Vỗn dĩ Lão Hàn sẽ tổ chức cuộc tập huấn vào cuối tuần để chuẩn bị thi đấu, nhưng Mạnh Tư Duy vừa nghe mình có thể đi đến nơi trực tiếp cổ vũ cho Bùi Thầm thì đôi mắt sáng lên, lôi kéo Chung Ý như việc nghĩa không sợ khó đến báo danh với lớp trưởng.
Cuối tuần đa số mọi người đều muốn đi chơi, hơn nữa họ vừa nghe đến cuộc thi toán lý hóa cũng không liên quan gì đến người bình thường, vì thế không có nhiều người đến ghi tên, tổng cổng cũng chỉ có bốn người được đi mà trong lớp có sáu người ghi tên đi xem.
Mạnh Tư Duy cảm giác mình được lựa chọn có xác suất rất lớn, thậm chí cô còn muốn đi xin Lão Hàn nghỉ vào cuối tuần không đến huấn luyện, mãi đến khi có danh sách xuất hiện, Trần Xuân Hồng đã gạch hai tên của Chung Ý với cô.
Chung Ý không nghĩ gì nhiều, chỉ ôm vai Mạnh Tư Duy nói: "Bé ngoan đi huấn luyện thôi.
"Mạnh Tư Duy cũng mất mát chép miệng nhìn bóng lưng của Bùi Thầm trước phòng học mới.
Cô nhìn thấy nhiều nhất chỉ là bóng lưng của anh!.
Cuối tuần đội thi đấu Trường Nghi phải huấn luyện cả ngày vì sắp đến hội liên ban các đội trường trung học bóng sàn rồi.
Mạnh Tư Duy không thể đến làm khản giá của cuộc thi toán lý hóa được, nhưng lòng cô cũng không có chút lo lắng mà vẫn nhớ rõ cuộc thi đấu đó, vừa kết thúc huấn luyện, cô vội vã thay quần áo, đoán chuyến xe công cộng ở ngã hai đường đến thẳng cổng trường học Sùng Đức.
Cô có linh cảm Bùi Thầm nhất định có thể xếp vào top, thậm chí sẽ là người đứng thứ nhất, cô phải đợi ở đây để có thể chúc mừng Bùi Thầm ngay lập tức.
Mạnh Tư Duy đợi sắp tới một tiếng đồng hồ ở cổng trường học Sùng Đức, cuối cùng cũng thấy người lục tục đi ra ngoài.
Cô nhìn thấy dáng vẻ có học sinh, có thầy giáo cũng có các phụ huynh.
Cuộc thi bên trong đã kết thúc.
Mạnh Tư Duy nhón chân lên để quan sát tình hình, đợi Bùi Thầm đi ra từ bên trong.
Có điều, cô nhìn thấy đầu tiên không phải Bùi Thầm mà là mấy bóng người mình quen biết.
Bốn bạn cùng lớp được Trần Xuân Hồng chọn đến xem trận đấu bước ra.
Trong bốn người đó cũng có cả Từ Đạt Long, anh ấy vừa nhìn một chút đã phát hiện Mạnh Tư Duy đang mong mỏi đứng ở ngoài cổng trường.
"Trời, kia không phải là Mạnh Tư Duy sao, đang đợi Bùi Thầm à?" Ngay từ lúc Từ Đạt Long đánh nhau với Mạnh Tư Duy không thắng nổi trước mắt cả lớp, anh ấy vẫn nhớ tới mối thù này sâu sắc.
Mạnh Tư Duy không để ý Từ Đạt Long, quay đầu hỏi lớp trưởng: "Lớp trưởng, kết thúc cuộc thi rồi sao, ngày hôm nay Bùi Thầm đứng vị trí thứ mấy?"Lớp trưởng đáp lời cô: "Đứng thứ nhất.
"Mạnh Tư Duy nghe Bùi Thầm đứng ở vị trí quán quân, một đóa hoa nhỏ trong lòng nổ tung một tiếng "tách".
Người cô thích đã đạt hạng nhất rồi.
"Có thật không?" Mạnh Tư Duy nhăn mày hỏi.
Lớp trưởng: "Thật.
"Giờ phút này trong lòng của Mạnh Tư Duy đều đầy vui mừng và kiêu ngạo, cô tiếp tục đi cà nhắc nhìn quanh, phải nhanh chóng đợi Bùi Thầm đến chúc mừng anh mới được.
Từ Đạt Long nhìn vẻ mong đợi của Mạnh Tư Duy, đột nhiên quay đầu nói chuyện với tay sai của mình, giọng cũng rất lớn.
"Ngày hôm nay trận cuối thật rất k.ích thích đúng không lớp trưởng.
""Nữ sinh trường Sùng Đức bất ngờ một giây, rồi sau đó mới cùng so thắng bại với Bùi Thầm.
"Lớp trưởng liếc nhìn Mạnh Tư Duy, nói: "Đúng vậy.
"Từ Đạt Long vừa nói, vừa dùng ánh mắt nhìn chăm chú Mạnh Tư Duy: "Đúng là nữ thần mà, đầu óc thông minh còn có hào quang tỏa ra sáng chói, cuối cùng cô ấy đứng chung một chỗ với Bùi Thầm giải đề mà đẹp mắt muốn chết luôn, đám nữ sinh sau lưng của tớ đều kêu ngào nức nở đấy.
""Lúc hai người thảo luận đề bài kia.
Đấy là lần đầu tiên tớ thấy Bùi Thầm kiên nhẫn với một nữ sinh như thế đấy.
"Từng chữ trong cuộc đối thoại của họ rơi vào trong tai của Mạnh Tư Duy, cô không thể làm gì khác hơn đưa mắt nhìn Từ Đạt Long đang đắc ý kiêu ngạo kia.
Cô không tức giận, những câu này chắc chắn là Từ Đạt Long cố ý trêu tức cô mà thôi.
Nói không chừng trừ việc có người tranh vị trí thứ nhất của Bùi Thầm là thật, còn tất cả đều do Từ Đạt Long tự biên tự diễn.
Thậm chí ngay cả "nữ sinh kia" là một nam sinh.
Huống hồ gì nếu là nữ sinh thì thế nào, chẳng qua chỉ thảo luận đề bài với nhau mà thôi, Bùi Thầm lại không nói gì khác với nữ sinh.
Mạnh Tư Duy tin mình đoán đúng.
Từ Đạt Long nói lưu loát một đống, kết quả Mạnh Tư Duy không phản ứng gì với anh ta cả, anh ta cũng chẳng thể làm gì khác đành hạ giọng nguyền rủa vài câu, sau đó kéo cả người mất mặt rời đi.
Mạnh Tư Duy lại chìm đắm trong sự vui mừng khi Bùi Thầm đứng thứ nhất.
Cô cong khóe môi lên tâm tình lấp lánh, sau đó cuối cùng cô cũng nhìn thấy bóng người mình ngày đêm mong nhớ.
Ở rất xa, Bùi Thầm ôm mấy quyển vở với giấy chứng nhận chắc là phần thưởng từ trường Sùng Đức cho cuộc thi này và bên cạnh anh! Còn một nữ sinh khác.