Tống Hồ Nhập Lang Khẩu

Chương 32:




“Thích thì thích, nhưng cưng khác quá so với bình thường, bổn vương nhất thời không thích ứng được.” Ngoài miệng tiếp chuyện, Hắc Trạch nhân cơ hội đưa pháp lực xuyên qua nơi hai người kết hợp cẩn thận dò xét.
Trong cơ thể hắn cũng không có gì khác lạ, chỉ là nhiệt độ cơ thể cao bất thường, Hắc Trạch tạm thời yên tâm, đoán là hắn đã ăn phải trái cây dại nào đó có dược tính kích dục.
“Trước kia ta thẹn thùng nhưng giờ ta đã gả cho ngươi rồi còn gì, tự nhiên là lớn mật thôi, hì hì.” Vươn ngón trỏ không ngừng vẽ loạn khuôn ngực rắn chắc, không ngừng đong đưa thắt lưng.
“Tiểu yêu tinh, học chiêu này ở đâu vậy hả?” Hít sâu một hơi, hai con ngươi đen sẫm chăm chú đánh giá hắn.
“Không phải học từ ngươi sao, còn làm bộ!” Liếc mắt đưa tình nhìn y, Kim Cát cười duyên, vỗ về chơi đùa phân thân mình.
Chỉ chốt lát sau, phân thân xinh đẹp liền đứng thẳng lên, màu phấn hồng yêu kiều, linh khẩu còn chảy ra chất lỏng trong suốt, tất cả đều phun lên bụng dưới Hắc Trạch.
“Có muốn bổn vương giúp cưng không?” Tiểu yêu tinh kiều mị thật chết người, Hắc Trạch nhất thời quên hết nghi ngờ, nắm phân thân cùng hai túi ngọc phía dưới chơi đùa.
“Ah... Không nên...”Tự mình đã tìm được khoái cảm, hắn lắc lư thân thể càng nhanh hơn phối hợp với từng nhịp đưa đẩy, tiểu huyệt đói khát không ngừng mút chặt lang căn.
“Tiểu yêu tinh, cưng thật muốn lấy mạng bổn vương.” Hét lớn một tiếng, Hắc Trạch nắm thắt lưng hắn, mãnh liệt quất xuyên qua.
“Ah... Ah... Ah...” Thét chói tai, trong cơ thể co rút lại, đôi tay nhỏ bé cũng tăng tốc độ ma sát.
Rốt cục, Kim Cát đạt tới cao trào, mồ hôi đầm đìa, cả người vô lục mền nhũn ngã vào lòng Hắc Trạch, phun ra chất lỏng trắng sữa.
“Cưng sung sướng xong rồi, đến phiên bổn vương!”
Một lần lại một lần, cuối cùng Hắc Trạch mới chịu phun hết chất lỏng nóng bỏng vào cơ thể hắn, làm hắn hai mắt trắng dã, miệng không ngừng hồ ngôn loạn ngữ (nói lung tung).
“Ah... Ta muốn chết... Bỏng chết ta rồi...”
“Tiểu yêu tinh, xem cưng sau này có dám câu dẫn bổn vương nữa hay không?” Không nỡ rời đi tiểu huyệt ấm áp, lang căn nhất quyết ở nguyên bên trong.
“Ngươi thật lợi hại, ta rất thích!” Liếm liếm khóe môi, Kim Cát mở mắt, thủy quang trong suốt.
“Giờ mới biết bổn vương lợi hại sao? Chờ chúng ta thành thân, bổn vương sẽ cho cưng ba ngày ba đêm không xuống giường được!” Điểm đầu mũi đáng yêu hai cái, Hắc Trạch ôm hắn, cười rất vui vẻ.
“Uh... Mệt mỏi quá... Ta ngủ một lát...” Khịt khịt mũi, hắn cứ như vậy cuộn người vào lòng Hắc Trạch ngủ thiếp đi.
“Ngủ đi, bổn vương ôm cưng ngủ.” Vỗ về mái tóc hồng, Hắc Trạch ôn nhu ôm hắn, chậm rãi nhắm mắt lại.
Hồi lâu, khi Hắc Trạch phát ra tiếng hít thở đều đều, Kim Cát nằm trong lòng y lại đột nhiên mở mắt, lộ ra một tia ý cười cao thâm khó lường.
