Trò Chơi Đang Load

Chương 43: Nhan Triết:Ông ỷ Tiểu Tường Vi đến mới dám tìm đường chết đủ kiểu đúng không!




Tiến hóa? Bánh Bao Xá Xíu còn tiến hóa nữa hả?
Tạ Tịch hoàn toàn không ngờ tới.
Bánh Bao Xá Xíu cũng không nghĩ đến chuyện nó có thể tiến hóa, khóa huấn luyện rõ ràng nói tác dụng cả đời của nó chính là tỏ vẻ đáng yêu, giải một chút sầu thôi mà.
Quả nhiên, giáo trình huấn luyện không đáng tin cậy!
Mèo con không khỏi đắc ý một trận, nó xoay một vòng tại chỗ: "Ba ơi ba ơi, con lợi hại không?"
Tạ Tịch xách nó xuống xoa nhẹ một hồi: Dọa cậu sợ chết khiếp, còn tưởng rằng nó bị bệnh.
Mặc dù Tạ Tịch không nói ra nhưng Bánh Bao Xá Xíu lại cảm thấy sự lo lắng của cậu, nó mặc cho cậu vò, trong lòng ngọt ngào: Mẹ thực sự rất dịu dàng.
Sau khi yên lòng Tạ Tịch lại hỏi Bánh Bao Xá Xíu một chút về tình huống cơ thể của nó.
Bánh Bao Xá Xíu nói: "Không đói bụng nữa, cảm giác toàn thân tràn đầy sức mạnh."
Vậy là được rồi, Tạ Tịch lúc này mới nhìn đến kỹ năng tăng thêm kia.
Bánh Bao Xá Xíu là tinh linh nhỏ của cậu, sau khi nó nở cậu liền thấy được tất cả thuộc tính của nó.
Tinh linh nhỏ Sơ cấp.
Phẩm chất Vàng.
Kỹ năng mới: Thuật nhập mộng.
Tạ Tịch điểm vào thuật nhập mộng, thấy được thông tin chi tiết.
Thuật nhập mộng: Một loại năng lực bóng đêm. Ban ngày cũng có thể dùng, ai còn không thể nằm mơ giữa ban ngày được chứ.
Điều kiện sử dụng: 1) Trong giấc mơ của người bị thi thuật nhất định phải có người thi thuật; 2) Người bị thi thuật nhất định phải nằm trong tầm nhìn của người thi thuật; 3) Chỉ sử dụng được trong Chuẩn Thế giới (không yêu cầu cấp bậc thế giới); 4) Không được đánh thức người bị thi thuật khi đang trong giấc mơ; 5) Cùng một đối tượng chỉ có thể sử dụng ba ngày một lần.
Điều kiện sử dụng kỹ năng này thật nhiều, nhất là điều đầu tiên, năng lực này có hạn chế rất lớn, muốn tự do tiến hành nhập mộng thì nhất định phải bị người ta mơ tới.
Chẳng qua đối với Tạ Tịch mà nói đây là một kỹ năng cực kỳ thuận tiện, có thể gọi là nắng hạn gặp mưa rào!
Với kỹ năng nhập mộng này, cậu đại khái có thể đi vào giấc mơ của các hoàng tử để thu thập tình yêu của bọn họ. Như vậy có thể tránh việc xung đột với các hoàng tử khác, tỷ lệ bị lộ giảm mạnh!
Dĩ nhiên cũng phải làm tốt công tác chuẩn bị, ví dụ như sớm tiếp xúc đủ các hoàng tử, thu được một phần tình yêu để bọn họ có thể mơ tới cậu. Tính ra cách này so với hình thức địa ngục trước đó quả thực đáng yêu hơn nhiều.
Tạ Tịch vuốt ve Bánh Bao Xá Xíu, môi mỏng khẽ cong lên:... Nhìn chung anh ta cũng quay đầu về làm người rồi.
Cậu dĩ nhiên không biết Giang Tà làm cái gì, chỉ là biết ơn X đã cho cậu quả trứng tinh linh này.
Mặc dù Bánh Bao Xá Xíu là một miếng thịt heo quay, nhưng lại là miếng thịt heo quay đáng yêu nhất trên đời.
Cuối cùng Giang Tà cũng bằng bản lĩnh của mình kiếm được 3 điểm thiện cảm.
Y tắt màn nước, nhắn tin cho Nhan Triết.
Nhan Triết trả lời y: "Ông lại làm cái gì đấy? Không phải đang nhìn Tiểu Tường Vi hả?" Ngoài miệng thì la hét nhưng hắn vẫn tới rất nhanh.
