Viện trưởng Tạ mà Lương Ô Ô tâm tâm niệm niệm, lúc này đang cùng một nhóm học giả kỳ cựu nghiên cứu trực tiếp của Bạch Anh.
Chẳng qua, trong lòng viện trưởng Tạ rất sốt ruột.
Mọi lần xem trực tiếp, bọn họ rất nhiệt tình, nhưng lần này......
"Viện trưởng, ngài không thoải mái ở đâu à?" "Khụ, quả thật có một chút."
Những người khác lập tức quan tâm.
"Ngài không thoải mái thì đi về nghỉ ngơi trước đi!" "Nếu không tôi lái phi toa đưa ngài về?" Trong lòng viện trưởng Tạ chột dạ, "Không không, tôi tự về được."
Chỉ sợ lúc nữa mấy người thấy tôi trong phòng trực tiếp, sẽ không còn vẻ mặt ôn hoà như vậy......
Viện trưởng Tạ rời khỏi văn phòng như thể chạy trốn, rón ra rón rén đến phi toa của Sở Ly.
Sở dĩ Sở Ly xem trực tiếp, chính là bởi vì viện trưởng Tạ chậm chạp mãi không ra, mà anh cũng ngại đi trước với đàn em, nên đành phải xem trực tiếp cho đỡ.
ể ế Thật sự thì anh cũng không hiểu viện trưởng Tạ do dự cái gì, dù sao đến nhà Bạch tiểu thư, lúc phát trực tiếp kiểu gì chả lộ......
Không hiểu hành động bịt tai trộm chuông này của phụ nữ......
Sở Ly rời khỏi phòng trực tiếp, chở viện trưởng Tạ cùng Trần Đăng cùng đến khu dân cư Bạch Anh ở.
"Vậy mà Bạch tiểu thư lại ở chỗ này! Em nghe nói một phòng ở đây cũng rất đắt tiền!" Trần Đăng không khỏi cảm thán nhìn khu dân cư cao cấp xa hoa qua phi toa.
Viện trưởng Tạ rất hợp thời quay về phía cô, "Tôi nghe nói chủ phòng mỹ thực hiện giờ kiếm rất ổn, rất nhiều đầu bếp lợi hại đều chuyển nghề làm chủ phòng rồi."
Sở Ly nhớ đến số phần thưởng từ fans hàng đầu trong buổi phát sóng trực tiếp phòng, nghĩ thầm, chung cư cao cấp thì tính gì, ước chừng còn đủ cả biệt thự.
Mấy người vào thang máy, lên tầng bốn.
"Leng keng!" Chuông cửa vang lên, Lương Ô Ô liền bước xa vọt tới cửa.
"Viện trưởng Tạ! Hoan nghênh hoan nghênh!" Giọng điệu này còn vui hơn cả thấy mẹ đẻ.
Viện trưởng Tạ hơi bối rối trước sự nhiệt tình này, nghĩ, chỉ giúp kiểm tra số lượng người nhập học, không đến mức chứ? Chẳng mấy chốc, bà đã hiểu lý do.
Sau khi bà ngồi xuống, mọi người đến đông đủ, Bạch Anh mới bắt đầu lên đồ ăn.
Nhìn thấy ánh sáng xanh trong ánh mắt của bọn nhỏ, lần đầu tiên viện trưởng Tạ cảm thấy được, một bó tuổi của bà tương đối ổn định......
"Được rồi, canh còn phải đun thêm một lúc, chúng ta ăn trước."
Bạch Anh bưng lên món cuối cùng vừa làm xong.
Trước mặt mọi người là những đĩa nhỏ đựng đồ ăn kèm, mỗi thứ đều có kích thước nhỏ, nhưng trông rất tinh xảo.
"Trong nhà có mỗi tôi là đầu bếp, nên chỉ có thể tạm thời làm như này."
Một mình Bạch Anh không có khả năng đồng thời làm ra mấy chục món ăn, hơn nữa nếu làm được tất cả thì món trước cũng sẽ bị nguội, sẽ mất đi hương vị của đồ ăn.
