Tôi dựa vào nụ hôn để xóa trò chơi sinh tồn
Chương 261
_________
Khi đồng bạc rơi xuống đất, hành vi kỳ lạ của Thừa Chí Chu cũng thu hút sự chú ý của Bạch Cao Niên.
Anh ta nhìn thấy khuôn mặt tái nhợt và cơ thể run rẩy của anh thì không khỏi nhíu mày. Anh ta không biết chuyện gì đang xảy ra.
Lý do tại sao anh ta nói với Thừa Chí Chu những điều này là vì anh ta biết Thừa Chí Chu có một số sức mạnh bất thường và có thể biết điều gì đó về Mr. Mu hoặc có thể giúp đỡ.
Quan trọng hơn, Thừa Chí Chu đã tìm ra tên của người anh họ đã mất tích trong vài năm qua. Anh chắc chắn, trước khi anh họ mất tích, hai người gần như chưa hề có bất kỳ liên lạc nào. Thừa Chí Chu cũng đã bị mất trí nhớ trước đó nên anh không nên biết về anh họ. Truyện Ngôn Tình
Bạch Cao Niên đôi mắt chìm xuống.
Vì lý do này, anh đoán rằng Thừa Chí Chu có thể biết đến anh họ của mình thông qua một phương tiện khác, nhưng anh đã thuê người để theo dõi Thừa Chí Chu và không thấy bất kỳ dấu hiệu nào cho thấy anh có liên lạc với anh họ của mình. Nó rất kỳ lạ.
Anh không nghi ngờ Thừa Chí Chu, nhưng mọi thứ quả thực rất kỳ lạ. Vào lúc này, có vẻ như Thừa Chí Chu có thể đã tiếp xúc với những người trong tổ chức và bằng cách nào đó biết được sự tồn tại của Bạch Nghiễm.
Nhưng khi cả hai gặp nhau trong lần quay chương trình tạp kỹ trước đó, Thừa Chí Chu dường như không biết anh họ đã biến mất nên anh chỉ nghe nói về Bạch Nghiễm hoặc Bạch Nghiễm là bình thường khi họ gặp nhau. Xác suất xảy ra tùy chọn thứ hai là gần như tối thiểu.
Nhiều ý nghĩ thoáng qua trong đầu, nhưng Bạch Cao Niên vẫn giữ vẻ mặt bình thường. Anh hỏi Thừa Chí Chu: “Đàn em Thừa, có chuyện gì vậy? Em đã nghĩ ra điều gì? ”
“…………”
Thừa Chí Chu run lên. Mặt anh không còn chút máu. Ngực anh vừa ngột ngạt vừa đau đớn, nỗi đau và nỗi đau mạnh mẽ đang xáo trộn trong anh. Trong phút chốc, đôi mắt anh đỏ hoe, nước mắt tuôn rơi.
Sáu năm trước, Bạch Nghiễm rất có thể đã chết ……….Và đó chỉ là vì cái gọi là “may mắn” ………..
Nhưng nếu thật sự gặp may, tại sao lại đụng phải một người như Mr. Mu, thậm chí còn bị chặt đầu một cách tàn nhẫn?
Tại sao phải là Bạch Nghiễn gặp phải những thứ này …….
Trái tim anh vô cùng đau đớn. Nụ cười dịu dàng và ánh mắt ấm áp của Bạch Nghiễm hiện lên trong tâm trí anh. Những giọt nước mắt lặng lẽ dần biến thành một tiếng nấc nhẹ, và sau đó nó trở thành một tiếng than khóc lớn. Anh khóc cho đến khi tắt thở và anh dùng cẳng tay lau đi những giọt nước mắt khiến mắt anh càng đỏ và sưng hơn.
Bạch Cao Niên ngạc nhiên. Anh không biết Thừa Chí Chu đã nghĩ ra trò gì khiến anh dở khóc dở cười như vậy.
Cho dù người khóc là đàn ông hay phụ nữ, Bạch Cao Niên không thể chịu đựng nổi khi nhìn thấy một người khác đang khóc. Hốt hoảng, anh nhặt một chiếc khăn ăn trên bàn cà phê và muốn đưa cho Thừa Chí Chu, nhưng nó đã bị chú rể giật mất.
“………..”
Bạch Cao Niên nắm chặt bàn tay trống rỗng, bối rối nhìn người đàn ông không đầu. Không hiểu sao, hành động đó của anh lại cảm thấy rất quen thuộc ……….
"Đừng khóc."
Chú rể vỗ nhẹ vào lưng Thừa Chí Chu và lau đi những giọt nước mắt trên gương mặt.
Thừa Chí Chu hai mắt đỏ hoe, chốc chốc lại hơi sưng lên. Những giọt nước mắt ban nãy làm ướt gương mặt anh và nó thậm chí còn khiến mắt anh hơi cay.
Mặc dù anh đã từng nghĩ rằng, là một người đàn ông, sẽ rất xấu hổ khi phải khóc như thế này nhưng giờ anh hiểu rằng, nếu anh thực sự buồn, anh sẽ không quan tâm đến những gì người khác nghĩ về mình.
Anh sụt sịt khi chú rể lau nước mắt. Nhìn thấy vết thương hở trên cổ, anh đoán rằng có lẽ chú rể cũng đã trải qua chuyện tương tự như Bạch Nghiễm và đã bị Mr. Mu chặt đầu chỉ để cướp đi may mắn của họ.
Muốn tìm được cái đầu thì trước hết phải tìm được nơi ở của Mr. Mu và lấy cái đầu từ đó. Ngoài chú rể, anh phải tìm đầu của Bạch Nghiễm và đặt nó cùng với thi thể của Bạch Nghiễm.
[Mr. Mu sống ở đâu?]
Thừa Chí Chu nhặt đồng xu rơi xuống sàn. Hắt hơi, anh hỏi nội bộ.
[Ngay cả khi tôi nói với ngài, ngài không thể vào nhà của ông ấy. Nếu ông ấy biết ngài đã đánh cắp bộ sưu tập đầu của ông ấy và phá hủy vận may của ông ấy, ông ấy chắc chắn sẽ giết ngài.]
[Trừ khi ngài trở thành chủ nhân của tôi và giải phóng sức mạnh của tôi.]
Đồng bạc nói điều này một cách lặng lẽ đến mức gần như không thể nghe được.
[Vào thời điểm đó, để rời khỏi Mr. Mu, tôi chỉ có thể chọn cách phong ấn hầu hết các quyền năng của mình. Nếu không, ông ấy sẽ không để tôi đi.]
[Chỉ khi tôi giải phóng sức mạnh của mình, tôi mới có thể giúp ngài. Và chỉ tôi mới có thể giúp ngài.]
P/s: Mùng 1 rồi nè, bắt đầu năm mới bằng cách đọc một chương truyện của ta đi nào. Ta vẫn chưa được lì xì nè. Bấm like là đã lì xì ta rồi đó.