Toàn Chức Pháp Sư Dị Bản

Chương 757: Hải Thần Tiên Tri




.....
Chẳng lẽ đây là tâm lý chiến!??
Mạc Phàm hoài nghi nếu mình lung la lung lay mà gật đầu lui binh, cái này trái lại sẽ để cho Hoàng Sa Khô Cốt Nữ Vương minh bạch hắn đã không còn bao nhiêu sức lực đối kháng. Như thế chả khác nào công khai muốn bị ăn đòn.
Đối với Hoàng Sa Khô Cốt Nữ Vương, Mạc Phàm phải cẩn thận hơn Lãnh Nguyệt Mâu Yêu Thần rất nhiều, chí ít là hắn đã biết được một ít truyền kỳ hậu truyện.
Đi qua nửa cái thập kỷ về sau, lưu dân còn sống sót sau thảm họa Ma Đô cũng không có yên lặng như vậy không một chút nung nấu ý chí báo thù.
5 năm thời gian, tận dụng chiến dịch bình ổn Đông Hải của quân bài Nhật Ánh, Ma Đô được nới lỏng ra một chút, đích thân Hoa Quân Thủ bên này đã nhiều lần dẫn dắt Nam Bộ, Đông Bộ quân khu tiến hành vây quét các tiền trạm căn cứ hải yêu ở cách đường ven biển 22 km, đánh giết trăm vạn hải yêu.
Lấy 22 km rời xa duyên hải vẽ ra đường dây máu, để cho biển Hoa Đông biến thành một mảnh tử địa. Ma Đô hạo kiếp cái kia gọi là Cốt Minh Long còn thoi thóp chưa có chết, cũng là từ trong trận thảo phạt này bị Hoa Quân Thủ giết chết.
Mặt khác, thẩm phán hội, cố cung đình pháp sư, cấm chú hội, siêu giai hội đều chẳng phải là đồ thừa, nhất là thẩm phán hội. Bọn họ bên ngoài mang ý nghĩa trợ giúp quân đội báo thù, mặt bên trong chính là thừa cơ bắt sống một ít hải yêu cấp tướng lĩnh, đem về tiến hành mổ xẻ nghiên cứu, thi triển đọc tâm thuật.
Thẩm Phán hội thủ đoạn vén màn, có thể tàn ác không kém Hắc Giáo Đình bao nhiêu, chẳng qua là bọn hắn ở ngoài sáng, đặt nhân loại lợi ích đi lên, đặt quốc gia lợi ích bên trên.
Thông qua nhiều vòng tra tấn linh hồn, thể xác lẫn thế giới tinh thần, đợi cho đám tiệm cận Đế Vương này suy nhược tàn tạ chịu không nổi, bọn hắn căn cứ vào những đầu sống dở chết dở tướng lĩnh đó để cung cấp tình báo. Về sau phòng chính án tối cao tổng hợp đúc ra một cái kết luận, Ma Đô hạo kiếp 5 năm trước hắc thủ sau màn cũng không phải là Lãnh Nguyệt Mâu Yêu Thần, mà kẻ ra mưu hiến kế chính là Hoàng Sa Khô Cốt Nữ Vương.
Hải dương mênh mông vô tận có hết thảy hai cái đầu ong não quân lược, xưng là Hải Thần Tiên Tri, bọn chúng thường thường tổ chức cách điều huấn thật giống như hướng tới nhân loại học tập, trong bóng tối giăng lưới toàn bộ bốn nhánh thủy vực, sau đó vẽ ra đường biên thuộc về hải yêu mạng lưới, đồng thời dùng sát luật để chế tài các đế quốc thiếu quản giáo nghe lời.
Mà Hoàng Sa Khô Cốt Nữ Vương tự nhiên là một trong hai nhân vật đứng ở hàng hải não đầu sỏi đó, kẻ thứ hai được Liên Hợp Quốc dự đoán là Hải Mị Yêu Hoàng, nhưng thông tin này chưa có xác định.
Tin tức về Hoàng Sa Khô Cốt Nữ Vương là Hải Thần Tiên Tri kì thật rất bất ngờ. Đã từng Mạc Phàm, Apase đều chắc nịch cho rằng Lãnh Nguyệt Mâu Yêu Thần mới là đầu não, bởi vì nó nắm giữ tâm linh lực lượng rất mạnh, có thể liên hệ với vô số đế quốc hải yêu, mà lại Lãnh Nguyệt Mâu Yêu Thần dựa vào hai cái Thần Nhãn yêu thuật khống chế đại quân hải yêu khổng lồ, khiến toàn bộ hải yêu đế quốc Thái Bình Dương hầu như hình thành một thể thống nhất, tuyệt nhiên nghe theo lời nó hiệu lệnh.