Chờ nói xong mấy câu đó, cô mới quay màn hình trực tiếp về phía người trên bàn tiệc.
"Chào mọi người, hiện tại lộc minh yến bắt đầu rồi! Đầu tiên giới thiệu một chút trạng nguyên Mạn Mạn của chúng ta hôm nay! Bên cạnh là người đại diện của mình, bên phải là nhóm học sinh, bên trái mọi người cũng không xa lạ gì, vị này chính là phó chủ tịch Tạ viện khoa học! Bên cạnh chính là hai học sinh của bà!" ố ế Cô lại vòng màn ảnh đi: "Đối diện với trạng nguyên nhỏ, là Lê thiếu tướng cùng sĩ quan phụ tá Mạnh, với thượng tá Á Na cùng danh y Hứa Vinh tiên sinh!" 【 yêu nhất tô hoàng du: Lúc đó tôi đã rất bất ngờ!】
【tomato không phải potato: Đội hình này, quả thực sắp xếp theo tiêu chuẩn quốc yến! 】
【ùng ục ục: Bây giờ không có cơ hội cho đám antifan dơ chân nữa, vòng bạn bè của Anh Đào chúng ta cao cấp thế đấy, antifan cút đi, cám ơn! 】 Khi khán giả bàn luận sôi nổi về những tên tuổi lớn đến tham dự ngày hôm nay, trong phòng phát trực tiếp ngày càng có nhiều người.
【huấn luyện viên Lâm: Mẹ kiếp, tôi thấy ai kia? 】
【nước tinh khiết: Vừa nãy nghe người khác nói tôi còn không tin, không nghĩ tới vậy mà là thật.】 Rất nhanh, tầm mắt khán giả lại để ý tới đồ ăn.
Ngoài mười sáu món ăn kèm và sáu món nguội trên bàn còn có năm món nóng như kim thiềm bái nguyệt*, cỏ linh chi và quả chà là, bong bóng cá cuốn bách hoa, tơ thái cực rồng phượng và cỏ linh lăng.
(*cóc vàng cúng mặt trăng á) Bạch Anh giới thiệu các món ăn theo trình tự cho mọi người.
Năm món nóng còn có chút chuyện xưa.
"Món nóng thứ nhất, tên là kim thiềm bái nguyệt.
Thực ra, dựa theo tiêu chuẩn yến hội, món thứ nhất bưng lên phải là canh tỳ bà yến, chẳng qua canh còn phải đun một lúc nữa, cho nên mới bưng kim thiền bái nguyệt lên trước."
Viện trưởng Tạ nhận phần đồ ăn Bạch Anh đã chia, thưởng thức, "Cảm giác là vị thịt cá, vị bên ngoài lại rất đàn hồi, sao lại có tên này?" Bạch Anh giảng giải: "Món ăn này do một đầu bếp triều đình thời Càn Long sáng tạo ra.
Theo truyền thuyết, vào thời Hoàng đế Càn Long, có một trận lũ lụt ở Hoàng Hà, dân chúng lầm than.
Hoàng đế Càn Long quan tâm dân chúng, ăn không ngon ngủ không yên, vì thế ban đêm đến ngự hoa viên giải sầu."
Người trên bàn chăm chú lắng nghe, ánh mắt đều tập trung vào Bạch Anh, cả phòng phát sóng trực tiếp cũng yên lặng.
Bản thân Bạch Anh không biết chuyện xưa nhỏ này có gì, nhưng đối với những người khác nói lại là bù lại những thiếu sót về lịch sử của tổ tiên.
"Đêm đó, hoàng đế Càn Long nhìn thấy trên đài hoa sen, ếch ngồi xổm trên lá sen, đầu hướng tới ánh trăng, vì thế nói với thái giám bên cạnh: "Xem, ngay cả ếch cũng biết nói Hoàng Hà đang lũ lụt, cúng bái ánh trăng, cầu phúc vì dân chúng!" Thái giám kia rất hiểu đoán thánh ý, vì thế phải đi đến ề ngự trù phòng, phân phó ngự trù, dựa theo hình ảnh kim thiềm bái nguyệt, làm ra món ăn như vậy."
