hình đánh tới khiến cho người ta hít thở không thông, trong lòng sinh ra cảm giác sợ hãi không thể nào kiềm nén nổi.
Các vị đại thánh tể kinh hãi nói không ra lời, một màn này chẳng khác gì thế giới điêu linh, thiên địa tan biến. Khoảng cách song phương hiện tại rất xa nhau, bọn hắn lại chứng kiến rõ ràng một cái hắc động tà yêu đang hình thành, lập tức rùng mình ớn lạnh, da gà nổi lên từng lớp.
Trên trình độ nhất định, ngoại trừ thủ tọa Welbeck và bồ tát giả Thu Cúc ra, cuộc chiến này không phải là thứ mà bọn hắn có thể tham gia.
“Báo, Ngân Long đã hoàn thành được triệu hồi, đang đứng ở trung ương thành”. Một tên nhân viên thánh vệ chạy tới truyền lại lệnh cho Welbeck.
“Ân, bảo Fred để cho Ngân Long đứng đó thủ thành, không vội xuất thủ”. Welbeck từ tốn nói.
“Phiền toái lớn, phiền toái lớn. Thủ tọa, vì sao không để Ngân Long đi ra giúp bọn họ?” Đại thánh tể Duyafed hỏi một câu.
Thanh âm vị Đại Thánh Tể này nói rất lớn, từ đó có thể nhìn ra được hắn đang sợ hãi, kiêng kị Vĩnh Yên Vương đến cường độ nào.
“Tin tưởng bọn hắn. Kết giới hiện tại đã bị xé toang. Nếu để Ngân Long đại chiến với Vĩnh Yên Vương, lực chấn nhiếp của hai đại sinh vật này thậm chí có thể hủy diệt ngàn năm căn cơ Thiên Quốc. Bọn hắn sẽ không thua”. Welbeck nói.
Đứng ở trên góc độ của Welbeck, trừ khi vào bước đường cùng, hắn không thể nào hi sinh sự sống của toàn bộ Thiên Quốc được.
“Hắn nói đúng đấy, Ngân Long gia nhập chiến trường, Thiên Quốc sẽ bị hủy”. Thánh Cung Laura đột nhiên xuất hiện trước mặt bọn họ.
Nàng quăng ra mấy thanh cờ ngũ hành thiên can kỳ xuống mặt đất, lại tiếp tục nói: “Ta tìm thấy ở gần mật thất giam giữ tù nhân của các ngươi. Đây là Thiên Can Kỳ đặc biệt được chế tác lại, có cấm chế thông đạo đến Minh Giới. Chỉ cần các ngươi mở ra trận chiến lớn hơn mong đợi, nó sẽ kích hoạt, đem Thiên Quốc trở về vùng đất chết”.
Lời nàng nói ra phi thường dõng dạc, nhưng cũng không kém uy áp trùng kích lòng người.
Liền liền mấy vị ở đây, không ai là không hoảng sợ, tái mét mặt mày, bất tri bất giác có một loại phát sinh nghẹn họng cảm giác.
“Còn... còn có thủ đoạn này...” Đại thánh tể Duyafed thở một hơi thật dài, nhất thời thấy mình thật quá ngu xuẩn.
Ngạn Thánh Giáo quả nhiên đào sâu như vậy lực lượng muốn phá hủy thiên thành.
Trong các loại điều kiện trường hợp, có thể suy nghĩ tính xa đến vậy, liền là vượt qua khỏi nhận thức của Thiên Quốc từ trên xuống dưới tất cả mọi người.
Chính như Thánh Cung Laura cũng rất bất ngờ đấy. Nàng thật sự muốn hỏi Mạc Phàm, làm sao vị chủ thần của mình có thể biết được điều này mà đi căn dặn nàng điều tra!!!
“Tận lực quan sát tiếp đi thôi”. Welbeck hướng Laura gật đầu cảm tạ, sau đó tiếp tục quan sát.
Diễn biến trên chiến trường kịch liệt vô cùng.
“Lóe lóe lóe~”.
Đột nhiên có vô số khối đất đá tụ tập chung quanh thân thể Vĩnh Yên Vương lại, phong tỏa kín kẽ tất cả bộ phận trên cơ thể hắn, nhìn qua hắn bây giờ không khác gì một người đá khổng lồ.
Đây là ma pháp của thiên sứ trưởng Gabriel.
Nàng vừa dẫn dắt hoàn thành xong cấm chú trận pháp cường đại nhất của mình.
