Trở Về Làm Thiên Tài

Chương 17: Gặp lại nhân viên nữ




Ly không tin tôi, cô ấy liền chạy vào chỗ con tim trước thì thấy đây không phải là nhà nghỉ mà là nhà hàng, thấy vậy cô ấy chạy sang chỗ lý trí thì thấy đây vẫn lại là nhà hàng. Ly đứng lặng người một lúc, sau đó cô ấy quay lại chỗ tôi, cô ấy xấu hổ và nói lời xin lỗi tôi vì lúc trước thấy tên của hai nhà nghỉ cũng tên như thế này ở trên mạng và có rất nhiều cô gái bị những tên đàn ông lừa là yêu theo con tim hay là lý trí, khi những cô gái chọn xong thì những người đàn ông đó sẽ dẫn những cô gái ấy đến đúng yêu cầu họ chọn.
Ly sợ bị tôi lừa vào nhà nghỉ nên mới tát tôi, tôi nói với Ly là tôi không sao và muốn cô ấy sớm trả nợ hai cái tát oan cô ấy dành cho tôi. Ly không biết phải làm thế nào, cô ấy chỉ tay lên trời và bảo có đĩa bay, thấy thế tôi quay ra nhìn thì bị Ly hôn vào môi, Ly xấu hổ và chạy nhanh vào bên trong quán con tim, trước khi đi cô ấy nói vào trong đấy chọn món trước, tôi đứng đơ người một lúc lâu và nghĩ tại sao lại bị cô ấy lừa lần nữa đã thế lại còn bị đánh lén.
Lúc sau, tôi giật mình và trở về trạng thái bình thường vì nghe thấy tiếng bát vỡ, tôi vội chạy vào trong quán thì thấy quần áo của Ly bị dính đầy nước canh, tôi vội chạy đến chỗ Ly cởi áo ngoài của tôi ra và bảo cô ấy vào trong nhà vệ sinh thay đồ, thấy tôi nói vậy Ly định nói là không sao đâu nhưng khi nhìn thấy ánh mắt của tôi, cô ấy đã làm theo lời tôi nói. Tôi lần lượt hỏi từng người trong quán nhưng không ai trả lời tôi, tôi định dùng vũ lực để ép bọn họ nói ra nhưng Ly đã thay đồ xong, cô ấy chạy ra kéo tôi ra ngoài nói:
- Tớ không sao đâu, lúc ấy tớ chạy nhanh quá nên đã đâm phải nhân viên phục vụ khi đang bê nước canh và thế là bát nước canh ấy đổ vào người tớ, cậu yên tâm nó không nóng đâu.
Tôi vẫn hơi mất bình tĩnh vì thấy Ly bị vậy, sau đó tôi đã bình tĩnh hơn khi Ly nói muốn về nhà. Tôi giả vờ đi vệ sinh để gọi điện thoại, tôi gọi cho Long Tứ vì đây là chỗ tôi cho anh ta hoạt động, Long Tứ đến rất nhanh và làm theo chỉ thị của tôi là không để bất cứ ai ở trong nhà hàng ra ngoài. Tôi đưa Ly về nhà, cô ấy hứa sẽ giặt áo tôi thật sạch sẽ để còn trả lại, tôi nói cô ấy không cần phải trả lại, cứ giữ lấy mà dùng, thấy vậy Ly ngại ngùng và đi vào trong nhà.
Tôi trở lại quán con tim, tôi cùng với Long Tứ bước vào trong, mọi người trong quán thấy bọn tôi thì định ra về nhưng đàn em của Long Tứ đã đứng ở ngoài chặn hết cửa, tôi nói với mọi người trong quán là không cần phải hoảng sợ và chỉ muốn biết Ly bị làm sao. Lần lượt từng người một đến chỗ tôi nói Ly bị một nhân viên nữ trong quán hất nước canh lên người và cô ta còn đe dọa ai nói thì người đó sẽ bị đánh, thấy bên tôi có nhiều người nên họ mới dám cho tôi biết, tôi không trách họ và để cho họ ra về.
Tôi nói lớn với giọng rất tức giận:
- Chủ quán đâu ra đây tôi bảo.
Chủ quán từ bên trong đi ra, tôi liền túm cổ áo ông ta hỏi nhân viên nữ kia đâu thì ông ta lắc đầu nói không biết, tôi cho Long Tứ tìm kiếm khắp quán và đã tìm thấy cô ta trốn ở nhà kho, khi Long Tứ lôi cô ta đến trước mặt tôi thì đó lại là nhân viên nữ lúc trước làm cho công ty nhà Ly gần bị phá sản. Tôi đến gần hỏi cô ta có nhớ tôi là ai không, tôi nghĩ trong đầu: Cô ta đáng ra phải ở trong tù rồi chứ nhưng sao cô ta lại ở đây được và tại sao cô ta lại làm vậy với Ly, để trả thù cô ấy à. Cô ta lắc đầu tỏ ý không quen biết tôi, tôi bực mình nên hỏi cô ta sao lại trốn khỏi tù thì cô ta lại nói mình chưa đi tù lần nào, cô ta nói tiếp với tôi là đã nhận nhầm người, người đi tù đó là chị sinh đôi của cô ta.
Sau khi nghe cô ta nói vậy, tôi càng tức giận hơn và hỏi cô ta sao lại làm vậy với Ly thì cô ta nói trả thù cho chị của mình, cô ta còn nói vì Ly mà gia đình nhà cô ta tan nát. Tôi cảm thấy lời nói cô ta có chút sai nên bảo Long Tứ điều tra, một lúc sau Long Tứ nói với tôi là cô ta nói dối, cô ta không có chị em sinh đôi nào cả, cô ta đã trốn khỏi tù và đã tiếp cận chủ quán này để được làm nhân viên trong quán.
Khi nghe Long Tứ nói xong, tôi lao đến chỗ ta tát hai cái và nói:
- Này thì không quen tôi, diễn giỏi ghê nhỉ.
Sau đó tôi gọi cho công an, họ đến rất nhanh và đưa cô ta đi. Tôi quay lại nhìn chủ quán, ông ta quỳ xuống xin tha, vì tôi là người dễ tính nên tôi chỉ bảo với ông ta là quán ăn này sẽ thuộc quyền quản lý của tôi, sau đó tôi lại giao quán này cho Long Tứ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.