Toàn Chức Pháp Sư Dị Bản

Chương 784: Không thèm trộm




......
Hắc ám vật chất nồng đậm phủ đầy đảo Hawaii trong hơn nửa năm trời, biến địa phương nơi đây thành một khối lãnh thổ hung địa, coi như nếu tại trong hắc ám vị diện cũng không phải ai cũng có thể trêu chọc thứ đại khủng bố.
Hải Thần Tiên Tri có đoán biết được Mạc Phàm lẩn trốn ở hay không?
Biết chứ! Biết rõ nữa là khác. Bốn đại dương, tứ thánh hải vực, năm cái thế triều, mười ba cái đế quốc cùng một lúc điều động binh mã, chấn động toàn bộ tất cả châu lục. Hải Yêu tộc thế nhưng chiếm hơn 95% tổng số lượng sinh vật sống trên toàn bộ thế giới ma pháp này, làm sao lại không vô tình đi ngang qua Hawaii đâu.
Tại Ma Đô trước đây Hải Dương Thần Tộc cùng Mạc Phàm bộc phát đại chiến liền đánh ra tên tuổi của hắn, bọn chúng mạng lưới hải dương đã sớm thông tri nhau định vị Mạc Phàm chỗ ở rồi, chỉ là hết lần này đến lần khác hải yêu cũng không nghĩ ra, đảo Hawaii nho nhỏ bên trong lại có một cái mạnh ngoại hạng Hắc Ám Vương đang ở cùng một cái pháp thần Tà Thần.
Này nếu bận tâm dây dưa vào thì cũng không phải không được, nhưng ngược lại chỗ xấu quá nhiều, sẽ càng chậm trễ thời gian. Hải yêu bây giờ, thi maraton, chạy không nhanh sẽ mất nhà. Cho nên bọn chúng mặc kệ Mạc Phàm hay là Hắc Ám Vương kia mưu tính cái gì, trước tiên đều phải cuốn hải làm lại, tổng sát phạt Phàm Tuyết Thành.
Hiện tại hắc ám vật chất đã toàn bộ rút đi Hawaii, nói đúng hơn là bị Mạc Phàm Cửu U Tà Nhãn thôn phệ tẩm bổ. Thần hồn Lục Niên đem tất cả hắc ám vật chất cùng vô tận hải yêu hồn phách đều cho hấp thu, chính là muốn tiếp sữa cho con mắt trẻ sơ sinh của mình, vì nó củng cố lực lượng.
Mạc Phàm chỗ cường đại nhất chính là hắn còn có quá nhiều chiêu bài, quá nhiều thứ còn chỗ trống để tu luyện, thiên sinh nhất giai song hệ để cho ma pháp hạn mức cao nhất tịnh tiến theo cấp số. Một cái Thần Nhãn, một cái Ngụy Thần Nhãn, tám tòa Thiện Hồn Ác Hồn, mười mấy cái hệ ma pháp chưa đi đến áo nghĩa trình độ, bốn cái nguyên tố hệ không có đạt đến cấm chú, vong linh thậm chí còn chưa bắt đầu học tập, triệu hoán đồng dạng chưa khai thác được ma pháp cấm chú hình thù.
Chưa hết, siêu thần khí Hồng Ma Hữu Kiếm như hình với bóng cùng hắn mỗi ngày trôi qua đều khóc than yêu cầu khảm đầy đủ thiên loại ----- Ài, theo một ý nghĩa nào đó, cảnh giới của Mạc Phàm là không có hạn mức cao nhất, tư nguyên nhiều hơn nữa đều không đủ xài.
||||| Truyện đề cử: Ẩn Trung |||||
Cho nên nói, Mạc Phàm lên Tà Thần, mấy năm này điên cuồng hấp thu tài nguyên bồi dưỡng chính mình, bồi dưỡng triệu hoán thú đều có chút thiếu thốn. Hắn vẫn còn nhớ rõ thời điểm Thiên Địa bát hồn cùng Tiểu Viêm Cơ, Tiểu Kỳ Lan ăn như hạm đội gần một nửa cái mật thất của Linh Vĩ Quốc do Chaos để lại. Nếu không có đống đồ đó để cho thực lực của bọn chúng bộc phát tính chất trở nên mạnh mẽ, Cuồng Hồn Lục Niên chưa chắc đã đủ sức gánh vác Thần Nhãn.
Lại thêm đoạn thời gian về sau chia quân hai phía, Tiểu Kỳ Lan ngấu nghiến tài nguyên tốt nhất của Thiên Quốc, còn Mạc Phàm thì vét nửa tỉ hải yêu linh hồn, tinh phách tàn hồn Đế Vương, Quân Vương trình độ, cơ hồ toàn thế giới tài nguyên đều bị hắn cướp đoạt.
