Toàn Thế Giới Đều Cho Rằng Tôi Là Nữ Giả Nam

Chương 21: Khuyết điểm




Edit: Kidoisme
"Không có!" Tiết Lan theo bản năng cao giọng.
Tuy nhiên mặt bạn nhỏ vẫn tự giác đỏ lên, nóng bừng bừng.
Phản ứng của cậu khiến ý cười bên môi Đoàn Văn Tranh càng ngày càng đậm, nhưng trước khi anh cười lên thành tiếng, Tiết Lan thành công thoát khỏi bóng tối, vùng dậy khởi nghĩa.
Trời ạ, đáng nhẽ ra cậu phải sớm nhìn rõ Đoàn Văn Tranh là người như vậy từ lâu lắm rồi chứ? Huhu, Tiết Lan mày là đồ vô dụng, hơi xíu cũng đỏ mặt được...
Nhưng có phải Đoàn Văn Tranh đối xử với cậu như vậy là đã coi cậu thành bạn tốt rồi không?
Mắt Tiết Lan sáng lấp lánh, tự tin nói: "Đúng vậy, tụi mình là chị em tốt!"
Mặt Đoàn Văn Tranh đen sì: "Chị em?"
Chết, không cẩn thận nói luôn lời trong lòng mất rồi, Tiết Lan sợ hãi sửa lại: "Ý em là anh em tốt!"
Đoàn Văn Tranh vẫn chưa trắng lên tông nào, lông mày anh nhíu chặt.
Tiết Lan khó hiểu không biết mình đã nói sai cái gì, đang định tìm cách chữa cháy thì Đoàn Văn Tranh vội vàng cắt ngang: "Rồi, không còn sớm nữa, đi ngủ."
Đoàn Văn Tranh vỗ trán, có vẻ thực sự không muốn cậu phát ra thêm bất kỳ một lời nói kỳ quái nào khác, nhanh chóng lôi cậu về phòng. Tiết Lan ngốc ngốc đi theo, lúc gần đến phòng mình thì ba chân bốn cẳng chạy mất.
Bởi vì mai Đoàn Văn Tranh đi cùng Ôn Diễn đến sân thi đấu, mà cậu phải trốn từ trong trại huấn luyện để ra ngoài nên chắc chắn không thể gặp Đoàn Văn Tranh. Vậy nên trước khi đẩy cửa phòng, Tiết Lan cố với gọi theo anh: "Mai cố lên nhé!"
"Ừm."
Đoàn Văn Tranh cười bất đắc dĩ, giơ tay lên vẫy vẫy tùy ý: "Ngủ sớm đi, chúc em ngủ ngon."
Thấy cuối cùng thần tượng cũng quay về vẻ cà lơ phất phơ thường thấy, Tiết Lan nhẹ nhàng thở ra: "Ngủ ngon."
Sau khi về phòng, bạn nhỏ cũng không nghe lời đi ngủ, mà nằm yên trên giường mở Weibo ra hóng hớt chiều gió trên mạng.
Video livestream của Mập Mạp bị cắt nối biên tập bởi đủ các thể loại diễn đàn khác nhau, nháy mắt truyền đi khắp cộng đồng mạng. Rõ ràng đã quá nửa đêm nhưng độ nóng thì chả thua những topic ban ngày tẹo nào.
Hiện tại khắp nơi đang thảo luận cực kỳ nhiệt liệt, về phía fans của Ôn Diễn đều mắng cậu xấu xa, cố tình cọ nhiệt. Còn lại là anti- fans Ôn Diễn tích góp được cùng với đại bộ phận người qua đường đều thông qua video công khai chửi mắng trào phúng hắn.
Quy mô xé nhau to như vậy đã nhiều năm cộng đồng game chưa gặp phải, thậm chí mặc kệ đã qua nửa đêm nhưng hình như hai bên vẫn không có dấu hiệu dừng lại, càng chiến thì càng hăng máu.
Nhưng cho dù là thổi phồng hay mắng mỏ đều không ảnh hưởng gì lắm đến Tiết Lan, chỉ có Ôn Diễn mới là nạn nhân, vô duyên vô cớ bị kéo xuống vũng nước bẩn.
Trên mạng đều mắng hắn là đồ hết thời, mắng hắn già nên xuống dốc, những dòng tag như 'thần ngã xuống thần đàn' hay ' đệ nhất đột kích cũng không đánh lại một thực tập sinh' xuất hiện liên miên, tiếp ngay sau đó lại 'Ôn Diễn bắt nạt người mới, fans Ôn Diễn miệt thị tiểu bối' ' Ôn Diễn giải nghệ' bla bla... nhìn đau cả đầu.