Bên cạnh quang hệ cấm chú, Saga còn là thổ hệ cấm chú chân chính cường giả. Nàng khéo léo đem mấy lớp đá phía ngoài Bảo Linh Sơn dâng cao lên so với mức độ thông thường hàng ngàn mét, sau đó tháo rời đi ra, đóng thành bia đá kết dính, mang từng khối từng khối này bạt lên người Vĩnh Yên Vương, hắn đang phẫn nộ quẫn trí, liên tiếp bị đám người Mục Bạch vây công, liền không thể lường trước đánh lén kiểu này.
Hóa thạch trọng trang vốn dĩ là để gia tăng cường đại cơ thể, nhưng Saga lần này đem Vĩnh Yên Vương trọng trang, ngược lại biến cơ thể hắn thể trạng càng trầm trọng hơn, từ nhẹ nhàng đến hóa thạch cứng ngắc, giống như một người phải gánh trên thân mấy vạn tấn đá nham nặng nề vậy.
Thiên sứ Gabriel được được thiên phụ ưu ái gọi là Quang Minh Thánh Thổ, thiên hòa sứ giả, Trí Thiên Sứ. Cái được gọi là Trí Thiên Sứ, chính là tầng tầng lớp lớp pháp môn cùng ma cụ nằm ở bên trong Thánh Thư kia. Không ai trên thế giới này có nhiều át chủ bài hơn nàng.
Vừa nãy lật vài trang, Saga đã tìm đến một hạng mục công pháp thổ hệ cổ xưa trên có liên quan đến cảm ứng từ trường của kim loại; mà kim loại vốn là một phần vật chất trong nguyên tố thổ.
Saga thành thục lập đồ án từ trường thuộc tính trận, nhờ có Thánh Thư loại hồn linh thần khí này thúc đẩy phụ trợ, nàng nhanh chóng đem từ trường kim loại trong đá nham chuyển dấu. Tựa hồ vô số tảng đá nam châm bị hút nhau, hút đi cực hạn, hút đến tột cùng.
Cấm chú tù lung khóa chặt Vĩnh Yên Vương làm trọng tâm. Chẳng mấy chốc, một phần tư dãy Bảo Linh Sơn kia đều như thỏi nam châm lao tới bám chặt hắn, càng lúc càng đóng kín, càng lúc càng phụ tải trầm trọng.
Tuyệt đối là đem thân thể Vĩnh Yên Vương hóa thành một tảng thạch sơn cứng ngắc kiên cố, cho dù cấm chú đánh vào cũng không có bao nhiêu khả năng bị lật đổ.
Toàn trường phát hiện Vĩnh Yên Vương bị thuế biến thành một tòa Thái Sơn sừng sững không thể lay động; mọi người ai ai cũng có trong lòng một câu nói an ủi nào đó, chỉ là không người nào thốt ra.
“Nhanh, tống nó xuống Hắc Ám Vị Diện!" Saga thần sắc nhợt nhạt, ngữ khí như là đang hét lên.
Một chiêu này của Saga, đúng lúc để cho Tô Lộc, Ảnh Duệ Quỷ thở dốc, ngây người hồi lâu không dứt.
“Đi thôi, thời gian ngươi còn thấy ánh mặt trời, chấm dứt rồi”. Mục Bạch mở miệng nói ra.
Mười một viên tội thạch, pháp trường hắc ám thánh tài.
Hắc ám vực sâu.
Hắc ám trường hà.
Ba loại trận hình đan xen trong lúc nhất thời chụp lên đầu ngọn núi Vĩnh Yên Vương kia, đem hắn rớt thẳng xuống một thế giới tăm tối.
Tối mù mịt, tối đến không thấy cái gì cả.
“Cọc cọc cọc~”.
“Kẽo kẹt kẽo kẹt~”.
Ở bên trong núi đá thân thể bất động, Vĩnh Yên Vương cảm giác như mình vừa rơi vào một vùng trũng khác dưới vực sâu, có không gian ba động nồng đậm, có hỗn độn chi lực vô cường biến hóa.
Vụt~~~
Chưa kịp ý thức chuyện gì, tảng núi đá Vĩnh Yên Vương hoàn toàn bị xuyên không gian lần nữa, để cho bản thân Vĩnh Yên Vương phiêu dật giống như rơi tự do từ chín tầng thiên cung rớt xuống tận mười tám tầng địa ngục vậy.
Dài dằng dặc, thật lâu... thật lâu...