Vừa đến vườn hoa, nhìn thấy một mảng lớn hoa tường vi héo úa, trán Nhan Triết nảy gân xanh, tức giận rống lớn: "Lão Tà, con mịa nó ông đang làm gì đó!"
Hắn bước nhanh tới, thấy Giang Tà đang tựa vào đình nghỉ mát.
Sắc mặt người đàn ông trắng bệch như bậc thang bạch ngọc dưới chân y vậy, không có tí huyết sắc nào, đã thành bộ dáng như vậy mà hết lần này tới lần khác vẫn còn khẽ giương giương khóe miệng.
Cái đồ khốn nạn không sợ chết còn thích làm ra vẻ.
Nhan Triết ngoài miệng chửi rủa nhưng trong lòng lại nôn nóng, hắn đưa tay kiểm tra một lần, lông mày nhíu cực chặt: "Ông rốt cuộc đã làm cái gì?"
Giang Tà lười biếng đáp: "Thêm kỹ năng cho trứng tinh linh."
Nhan Triết: "..."
"Con mẹ nó, ông thêm kỹ năng cho trứng tinh linh lúc ở trong Chuẩn Thế giới?"
Giang Tà không lên tiếng.
Nhan Triết bùng nổ: "Sao ông không đi chết luôn đi!"
Mặc dù Giang Tà chỉ nói một câu như vậy nhưng Nhan Triết lại hiểu ra toàn bộ.
Quả trứng tinh linh phẩm chất Vàng kia là thứ tên xui xẻo này nhận được lúc bọn họ khai hoang cùng nhau.
Một thế giới đoàn đội cấp SS, lại thêm nhiệm vụ nòng cốt, phần thưởng qua cửa tuyệt đối là đồ vật phẩm chất Vàng. Nhan Triết được một kỹ năng Vàng nghịch thiên, Tần Qua Tranh được một cơ thể Vàng, còn Giang Tà được một quả trứng tinh linh Vàng mà ai cũng biết là không xài được.
Đừng tưởng nó có phẩm chất Vàng, nhưng nó lại là thứ ngay cả Zone cũng gắn mác "vô dụng", ngoại trừ việc tự có ý thức và tư tưởng, quả trứng này chẳng có chút giá trị nào. Ba mạng kèm theo đối với một phần thưởng Vàng mà nói là gân gà đến độ không thể gân gà hơn.
Lúc ấy Nhan Triết liền cười nhạo Giang Tà: "Giữ đi, để dỗ dành vợ!"
Giang Tà quả thực lấy đi dỗ vợ thật.
Nhưng nở ra để giải sầu chút là được rồi, cho nó thêm kỹ năng để làm gì!
Quả trứng kia tư chất bằng không, muốn tăng thêm kỹ năng cho nó trước tiên phải tinh lọc lại cơ thể, cấp bậc kỹ năng càng cao, tinh lọc càng phải thuần túy, lấy cá tính của lão Tà, vửa ra tay thì khẳng định kỹ năng không kém hơn phẩm chất Tím.
Mịa, y tinh lọc đến mức độ nào đây?
Nhìn dáng vẻ ngu ngốc này của y liền biết.
Nhan Triết vừa trị liệu cho y, vừa nhíu lông mày hỏi: "Ông tự ý thêm kỹ năng đúng không?"
Trong trạng thái triệu hồi không thể làm chuyện vi phạm ý nguyện của chủ nhân, nếu Tiểu Tường Vi không ra lệnh y thêm kỹ năng cho trứng tinh tinh thì y không thể làm, làm chính là vi phạm khế ước.
Giang Tà nhìn hắn như thể nhìn kẻ ngốc: "Ông cảm thấy vì sao tôi lại bị phản phệ?" Chỉ tinh lọc quả trứng thôi mà y đến độ không đứng dậy nổi hả?
Nhan Triết: "..."
Không trị nổi tên này, cái đồ bỏ đi tối ngày chỉ thích tự tìm đường chết!
Thật vất vả giúp y nối lại đống "xương cốt" gãy liểng xiểng, trán Nhan Triết cũng mướt mồ hôi, hắn hỏi Giang Tà: "Thế giới này của ông khó lắm hả?"
Hắn tức thì tức, cũng hiểu rõ Giang Tà.
Có thể là do độ khó của Chuẩn Thế giới quá cao, lão Tà sợ Tiểu Tường Vi bị nhốt ở trong đó cho nên mới làm ẩu.
Giang Tà bị hắn nhắc lại nhiệm vụ bực mình nọ, chỉ nói: "Em ấy còn nhỏ, kinh nghiệm không đủ."
