Toàn Giới Giải Trí Đều Cho Rằng Tôi Thích Làm Nũng

Chương 20: Ngày thứ hai mươi xem tiền như rác




[ Sở Tích không còn kim chủ, có lẽ sau này không cần xem cô ta đóng phim rồi! ]
[ Khắp nơi vui mừng a a a! ]
[ Đúng đúng đúng, mọi người có nhớ lần trước trong《 Trái Tim Dũng Cảm 》cô ấy có nói là mình độc thân không? Chắc chắn lúc đó đã chia tay rồi! ]
[ Vậy sau này Sở Tích làm cái gì đây? ]
[ Còn có thể làm gì chứ? Mặc lễ phục hai trăm tệ, đi khoang phổ thông, tham gia gameshow chiếu mạng, không đóng phim, không chụp hình. ]
[ Chỉ cần Sở Tích không đóng phim, nhan sắc của cô ta tôi còn nuốt trôi được! ]
[ Kim chủ xem tiền như rác có phải cũng không xem nổi phim Sở Tích diễn không? Ha ha ha ha ha ha ha ha ]
[ Từ váy định chế cao cấp rớt xuống váy Taobao hai trăm tệ, khoảng cách xa như vậy sao Sở Tích có thể chấp nhận đây, nhưng mà cũng phải nói thật, váy hai trăm tệ cô ấy mặc thật ra rất đẹp. ]
……
Không nghĩ đến Nhạc San đăng Weibo bác bỏ tin đồn, kết quả cuối cùng lại biến thành toàn dân thảo luận về Sở Tích.
Nhóm khách mời nam đều lên tiếng bênh vực Sở Tích, Sở Tích bị kim chủ đá, tài nguyên Sở Tích xuống dốc không phanh, Sở Tích chưa từng học đại học, sinh hoạt phức tạp của Sở Tích. Trong một lúc, những từ khóa trên chiếm mức độ dày đặc còn hơn cả các trang tin tức bát quái, có thể nói là toàn dân bình luận rất sôi nổi.
Đầu tiên Sở Tích đều gửi tin nhắn WeChat cho năm vị khách mời nam trong《 Trái Tim Dũng Cảm 》, cảm ơn họ vì đã lên Weibo bênh vực cô. Tiếp theo nhờ Phó Bạch gửi cho cô số điện thoại của một người.
Mặt Sở Tích không cảm xúc gọi điện thoại.
“Alo?” Đầu dây là một giọng nữ, nghe ra tâm trạng của người nọ không được tốt.
Sở Tích cười lạnh một tiếng: “Tự biên tự diễn nhiều như vậy cuối cùng độ hot toàn nghiêng về tôi, có phải đang tức giận không?”
Đầu dây bên kia nghe xong liền ngẩn người, sau đó giống như không thể tin được mà hỏi lại: “Sở Tích?!”
Sở Tích: “Đúng vậy, là tôi.”
“Cô quảng cáo cho bản thân đó là chuyện rất bình thường, nhưng dẫm lên người khác để nâng mình lên, chẳng lẽ cô không biết loại hành động này trong giới khiến người ta cảm thấy cô rất trơ trẽn sao? Hiện tại không ai chú ý trinh tiết của cô rốt cuộc có bao nhiêu cao quý đâu, nhiều hot search như vậy nếu mua sợ là tốn không ít tiền, cảm ơn cô, nhờ cô mà một xu tôi cũng chưa mất.”
Giọng điệu của Sở Tích nhẹ nhàng, giống như những tin đồn ồn ào trên hot search cũng không ảnh hưởng đến cảm xúc cô.
So với Nhạc San đang tức muốn hộc máu ở đầu dây bên kia thì vô cùng đối lập.
Sở Tích để ý phản ứng của Nhạc San trong điện thoại, biết bản thân đã đoán đúng rồi.
Cố Minh Cảnh và Nhạc San, cũng không phải là hoàn toàn không có quan hệ.
Nhạc San tiếp xúc với bộ phận của tập đoàn Nguyên Cảnh thông qua một vài phát ngôn đại diện cho sản phẩm, dĩ nhiên sẽ không bỏ qua miếng thịt ngon như Cố Minh Cảnh. Cố Minh Cảnh đối với phụ nữ vung tiền như rác, giữa hai người thì có lẽ Nhạc San nhìn trúng Cố Minh Cảnh, tự mình hiến dâng, nếu không thì nếu thật sự cùng Cố Minh Cảnh có cái gì đó, không nói đến nổi tiếng nhưng vài sản phẩm đại diện hay tài nguyên điện ảnh đều không thành vấn đề, làm sao mới có bộ mỹ phẩm vài chục vạn mà đã khoe ra.