Mà không thể không công nhận, đồ ăn tinh phách làm từ con mực Thập Uyên Chúa Tể kia xác thức có chút thơm béo bổ dưỡng, ăn một phát là trực tiếp rung rinh cánh cửa Tinh Kiều của Thủy hệ. Phải biết, Laura từng đem Linh Vĩ Quốc cao nhất tài nguyên Thủy Nhụy Chi Hải dâng tận tay cho Mạc Phàm, thứ này chính là để người khác đột phá thủy hệ cấm chú a, Mạc Phàm khỉ gió thủy hệ chỉ dùng nó để đột phá siêu giai cấp một lên siêu giai cấp hai, thậm chí có chút không đủ dùng, phải chờ thêm mở phong ấn toàn bộ tu vi, nén năng lượng bộc phát mới lên được siêu giai cấp hai.
Mạc Phàm trên cổ dây chuyền Tiểu Nê Thu cũng triệt để yên lặng suốt nửa năm nay, nó không ngừng ngưng thần tịnh dưỡng, tiêu hóa đống năng lượng khủng bố còn sót lại hấp thu cho mình.
Cảnh giới của Mạc Phàm bây giờ đã không cần Tiểu Nê Thu dẫn dắt tinh phách nữa rồi. Thật giống như Chaos trước kia, nếu hắn muốn, Tiểu Nê Thu thậm chí không cản được Mạc Phàm cưỡng ép bốc tinh phách ra.
Bất quá, Mạc Phàm cùng Tiểu Nê Thu hay là giống Mạc Phàm cùng Tiểu Viêm Cơ một dạng, đạt đến linh hồn tâm ý tương thông trình độ, Tiểu Nê Thu không cần nói, hắn cũng tinh ý để cho Tiểu Nê Thu tiếp tục vì mình hấp thu tinh phách, dù sao một số việc đã trở thành quen thuộc, bị đuổi việc sẽ thấy rất khó chịu.
Thấy Mạc Phàm vừa đi ra ngoài cốc, Tiểu Bạch Hổ thân thể trắng muốt chạy lại gần hắn ngửi ngửi cái tay, Mạc Phàm cũng phản ứng vuốt lông trên trán nó, nó liền nhạy cảm phát ra tiếng kêu ngạc ngạc.
“Không sao cả, ta có thể cảm giác được mụ mụ ngươi khí tức còn rất cường thịnh”. Mạc Phàm biết tâm trạng Tiểu Bạch Hổ đang lo lắng cho Mục Ninh Tuyết, thế là ôn tồn giải thích.
Tiểu Bạch Hổ ở lại đảo Hawaii hộ giá Mạc Phàm cùng thời gian nửa năm lo lắng cho Mục Ninh Tuyết, thân thể gầy gò đi trông thấy, để cho người khác vừa nhìn vào liền khó giấu được một chút chua xót trên mặt.
Bất quá, toàn bộ chua xót trong vòng 5 giây sau đều bị hòa tan.
“Gào gào gào ~~~~~~~~~”. Tiểu Bạch Hổ gầm lên quào quào vào chân Mạc Phàm, bày tỏ thái độ bất mãn.
“Uy, ngươi tính làm gì?”. Mạc Phàm khom người xuống, hai chụp nó cái cổ, giương lên cận mặt mình hỏi thăm.
“Gào ~~~”. Tiểu Bạch Hổ gào thêm một tiếng nữa.
Mạc Phàm phốc cười, lại hiền hòa đặt Tiểu Bạch Hổ xuống đất lại, sau đó sờ lên đầu nó xoa xoa: “Nhân loại chính là thế giới này vua sáng tạo kỳ tích biết không. Chờ, chừ ta thêm mấy năm thời gian đầy đủ minh tu, không khéo nóc nhà đều trở thành lương thực trong tủ lạnh cho ngươi ăn”.
Tiểu Bạch Hổ ré lên một tiếng.
Nó có chút cảm thấy bất công, nó phẫn nộ chạy loanh quanh Mạc Phàm mấy vòng, bàn chân liên tục đào đất, lại cắm mặt xuống chà chà lắc lắc, lại tiếp tục vòng lặp chạy loanh hoanh.
Ông trời phân biệt đối xử giống loài, thượng thương trêu ngươi!
Tên nhân loại này tu luyện hai tháng, tốc độ gia tăng đều so với chính mình tu luyện trăm năm còn muốn vượt trội.
Tiểu Bạch Hổ hoàn toàn không thể lý giải.
Mạc Phàm đây là cắn thuốc sao?
Không có, chính Bạch Hổ mới là được Phục Hiên Vương Văn Thái cho cắn thuốc, còn là thuốc tiên vĩnh cữu.
Tiểu Bạch Hổ canh gác cho Mạc Phàm, nhìn thấy Mạc Phàm chỉ có ngồi minh tu suốt hai tháng qua. Nhưng thực lực biến đổi trong nháy mắt liền để nó khiếp vía không thể tin được.
