Tối Cường Song Tu Tà Ác

Chương 57: Thoát khỏi sát la tộc , trở về gia mã ...




Lục Tiểu La trong lòng hận không giết ca nhà Lâm Thiên. Nàng cùng trượng phu đã chết chỉ có một đứa con này thôi, dù là có thể trị lại của quý bằng dược liệu, nhưng mà con của nàng thần kinh tậm thời cứ như kẻ mất hồn vậy. Nàng không biết nói làm sao khi xuống cùng trượng phu mình.
Càng suy nghĩ khuông mặt thanh tú của Lục Tiểu La càng thêm nhăn nheo. Sự ác độc có thể nhìn rõ ràng trên mắt bà ta.
“Lục Trưởng Lão, Lâm Thiên chạy về hướng bên kia ạ.”
Một tên Đấu Tông vừa truy sát Lâm Thiên trị tội lúc nãy về báo. Hắn chỉ ra đúng hướng mà Lâm Thiên đã đi, chính là phòng tắm nữ.
........
“Lâm Thiên cút ra đây.”
Lục Tiểu La dù là trưởng lão cũng không dám làm trái với quy tắc, nàng một mình tiến vào không dẫn theo nam binh sĩ khác.
Nàng đi vào trong giang phòng tắm hùng vĩ tràn ngập linh khí. Con mắt quét qua một hơi, lại chẳng thấy Lâm Thiên đâu mà chỉ có mấy cô gái khá quen thuộc.
“Ồ, Linh Huyền thiên tài của tộc...a”
Lục Tiểu La miệng thì chào hỏi nàng, nhưng con mắt thì cú lén lúc nhìn xung quanh.
Linh Huyền cọ lưng cho một tỷ muội trong nhóm, hé miệng cười.
“Vâng, khó lắm mới thấy Lục Trưởng Lão đến đây, ngài muốn đến đây tắm ư.”
Lục Tiểu La không khỏi đổi sắc, nàng cũng biết Lâm Thiên có giao tình không kém dưới Linh Huyền. Có thể con ả này đang giấu hắn đi đâu. Nàng nghĩ thế cũng nhanh suy tư một lát.
Linh Huyền cứ tưởng nàng sẽ từ chối, không ngờ Lục Tiểu La lại gật đầu. Nhìn nàng cởi xuống từng cái áo trong lòng Linh Huyền càng thêm trầm trọng. Phía dưới nước Lâm Thiên cũng bị nàng đè đầu không cho ngoi lên.
Lục Tiểu La tuy nói tuổi đã xinh con nhưng mà thân hình cũng còn rất hot. Mấy thiếu nữ ở đây phát triển vẫn chưa hoàn toàn thì còn hơi kém nàng một ít. Nàng từng bước đi xuống hồ nước, khói nước bốc lên ấm áp tỏa vào da thịt trắng tinh của nàng, Lâm Thiên từ phía dưới hưởng lợi nhiều nhất. Hắn có thể nhìn rõ ràng chốn đào nguyên mật huyệt của nàng. Tiêu QQ mau chóng dựng đứng, xóa toạt cả quần dựng thẳng lên. Cũng là lúc này hắn trợn mắt một chút tý nữa thôi là nhấm ngày vào cái ấy của Linh Huyền rồi, may là nàng ngồi tránh ra một chút nên chỉ mới cạ vào tiêu QQ khủng bố của hắn.
“Ồ, Linh Huyền làm sao mặt ngươi đỏ thế.”
Lúc Tiểu Bình nghi ngờ, dưới làn nước khá đục, sâu tuy chỉ gần 1m5, nhưng nhờ các cô gái che lại Lâm Thiên không thể bị nàng phát giác. Ngay cả một chút sự cố đó chỉ có Linh Huyền mới biết.
“À ta a...chắc nóng quá ấy mà.”
Con mắt nàng loạn chuyển. Lục Tiểu La vừa ngồi xuống nước chắm chú tìm lấy tung tích của Lâm Thiên nhưng lại không hề biết hắn ở cách nàng không quá 50m. Tất cả điều nhờ công của kết giới nhà tắm hạn chế linh hồn lực đến mức thấp nhất.
Linh Huyền phát giác một điều bất ổn là Lâm Thiên vẫn chưa thể nhịn thở lâu được vì chì là Đấu Giả. Mà nàng chỉ cần lặn xuống hoặc cho hắn ngoi lên điều khiến hắn bị phát hiện. Cuối cùng nàng nghĩ ra một cách khá là bỉ ổi nhưng rất tốt cho Lâm Thiên giải quyết việc lần này.
“Chỉ cầu mong sức bền của hắn thật tốt.”
Lâm Thiên không biết nàng nói thầm cái gì nhưng có cảm giác rất là vui vẻ.
Linh Huyền mặt mầy hớn thở hỏi Lục Tiểu La.
“Lục trưởng lão, chúng ta có một trò chơi không biết người có muốn thử không.”
Lục Tiểu La trả lời. “Có gì thì nói đi.”.
||||| Truyện đề cử: Sư Phụ Mời Tôi Ra Tù, Không Ngờ Lại Vô Địch Rồi! |||||
“Ừm, chỉ cần một lát người đừng cử động là được nếu người thua thì phái rời khỏi đây mà nếu người thắng ta sẽ trả lời người một câu hỏi.”