Tiết Lan cảm thấy có lỗi vô cùng, không có cách nào an ổn đi ngủ.
Cậu nghĩ rồi lại nghĩ, cuối cùng quyết định vẫn nên đăng một cái weibo rồi mới nằm xuống đắp chăn đi ngủ.
- --"A Diễn....Anh lại lên Hotsreach này, không phải trên diễn đàn trò chơi...mà là Hotsreach trên Weibo ấy....Hầy, nói thật luôn toàn giới game thủ này có ai ngầu được như anh?"
"Nhưng không ngờ cô nàng Tiết Lan kia vậy mà cũng có trách nhiệm phết, dám đăng Weibo ôm nồi cho anh."
Ôn Diễn ban đầu cũng chẳng để ý mấy chuyện trên mạng, hắn vừa nhận được điện thoại của Chu Khán Thanh mới nhớ ra tối hôm qua mình vừa chọc phải phiền toái.
Ôn Diễn lấy điện thoại, vội mở Weibo.
Hiện tại hotsreach này đã leo lên vị trí số một.
Ôn Diễn giải nghệ
Nhìn dòng chữ trên điện thoại, Ôn Diễn ngẩn ra.
Hắn vội lấy lại tinh thần, click vào hotsreach, Weibo của Exist được đẩy lên đầu tiên:
Exist: Video bị lộ không thể rõ ràng tình hình trận đấu. Đây là trận đấu để Wind dạy học chứ không phải Solo, hắn không phát huy đầy đủ thực lực. Livestream là lỗi của tôi, tôi sơ sẩy, Wind sẽ không giải nghệ, hắn mãi là tay đột kích mà tôi kính trọng, tôi sẽ gánh toàn bộ trách nhiệm. Tôi xin lỗi.
Ôn Diễn chăm chú nhìn weibo, không biết nên nói gì.
Mà phía dưới phần bình luận hoàn toàn bị fans của hắn công chiếm.
Đệ nhất tận thế - Wind: Cọ nhiệt qua livestream còn không đủ, giờ nhảy qua cả Weibo?
Yêu Diễn vạn năm: Ở trại huấn luyện live? Thôi cút khỏi đó luôn đi!
Bạn gái chính quy của Wind: Kỹ nữ trà xanh? Cút!
LGW vĩnh viễn tồn tại: Ha Hả, thế là cô thừa nhận livestream là chiêu trò của mình rồi đúng không? Sau cô không đi làm diễn viên đi, đi làm tuyển thủ phí phạm tài năng quá!
....
Mấy bình luận đó còn được coi là 'dịu dàng' chán so với đống ở bên dưới, càng kéo xuống, lời mắng Tiết Lan càng khó nghe, Ôn Diễn nhìn mà chân mày cũng cau chặt.
Từ trước đến nay, hắn vốn không để ý đến mấy lời ca ngợi cùng chửi bới sáo rỗng trên mạng, nhưng lại chưa từng nghĩ tới có một ngày sẽ có người bởi vì hắn mà bị gộp chung, phải nhận những lời miệt thị dù chưa biết rõ lỗi lầm.
Ôn Diễn hạ mắt, trong mơ hồ nghĩ đến trận đấu livestream của Tiết Lan khi còn chơi vị trí Y tá, động tác cuối cùng của cậu khiến Ôn Diễn ghi tạc trong lòng đến bây giờ.
Chỉ hơn nửa tháng ngắn ngủn mà Tiết Lan đã tiến bộ không ngừng, đến một mức độ hắn không ngờ đến.
Không biết có phải tại hắn luôn tồn tại một chút thành kiến với cậu hay không, nhưng trong thời gian Ôn Diễn không chú ý Tiết Lan đã có thể vươn xa như vậy.
".........Trên mạng nói quỷ gì không biết, anh giải nghệ á? Buồn cười, chúng ta phải chơi đến năm ba mươi tuổi, có phải không A Diễn?"
Chu Khán Thanh ba hoa chích chòe nửa ngày cũng không thấy Ôn Diễn đáp lại, còn tưởng hắn ngủ quên, nghi hoặc qua điện thoại: "A Diễn?"
Ôn Diễn lấy lại tinh thần, nhanh chóng gõ vài cái vào di động, nói: "Chờ xem thế nào đã, mai đưa Tiết Lan đi cùng."
".....Hả?!"
-----
Quy định ở trại huấn luyện rất nghiêm, lấy lý do 'Xem thi đấu' để ra ngoài chắc chắn sẽ bị đuổi về, nhưng Tiết Lan đã hứa với Đoàn Văn Tranh sẽ xem anh thi đấu thì nhất định cậu phải đi.
