Trở Về Làm Thiên Tài

Chương 103: Chương này là về đá bóng (phần bảy)




Sáng hôm sau, bọn tôi đã có mặt tại sân bóng của học viện trước một tiếng để chuẩn bị cho trận đấu vào lúc 9 giờ sáng. Với lợi thế sân nhà và thời tiết thuận lợi, bọn tôi tự tin sẽ giành được chiến thắng. Thời gian một tiếng trôi qua nhanh chóng, trên khán đài đã chật kín người, tạo nên không khí vô cùng sôi động, náo nhiệt. Trái lại, không khí dưới sân căng thẳng hơn bao giờ hết. Khi trọng tài thổi còi khai cuộc, đội bạn tấn công mạnh mẽ, qua đó đã tiến sát khung thành của bên tôi, tuy nhiên, Long Vương đã ngăn chặn thành công và nhanh chóng chuyền bóng bổng lên cho tôi. Tôi đỡ bóng bằng ngực và bắt đầu phản công.
Khi tiếp cận vòng cấm, tôi đã thực hiện một đường chuyền dài cho Thắng, cậu ta nhảy lên chuẩn bị để đánh đầu nhưng lại bị hậu vệ đối phương cản phá. Bóng được phá đến chân của Thành, cậu ta đi bóng vượt qua hai hậu vệ đối phương và xâm nhập vào trong vòng cấm, sau đó thực hiện cú sút vào góc xa khung thành. Tuy nhiên, bóng đã đập vào cột dọc và rơi gần vị trí của Duy Anh (cho ai không nhớ, đội hình của bọn tôi vẫn giữ nguyên là 3 – 5 – 2, với Thịnh là thủ môn, Hùng, Long Vương, Hưng là hậu vệ, tiếp theo, Quang và Dũng là tiền vệ phòng ngự, Thành, tôi, Huy là tiền vệ hai cánh và tiền vệ trung tâm và cuối cùng, Thắng và Duy Anh là hai tiền đạo chính của đội). Thấy bóng đến, Duy Anh đã chuẩn bị sút nhưng đã bị hai hậu vệ đối phương áp sát không cho sút, không còn cách nào khác, Duy Anh đã đánh gót chuyền cho tuyến hai.
Huy nhận bóng từ Duy Anh, quan sát thấy Thắng đang ở vị trí thuận lợi để dứt điểm, nên đã thực hiện một đường chuyền. Khi bóng gần đến chỗ Thắng, thủ môn đối phương đã lao ra ôm trọn trái bóng trong tay. Bọn tôi thấy vậy, nhanh chóng quay lại phần sân bên mình, khi trở về vị trí, tôi nhận ra rằng đội hình của đối phương là 5 – 4 – 1, đó là lý do vì sao bọn tôi gặp khó khăn khi chuyền bóng cho Thắng và Duy Anh nhưng lại dễ dàng tấn công ở hai cánh, tôi đoán rằng hai hậu vệ cánh này là năm nhất. Chiến thuật mà bọn tôi đã luyện tập trong những ngày qua để đối phó với đối thủ hôm nay gần như chẳng có hiệu quả, mặc dù mới đá được 10 phút ở hiệp một, bởi vì bọn tôi nghĩ rằng đối thủ sẽ chơi đội hình giống bọn tôi.
Tôi khuyên cả đội rằng nên tập trung tấn công ở hai cánh, và ngay sau khi tôi nói xong, tôi bất ngờ cảm nhận được một vật gì đó vụt qua mặt tôi với tốc độ chóng mặt. Khi tôi quay đầu lại, tôi đã thấy trái bóng nằm yên trong khung thành của bên tôi, thủ môn bên tôi đứng như tượng và ngỡ ngàng trước cú sút vừa rồi. 10 người bọn tôi cũng chung một cảm xúc, và bên trên khán đài cũng vậy. Tôi nhìn để xem ai trong đội bạn đã thực hiện cú sút vừa rồi, và tôi bất ngờ khi thấy đó là hậu vệ và cũng là đội trưởng của đội bạn, anh ta có dáng vẻ tương đối giống với Long Vương. Do cú sút từ đội trưởng đội bạn, nên đội bạn tạm thời dẫn trước đội tôi với tỉ số 1 – 0. Đột nhiên, Long Vương cũng muốn thực hiện cú sút từ xa, bọn tôi thấy vậy liền tránh sang hai bên để cho anh ta sút.
Tôi ngạc nhiên khi thấy 10 thành viên bên đội bạn cũng tránh ra hai bên để cho thủ môn của họ đối mặt trực tiếp với cú sút của Long Vương. Tôi cảm thấy có điều đó không đúng nhưng không biết tại sao lại có cảm giác như vậy. Khi Long Vương thực hiện cú sút, bóng đi theo một quỹ đạo rất lạ và tốc độ nhanh không tưởng, tưởng chừng bóng sẽ bay thẳng vào lưới như dự tính của mọi người nhưng bằng một cách nào đó mà trái bóng đã nằm gọn trong tay của thủ môn đội bạn.
Khán đài nổ tung trong tiếng hò reo sau pha bắt bóng kỳ diệu vừa rồi, không ai có thể tin rằng có thể bắt được cú sút như thế, cả bọn tôi cũng không thể tin vào mắt mình khi thấy thủ môn đối phương bắt được cú sút của Long Vương. Chưa dừng lại ở đó, thủ môn đối phương đã ném bóng mạnh về phía tôi, quả bóng từ từ lăn đến chân tôi, dường như thách thức tôi sút để anh ta bắt. Tôi đã chấp nhận thách thức của thủ môn đối phương, tôi đi về phía khung thành đội mình, đặt bóng ở điểm 11m. Chuẩn bị lấy đà, Long Vương có vẻ muốn nói gì đó với tôi nhưng tôi đã bảo anh ta lát nữa hãy nói. Long Vương đồng ý.
Sau khi lấy đà từ trong khung thành, tôi đã lao về phía trái bóng như một mũi tên và thực hiện một cú sút cực mạnh, khiến trái bóng bay theo một đường thẳng và tốc độ cực nhanh, nhanh hơn nhiều so với cú sút của Long Vương và đội trưởng đội đối thủ. Mặc dù thủ môn đối phương đã phán đoán đúng quỹ đạo của bóng, và đổ người đúng hướng để chuẩn bị bắt trái bóng, nhưng anh ta lại chạm những đầu ngón tay vào trái bóng khiến bóng dội vào xà ngang và sau đó bật vào trong khung thành.
Khán đài lại nổ tung trong tiếng hò reo sau pha gỡ hòa của tôi, tôi hơi ngạc nhiên khi thấy thủ môn đối phương gần như có thể bắt được cú sút của tôi, may mắn thay, cú sút của tôi đã thành công. Tỉ số đã được cân bằng 1 – 1, thời gian còn lại của hiệp một sau đó không có gì đáng chú ý, chỉ là những pha tiếp cận khung thành rồi bị phá bóng. 45 phút của hiệp một cứ thế trôi qua mà không có thời gian bù giờ và hiệp một đã kết thúc với tỉ số hòa một bàn thắng cho cả hai bên.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.