“Kẽo kẹt ~~~”
Không thể làm được gì, Vĩnh Yên Vương đành nhắm mắt ngủ say.
Một thời gian chậm rãi trôi qua, nó rốt cuộc chậm rãi mở mắt, hắn ngẩng đầu lên hít thở, tựa hồ có cảm giác trở về nhà.
Nóng rực, u ám.
Dễ thở...
“Nha, đại quan. Người không tiếp tục xử lý chuyện Vĩnh Yên Vương sao?” Một giọng nữ nhân lanh lảnh vang lên.
“Cái gì xử lý. Đọa Thánh Vương đã cho người an bài tốt. Đem tên Vĩnh Yên Vương này cùng một chỗ chết chung với Thiên Quốc”. Một cái khác giọng nam nhân cười đắc ý.
“Có chuyện như vậy? Vĩnh Yên Vương nhưng là hắc ám vị diện một trong những vị hùng mạnh nhất hắc ám vương a”. Vị nữ nhân kia có chút thái độ hoài nghi.
“Đọa Thánh Vương nói hắn cũng là ngu xuẩn nhất. Lúc trước bị ngài lợi dụng tiêu trừ đi Ảnh Duệ Vương, sau đó lợi dụng mở thông quan cho lên ma pháp vị diện dạo chơi, rốt cuộc bị đánh đến thần hồn không có. Mãi mới được hồi sinh lại, lần nữa tiếp tục bị vương chúng ta lợi dụng. Ngươi nói xem, có ai ngu như hắn không?” Nam nhân cười càng lúc càng rôm rả.
“Nha, hi hi, thật ngu ngốc”.
“Đi thôi, đoán chừng vương sắp về”.
Hai người nói nói một lúc, lại thuấn di rời khỏi mảnh đất đen đúa nóng rực này.
Để lại một mình khối đá Vĩnh Yên Vương nơi đó. Khối đá dần dần mất đi hiệu lực từ trường, tan ra.
Ở bên trong, con mắt Vĩnh Yên Vương đều nổi lên tơ máu, hắn phẫn nộ, hắn phát tiết, so với Ảnh Duệ Quỷ còn điên tiết gấp mấy trăm lần.
“Lợi dụng, lợi dụng ta... ha ha ha...”
“Đọa Thánh Vương, Đọa Thánh Vương. Để ta cho ngươi yết kiến một chút, cơn thịnh nộ của Vĩnh Yên Vương ta!"
Một con Tà Hỏa Phượng Hoàng khổng lồ như muốn đốt rụi cả không gian hắc ám. Nó một đường trôi nổi đánh khắp ngóc ngách Luyện Ngục.
....
....
“Nhạn Nhạn, ngươi làm rất tốt a, có thể đảo dời truyền tống, đem hắn lăn xuống Luyện Ngục”. Mạc Phàm cười cợt, nội tâm đúng là kích động.
Minh Nhạn làm xong việc, cũng có chút hả lòng hả dạ. Nhưng là nó nhìn cũng không thèm nhìn Mạc Phàm một cái. Vội vàng xoay người rời đi, muốn nhanh chóng rời xa tên nhân loại nguy hiểm này.
Mạc Phàm cười cười, không đặt nặng vấn đề này.
Hắn chỉ cảm thấy vui trong lòng.
Lucifer, kiếp trước ngươi tặng Vĩnh Yên Vương cho ta, kiếp này chính ngươi hưởng thụ lấy thành phẩm của mình.
Hắn vừa rồi cùng Apase đóng một vở kịch bên cạnh khối đá Vĩnh Yên Vương.
Cái loại cảm giác hố Hắc Ám Vương này...
Thật mẹ nó sảng khoái!!!
....
....
“Hắt xì... Trời hôm nay sao lạnh a?” Tuệ Tri Thần vừa coi phim ở rạp chiếu New York đi ra.
Tự nhiên hắn khịt mũi một cái.
Sau đó hắn loáng thoáng có một dự cảm trong đầu.
“Hừm... nếu Minh Nhạn hợp tác với Mạc Phàm, khả năng vị Hắc Ám Vương kia sẽ là Vĩnh Yên Vương nhỉ?"
“Thôi, mặc kệ, chuyện ai người đó giải quyết”.
Tuệ Tri Thần mở điện thoại ra, bấm bấm số máy của Mạc Phàm, soạn thảo một nội dung tin nhắn: “Gặp nhau ở Đế Đô bạn nhé. Khẩn cấp lắm, việc này liên quan đến toàn bộ hải yêu xâm lược”.
....