Kim thiềm bái nguyệt, là cắt miếng bào ngư, bên trong nhồi với cá băm nhuyễn và hấp.
Ở phần giữa, sử dụng tảo, nấm đông cô, mộc lan và dăm bông, được nấu chín trong nước dùng gà.
Ở giữa đĩa, một chục quả trứng chim bồ câu đã nấu chín được đặt thành hình tròn mô phỏng hình mặt trăng.
Toàn bộ món ăn được đặt trên đĩa và phủ lên trên là nước luộc gà trộn với nước gorgon, có vị ngon, dư vị lâu dài.
Không riêng gì khán giả ở phòng trực tiếp, ngay cả đám người viên trưởng Tạ, ăn đến cuối cùng cũng không quá lo lắng hình tượng.
Thượng tá Á Na tư thế hiên ngang oai hùng vừa ăn vừa gật đầu, cô gái mà thiếu tướng thích, quả nhiên rất tốt! A oa......
Thơm! Mà Hứa Vinh lại hoài nghi nhân sinh —— đồ ăn ngon như vậy, vậy mà mình lúc trước lại không ăn ké mấy miếng của Lê Phục! Rất nhanh đã dọn xong đĩa kim thiềm bái nguyệt, đến phiên món tiếp theo là linh chi quả chà là*.
(táo tàu) Ngay khi mới nghe tên, tất cả mọi người có chút ngơ ngác.
Cũng không có chà là mà? Bạch Anh mỉm cười, "Chà là ở đây là một loại thịt viên, món ăn này, trên thực tế là một loại dược thiện, một món dưỡng sinh mà hoàng đế Càn Long thích ăn.
Nó là một loại thịt viên làm từ sườn lợn, thịt băm nhỏ, trộn với nấm linh chi và móng ngựa* xay."
(*móng ngựa ở đây là cây á) Loại đồ như dưỡng sinh này, Bạch Anh không tin lắm, nhưng ít nhất cũng coi như một loại nguyện vọng tốt đẹp, bởi vậy nên cô không nói lời mất vui nào.
Thịt viên nhỏ vàng óng giòn rụm, nước thịt thơm phức tỏa ra từ miếng cắn, lấp đầy miệng người ăn.
Đồng bào nam trên bàn ăn rõ ràng thích món này, điều này cho thấy đàn ông thực sự là những kẻ ăn thịt.
【ùng ục ục: A! Thịt viên của tôi! Tôi mới ăn một miếng! 】
【taurus: Ghen ghét khiến tôi thay đổi, tôi cũng muốn đến nhà Anh Đào làm khách.】
【Rick là khoa học gia: Nếu tất cả đều có thể đi, nhà Anh Đào nhất định sẽ chật cứng......】
.
||||| Truyện đề cử: Song Trùng |||||
【nơi phương bắc: Cho nên hôm nay không rút thưởng sao? Đồ ăn đều bị ăn sạch rồi.】
【 Anh Đào liếm chó: Thấy đủ đi, đã khi nào thấy nhiều loại đồ ăn vậy chưa!】 ố Lúc khán giả hâm hực nhìn đĩa trống trên bàn, Bạch Anh lại bưng món nóng thứ ba ra.
Cuốn bong bóng cá bách hoa, Trên thực tế được nấu bằng cách ninh bong bóng cá trong nước luộc gà, sau đó cuộn với thịt lợn, tôm thịt và hỗn hợp các màu sắc khác nhau, hấp trong nồi.
"Cuốn bong bóng cá bách hoa này, tương truyền là một món ăn do một đầu biếp dân gian dâng lên cho thái hậu Từ Hi.
Nghe nói, cuối thời nhà Thanh, trong kinh thành có một đôi cha con họ Đàm, bởi vì thích ăn mà nổi tiếng khắp thiên hạ, là lão thiết nổi danh nhất trong kinh thành.