Xem tình huống này thì hẳn là Nhạc San hiến thân thất bại, lại còn bị thuộc hạ của Cố Minh Cảnh cảnh cáo. Quyền đại diện sắp đến tay cũng bay mất, nhưng hiện tại lời đồn cũng đã truyền ra, cô ta cũng khoe sản phẩm ra ngoài rồi, ngồi không chờ tin đồn qua đi lại không cam lòng nên dứt khoát hoặc là không làm, đã làm thì phải làm đến cùng. Thế là cô ta tự mình đăng bài bác bỏ tin đồn, tạo cho bản thân cái mặt nạ băng thanh ngọc khiết trong giới giải trí, thuận tiện đạp lên Sở Tích là người mà cô ta nhìn không lọt mắt.
Đáng tiếc, mọi chuyện lại không như ý muốn của Nhạc San, Sở Tích bị lôi ra che chắn trước nòng súng, đời tư cứ thế bị moi ra, cuối cùng ngay cả việc bị kim chủ đá cũng bị phát hiện, một người lại một người công kích, khiến quần chúng ăn dưa vui vẻ vô cùng, làm gì có ai đi quan tâm cô ta bác bỏ tin đồn gì.
Tục ngữ nói, nổi tiếng nhờ scandal cũng là nổi tiếng. Tên của Sở Tích đã độc chiếm tiêu đề của các trang tin giải trí, Nhạc San dồn hết tâm tư của mình vào kế hoạch này, ngay cả tách trà còn chưa kịp uống thì bản thân đã bị xem như là không khí.
Ban đầu Nhạc San còn tưởng rằng nhiều bình luận ác ý như vậy chắc chắn Sở Tích sẽ trốn trong nhà mà khóc, không nghĩ đến cô không chỉ không khóc mà còn gọi điện thoại cho cô ta.
Nhạc San bị nghẹn một bụng tức giận, tự nhủ bản thân không thể thua trận, khó chịu nói: “Đã bị kim chủ đá rồi mà còn bình tĩnh như vậy, không có kim chủ chống lưng, không nói đến việc đóng phim đi, ngay cả váy mà cô cũng chỉ mặc được loại váy hai trăm tệ, sau này cô cứ chờ rửa chân cho mấy người xoàng xoàng đi.”
Sở Tích: “Tốt xấu gì tôi cũng từng được chống lưng, so với những người có cho không kim chủ người ta cũng không cần, cô nói đúng không?”
“Cô…” Nhạc San tức muốn nổ lồng phổi, làm sao Sở Tích biết chuyện của cô ta?
Cố Minh Cảnh trẻ tuổi nhiều tiền, bề ngoài lại đẹp trai, nếu có thể ở cạnh anh ta, so với ông già kim chủ của Sở Tích phải nói là mạnh hơn gấp ngàn vạn lần.
Sở Tích nghe ra giọng nói của Nhạc San tức muốn hộc máu, cô cúp điện thoại, sau đó thở hắt một hơi.
Khóe môi đột nhiên cong lên mỉm cười.
Trách không được Cố Minh Cảnh chướng mắt Nhạc San.
Nếu cô là đàn ông thì cũng chướng mắt.
*****
Vốn dĩ Phó Bạch đã chuẩn bị xong công tác để ngày mai đấu tranh cùng với những bài viết công kích Sở Tích. Không nghĩ đến qua ngày hôm sau, dường như có phép thuật xảy ra, tất cả những bài viết công kích hay những thứ có liên quan đều bị xóa, không thấy bất cứ điều gì, biến mất sạch sẽ.
Ngay cả hot search, cũng trong một đêm mà biến mất.
Phòng làm việc, Phó Bạch không tin được, anh lấy máy tính mở các trang tin đăng bài tối qua, tất cả đều hiện ‘404 Page Not Found’: “Cái này, đây là…”
Anh ta quay đầu nhìn Sở Tích: “Em có biết chuyện này là như thế nào không?”
Sở Tích ngước mắt nói: “Không biết.”
Những trang tin đó đã bị xóa, hot search cũng không thấy, thoạt nhìn Sở Tích dường như cũng không vui lắm.
Phó Bạch nhìn Sở Tích, muốn nói lại thôi.
Thật ra xóa không có ích lợi gì, gỡ hot search xuống cũng không có ích lợi gì. Bây giờ khi nhắc đến Sở Tích, chính là kỹ thuật diễn kém, được kim chủ che chở cho hai năm sau đó lại đá bay, hiện tại cô chính là trò cười của cư dân mạng.