Cậu chuồn trộm ra ngoài, giải đấu bán chuyên nghiệp lần này được lập ra chủ yếu để khuyến khích người mới, các tuyển thủ thường đến từ đội hai của các Câu lạc bộ chuyên nghiệp nên có không ít những người khác đến xem thi đấu. Không thể thiếu nhất chính là các fans của tuyển thủ.
Tiết Lan mua được hàng ghế phía sau khá đẹp cũng không tốn nhiều công sức lắm.
Nhưng điều đáng nói ở đây đó là sau khi đã tìm được vị trị thì cậu mới phát hiện, tất cả những nữ sinh trang điểm tỉ mỉ ngồi bên cạnh cậu trong tay đều cầm các băng rôn, khẩu hiệu ghi tên 'LGW- Wind'.
Trận đấu đầu tiên là của Đoàn Văn Tranh- chơi sinh tồn chế độ Solo.
Hôm qua Ôn Diễn bị cậu kéo vào vòng xoáy hận thù phải nghe antifans mắng mất nửa ngày, Tiết Lan cảm thấy hơi băn khoăn cho nên sau khi đăng Weibo thì quyết định nhắm mắt đi ngủ, mặc kệ mình bị mắng thành cái dạng gì cũng không quan tâm.
Giờ nếu để cho mấy cu nhang bên cạnh biết được cậu là ai thì...
Tiết Lan hơi xấu hổ, mặc niệm câu thần chú cầu mong không ai chú ý đến cậu.
Đột nhiên, một cánh tay vỗ mạnh lên người Tiết Lan.
Cậu giật mình thon thót, thậm chí rén đến mức không dám ngẩng đầu, fans của Ôn Diễn cuồng nhiệt đến đâu không phải câu không biết, chỉ không ngờ mấy cô ấy bắt quả tang cậu nhanh như vậy...
Tiết Lan cứng đờ quay đầu lại nhìn...
Một thanh lightstick được đưa đến trước mặt.
"Cậu cũng là fan của Diễn Thần hả?! Sao đi cổ vũ mà không mang lightstick? Này, cho cậu."
Tiết Lan sửng sốt.
Nhìn cậu không phản ứng người nọ cũng chẳng để ý, nhiệt tình nhét đồ vào lòng cậu: "Đừng khách sáo, tôi còn nhiều lắm, chờ Diễn thần lên sân khấu chúng ta nhất định phải giơ đèn cao một chút, để hắn có thể liếc mắt thấy!"
"..........."
Tiết Lan đang muốn giải thích nhưng chưa kịp thì bên cạnh đã bắt đầu hét.
Từng đợt đèn cứ thế bật tắt lên tục, tiếng hô cũng lớn dần, cậu ngồi trên ghế không cần nhìn cũng biết là ai đang đến.
Cậu cố gắng kéo thật thấp mũ lưỡi chai xuống, không rõ là ai thấy cậu chưa giơ đèn, thế là vội vàng túm lấy tay Tiết Lan nhấc lên. Thuận theo động tác của người nọ, mũ lưỡi trai trên đỉnh đầu cậu dần tụt, rời xuống đất.
Tiết Lan vội vàng cúi xuống tìm muốn nhân lúc hỗn loạn đội lại mũ, nhưng chưa kịp làm gì đã thấy tên mặt lạnh nào đó vừa đi vào đã dừng bước, có lẽ là bị thu hút bởi tiếng hét, hắn ngẩng đầu lên nhìn, tầm mắt dừng thẳng trên người Tiết Lan.
Mà những người bên cạnh cậu đang kêu ngon lành cuối cùng cũng phát hiện mọi việc không đúng, tất cả quay lại.
"..........."
Giờ phút này, tấm khiên duy nhất của Tiết Lan đã biến mất, cậu chính thức bại lộ giữa hàng ngàn ánh mắt nóng như lửa. Tiết Lan cảm thấy hơi bất an, ngày hôm qua fans của Ôn Diễn mắng cậu như tát nước trên mạng, hôm nay cho bọn họ gặp được người thật rồi, không biết có thoát nổi không nữa....
Tiết Lan hít một hơi thật sâu, chuẩn bị nghênh đón thế chiến thứ ba thì Ôn Diễn đột nhiên vẫy tay gọi cậu.
Nếu là vào ngày bình thường, Tiết Lan nhất định sẽ rén, chạy càng xa Ôn Diễn càng tốt...nhưng hôm nay gặp bão, cậu vội vàng đứng dậy, dựa vào bản năng sinh tồn chạy thục mạng xuống dưới khán đài, sau đó hồng hộc tiến về phía khu quan sát của tuyển thủ chuyên nghiệp.
