Trò Chơi Sinh Tồn Vô Hạn

Chương 25: Thiên tai (13)




Editor: Tô
꧁LẠC CẨU TEAM꧂
______________________________
Một tấm bảng trong suốt xuất hiện trước mặt Tô Hàn, trên đó viết --
Tên: Tô Hàn (Đã xác thực tên thật)
Cấp: 2 (Kinh nghiệm 15/30)
Nghề nghiệp: Nhà dinh dưỡng học (Tư chất trung cấp, kinh nghiệm 15/30)
Độ no bụng: 220/220
Độ sạch sẽ: 220/220
Thể lực: 220/220
Sau đó, giọng nói máy móc vang lên "Hệ thống đang xử lý, vui lòng đợi."
Sau khoảng nửa phút, nó tiếp tục "Bạn nhận được 20 (ngày sống sót)*5 = 100 điểm."
"Bạn nhận được phần thưởng Extra, bạn có thể chọn hai trong số các tùy chọn sau làm phần thưởng."
"A. Kinh nghiệm +5."
"B. Nhận một gói quà tuyệt vời, trong đó có nước khoáng *10, bánh mì bơ thịt *10, xà phòng *10, băng gạc *5."
"C. Giới hạn của độ no bụng, độ sạch sẽ, thể lực chia ra +20."
Tô Hàn không hề thiếu vật tư. Sau vòng thứ hai, cô tỉnh táo hơn nhận thức được thuộc tính cao vô cùng quan trọng. Vì vậy cô không ngần ngại chọn A và C.
Ngay lập tức, nội dung trên bảng trong suốt trở thành——
Tên: Tô Hàn (Đã xác thực tên thật)
Cấp: 2 (Kinh nghiệm 20/30)
Nghề nghiệp: Nhà dinh dưỡng học (Tư chất trung cấp, kinh nghiệm 20/30)
Độ no bụng: 240/240
Độ sạch sẽ: 240/240
Thể lực: 240/240
Điểm: 100
Sau khi lựa chọn, giọng máy móc thông báo "Bạn đã qua màn thành công, hãy tham gia vào màn ba của cuộc thi vào lúc 8 giờ sáng mai."
Sau khi nói xong, người chơi sẽ tự động thoát khỏi trò chơi và cabin trò chơi từ từ mở ra.
Tô Hàn bước ra khỏi cabin trò chơi, bắt đầu lướt diễn đàn trò chơi, muốn xem tình hình của những người chơi khác như thế nào.
Trong diễn đàn là một mảng bầu trời khóc than đau khổ.
[Trò chơi rác rưởi! Tôi đăng ký tham gia làm người tình nguyện thì bị xe tông trọng thương nặng, cuối cùng thì chết vì thiếu đồ y tế... Nói ra thì không ai tin lại có người có thể đen đủi như vậy.]
[Tôi bị lốc xoáy cuốn đi vì ăn cơm chưa đủ độ no bụng, mệt tâm không muốn nói chuyện nữa.]
[Độn đồ ăn, độn đồ đùng, chỉ duy nhất không độn đồ dùng chống lạnh. Ngày thứ 13 của game bị đông cứng đến độ không thể không out phó bản, có ai khổ bằng tôi không chứ?]
[Há há há! Lúc không chịu đựng nổi tự dưng thăng cấp, ba mục thuộc tính khôi phục toàn bộ điểm max cây, vận khí quá tốt!]
[Sau cơn lốc xoáy, tiến độ dọn dẹp thấp hơn 35% debuff trung cấp được kích hoạt - môi trường sinh thái của hòn đảo bị phá hủy và tất cả cư dân trên đảo thể lực -40 mỗi ngày. Cười hông nổi (nhịn không được khóc, hông nhịn được, òaaaaa——). Nếu không phải tại debuff trung cấp quá hung tàn, tiêu hao quá nhiều thuốc thì tui vốn có cơ hội qua màn rồi!!]
[Tốn gần hết hàng tồn kho mới vất vả thông quan, thưởng extra lại là kho tuỳ thân! Gớt nước mắt, bố mài rốt cuộc cũng là người chơi có kho tuỳ thân rồi.]
[NPC với người chơi khó phân biệt rõ, bị bẫy không chỉ một lần.]
