Tóm Lấy Anh Giúp Việc

Chương 23: Khách tới chơi




“Xin chào, đây là văn phòng làm việc của Long tướng quân”
“Xin chào, ta là Mạc Văn Danh, ta muốn gặp Long tướng quân”
” … Ngài, chờ, chút!” Triệu Tử Đình cơ hồ nghiến răng mà nói, mà phía bên kia lại còn truyền đến tiếng cười khẽ, làm cho hắn lại càng tức giận.
***o0o***
“Văn Danh, tìm ta có chuyện gì?” Trải qua lần phát tiết khi nãy, bây giờ tâm trạng của Long Tư Nghị cũng tốt hơn.
“Tư Nghị, ngươi hẳn là chưa quên ước định giữa chúng ta nhỉ? Cuối tuần này, ta đến nhà ngươi làm khách, cũng cho ta có cơ hội gặp được người nam nhân có thể đoạt được tâm của ngươi” Ngữ điệu của Mạc Văn Danh rất bình thản, này cũng không có biện pháp, nếu hắn không muốn cùng Long Tư Nghị đi đến quyết liệt, thì chỉ còn cách phong độ chấp nhận sự thật.
Mạc Văn Danh cũng đã suy nghĩ rất lâu, nhưng hắn thực sự vẫn không tưởng tượng được nam nhân kia là người như thế nào.
” Được, ta sẽ ở nhà chờ ngươi!” Trầm mặc một chút, Long Tư Nghị đáp ứng, mà vừa nghĩ đến nam nhân kia, tâm tình vừa khôi phục một chút của cô lại có chút phiền chán.
“Vậy ta cũng không làm phiền ngươi nữa, cuối tuần gặp”
“Cuối tuần gặp”
***o0o***
“Ngày mai sẽ có khách, ngươi chuẩn bị đi” Buổi tối thứ bảy, sau khi dùng xong bữa tối, Long Tư Nghị cứ thế bỏ lại một câu rồi lên lầu.
Ôn Thừa Tường nhìn nhìn Long Tư Nghị có chút lãnh đạm, gật đầu, nhưng lại nghĩ cô không nhìn thấy động tác của anh, liền cúi đầu nói “Đã biết”
Trong phòng, chừng một tiếng sau, Long Tư Nghị có chút chịu thua hạ xuống cánh tay cầm cuốn tạp chí ngay cả một trang cũng chưa xem.
Đã vài ngày trôi qua, ban đầu là chỉ muốn trêu đùa anh một chút, ai biết lại biến khéo thành vụng, quay sang sợ mình, nhìn đến bộ dáng dè dặt cẩn trọng của anh mà cô thấy bực mình. Cô cố ý bày ra bộ mặt lãnh đạm, anh lại càng tránh xa cô hơn, ngẫu nhiên còn lộ ra bộ dáng tịch mịch tựa như cô khi dễ anh vậy, thế mà cũng không biết tiến đến hỏi nguyên nhân …
Haiz, vì mình không lãng mạn sao? Đã thế còn đi thích một nam nhân càng không biết lãng mạn, thậm chí còn có chút ngốc ngốc, giống y như đầu gỗ.
Đồ đầu gỗ! Đầu gỗ thối! Ngày mai tức chết ngươi!
Long Tư Nghị quyết định, ngày mai nhất định phải hảo hảo lợi dụng tên Mạc Văn Danh kia, bữa cơm của Long gia cô cũng không phải dễ ăn như thế, huống chi lại còn là Ôn Thừa Tường làm.
***o0o***
‘Kích cong, kính cong, …’
Nghe tiếng chuông cửa, Ôn Thừa Tường đứng dậy muốn ra mở cửa, nhưng nhìn thấy Long Tư Nghị cũng đứng lên liền dừng lại.
Long Tư Nghị mở cửa, liền thấy đứng trước cửa là Mạc Văn Danh một thân nhàn nhã.
“Tư Nghị” Mạc Văn Danh cười chào, đưa cho Long Tư Nghị bó hoa phi yến trong tay.
