Ngày thứ hai mươi ba xem tiền như rác
Cố Minh Cảnh nhìn điện thoại, đầu lưỡi chống má trái.
Sở Tích bao nhiêu tuổi?
Anh ngẩn người nhớ lại lần đầu tiên Sở Tích được trợ lý Cao dẫn đến gặp anh vào hai năm trước, bộ dạng cô nhút nhát sợ sệt, trên người mặc áo thun trắng phối với quần jean, chân mang giày vải, sau khi thấy cô, từ đầu tiên xuất hiện trong đầu chính là —— “Nhóc con”.
Tiếp theo, “nhóc con” ở đối diện cúi đầu nói một câu “Chào ngài Cố”, sau đó chậm chạp đem chứng minh thư đưa cho anh xem, chứng minh bản thân đã là người trưởng thành.
Nếu đã là người trưởng thành thì anh cũng không quản nhiều nữa, cậu chủ nhà họ Cố bận trăm công ngàn việc, sao có thể tốn nhiều tâm tư vào một tình nhân chủ yếu chỉ để ngụy trang cho mình. Vì thế tất cả những chuyện có liên quan đến tình nhân anh đều giao cho cấp dưới xử lý.
Có điều Cố Minh Cảnh nhớ rõ, dường như sau này anh chưa từng thấy Sở Tích mặc như vậy nữa. Cơ thể xinh đẹp của thiếu nữ trưởng thành bắt đầu được bao bọc trong những bộ trang phục cao cấp xa xỉ, giày vải dưới chân cũng đổi thành giày cao gót, đi đứng vang lên tiếng cộc cộc, tinh tế nhưng vẫn rất mỹ lệ. Rất nhiều lần cô lấy hết can đảm kéo cánh tay anh, nũng nịu gọi “ngài Cố”, khiến anh quên mất lần đầu tiên hai người gặp mặt, quên mất anh đã từng cảm thấy cô chỉ là một đứa trẻ.
Đột nhiên Cố Minh Cảnh nhớ đến một đêm kia, trên người Sở Tích là bộ đồ ngủ hoạt hình vừa ngây thơ vừa khoa trương.
Anh cúi đầu xoa xoa mắt.
Đó là anh của sau này khi gặp Sở Tích lần đầu tiên, lần thứ hai nhìn thấy cô anh vẫn nhớ đến từ kia —— “Nhóc con”.
Thế nhưng một thời gian dài như vậy, anh vẫn luôn xem cô là phụ nữ.
Mặc kệ là từ trong ý thức hay hành động, anh vẫn luôn xem cô là phụ nữ mà đối đãi.
Đáy lòng Cố Minh Cảnh dâng lên một loại cảm giác tội lỗi.
****
Trường học, buổi sáng có tổng cộng bốn tiết. Tiết đầu là môn toán của giáo viên chủ nhiệm, tiếp theo là Vật Lý, Địa Lý và Anh Văn. Tuy tổ chương trình《 Chúng Ta Là Bạn Học 》đã đưa cho bốn vị khách mời một cuốn sách tổng hợp những kiến thức căn bản, nhưng thầy cô giáo lên lớp vẫn dựa theo nội dung trong sách giáo khoa mà giảng dạy. Sở Tích vừa chăm chú lắng nghe bài giảng vừa không ngừng ghi chép vào tập. Thầy giáo giảng rất kỹ những kiến thức mà cô đã quên, bây giờ nghe lại liền có thể nhớ thêm lần nữa, rất nhiều chỗ phải ôn lại mới nhớ.
Trước kia cô vẫn luôn cảm thấy lúc vui vẻ nhất trong trường học chính là khi lên lớp, đa số người trong lớp học đều làm chuyện riêng của bọn họ, sẽ không ai đến quấy rầy cô, cô chỉ cần nghe giảng bài là tốt.
Thầy giáo Vật Lý ghi một ví dụ lên bảng, Sở Tích theo lời thầy nói nhanh chóng lấy giấy nháp ra tính toán.
Cảnh quay chuyển qua, không nói đến những khách mời còn lại, Sở Tích thậm chí so với các bạn học lớp 1-3 nghe giảng còn chăm chú hơn.
Mọi người: “………………”
Chỉ là quay chương trình thôi mà, cũng không thật sự là học sinh cao trung, càng không có áp lực học tập, cứ xem như là đi chơi thôi, không cần phải nghiêm túc vậy chứ!