Vốn dĩ sau khi Sở Tích kết thúc ghi hình 《 Trái Tim Dũng Cảm 》 sẽ chuẩn bị tham gia một bộ phim nhỏ chiếu mạng, tên là 《 Vợ Yêu Của Tổng Tài Bá Đạo Nhiều Tiền 》, thời gian quay phim ngắn, thù lao cũng không tệ. Phó Bạch thấy cô vẫn luôn khăng khăng muốn diễn loại phim vừa nghe tên liền nổi da gà này đã ngăn cản vài lần nhưng Sở Tích tỏ vẻ cô không để bụng, Phó Bạch cũng không còn cách nào, chỉ có thể đi nói chuyện cùng đoàn phim. Ban đầu hai bên về cơ bản đều đã bàn bạc ổn thỏa, hợp đồng cũng đã ký xong, qua vài ngày nữa sẽ đi đến đoàn phim, kết quả mấy ngày nay Sở Tích đột nhiên gặp nhiều scandal như vậy, lúc này đoàn phim liền đổi ý, sợ kỹ thuật diễn xuất của Sở Tích quá kém sẽ ảnh hưởng đến bộ phim, cũng đã tìm được nữ chính khác luôn rồi.
Bộ phim này là do Tây Dữu video tự sản xuất, đối phương hủy hợp đồng vô lý nên bồi thường cho Sở Tích một gameshow nhỏ cũng do bọn họ tự sản xuất chiếu trên web, tên là:《 Chúng Ta Là Bạn Học 》.
Tuy《 Trái Tim Dũng Cảm 》 là chương trình chiếu web nhưng ít nhiều gì cũng do Ngỗng sản xuất, có thể nói là một tài nguyên rất tốt. Mà 《 Chúng Ta Là Bạn Học 》này chính là đúng kiểu gameshow nhỏ chiếu web, số lượt yêu thích trên Weibo còn không đến một trăm. Đây cũng là một kiểu show nghệ sĩ trải nghiệm thực tế, 《 Trái Tim Dũng Cảm 》 là trải nghiệm quân doanh, còn《 Chúng Ta Là Bạn Học 》nghe tên liền biết có liên quan đến trường lớp. Toàn bộ quá trình đều ghi hình trực tiếp, năm nghệ sĩ tham gia chương trình sẽ trở về cuộc sống lúc học cao trung, nội dung ghi hình chính là cuộc sống đến lớp cùng bạn bè, đi học, chơi đùa, ôn lại thời thanh xuân ngây ngô tươi đẹp.
Phó Bạch nhìn danh sách khách mời, nói là năm nghệ sĩ nhưng ngoại trừ Sở Tích, bốn người còn lại trong đó có hai người là có chút tên tuổi trên mạng, còn lại hai người kia thì đúng là kiểu trong suốt không nhớ nổi tên trong giới, sau đó trong lòng lập tức hiểu rõ.
Cái gọi là không có cuộc buôn bán nào là không có gian dối chính là nói đoàn phim hủy hợp đồng rồi bồi thường gameshow. Thật ra trước đó bọn họ cũng chưa thông báo qua cho Sở Tích, cố tình sắp xếp chương trình này là vì muốn ké độ hot của Sở Tích.
Có điều trải nghiệm sinh hoạt ở cao trung so với《 Trái Tim Dũng Cảm 》trước đó chắc chắn nhẹ nhàng hơn nhiều, ban đầu Phó Bạch cho rằng người không kén chọn như Sở Tích chắc chắn sẽ nhanh chóng đồng ý, nhưng ngoài ý muốn là Sở Tích lại do dự thật lâu mới gật đầu đáp ứng.
Phó Bạch không khỏi liên tưởng đến những lời đồn không tốt về Sở Tích lúc học cao trung, anh ta muốn hỏi một chút nhưng thấy Sở Tích giống như không muốn nhắc đến nên cũng từ bỏ.
Sau khi Sở Tích bị phát hiện chia tay với kim chủ, gần như toàn bộ cư dân mạng đều đợi xem tài nguyên của cô khi không có kim chủ là gì. Không lâu sau, tài nguyên tiếp theo của Sở Tích được công bố.
Gameshow 《 Chúng Ta Là Bạn Học 》, không biết tên đơn vị sản xuất, không biết tên web, đa số mọi người đều không kêu được tên bốn “nghệ sĩ” tham gia cùng cô.
So với suy nghĩ của mọi người còn kém hơn.
