Trò Chơi Vượt Ải Dạy Dỗ

Chương 4: Level 1 (1)




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cố Ngôn nhìn thấy Đinh Tô thì không nhịn được co giật khóe môi: "Sao cô lại ở đây?"
Đinh Tô: "Tôi nên hỏi anh mới đúng, sao anh lại ở đây?"
Cố Ngôn còn chưa kịp trả lời thì giọng nói máy móc lại vang lên lần nữa.
[Hoan nghênh đi vào trò chơi vượt ải dạy dỗ, cửa thứ nhất: Làm quen.]
Đợi sau khi âm thanh máy móc nói xong, hai người tiếp tục im lặng không nói gì.
Đinh Tô không chịu được tình huống xấu hổ như thế này: "Khụ khụ, cái này, đêm qua tôi mới tiến vào đây và hoàn thành cấp độ mở đầu. Còn hôm nay thì anh biết rồi đấy, chúng ta đang nói chuyện trên sofa thì tôi tiến vào đây."
Cố Ngôn im lặng lúc lâu mới nói: "Hôm qua tôi cũng bị kéo vào đây hoàn thành cấp độ mở đầu."
Phản ứng đầu tiên của Đinh Tô khi nghe anh nói là tò mò nhiệm vụ sơ cấp của anh là gì, hơn nữa cô cũng thành thật hỏi.
Sau khi phản ứng lại thì lập tức bịt miệng mình lại, thuận tiện lùi về sau vài bước.
Cố Ngôn: "..."
Đinh Tô giả vờ như không có gì: "À, vậy bây giờ chúng ta làm gì?"
Cố Ngôn: "Tìm nhiệm vụ, trước tiên xem là nhiệm vụ gì đã."
Lần này căn phòng khá bình thường, trong phòng ngủ có một cái bàn, tủ quần áo, giường, cái gì cần có đều có.
Đinh Tô phụ trách tìm trong tủ quần áo. Cố Ngôn phụ trách tìm ở bàn và giường. Sau khi phân chia ra hai người bắt đầu nhanh chóng tìm kiếm.
Cố Ngôn nhanh chóng tìm thấy ba mảnh giấy dưới gối, một tờ giấy giống như tờ giấy viết nhiệm vụ ở màn sơ cấp.
"Hai người vừa mới gặp mặt, làm sao có thể vui vẻ làm tình khi chưa tìm hiểu nhau? Mau đến chào hỏi, tìm hiểu đối phương đi."
"Nhiệm vụ: Hoàn thành yêu cầu của bạn trong khi không để cho đối phương lên đỉnh!"
"Nhắc nhở: Nữ hoàn thành yêu cầu số 1, nữ hoàn thành yêu cầu số 0. Nếu có một người điền không đúng sự thật, bảng ghi chú sẽ biến mất, thời gian trò chơi bắt đầu lại sẽ sau 12 tiếng, hãy nghiêm túc."
"Nhắc nhở: "Nếu nghiêm túc làm mà vẫn mắc sai lầm hoặc sai sự thật, bảng ghi chú sẽ không biến mất."
Cố Ngôn xem xong, thì cầm lên bảng ghi chú số 0 bắt buộc của mình.
Bắt đầu là tên họ, giới tính, số đo 3 vòng đều ổn.
Nhưng phía sau: Đường kính núm vú khi đầu v* chưa cương cứng, đường kính núm vú đã cứng không bao gồm quầng vú, độ mẫn cảm của đầu v*, màu sắc môi âm hộ, độ mẫn cảm của âm đế, vị trí điểm G (xin miêu tả tỉ mỉ, ví dụ như: Ngón tay duỗi vào 5cm hướng về phía nào)...
Vô số câu hỏi lấp đầy 2 mặt giấy, 25 câu hỏi.
Cố Ngôn nhìn Đinh Tô đang lục tung đồ đạc ở trước mặt, lại nhìn bảng câu hỏi trên tay.
Anh thở dài nói: "Đinh Tô, tìm được rồi."
Cô nghe thấy thì lập tức đứng lên, tăng chạy đến bên cạnh đội trưởng nhà mình: "Thế nào, là cái gì vậy? Có khó không? Vẫn 18+ như vậy à?"
Cố Ngôn im lặng, trực tiếp đưa nhiệm vụ và hai bảng câu hỏi cho cô.
Sau khi Đinh Tô cầm lấy xem, không nhịn được chửi tục: "Đm."
Cô nhìn về phía Cố Ngôn, không nhịn được thốt lên: "Đội trưởng, làm sao đây?"
Hai người trao đổi thông tin mình lấy được.
Sau đó Cố Ngôn phân tích: "Điều đầu tiên chúng ta có thể xác định là tỷ lệ thời gian là 1:5. Lúc chúng ta tiến vào là khoảng 1 giờ rạng, chúng ta nên ra khỏi đây trước 6h sáng, cũng là 24h đồng hồ trong trò chơi."
"Đã xác định thời gian xong, tôi vừa nhìn đồng hồ đếm giờ ở đầu giường, có lẽ đã bắt đầu từ khi chúng ta bước vào cửa hàng trò chơi."
Đinh Tô nói thêm: "Theo như chúng ta biết thì chỉ có thể ra ngoài nếu hoàn thành nhiệm vụ, tạm thời chưa biết đến cách nào khác."
Cố Ngôn gật đầu: "Đúng vậy, hơn nữa cũng không biết nơi này có cung cấp đồ ăn hay không, không thể mạo hiểm ở lâu được, cho nên tôi cảm thấy nên nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ."