Lục Tiểu La nháy mắt con mắt chớp liên hồi. Suy nghĩ một hồi liền nhận ra sự mờ ám trong câu nói, rất có khả nàng Linh Huyền đang cố đuổi nàng đi. Nàng gật đầu, cũng muốn xem các cô nhóc này làm thế nào khiến được nàng từ bỏ.
“Các chị em lấy ra món đó đi.”
Linh Huyền bảo một cái nữ nhân khá khả ái trong nhóm lấy ra một cái thanh dài chừng 20 cm đầu khá tròn, trơn.
Lục Tiểu La thấy có cảm giác không ổn.
“Các chị em, làm theo cái câu truyện hôm trước tiểu Mị nói đi.”
Mấy người đỏ hết mặt, trừ Linh Huyền, lắc cái thân hình nóng bỏng của đi đến bên người Lục Tiểu La. Hai người lấy ra một cái ghế chừng 1m cho Lục Tiểu La ngồi lên. Hai ngươi còn lại kéo chân của nàng làm lộ ra chốn đào nguyên hồng hào dưới nước. Sau đó, Linh Huyền cầm lấy khúc côn to lại kề sát lấy mật huyệt của Lý Tiểu La.
Linh Huyền nhắc nhở. “Lục Trưởng Lão thua là phải rời khỏi đây nghe chưa. Hi hi.”
Lục Tiểu Bình bị nàng nhắc nhở không còn cựa quậy nữa, trong lòng thầm thuyết phục mình bình tỉnh lại.
“Hừ, có gì đáng sợ, chồng ta cũng thường hay thế đó thôi...”
Sau 10 phút, Lục Tiểu Bình tuy rất mệt mỏi nhưng vẫn chưa có dấu hiệu thua. Linh Huyền cũng biết một Đấu Thánh 3 Tinh như nàng không thể thua nhanh như vây được, nhưng đây là điều nàng muốn.
Linh Huyền nhìn khuôn mặt đỏ hồng thở hổn thển của Lục Tiểu La nổi lên vẻ đắc ý, nói. “Nếu không còn cách nào, ta chỉ còn sử dụng vũ khí bí mật kia.”
“Vũ khí bí mật.” Lục Tiểu La.
Linh Huyền cảm thấy Lâm Thiên nhanh hết thở nổi rồi, liền lấy cớ khom người xuống truyền khí từ miệng của nàng cho hắn.
Lâm Thiên được nàng truyền cho dưỡng khí không kiềm được hỏa tính, hôn thật là tình tứ cùng nàng.
Linh Huyền bị tập kích nhưng cũng không phản khán. Chỉ là lúc này lại nớ đến Lục Tiểu La vẫn còn ở đây nên đẩy hắn ra.
“Trưởng lão đợi lâu đây là thứ vũ khí bí mật đây.”
Lục Tiểu La liền cảm thấy một vật khá giổng dương v*t nóng hỏi to khủng bố, bị Linh Huyền nắm mạnh vào mật huyệt của nàng. Nó to lớn quá, Lục Tiểu La dù đã trải qua sinh nỡ nhưng cũng không chịu được cái thanh to lớn này. Cái bụng của nàng nhô lên như một khúc cây to. Trên miệng cũng không nhịn được mệt mỏi rên rỉ ….
Gần 5 phút sau. Lục Tiểu La chịu không nổi ngất xỉu. Một dòng tinh nguyên số lượng kinh người truyền vào tử cung của nàng. Lâm Thiên trong lúc này sung sướng qua mức quên tự sử dụng Sinh Mệnh Tinh Nguyên cùng Truyền Thừa hai dị năng như một quáng tính.
“Thật đáng sợ, này ngươi hưởng thụ đã chưa, Lục Tiểu La ngất rồi.”
Lâm Thiên tử trong nước đứng lên, kéo ra một tiểu QQ khổng lồ trước mặt các nàng. Linh Huyền đỏ mặt lấy khăn ném che lại hắn. Mấy nữ nhân khác thì nhìn Lục Tiểu La bị hắn hành hạ lại có cảm giác muốn thử một lần, bọn họ điểu dùng một ánh mất bí mật nhìn Lâm Thiên.
“Cám ơn nhiều, ta đi đây, sao này có cơ hội sẽ quay về báo đáp ngươi...”
Hắn mặt lại bộ đồ mới, chạy ra khỏi nhà tắm. Để lại Linh Huyền có một chút mất mát. Nàng nhỏ giọng thì thầm. “Ta không cần ngươi báo đáp...ta chỉ cần ngươi ở bên ta là được rồi...”
Lâm Thiên hắn không biết mình đã lưu lại một tiểu sinh mệnh trong bụng của Lục Tiểu La không biết ngày sao gặp lại hai người sẽ như thế nào.
.........
Một đường theo trí nhớ đi qua các đám lính canh gác hắn đi về một nơi xác kết giới của Sát La Tộc.
“Cuối cùng cũng thoát, mọe nó “
Lâm Thiên trong lòng gào hét. Bật lên Hệ Thống, bởi vì thời gian quá gắp nên hắn quên cả nhận nhiệm vụ.
“Keng...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.