Hoa phi yến, loài hoa tượng trưng của chòm sao Kim Ngưu, cũng là loài hoa mà Long Tư Nghị thích nhất.
Nhíu mày nhìn nam nhân đang cười hết sức vô tội kia, Long Tư Nghị làm sao không đoán ra được tâm tư của hắn, nhưng là cô cũng không có nói gì, điều này cũng rất đúng ý cô, không phải sao.
“Vào đi” Nhận bó hoa, Long Tư Nghị làm ra tư thế mời.
Mạc Văn Danh có chút thụ sủng nhược kinh, nghi hoặc bước vào nhà, bất quá khi đi ngang qua người Long Tư Nghị liền nghe cô nhỏ giọng.
“Không cần nói lung tung”
Mạc Văn Danh cười cười, lại nghĩ rằng Long Tư Nghị sợ bạn trai mình hiểu lầm …
“Thừa Tường, đây là Mạc Văn Danh, còn đây là Ôn Thừa Tường” Long Tư Nghị đứng giữa hai người, giới thiệu ngắn gọn, sau đó liền đứng sang một bên, không thèm mở miệng.
“Xin chào!” Mạc Văn Danh mở miệng nói trước, sau đó cẩn thận đánh giá người trước mặt này.
Diện mạo cũng tạm được, nhưng không có anh tuấn bằng hắn; bất quá nam nhân cũng không cần coi trọng quá diện mạo, dáng người cũng không tệ, nhưng hiển nhiên không phải là bộ dáng của một quân nhân hay cao thủ gì; về phần khí chất, đây chính là điều kỳ quái nhất, nam nhân này có một loại khí chất ôn hòa, làm cho người khác cảm thấy thực thoải mái …
Nhưng mà, cho dù có thoải mái thì cái này cũng không hợp a~. Nhìn đến nam nhân này, hắn chẳng thấy chút khí phách, cũng không phải loại nam nhân sắc bén cường hãn gì, thậm chí còn có chút bình thường, giống như … những nam nhân bình thường dễ thấy nhất trên xã hội, đương nhiên cái khí chất ôn hòa kia cũng làm cho hắn không quá bình thường.
Nam nhân này rốt cuộc làm nghề gì vậy? Mạc Văn Danh ánh mắt nghi hoặc chuyển từ Ôn Thừa Tường sang Long Tư Nghị, chỉ thấy nàng giơ tay, làm ra bộ dáng ‘chính là như thế đó’.
“Xin chào, Mạc tiên sinh, ngài cùng Tư Nghị trước chờ một chút, bữa tối rất nhanh sẽ chuẩn bị xong” Ôn Thừa Tường cho rằng động tác của mình rất biết tự hiểu lấy, dù sao hắn cũng không thích hợp đứng đó làm ‘bóng đèn’.
Bước vào phòng bếp, Ôn Thừa Tường nở nụ cười hết sức tự giễu.
Nam nhân kia thực sự rất được, thoạt nhìn cũng Long Tư Nghị thực xứng đôi, hẳn là bạn trai của Tư Nghị đi, cho dù bây giờ không phải, cũng rất nhanh sẽ phải thôi …
Haiz, hắn đã chẳng còn si tâm vọng tưởng gì với Long Tư Nghị, nhưng nhanh như vậy đã nhìn thấy bên cạnh nàng xuất hiện một nam nhân vĩ đại như thế vẫn rất lấy làm khó chịu.
Nhưng mà, khó chịu thì khó chịu, anh cũng phải cố làm cơm cho xong, cho bọn họ một bữa cơm ngon miệng, coi như đây là chuyện anh phải làm, dù sao,anh cũng chỉ là một nhân viên gia chính nho nhỏ mà thôi …

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.