Tổng Tài Daddy Ngu Ngốc: Bảo Bảo Theo Mẹ Đây

Chương 189:




Người phụ nữ đứng bên cạnh cô nói thầm: “Một chuyên viên trang điểm mà lại đẹp như vậy? Vậy kỹ thuật có được hay không? Chắc là không phải cố ý giả làm chuyên viên trang điểm để trà trộn vào bên trong thông đồng với đàn ông chứ?”
Diệp Lâm nghe được lại làm bộ như không nghe thấy, cảm xúc trên mặt không hê dao động.
Nhưng vị khách kia rõ ràng lại mang sắc mặt hờn giận.
Giữa phụ nữ với nhau, có đôi khi khó tránh khỏi có ghen tị, bị một chuyên viên trang điểm so xuống thì ai cũng sẽ không vui.
Khi Diệp Lâm ở công ty hóa trang, bình thường sẽ đeo khẩu trang cho nên cũng không gặp phải loại vấn đề này.
Nghĩ vậy, cô lấy khẩu trang từ trong túi ra, che khuất dung nhan xinh đẹp, cầm cặp kính râm đeo lên rồi dùng dây thun buộc tóc tùy tiện cột tóc ra sau đầu, trong nháy mắt mà không nhìn kĩ sẽ tưởng là người khác.
Lúc này sắc mặt vị khách nhân kia mới hòa hoãn hơn chút.
“Được rồi, cô trang điểm lại một lần nữa cho tôi”
Trên mặt người phụ nữ này rõ ràng là đã đông qua không ít dao kéo, đường nét trên gương mặt cứng nhắc, những năm này Diệp Lâm cũng thấy không ít những gương mặt như vậy, nhưng… khoa trương như vậy thì cô cũng ít thấy, sống mũi cực kỳ mảnh, khi cô trang điểm thì đông tác trên tay cũng phải khống chế thật nhẹ.
“Này, cô trang điểm cái kiểu gì vậy? Nhìn như một con qu) khi trang điểm xong, người phụ nữ kia liền đứng dậy rống lên.
Trong nháy mắt hấp dẫn không ít người vây xem.
Diệp Lâm đứng tại chõ, cúi đầu không trả lời, người phụ nữ này chỉnh sửa có hơi thái quá cho nên bình thường phải dựa vào lớp trang điểm đậm để che đậy, nhưng trang điểm như vậy không hề cảm thấy đẹp, cũng không phải phong cách của Diệp Lâm.
Thế cho nên bây giờ Diệp Lâm trang điểm bình thường thì lại lộ ra chỗ thiếu hụt trên gương mặt cô ta, chẳng sợ cô cố gắng che lấp tới cỡ nào nhưng cuối cùng cũng không che đậy được.
“Cô trang điểm lại một lần nữa cho tôi!” Cô ta chỉ tay vào Diệp Lâm, lớn tiếng ra lệnh.
Diệp Lâm cúi xuống, vẫn không hề phản bác, nhặt dụng cụ trang điểm lên trang điểm một lần nữa nhưng hiển nhiên hôm nay người phụ nữ này đối đầu với cô. Lúc cô vừa dựa theo lời cô ta trang điểm lại lần nữa thì người phụ nữ kia quát lớn, nâng hai tay lên đẩy cô ngã xuống mặt đất, khẩu trang trên mặt rơi xuống đất: “Cô đang trang điểm kiểu gì vậy chứ? Còn thối phồng bản thân giỏi cỡ nào, với kỹ thuật của cô thì trang điểm cho người chết vẫn còn kém!”
Ban công lầu hai của biệt thự, Ninh Nhất Phàm và Liễu Tự đang nâng chén rượu đỏ nói chuyện công tác, bị tiếng kêu lớn của người phụ nữ này thú hút ánh mắt lại đây.
Lúc này, hai tay Diệp Lâm chống đất đứng dậy, vỗ vỗ tay, cúi người nhặt dụng cụ trang điểm lên, xoay người làm bộ rời đi, nếu không ủng hộ thì mối làm ăn này không làm cũng được.
Nhưng cánh tay ấm lên, cô theo bản năng quay đầu lại, còn chưa kịp phản ứng thì chát một tiếng, trên mặt đã ăn một cái tát.
Mọi người ồ lên.
Một vài người cũng nhận ra người phụ nữ đã đánh: “Cô ta không phải là ngôi sao đang nổi tiếng sao?”
“Phải, chính là cô ta, mấy ngày trước còn bị đồn phẫu thuật thẩm mỹ thất bại, đừng nói nữa, dáng vẻ này, thật đúng là người không ra người, quỷ không ra quỷ..”
“Đúng vậy, bản thân thất bại lại còn trách người khác.”
“Chuyên viên trang điểm này cũng thật xui xẻo..”
Diệp Lâm ôm mặt, cúi người nhặt mắt kính lên rồi đeo lại, ánh mắt mạnh mẽ đảo qua gương mặt người phụ nữ kia. Sau một lúc lâu, cô tiến về trước từng bước, tay vừa nhấc lên, ngay lúc mà người phụ nữ kia còn chưa phản ứng lại thì trả cho cô ta một cái bạt tai.
Cô nói khách hàng là thượng đế nhưng cũng không nói là có thể để người khác tùy tiện khi nhục.
Hiển nhiên người phụ nữ kia không đoán được là cô sẽ tát lại, nhất thời sững sờ không phản ứng gì…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.