Các người nhìn Hàn Thiệu Văn xem, đều là cùng nhau đến đây quay chương trình, biết rõ bản thân chỉ thi được 8 điểm, hiện tại đang nằm trên bàn ngủ say sưa, ngay cả nước dãi cũng sắp chảy ra.
Hành động đến chỗ nào cũng học như Sở Tích cực kỳ giống kiểu người sau khi thi đại học cảm thấy bài kiểm tra trong nhà bỏ đi thì lãng phí, thuận tay lấy ra làm học bá.
[ Vì sao tôi cứ cảm thấy khí chất của Sở Tích giống như là học bá nhỉ? *Meme suy nghĩ sâu xa* ]
[ Sở Tích vốn dĩ là học bá, biết chuyện bài kiểm tra của cô ấy được 92 điểm chưa? ]
[ Nhưng mà Sở Tích chỉ có cái bằng cao trung thôi, ngay cả đại học cũng chưa thi đậu…]
[ Biết đâu người ta có lý do gì khó nói thì sao? ]
Kênh phát trực tiếp lại ồn ào. Tiếng chuông nghỉ giữa giờ vang lên, thầy giáo cho phép nghỉ giải lao, các bạn học đều vây quanh Sở Tích.
Tuy Sở Tích bị mắng chửi trên mạng rất thảm, nhắc đến cô là mắng, nhưng các bạn học này trên cơ bản đều là lần đầu tiên nhìn thấy nghệ sĩ ngoài đời nên vô cùng kích động.
“Sở Tích, ngoài đời chị rất đẹp nha~”
“Sở Tích, giữa trưa chị cùng bọn em đi ăn cơm nha!”
“Trước đây em có xem chị tham gia《 Trái Tim Dũng Cảm 》, thật sự là siêu siêu đẹp luôn!”
“Oa! Sở Tích, chị viết chữ đẹp quá ~”
……
Sở Tích đối với sự nhiệt tình của các bạn học xung quanh có chút thụ sủng nhược kinh(*), sau đó liền trả lời từng người một, vẻ mặt không có chút nào là không kiên nhẫn.
(*) Thụ sủng nhược kinh: được thương yêu mà lo sợ, vừa mừng vừa lo.
Fans Sở Tích cách một cái màn hình liền hâm mộ:
[ Hiuhiuhiu, tôi cũng rất muốn làm bạn học của Tích Bảo. *Meme ghen tị* ]
[ Tính tình Sở Tích tốt thật. ]
[ Bạn học Sở Tích vừa đẹp vừa giỏi như vậy, nhất định hồi đó đi học rất được chào đón ]
[ Chắc chắn lúc Sở Tích đi học có rất nhiều bạn nam theo đuổi lắm nè ]
Chương trình《 Chúng Ta Là Bạn Học 》quay tại một trường cao trung nội trú, phần lớn học sinh đều ở trong trường từ thứ hai đến thứ sáu, thứ bảy và chủ nhật thì về nhà. Vì bốn vị khách mời quay chương trình trải nghiệm cuộc sống cao trung cho nên buổi tối cần phải ở lại ký túc xá. Hai ngày qua Sở Tích đã thích ứng rất nhanh với cuộc sống trường lớp, nếu không phải sau lưng có microphone, cô thậm chí đã quên mất bản thân đang quay chương trình, cảm giác giống như quay lại thời học sinh.
Nếu trước kia lúc đi học cũng như vậy thì tốt biết bao. Sở Tích không nhịn được mà nhớ lại.
Tuy chương trình này không phổ biến lắm nhưng hướng đi cũng không tệ. Lượng người xem đã tăng lên kể từ khi phát sóng, nhóm khách mời khá đặc sắc, cũng có nhiều chỗ ngoài ý muốn, khiến người xem bất ngờ nhất chính là Sở Tích, rõ ràng chỉ học đến cao trung, tin xấu nào là học kém, nào là đầu gấu bay đầy trời, thế nhưng trong chương trình lại là hình tượng học bá chăm chỉ, cố gắng, cũng không biết là kịch bản gì nữa.
Không phải là sau khi bị kim chủ đá, cảm thấy ở trong giới giải trí không được nữa nên muốn đi thi đại học chứ…?