Chuyện này cũng đúng, lần đầu tiên Nhan Triết một mình khiêu chiến Chuẩn Thế giới cấp S suýt chút nữa cũng bị nhốt ở trong. Chuẩn Thế giới cấp S phần lớn đều có kết cấu hoàn chỉnh, cảm giác như một thế giới chân thật không nhìn ra bất cứ sự hư cấu nào, mà chân thực luôn khiến người ta mê loạn, có rất nhiều người nguyện ý bị vây ở trong đó.
Không phải không thể hoàn thành nhiệm vụ, mà là không muốn đi.
Người yêu ở đó, sự nghiệp vất vả gây dựng nên ở nơi đó... Vô số dụ hoặc níu tay níu chân, đi thế nào được.
Nhan Triết nhìn vườn hoa tường vi khô héo, hỏi Giang Tà: "Tiểu Tường Vi đã qua cửa một thế giới của ông, sao hồn ý còn chưa trở về?"
Giang Tà nói: "Lần này hẳn có thể về mấy cái."
Nhan Triết thở phào, ngẫm lại lại thấy tức giận: "Ông ỷ Tiểu Tường Vi đến mới dám tìm đường chết đủ kiểu đúng không!"
Giang Tà nhớ đến Tạ Tịch, trong lòng ngứa ngáy: "Đừng ghen tị, ông ghen tị không nổi đâu."
___
Có thuật nhập mộng này, trái tim Tạ Tịch bình tĩnh hơn phân nửa, chí ít không cần lo lắng chuyện mình sẽ bị vây ở địa phương quỷ quái này.
Bánh Bao Xá Xíu rất hoài niệm Lục hoàng tử, nó nhỏ giọng hỏi: "Ba sẽ tiến vào giấc mơ của Sirius hả?"
Lục hoàng tử khẳng định sẽ mơ tới Tạ Tịch, Tạ Tịch có thể dễ dàng tiến vào giấc mơ của anh ta.
Cả giọng nói và trái tim Bánh Bao Xá Xíu đều mềm ra: "Anh ta thật đáng thương..."
Tạ Tịch vỗ vỗ trán nó, không nói đi hay không đi.
Lục hoàng tử còn chưa trở lại, nhưng Tạ Tịch biết anh ta sẽ quay về. Seyin Hall chết rồi, mà Sirius đã sớm tái sinh.
Tạ Tịch nhìn thanh tiến độ nhiệm vụ.
Bởi vì lúc trước load cho nên thanh tiến độ của Ngũ hoàng tử rút lại còn 11%.
Bây giờ nhìn lại 11%, tâm trạng Tạ Tịch hoàn toàn khác biệt, 16.66...% đã là giá trị đầy nhất của một người, vậy 11% này lại có một ý nghĩa khác thường.
Tạ Tịch còn nhớ rõ, cậu vốn đi tham gia nhạc hội với Ngũ hoàng tử, trước khi đến nhạc hội tiến độ đã tăng đến 15%, sắp tiếp cận giá trị cao nhất rồi.
Tạ Tịch căn bản không làm gì, tình yêu của Ngũ hoàng tử đã sắp đầy...
Ừm, có chút không đành lòng xuống tay.
Không thể nghĩ như vậy, Tạ Tịch quyết tâm tàn nhẫn, nhất định phải hoàn thành nhiệm vụ, nhất định phải rời khỏi nơi này!
Mắt thấy sắc trời dần tối, Tạ Tịch hành động.
Thừa dịp Lục hoàng tử còn chưa trở lại, tin Seyin Hall chết còn chưa truyền ra, phải mau tiến vào giấc mơ của Ngũ hoàng tử để thu thập tình yêu.
Tạ Tịch có khuôn mặt dự trữ, muốn chui vào cung điện của Ngũ hoàng tử là chuyện dễ như trở bàn tay, cậu biến thành bộ dáng của thị nữ, đường đường chính chính bơi vào.
Ngũ hoàng tử còn chưa trở lại, cậu dễ dàng tìm được một chỗ ẩn núp.
Ánh sáng tán đi, đèn sứa thắp lên cũng là lúc màn đêm buông xuống thế giới dưới đáy biển.
Ngũ hoàng tử trở về, tâm trạng tựa hồ khá tốt. Tạ Tịch không dám tiến lên, cũng không biết cụ thể xảy ra chuyện gì, cậu lặng lẽ đợi ở trong tẩm cung, chờ Ngũ hoàng tử.
Qua chừng một giờ, Ngũ hoàng tử về tẩm cung, hắn ta uống một ít rượu, tùy tiện ngâm nga một khúc nhạc cũng cực kỳ dễ nghe.