Nhà họ Đàm có một vị đầu bếp, giỏi làm món cuốn bong bóng cá bách hoa này, ngay cả Từ Hi thái hậu ăn cũng khen không dứt miệng."
Không đợi cô nói thêm, những người khác đều nhấc đũa.
Do bong bóng cá được chiên, ninh trong nước luộc gà nên trên bề mặt có rất nhiều bọt dầu mềm, cuộn lại với nhau trông như những bông hoa, có vị mịn, thơm ngon nên rất được trẻ em ưa thích.
【Morty là đứa ngốc nhỏ: Cảm giác như đôi cha con này giống ai đó.】
【Thao thiết: Cảm thấy bị xúc phạm.】
【 hà: Hahahaha, chính anh cũng thừa nhận, chúng tôi chưa nói gì hết nhá.】
Sau màn ảnh, đại lão Thao Thiết nhìn thấy miếng thịt bò béo ngậy trong bát súp trước mặt, có chút ghét bỏ.
Lại nhìn vị trí của mình trên bảnh khen thưởng, lập tức tặng mấy tinh hạm.
Thao Thiết tôi còn không đủ tư cách đến nhà Anh Đào ăn cơm à? Chủ phòng trung niên cảm thấy nguy cơ tức giận.
Bạch Anh đang giới thiệu cho mọi người tơ thái cực long phượng, bất thình lình thấy khen thưởng.
Cô hậu tri hậu giác phát hiện —— có phải vị đại lão này đang ám chỉ cô mời khách không? Cảm thấy có chút buồn cười.
Lần này mời khách, thật sự không phải gọi món cho mọi người.
Nguyên nhân chủ yếu, do cô chỉ quen mấy người bạn này thôi.
Cô nghĩ lại, chủ phòng có cấp bậc thần như Thao Thiết này, sớm muộn gì cũng có cơ hội gặp mặt.
"Tơ thái Cực long phượng, thực ra là cá bào và gà xé, còn loại cỏ linh lăng râu dài này là loại rau của mùa gần đây.
Nó được ngâm trong nước luộc gà, rất thích hợp để giải bớt dầu mỡ."
Bản thân Bạch Anh ăn lửng dạ, chào hỏi người trên bàn, xoay người đi vào phòng bếp.
Trên bếp, nước dùng ninh với vịt, dăm bông, sò điệp trong nước dùng trong veo đã trở nên thơm, đậm đà.
ổ ế ấ Bạch Anh múc canh ra, dọn ra một đĩa tổ yến hấp, bên cạnh gà tây xé sợi, dưa chuột bào sợi và nấm bào sợi đã sẵn sàng cùng mang ra khỏi bếp.
Lúc này, một bàn tay màu lúa mạch đưa ra, "Để tôi."
Lê Phục lại hóa thân thành đàn em bê thức ăn.
"Cẩn thận một chút, còn nóng."
Bạch Anh ở bên cạnh lo lắng nhắc nhở, làm cho anh nhịn không được nâng khóe miệng.
Ngồi ở bàn ăn giữ lâu như vậy, viện Tạ trưởng cùng sinh viên hệ lịch sử vẫn hỏi đông hỏi tây, làm cho anh không chen nổi câu nào.
Lần này cuối cùng cũng được nói chuyện với ân nhân nhỏ.
Chỉ sợ mỗi một câu cũng khiến Lê Phục thỏa mãn.
Hai người một người bưng canh, một người bưng tổ yến, vừa nhìn, có chút giống một đôi mới cưới đang ân ân ái ái.
Vẻ mặt của những người trong bàn đều ngưng trệ trong giây lát —— không khí giữa hai người kia hình như hơi hài hòa quá thì phải? Người không biết, còn tưởng hai người quen nhau lâu rồi đấy.
Chính là khi Bạch Anh chia tổ yến ra các bát nhỏ, lại rót thêm một thìa canh, mọi người liền bất chấp cái gì mà bong bóng hường phấn.
Trong đầu bọn họ chỉ có một câu —— thêm triệu bát nữa!