[Vất vả sống đến được ngày 19, cho là có thể thuận lợi qua màn, ba thuộc tính tự động khôi phục đầy cây. Kết quả buổi sáng ngày 20 debuff trung cấp -40 thể lực, debuff bệnh dịch -60 thể lực, trực tiếp Game Over. Trong kho tuỳ thân của tui có thuốc men mà! Chỉ là lười dùng liền bị knockout trong một đợt, out game một cách sạch sẽ gọn gàng..... A a a a a a a a, người này đã phát điên rồi, không cần quan tâm đến.]
Tô Hàn làm mới diễn đàn, phát hiện mỗi người chơi không may đều có bất hạnh riêng. Chỉ là không nghĩ tới có rất nhiều kiểu chết rất 'đặc biệt'.
Khi nhìn thấy bài đăng cuối cùng, trong Tô Hàn căng thẳng, âm thầm cho bản thân giới hạn "Thể lực phải duy trì trên 75%, không ai biết được chuyện gì sẽ xảy ra trong giây tiếp theo." Có thể đột nhiên xảy ra chuyện ngoài ý muốn, ngay cả thời gian phản ứng cũng không có thì sẽ cuốn người chơi đi trong một đợt.
May mắn thay trải qua lần dạy dỗ trước, "Chiến sĩ người tốt" vui vẻ chia sẻ kinh nghiệm biến mất không dấu vết. Đối với bí quyết sinh tồn, tất cả mọi người không hẹn mà cùng lựa chọn ngậm miệng không nói.
Tiếp tục đổi mới diễn đàn rất nhiều bài viết mới xuất hiện.
[52 triệu người chơi tham gia vòng thứ hai, 15,7 triệu người chơi được qua màn. Nói cách khác, tỷ lệ đào thải gần 70%, trò chơi càng lúc càng khó.]
[Theo thống kê có tổng cộng 824 người chơi thông quan. 800 người chơi này có phải là con người không? Tất cả đều đã trải qua khóa huấn luyện đặc biệt sao?"]
[Tui rất muốn xem video qua màn của các lão đại. Đã quỳ trên bàn phím cầu video ạ.]
[Tui phát hiện ở trong hoàn cảnh bừa bộn dơ dáy thì độ sạch sẽ rớt vô cùng nhanh. Tương tự nếu làm việc tốn sức độ no bụng rơi cũng nhanh.]
[Người chơi không kho tuỳ thân không có nhân quyền, trò chơi này còn chơi được không thế??]
Còn có người lên tiếng tuyên bố [Bản thân phát hiện một bí mật kinh thiên động địa, có thể gọi là BUG hệ thống! Sau đó tôi có thể qua màn khiêu chiến phó bản thứ ba suôn sẻ, cũng có thể một bước thành lão đại, từ đây đi về phía đỉnh cao của đời người! Các anh em, chờ chế ngày mai trở lại báo tin mừng!]
Ở dưới một đống người la ó, nói cái gì cũng có.
[Thôi rồi, lâu chủ chơi game ra xong phát rồ rồi. Thuốc cũng không độ được ông anh rồi!]
[Ngày mai trở lại báo tin mừng cho nên tôi nay mơ làm lão đại sao? Lâu chủ cố lên, you nhất định có thể làm được.]
[Lâu chủ thành công khơi dậy sự hiếu kỳ của tôi, ngồi chấm hóng kết quả ngày mai.]
[Tôi chỉ muốn nói, mở hack là phải bị ban account....Lâu chủ chú ý an toàn bản thân. Khoảng thời gian này nếu gặp phải giao hàng nhanh, đi bên ngoài, đến cửa nhà kiểm tra đồng hồ nước thì tuyệt đối đừng mở cửa.]
Có rất nhiều người trả lời bài viết, trêu chọc, chế nhạo, đùa dai, bầu không khí vui vẻ và hoà thuận.
"Bí mật kinh thiên động địa...." Tô Hàn lẩm bẩm mấy chữ này, hết sức tò mò cái bí mật đó là gì. Chẳng qua cô cũng không ngu mà mang phát hiện của mình nói ra, người khác cũng sẽ không. Coi như là ngày mai lâu chủ lại xuất hiện, đại khái cũng chỉ có thể nói đơn giản là thành công hay thất bại, không cho biết nội dung cụ thể.