Đây là Lang Vương? Không ngờ lại dễ lừa gạt như vậy, xem ra ngày quay về Hồ tộc không xa rồi!
“Lang Vương Hắc Trạch, ngươi nên vì địa vị của ngươi mà trả cái giá này đi!” Kim Cát âm thầm cười, hoàn toàn không còn nét đơn thuần ngày xưa.
Sau hậu huyệt một trận co rút lại, đem tất cả tinh hoa Hắc Trạch tiết trong người hắn hấp thu vào, nhìn kỹ lại, thấy bạch quang hiện ra quanh hắn rồi mờ dần đến khi biến mất.
“Uh...” Tựa hồ cảm giác được hắn không bình thường, Hắc Trạch nhíu mày, ‘hừ’ một tiếng, mở mắt.
“Trạch, ta lại muốn...” Biểu tình âm trầm trên mặt Kim Cát biến mất vô tung vô ảnh (không thấy hình dáng), hắn đỏ mặt nhẹ nhàng khéo léo xoay thắt lưng.
Trong nháy mắt, lang căn đang chôn sâu trong cơ thể hắn nảy mạnh lên, vô tình đánh vào điểm phát điện trong người hắn, đâm đến mức hắn thất thanh thét chói tai.
“Ah... Aa... Aaaa...” Đong đưa thắt lưng, tìm kiếm tư thế dễ chịu nhất, nhắm lại hai mắt hưởng thụ tư vị sung sướng.
“Sao cưng lại biến thành dâm đãng như vậy...” Gặp hắn thay đổi đến đáng sợ, Hắc Trạch nhịn không được ngây người.
“Ta... Ta cũng không biết... Chỉ là cảm thấy nóng quá...”
“Thật là, lần sau không cho phép cưng ăn bậy bạ nữa, nhìn cưng biến thành như vầy!” Yêu thương hôn sườn mặt đẫm mồ hôi, Hắc Trạch không ngừng đâm rút mạnh mẽ vào tiểu huyệt, gương mặt hắn hồng toàn bộ, lại phối hợp theo nhịp điệu mà tự động thân..
“Biết rồi... Ngươi cho ta a...”
Không dám hấp thụ pháp lực Hắc Trạch quá rõ ràng, hắn cố gắng làm cho Hắc Trạch tiết ra, cũng không ngờ được y cố sống cố chết giữ lấy tinh dịch, dù hắn giở thủ đoạn kiều mị như thế nào cũng không chịu tiết ra.
“Tiểu Cát Cát, tiểu huyệt của cưng sao tham lam đến vậy?” Bàn tay to sờ sờ tiểu huyệt bị lang căn nhồi kín.
Hắc Trạch phát hiện hậu huyệt Kim Cát khác trước, như một cái hố sâu không đáy, mấy lần y muốn rút lang căn ra ngoài, tiểu huyệt lại gắt gao hút lấy.
“Nào có... Đây là phản ứng tự nhiên của thân thể thôi, ngươi bắn cho ta là được rồi!” Có chút nóng lòng, Kim Cát hai mắt hồng hồng đảo một vòng, kẹp chặt thắt lưng y, liều mạng co rút hậu huyệt.
“Không phải bổn vương mới vừa cho cưng sao? Cẩn thận tiểu huyệt nuốt không trôi a!” Xoa nắn tiếu mông tròn trịa, Hắc Trạch nhất định không tiết ra, ngược lại luật động càng dữ dội.
“Nuốt... Nuốt được...”
Chỗ mẫn cảm trong cơ thể liên tục bị đâm đến thống khoái, dục vọng như sóng biển cuộn trào từng đợt từng đợt đánh vào lí trí.
“Tiểu Cát Cát, không phải cưng muốn nuốt sao, gấp cái gì?” Bàn tay to phối hợp lang căn, xoa nắn phân thân hắn.
“Hảo... Sướng quá... Đâm chết ta rồi... Nhanh lên một chút...” Tiền hậu giáp kích, trầm luân trong dục vọng, Kim Cát không kịp suy nghĩ, liền khép hai mắt ngã vào lòng Hắc Trạch, rên rỉ không ngừng.
“Tiểu Cát Cát, giỏi quá!”
Hét lớn một tiếng, Hắc Trạch rốt cục bắn ra, nhưng lần này y không bắn tinh hoa vào trong cơ thể hắn, lúc cao trào nhanh chóng rút ra, tất cả đều phun lên bụng hắn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.