Nhanh đến một năm trước nhận được tin nhắn của Linh Linh thì Mạc Phàm mới biết đau đầu, Lãnh Nguyệt Mâu Yêu Thần bất quá là bề mặt đứng ra làm cây sào chắn gió, để cho toàn bộ lục địa sinh vật phán đoán nhầm lẫn.
Điều này làm Mạc Phàm đột nhiên nhớ đến thứ nguyên video của Thiên Phụ Chaos, bản thân Chaos cũng đặc biệt nhìn chằm chằm động tác của vị Nữ Đế Vong Linh đáy biển này, hắn đồng dạng chủ trương đả kích đến hải yêu vực sâu Mariana chứ không phải Thái Bình Dương cái kia luôn luôn đánh trống thổi kèn, phô trương thanh thế Hải Dương Thần Tộc. Hải Dương Thần Tộc trong mắt Chaos, một xu cũng không tính.
Chân chính đáng sợ của Thái Bình Dương, gọi tên Mariana đáy biển, Hoàng Sa Khô Cốt Nữ Vương!!!
Trước mặt Mạc Phàm bây giờ mới là bên dưới nóc nhà top 2 sinh vật nguy hiểm nhất hải dương.
Mạc Phàm bắt đầu tổ chức ngôn ngữ tập kịch.
Lúc này hắn hít một hơi thật sâu, tận lực điều tiết tâm tình.
Mạc Phàm tướng đi vân đạm phong khinh bước lên hai bước, tay trái chắp vào tay phải, một bộ thái cổ ẩn lạc cao nhân, mà Hồng Ma Hữu Kiếm thì treo lượn lờ phía sau, bày biện ra sương sương hàn băng lĩnh vực.
Trong lúc nhất thời, Mạc Phàm cùng Hồng Ma Hữu Kiếm tựa như Tuyệt Cốc Kiếm Tiên đắc đạo trong truyền thuyết tu chân, đáng sợ hàn khí phát ra tràn ngập toàn bộ mảnh Băng Sơn.
Liền xem như Thập Uyên Chúa Tể Hoàng Sa Khô Cốt Nữ Vương, cùng với trốn ở trong đại dương ẩn nấp Đông Hải Bạch Xà, hay là những cái kia phổ thông Đế Vương Lan Ác Long, Thiên Kiếm Ngư Đế... Bọn chúng phảng phất là bị trấn trụ một dạng, không nghĩ tới tên này vậy mà còn chưa dùng hết thực lực.
Xa xa hải yêu cũng đều không có mạo hiểm tiếp tục tiến công, hết thảy nhao nhao nhìn về phía băng lãnh kiếm tiên Mạc Phàm.
Còn nhớ toàn bộ Hải Dương Thần Tộc đều chứng kiến rõ mồn một Mạc Phàm vừa nãy mở ra một đạo không gian giữa trời, sau đó liên tiếp bốn lần thiên băng thần phạt rơi xuống mặt biển, nháy mắt thuấn sát Chúa Tể Lãnh Nguyệt Mâu Yêu Thần. Kì thật tốc độ đánh giết quá nhanh, không có bao nhiêu kẻ phát giác được Mục Ninh Tuyết mới là đứng ở đằng sau chủ công. Hầu hết bọn chúng đều thậm chí còn đinh ninh cho rằng hết thảy không gian vặn vẹo cùng cái kia đáng sợ cực trần băng bạo cũng là Mạc Phàm làm ra.
Mạc Phàm trong mắt bọn chúng, tựu mới là toàn cầu Băng hệ mạnh nhất cao nhân.
Hoàng Sa Khô Cốt Nữ Vương quan sát rất thận trọng, nàng sớm hoài nghi ma pháp của Mạc Phàm có vấn đề. Nhưng bây giờ hắn lại đang chân chân chính chính trước mặt nàng phô diễn ra Hàn Băng cấm giới, cũng là đến từ Nam Cực lãnh địa, na ná mấy phần ma pháp tru sát Lãnh Nguyệt Mâu Yêu Thần ban nãy. Phải biết rằng thiên chủng của Mục Ninh Tuyết về sau được cường hóa lên thánh chủng, vậy cũng là do hấp thụ băng tinh chi linh ở Nam Cực.