Lại xem bài viết một hồi phát hiện hướng gió dần chuyển thành than phiền, tố khổ, Tô Hàn đóng diễn đàn "Trò Chơi Sinh Tồn Vô Hạn", mở diễn đàn "Cuồng Sinh".
Nơi tập trung những người cuồng sinh tồn, vẽ nên phong cách tươi đẹp không dính bụi trần.
Có người lên bài tuyên bố [Tui sẽ tích trữ nguồn cung cấp một cách điên cuồng trong thời bình, sương mù dày đặc cũng không ảnh hưởng đến niềm tin tích trữ của tui!]
Có người nói [Tiền giấy làm sao có thể mang tới cảm giác an toàn được? Sau khi bỏ tiền thuê phòng, những khác đều xài hết.]
Còn có người vô tư vui vẻ nói [Sống lâu như vậy mà lần đầu tiên nhìn thấy được sương mù dày đặc cực lớn, bão lốc xoáy cuồng loạn, cảm giác vô cùng hứng thú! Tiếc không trữ đồ dùng chống lạnh, không thể không rời phó bản trước thời hạn, bằng không thì rất muốn tự mình trải nghiệm một chút trôi nổi trên nước là cảm giác gì.]
Có người ngạo nghễ tỏ vẻ [Sương mù dày đặc, lốc xoáy, luồng khí lạnh, mưa đá, bão táp, lũ lụt đều đã trải qua trong thực tế rồi, chơi một trò chơi chơi thôi không phải rất dễ dàng sao? Suôn sẻ qua màn trong giây phút thôi.]
Tô Hàn xem diễn đàn "Cuồng Sinh" một chút, lại nhìn qua diễn đàn "Trò chơi sinh tồn vô hạn", trong lòng cảm thấy mọi người như sống ở hai thế giới khác nhau vậy.
**
Ngày thứ ba, Tô Hàn dậy thật sớm xử lý xong mấy chuyện lặt vặt, nằm vào cabin trò chơi sớm hơn mười phút.
Đúng 8 giờ sáng, những người tham gia dự thi đúng giờ ghi danh trò chơi.
Mắt hoa một cái, Tô Hàn bị màn sương mù dày đặc bao phủ.
Trong giây tiếp theo, âm thanh máy móc vang lên "Chào mừng bạn đến với 'Trò chơi sinh tồn vô hạn". Hiện tại người chơi có 100 điểm. Bạn có muốn vào thương thành trò chơi để mua sắm không?"
Tô Hàn lựa chọn "Đồng ý."
Bảng điều khiển thương thành hiện lên, cô quen cửa quen nẻo bắt đầu chọn mua hàng hoá.
Trên thực tế vòng thứ hai của trò chơi Tô Hàn đã mua rất nhiều thứ, cũng tiện tay nhận lấy hàng tích trữ của Thái Thịnh, vì vậy vật tư trong kho tuỳ thân nhiều vô cùng, cơ bản là không cần bổ sung.
Vì vậy để một số điểm mua thuốc men, cô dùng toàn bộ số điểm tích phân để mua vũ khí. Cuối cùng mua một cây kiếm cùng với một thanh gỗ dài một mét, còn tranh mua được một Desert Eagle(*) với 20 viên đạn. Tô Hàn nghĩ mặc dù cô không thể ngắm bắn, nhưng cô có thể cận chiến, dùng súng chĩa vào đầu người khác được mà! Như vậy tuyệt đối sẽ không thể nào bắn trượt được.
Vật tư dự trữ như sau——
100 xà phòng, 100 chai nước suối, 100 bánh mì bơ thịt, 69 túi bi sắt, thuyền chăn
Rương đồ ăn (Mì ăn liền, kẹo, chocolate, bánh quy, bánh mì đen, sữa bò, nước suối để chung với nhau.)
Rương nhu yếu phẩm hàng ngày (Xà phòng, bàn chải đánh răng, kem đánh răng, sữa tắm để chung với nhau.)
Rương y tế (10 bông băng y tế, 10 hộp chống viêm, 10 hộp thuốc mỡ, 10 hộp dầu xanh.)