Cũng quá thảm rồi!
[ Sau khi rời khỏi kim chủ cũng quá thảm rồi! ]
[ Đáng đời! ]
[ Tôi có xem qua phần giới thiệu, nói là trở lại thời cao trung trải nghiệm cuộc sống làm học sinh. Vừa nhìn Sở Tích liền biết trước kia chính là loại tụ tập trong trường lớp, thành tích nát bét, mỗi ngày lêu lổng cùng đám người bên ngoài, chính là loại đầu gấu đấy, chị hai à, chị muốn dạy hư học sinh cao trung người ta sao? ]
[ Năm ngoái còn lên chương trình truyền hình lớn, năm nay lại chạy đến tham gia loại gameshow không ai biết tên này, buồn cười chết đi được! ]
[ Sở Tích cũng không có tội ác tày trời đến nỗi phải bị chế giễu như vậy đâu, nhóm khách mời nam lần trước hợp tác với cô ấy đều lên tiếng thay cho cô ấy nữa đấy. ]
[ Nói thật tôi cũng có chút quý mến Sở Tích, cuộc sống cũng không dễ dàng đâu ]
[ Sở Tích cố lên! Gạch vĩnh viễn ủng hộ cô! ]
[ Xin chào bạn học Sở của chúng ta! ]
……
Vài ngày nữa chương trình đến trường mới bắt đầu, Sở Tích về quê thăm bà nội, trước khi quay chương trình một ngày mới trở về căn phòng cô thuê ở thành phố.
Cổng khu dân cư, Sở Tích cúi đầu lục lọi trong túi tìm thẻ vào cổng, đột nhiên cảm thấy có người đến tới gần.
Sở Tích cảnh giác ngẩng đầu, tiếp theo liền nhìn thấy người đàn ông mặc áo vest mang giày da ở đối diện, đôi giày của anh ta được chà đến bóng lưỡng, tóc ngay nếp, mỉm cười nhìn cô.
“Trợ lý Cao?” Sở Tích không ngờ lại đụng phải trợ lý của Cố Minh Cảnh ở chỗ này.
Trợ lý Cao cười cười gật đầu với Sở Tích: “Chào cô Sở.”
Trước kia quan hệ giữa Sở Tích và trợ lý Cao cũng không tệ lắm, chỉ là không biết cô và Cố Minh Cảnh đã chia tay rồi mà trợ lý Cao còn đến đây làm gì, cô hỏi: “Cho hỏi… Anh tìm tôi có chuyện gì không?”
Trợ lý Cao chỉ vào lề đường: “Tổng giám đốc Cố đang chờ cô trên xe, hy vọng cô có thể qua đó một chút.”
Sở Tích nhìn theo hướng trợ lý Cao vừa chỉ, bên lề quả nhiên có một chiếc Rolls-Royce màu đen đang dừng ở đó.
Nghe vậy Sở Tích lập tức cúi đầu tìm thẻ: “Tôi không đi.”
Cô lấy thẻ từ một ngăn nhỏ của túi xách, chuẩn bị quẹt thẻ đi vào thì trợ lý Cao đã che trước mặt cô: “Cô Sở, mong cô đừng làm chúng tôi khó xử.”
Sở Tích nhìn trợ lý Cao đang che trước mặt cô, mặt anh ta vẫn đang mỉm cười, hào hoa phong nhã.
Từ trước đến nay Cố Minh Cảnh không cho phép ai từ chối mệnh lệnh của anh ta, cô có linh cảm nếu bản thân còn khăng khăng không chịu đi qua đó thì nói không chừng một lát nữa trong bụi cỏ liền xuất hiện hai vệ sĩ mặc áo đen đánh cô hôn mê rồi khiêng qua đó.
Sở Tích cạn lời, quay đầu lại nhìn thoáng qua chiếc Rolls-Royce bên lề, xoay người chậm chạp đi qua đó.
Trợ lý Cao lịch sự mở cửa xe giúp cô, Sở Tích đứng ở bên ngoài thôi cũng cảm nhận được luồng khí mạnh mẽ trong xe, thiếu chút nữa đã xoay người chạy trốn.
Sở Tích nắm chặt dây đeo túi xách trên người, sau đó hít một hơi, giống như lao vào pháp trường, cuối cùng ngồi vào trong xe.
Cô vừa mới ngồi xuống, cửa xe đã bị trợ lý Cao đóng lại, còn chưa dám nhìn người bên cạnh thì đột nhiên bị người ta duỗi cánh tay chế trụ gáy, kéo qua hôn lên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.