Tạ Tịch không nhìn thấy hắn ta nhưng trái lại vẫn tưởng tượng ra được dáng vẻ thoải mái không gò bó của người này.
Ngũ hoàng tử đến phòng tắm ngâm mình tắm rửa, sau khi trở về gảy đàn một lát, lại ngồi trên bàn cúi đầu viết viết mấy thứ, lúc này mới lên giường.
Tạ Tịch để Bánh Bao Xá Xíu đi thăm dò tình huống.
Bánh Bao Xá Xíu la to: "Oa oa oa."
Tạ Tịch: "?" Cậu không dám lên tiếng.
Bánh Bao Xá Xíu hắng giọng nói: "Không, không có lông... "
Tạ Tịch: "..." Quỷ gì vậy! Nhân ngư dĩ nhiên không có lông!
Bánh Bao Xá Xíu bay qua, sau một lúc lâu đánh giá liền trở về truyền đạt lại: "Anh ta đang ngủ rồi!"
Tạ Tịch lặng lẽ đi ra, mặc dù thuật nhập mộng là kỹ năng của Bánh Bao Xá Xíu nhưng người sử dụng là Tạ Tịch, cho nên Tạ Tịch phải đi ra, nhìn thấy người bị thi thuật mới sử dụng được.
Tạ Tịch rón rén, từ từ đi đến bên giường, dần dần thấy được hình dáng của người đàn ông kia.
Tạ Tịch: "!"
Bánh Bao Xá Xíu nhỏ giọng nói: "Anh ta đi ngủ mà không mặc lông."
Lông với không lông cái gì, rõ ràng là không mặc quần áo! Tạ Tịch nhìn thanh niên khỏa thân trên giường, con mắt đau nhức.
Bánh Bao Xá Xíu không chê lớn chuyện: "Ối chao, chỗ này có lông này..." Hình như còn giấu một cái gì đó rất bự.
Tạ Tịch tóm chặt con mèo nhỏ, nhét vào trong áo mình.
Bánh Bao Xá Xíu oang oang kêu lên: "Coi một chút thôi, cho con coi một chút thôi mà."
Nhìn cái quỷ, tuổi nhỏ không chịu học mấy thứ lành mạnh gì cả! Tạ Tịch không buông tay.
Đáng thương Tạ Tịch muốn thi thuật liền phải nhìn chằm chằm Ngũ hoàng tử, vị này thản nhiên cực kì, đi ngủ không mặc quần áo thì thôi đi, ngay cả chăn mền cũng không đắp!
Tạ Tịch không dám đắp chăn cho Ngũ hoàng tử, sợ đánh thức hắn ta. Cậu chỉ có thể cố định tầm mắt trên khuôn mặt của vị này, sử dụng thuật nhập mộng.
Viu một tiếng, Tạ Tịch đổi địa điểm.
Bánh Bao Xá Xíu bay bên cạnh cậu: "Đây là nơi nào?"
Tạ Tịch cũng không biết, có điều nhắc nhở dưới góc phải đã thay đổi – [Sử dụng thuật nhập mộng thành công, ngài đang ở trong giấc mơ của Randall Atlantis.]
Mặc dù Tạ Tịch chưa hiểu rõ tình huống trước mắt nhưng đã ở trong giấc mơ của Ngũ hoàng tử rồi thì không có gì cần lo lắng cả.
Tạ Tịch vừa định đứng lên khỏi ghế, cửa liền mở, ngay sau đó một đám thị nữ nối đuôi nhau tiến vào.
Từ này thực sự không đủ sức diễn tả chính xác được, từng nhân ngư một vội vã bơi vào. Mỗi cô đều cầm một cái khay, trên khay đặt không ít thứ.
Tạ Tịch chưa kịp nhìn, một vị thị nữ lớn tuổi đã mỉm cười nói: "Thưa thiếu gia Hall, ngài nên chuẩn bị rồi."
Tạ Tịch chớp mắt mấy cái, hoàn toàn không rõ phải chuẩn bị cái gì.
Đám thị nữ vui mừng hớn hở, giở một cái khay, bày ra một bộ lễ phục trắng tinh lấp lánh ánh sáng rực rỡ, chỉ nghe cô ta nói: "Điện hạ tự mình thiết kế lễ vật cho ngài, thực sự trông cực kỳ xinh đẹp."
Tạ Tịch mơ hồ có dự cảm xấu.
Lại có một vị nhân ngư nói: "Mau mau chuẩn bị thôi! Chốc nữa xe hoa sẽ tới, đừng làm lỡ giờ lành."
Tạ Tịch: "..."
Đây hẳn là "hôn lễ trong mơ" trong truyền thuyết đúng không?
- ---— ♥• •♥ —----

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.