Đinh Tô: "Cũng không biết có nhà vệ sinh không, lỡ như không nhịn được thì sao."
Cố Ngôn: "... Cô nói rất có lý."
Có lẽ hệ thống trò chơi nghe được bọn họ nói nên âm thanh máy móc lại vang lên.
[Phòng vệ sinh sẽ được mở cho các nhiệm vụ cần sử dụng, ở nhiệm vụ này chỉ có bồn rửa.]
[Không có sẵn đồ ăn, nhưng người chơi có thể mua ở cửa hàng.]
Đinh Tô: "... Tôi nghĩ tôi có lẽ là người đầu tiên trong lịch sử dùng bồn rửa là toilet."
Cố Ngôn: "..."
Đinh Tô: "Đừng lo, đội trưởng, tạm thời tôi còn chưa buồn vệ sinh, tôi cũng sẽ không làm những chuyện như vậy đâu."
Cố Ngôn: "... Được."
Sau đó hai người lại im lặng.
Đinh Tô cũng không chịu nổi bầu không khí lúng túng này nên phá vỡ sự im lặng: "Ừm, bây giờ tốt nhất là hoàn thành nhiệm vụ càng sớm càng tốt."
Cô nghĩ đến bảng báo cáo số 1 cần điền, không khỏi nhìn xuống thân dưới của đội trưởng: "Vậy chúng ta bắt đầu nhé?"
Cố Ngôn liếc nhìn cô: "Cô rất gấp sao?"
Đinh Tô nói: "Không phải, tôi không có, anh đừng nói linh tinh."
Cố Ngôn nhíu mày hỏi: "Theo tôi biết thì cô đang độc thân?"
Đinh Tô sửng sốt: "Đúng vậy."
Cố Ngôn thở nhẹ ra một hơi: "Vậy được, tôi cũng độc thân."
Đinh Tô lại sửng sốt, ôi ý đội trưởng là gì? Là ý hai người chúng ta ở bên nhau hả?
Cố Ngôn nhìn bộ dạng ngốc nghếch của Đinh Tô thì giải thích: "Như vậy tránh cho việc hai chúng ta có khả năng ngoại tình, lỡ như cô có bạn trai, tôi làm như vậy rất có lỗi với người ta, cho dù là vì nhiệm vụ."
Đinh Tô nghĩ "quả nhiên là tự mình đa tình" mà đáp: "Vậy thì tôi yên tâm rồi, tôi độc thân từ trong trứng."
Cố Ngôn: "Độc thân từ trong trứng? Ngại quá, nhưng có chuyện này tôi hơi thất lễ, tôi còn muốn hỏi một chuyện." Anh dừng lại rồi nói tiếp: "Cô là xử nữ à?"
Đinh Tô im lặng, lần đầu tiên có người hỏi thẳng cô như vậy, cô hơi ngượng ngùng nói: "Đúng vậy, còn anh?"
Lần này Cố Ngôn cũng mất tự nhiên: "Tôi cũng thế."
Tốt, cô biết rồi. Cả hai người đều không có kinh nghiệm, hai tay mơ.
Sau một lúc, Cố Ngôn bổ sung: "Nhưng cô yên tâm, tôi sẽ không làm đau cô."
Nói xong đi về phía giường.
Đinh Tô nhìn hai vành tai đỏ ửng của đội trưởng nhà mình thì cảm thấy khuôn mặt anh tuấn có thêm phần dễ thương.
Cô cảm thấy trong lòng mình yên lặng sản sinh ra thứ gì đó, cô biết đó là hạt giống tình cảm với Cố Ngôn.
Cô và Cố Ngôn quen biết đã lâu, anh là đàn anh hồi đại học của cô, sau khi tốt nghiệp đều làm ở cục cảnh sát.
Từ hồi đại học,Cố Ngôn đã là người tình trong mộng của rất nhiều nữ sinh. Diện mạo đẹp trai, thành tích ưu tú, gia cảnh tốt, năng lực xuất chúng, nhiều tài năng. Tóm lại, chính là con nhà người ta.
Cô quen biết anh lâu như vậy rồi nhưng chưa từng có bất kỳ suy nghĩ gì là bởi vì cô biết anh quá ưu tú, ưu tú đến mức cô cảm thấy mình không xứng với anh.
Cha mẹ Đinh Tô đều là bác sĩ, cả hai đều chết trong một tai nạn y tế khi cô còn nhỏ, là bà nội nuôi cô khôn lớn. Hai năm trước bà nội cũng mất, cô chỉ còn lại một mình.
Cô lớn lên thanh tú, thành tích cũng tốt. Nói thẳng ra là thuộc loại bình thường, trừ phi cô gặp vận may lớn chứ nếu không chả có gì đặc biệt.
Một khi đã như vậy thì tại sao phải dành tình cảm cho anh?
Nhưng bây giờ...
Nói không chừng cô gặp phải vận may thì sao? Có lẽ đội trưởng thích người bình thường như cô thì sao!
Vào lúc Đinh Tô ngây người thì Cố Ngôn đã ngồi xuống mép giường, nói với cô: "Ngẩn người gì đấy, lại đây hoàn thành nhiệm vụ đi."
Đinh Tô lấy lại tinh thần, đi đến.
Nghĩ nhiều như vậy làm gì, chuyện tình cảm chỉ có thể thuận theo tự nhiên, không thể ép buộc.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.