Bản thân Tiểu Bạch Hổ đã là phá lệ tu luyện đột phá cùng tiến giai rất nhanh, so với Đồ Đằng Huyền Xà thúc thúc cùng Bá Hạ thúc thúc là tuyệt đối không cần nhìn mặt, càng không cần nói hai vị Hải Đông Thanh Thần cùng Nguyệt Nga Hoàng kia vẫn y nguyên chí tôn quân chủ rồi.
Bởi vì những nguyên nhân đó, Tiểu Bạch Hổ thường xuyên có chút tự đại. Ít nhất là cho đến khi nó cắn răng ngậm ngùi thừa nhận Mục Ninh Tuyết mới chính thế gian này thiên hạ vô địch tốc độ tu luyện.
Hôm nay định kiến nó lại một lần nữa bị hung hăng đạp vỡ, Tiểu Bạch Hổ nhìn thấy Mạc Phàm ở phương diện này càng so với Mục Ninh Tuyết thêm kinh khủng, nó bất tri bất giác nảy sinh một loại cảm giác khi xưa các cụ tổ của mình đã mắc phải sai lầm trầm trọng.
Ông cố Thanh Long, ông cố Chu Tước, ông cố Huyền Vũ dường như đã bị sự dịu dàng của nhân loại đánh lừa tâm trí rồi, nhân loại mới là thế giới này tương lai thống trị giả a, sức phát triển của bọn họ quá khủng khiếp, lẽ ra ngày xưa Thánh Đồ Đằng nên sớm hội yên phi diệt nhân loại mới phải, nhân loại so với yêu ma càng thêm đáng sợ.
Mạc Phàm nhìn chằm chằm bộ dáng ‘làm trò mèo’ của Tiểu Bạch Hổ, nói không buồn cười là dối lòng.
Bất quá...
“Tiểu Bạch Hổ, đúng rồi, Thần Nhãn đâu, đưa cho ta...”
“????”. Tiểu Bạch Hổ đột nhiên dừng chân lại, giống như nghe được Mạc Phàm nói gì, nhưng có chút không hiểu lắm.
Mạc Phàm cho rằng Tiểu Bạch Hổ nghe không rõ, lần nữa nói lại: “Nửa năm trước con mắt Thương Hải Chi Nhãn a, mau đưa đây cho ta”.
(〇o〇;) …..
“Ngươi cái bộ mặt thế kia là ý gì?”. Mạc Phàm bắt đầu có chút cảm giác thứ gì đó không thích hợp.
(〇o〇;) ~~~~~
Nhìn thấy hành động kì quặc của Tiểu Bạch Hổ, Mạc Phàm một lần nữa co giật cái miệng, cố gắng bình tâm hỏi lại: “Con mắt, là con mắt của biển cả, là Thương Hải Chi Nhãn. Nó trong tay ngươi, ta nhìn thấy ngươi cướp đồ của Lãnh Nguyệt Mâu Yêu Thần từ trong tay Lan Ác Long, Thiên Kiếm Ngư Đế, Đông Hải Bạch Xà a, giả vờ cái gì”.
Vừa nói, Mạc Phàm vừa làm động tác tượng hình, diễn tả hình thù con mắt Thương Hải Chi Nhãn cho Tiểu Bạch Hổ.
(๑•﹏•)⋆*
“Ngươi làm mất rồi?”. Mạc Phàm thấy không ổn, sửng sốt hỏi một câu.
“Gào gào”. Tiểu Bạch Hổ đột nhiên gào lên một tiếng, sau đó nó bỏ chạy vào trong cốc.
Mạc Phàm lúc này mới thở dài, thầm nghĩ thì ra nãy giờ nó không hiểu ý mình nói.
Cũng khó trách, Tiểu Bạch Hổ là đứa trẻ a, nửa năm trôi qua tự nhiên khó tránh khỏi chút lãng quên.
Chỉ là không bao lâu sau, Tiểu Bạch Hổ mang theo đồ vật trở ra, triệt để bắn xuyên tim Mạc Phàm, để cho tâm trạng trong phút chốc đều bị ném thẳng xuống vực sâu không đáy.
Mạc Phàm cực sốc, sốc tới mức kém chút thổ huyết, nửa ngày trời đều không thèm nhìn mặt Tiểu Bạch Hổ một lần.
Hắn chỉ đứng đó, đứng bên cạnh ba trái tim mực khổng lồ trong gian vật chứa của Tiểu Bạch Hổ.
Tiểu Bạch Hổ con hàng ngu xuẩn này dĩ nhiên là dùng không gian vật chứa để trộm nhầm trái tim của Lãnh Nguyệt Mâu Yêu Thần a!!!
Thần Nhãn...Mẹ nó Thương Hải Thần Nhãn thì không thèm trộm (TT).
.....

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.