Hoàng Sa Khô Cốt Nữ Vương lẫn Đông Hải Bạch Xà đều trong lúc nhất thời đoán không được Mạc Phàm rốt cuộc là thực lực sâu đến bao nhiêu.
Bất quá...
Rung cây dọa khỉ!
“Chỉ có nhược giả mới phải phô trương thanh thế”. Hoàng Sa Khô Cốt Nữ Vương nhận xét.
Chỉ thấy biểu hiện của Mạc Phàm từ nghiêm túc dần dần trở thành cười cợt nhợt nhạt, rất là tùy hứng đáp lại: “Ồ, bạch cốt tinh, ta bây giờ là nhược giả, ngươi nếu giết ta bây giờ, sẽ là chân chính cơ hội duy nhất a. Thực sự không muốn thử?”
Giọng điệu của Mạc Phàm đây chính là cố ý thách thức động thủ.
Thông minh có thông minh nhược điểm. Càng thông minh, tùy thời sẽ càng có nhiều nghi vấn lo sợ, lo sợ sẽ để người thông minh hình thành nên do dự.
Ân, đương nhiên cơ sở do dự bây giờ là rất nhỏ rất nhỏ, chỉ là Mạc Phàm muốn thử nghiệm.
400 mét dưới đáy biển có Thần Nhãn treo lơ lửng, mẹ nó không lấy ngủ không ngon.
Tâm lý chiến phương diện, phải cứng!!!
Cứng cái đã, sau đó cái gì đó tính sau.
Hoàng Sa Khô Cốt Nữ Vương không khỏi cười lạnh một phen nói: “Nếu phải giết một tỷ nhân loại không có sức phản kháng để so với việc bỏ ra đại giới đánh giết một mình ngươi, ta tự nhiên sẽ rất hoan nghênh đi giết một tỷ người, thu thập thần dân cho mình”.
Nghe lời lẽ tàn ác này, Mạc Phàm không khỏi lộ ra thần sắc bực dọc.
Quả nhiên tâm cơ của nàng không phải đặt ở hắn.
Mạc Phàm bất quá là một cái cường đại pháp sư, cho dù nắm giữ thực lực giết chết Thập Uyên Chúa Tể, nhưng cũng không có khả năng đầy đủ bảo vệ toàn bộ nhân khẩu lục địa. Cho dù tính đến việc đi trả thù, vậy thì Mạc Phàm càng không thể xông xuống tận đáy đại dương để càn quét hải yêu tộc.
Suy tính cỡ nào cũng thu được lợi hại.
Suy ra giết Mạc Phàm, Hoàng Sa Khô Cốt Nữ Vương chính là không có hứng nhất một cái.
Lãnh Nguyệt Mâu Yêu Thần cho dù là có não, nhưng vẫn còn mang phong kiến tư tưởng, chấp niệm cổ hủ cường giả vi tôn. Nó vẫn một mực cho rằng ra trận giết tướng chính là đạo lý, có thể tìm cơ hội hợp lý, nó nhất định sẽ âm thầm đi làm. Nó cần danh vọng, Thập Uyên Chúa Tể cần nhất là danh vọng, danh vọng sẽ đổi lại được tín ngưỡng cùng tài nguyên. Bởi vậy cho nên, Lãnh Nguyệt Mâu Yêu Thần mới lọt hố của Mạc Phàm.
Hoàng Sa Khô Cốt Nữ Vương ngược lại, đứng ở ngoài, nó cùng Đông Hải Bạch Xà vẻn vẹn là xem xem một màn tiểu kịch hay, ai thắng cũng được, từ đầu chí cuối là vỗ tay ngồi xem tuồng.
“Vậy ngươi xuất hiện ở đây làm gì?” Mạc Phàm thẳng thắn nói ra.
Hàn băng lĩnh vực từ Hồng Ma Hữu Kiếm cũng theo ngữ điệu của Mạc Phàm mà phóng thích càng nồng đậm, chẳng mấy chốc đều lan tràn đến đông lạnh cái mũi Sa Xỉ Kiếm của Thiên Kiếm Ngư Đế, tuyết trắng vụn vụn chen chúc đi lên.
Thấy Mạc Phàm có vẻ khiêu khích, Hoàng Sa Khô Cốt Nữ Vương trái lại tâm trí càng thêm bình thản.
Nàng chỉ tay về phía Ma Đô: “Ta muốn cái kia”.
.....

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.