Rương dụng cụ (1 balo, 2 ná cao su, cần câu, bi sắt rời, 4 cây nến, 5 bật lửa, 1 thanh magie, 1 đá đánh lửa, 1 kiếm, 1 thanh gỗ, 1 D.Eagle, 20 viên đạn, 1 dao găm, một số đồ trang sức bằng vàng.)
Rương đồ chống lạnh (Chăn mền, ủng đi tuyết, quần bông, áo khoác lông, khăn choàng, mũ, bao tay, thảm chăn lạc đà.)
Tô Hàn không muốn lãng phí thời gian. Sau khi mua xong lập tức tắt bảng điều khiển.
Hệ thống "Công việc chuẩn bị đã kết thúc, bây giờ người chơi có muốn tiến vào trò chơi không?"
Tô Hàn không chút do dự chọn "Đồng ý."
Ánh sáng trắng lóe lên, Tô Hàn chính thức bước vào vòng thứ ba của trò chơi.
Sau khi vào phó bản, hệ thống bắt đầu giới thiệu "Màn này là một trò chơi sinh tồn dưới bối cảnh thảm họa trên biển, hãy cố gắng hết sức để tồn tại."
"Chú ý 1: Sống sót qua ngày thứ 10, người chơi đạt điều kiện qua ải, có thể yêu cầu hệ thống rời khỏi phó bản bất cứ lúc nào."
"Chú ý 2: Thể lực bằng 0, nhân vật tử vong và người chơi bị loại khỏi trò chơi, mất tư cách thi đấu."
"Chú ý 3: Số ngày sống sót càng nhiều, người chơi sẽ nhận được càng nhiều phần thưởng cho việc qua ải."
"Chú ý 4: Nếu người chơi hoàn thành khiêu chiến cực hạn - sống sót trong phó bản này 15 ngày, bạn sẽ nhận được phần thưởng Extra. Sau 15 ngày, những người chơi sống sót trong phó bản này sẽ tự động dịch chuyển rời đi."
"Chú ý 5: Du thuyền C23 (máy chủ nơi người chơi đang ở) có 800 người chơi và 200 NPC thường trú."
"Chú ý 6: Từ 9 giờ sáng nay, thảm hoạ trên biển chính thức bắt đầu."
"Chú ý 7: Bạn ở phòng 201 và có chìa khoá."
Tô Hàn "...."
Cô giàu, vô cùng giàu, thời khắc này là lúc cô giàu nhất từ lúc bước vào trò chơi này đến giờ! Nhưng khi cô nhìn vào phần giới thiệu thì có loại dự cảm—— Trong phó bản này, tiền bạc giống như trở nên vô dụng vậy.
Tô Hàn quan sát xung quanh, phát hiện đây là một du thuyền sang trọng, vui chơi giải trí miễn phí, tiệc buffet 24/24. Suy nghĩ một chút cô liền đi dạo trên du thuyền một vòng.
Thư viện, phòng đánh cờ, sòng bạc, hạng mục giải trí gì cần có đều có hết, chẳng qua Tô Hàn đi dạo nửa ngày không thấy chỗ để tiêu tiền. Cuối cùng cô quyết định đi đến phòng buffet tự phục vụ để ăn một bữa no nê.
Thức ăn ngon lũ lượt được dọn ra trên bàn ăn.
Tô Hàn lấy một cái bánh Tiramisu hình vuông nhỏ nếm thử, thấy mùi vị không tệ. Lấy tiếp hai xiên thịt dê, ba xiên cánh nướng và ba xiên đậu hủ nướng, trốn trong góc phòng thích ý ăn.
Theo thời gian trôi, người trong phòng ăn dần dần đông lên. Có vài người trên mặt mang vẻ hoảng hốt nhưng cũng có vài người vẫn bình tĩnh như thường thưởng thức thức ăn, giống như đang đi nghỉ dưỡng.
Tô Hàn không dấu vết quan sát mọi người, chú ý đến những khuôn mặt hoảng hốt.
===========================
Tác giả có lời muốn nói:
Số ngày để giải phóng khỏi phó bản không nhất định là 20 ngày, đối với phó bản thảm hoạ trên biển là 15 ngày.
**
Độc giả: Thái Thịnh đương nhiên là có vấn đề! Bởi vì tác giả cho hắn cái tên!
Tác giả: Có lý, tôi không phản bác được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.