Bỏ lại đằng sau muôn vàn ánh mắt khiếp sợ cùng với những lời nói vang lên muộn màng: "Tôi vừa nhìn thấy....Này đó không phải là...."
"BabyCandy?! Diễn thần gọi cô ta qua có đúng không...? Thế giới này có vấn đề hay tôi có vấn đề?"
"Cậu nhớ cái Weibo rạng sáng nay không? Cái đó...."
Dùng đầu ngón chân cũng biết bọn họ sẽ không nói được lời hay ý đẹp gì cho cam, Tiết Lan nhanh chóng di chuyển, mặc kệ bọn họ.
Dưới đài cứ tiếp tục buôn dưa bán trà đá, trên khán đài đã bắt đầu khai mạc.
"Hoan nghênh các bạn đến với giải đấu bán chuyên nghiệp của [Ánh sáng tận thế]! Giải đấu của chúng ta đã mời đến rất nhiều những tuyển thủ chuyên nghiệp, nhằm chọn ra một 'Tân Vương' xuất sắc nhất!"
"Như thường lệ, chúng ta cùng chờ xem! Mỗi năm khi có một vị vua mới xuất hiện, bọn họ sẽ được cử đến những chiến đội hùng mạnh nhất! Điểm qua một số cái tên đáng chú ý như Từ Vinh Quang đến chiến đội Nhất Khôn, Tần Trâm đến LGW, cuối cùng là Hạo Nhiên đầu quân cho Lôi Đình chiến đội, không ai là không nở rộ, tương lai sáng lạn!"
"Các vị ở sân đấu ngày hôm nay, các vị đã sẵn sàng dùng những lá phiếu quý giá của mình để bầu cho tuyển thủ yêu thích chưa ạ? Chúng tôi sẽ căn cứ vào thành tích thi đấu cùng những lá phiếu của quý vị để bầu ra bốn vị 'Tân Vương'! Hồi hộp làm sao, không biết kỷ lục giải đấu năm nay của Wind có bị phá không nhỉ?"
MC thấy khán đài mắt đầu nóng lên, cười nói: "Nào, chúng ta cùng bắt đầu đi tìm bốn vị vua mới!"
Dưới những tràng pháo tay, giải đấu bán chuyên nghiệp chính thức bắt đầu!
Camera đi một vòng quanh những tuyển thủ thi đấu, ai cũng mang một gương mặt khẩn trương, thận trọng từng bước. Đột nhiên trên màn hình lại có một thiếu niên lười biếng đang nở nụ cười nhạt.
Thiếu niên kia nhanh chóng lấy được sự chú ý của mọi người, không phải vì gương mặt xuất sắc của anh, mà bởi vì phong thái ung dung trước một cuộc thi lớn.
Mặc dù không biết tên anh nhưng cũng không thể nào ngăn những cô nàng nhan khống hò to cổ vũ.
Trận đấu mở màn chính thức bắt đầu.
Tuy giải đấu này không thể so sánh với những giải đấu khác, nhưng những thành viên tham gia đều được cân nhắc đề cử vào những vị trí mũi nhọn của đội chuyên nghiệp.
Sau khi Ôn Diễn gọi Tiết Lan lên khán đài cũng không mở lời nói chuyện với cậu, chỉ yên lặng nghe Chu Khán Thanh lải nhải.
Chu Khán Thanh tuy thường xuyên cãi nhau với Đoàn Văn Tranh nhưng hai người lớn lên với nhau từ khi còn cởi chuồng tắm mưa. Giờ phút này nhìn anh ung dung đứng trên sàn thi đấu, y không khỏi có chút kiêu ngạo tự hào.
"A Diễn, anh thấy trận này cậu ấy có thể giành được quán quân không?"
Tiết Lan lặng lẽ dựng thắng lỗ tai lên hóng hớt.
Đương nhiên rồi! Đó là Đoàn Văn Tranh, Đoàn Văn Tranh có được không! Giải này anh ấy không chỉ trở thành Tân Vương mà còn thu được một đống fans, thậm chí còn lấy được đề cử của Ôn Diễn, nhận được một vị trí center.
"Khó nói."
Ôn Diễn lạnh lùng cắt ngang ý chí đang chiến đầu hừng hực của Tiết Lan, bình tĩnh giải thích: "Reset thực sự rất có thiên phú, nhưng hắn có một khuyết điểm rất rõ dàng."
Tiết Lan theo bản năng hỏi lại: "Khuyết điểm gì?"
- ---
Tác giả có lời muốn nói:
Reset: Thiếu vợ:)
Wind:?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.