Trở Về Làm Thiên Tài

Chương 21: Đối thơ




Khi Đức mở cửa ra thì thấy Long Vương và đàn em của anh ta quỳ xuống ở trước cửa phòng, ba người Văn, Đức, Thái, không hiểu chuyện gì, thấy ba người bọn họ Long Vương nói với bọn họ là muốn được gặp tôi, thấy vậy tôi đã từ bên trong bước ra nói với anh ta là không cần quỳ như vậy chỉ cần anh ta biết lỗi và hứa lần sau không làm như vậy nữa là được, thấy tôi nói vậy, Long Vương và đàn em đứng lên nói sau này tôi sẽ là đại ca của anh ta rồi quay người rời đi. Ba người kia thấy vậy thì há hốc mồm, bọn họ giờ mới chịu tin là tôi đã đánh bại Long Vương và lại còn được Long Vương nhận làm đại ca ngay trước mắt bọn họ.
Vì thành tích học tập của tôi ở học viên lại tốt nên được rất nhiều người chú ý đặc biệt là những đứa con gái nhưng họ chỉ khen tôi học giỏi chứ không khen tôi đẹp trai bởi vì tôi không quan tâm nhiều đến ngoại hình của mình, cũng như không ăn mặc đẹp và tóc của tôi đã bạc từ hồi cấp hai, tôi cũng chẳng biết kiếp này tại sao nó lại vậy, nhớ đến kiếp trước, tôi nhớ tóc tôi cũng đã bạc trắng và cũng từ hồi năm cấp hai, nhiều người nói tôi là do di truyền từ bố mẹ nhưng bố mẹ tôi đều nói không phải, theo tôi đoán chắc là do lúc ấy tôi bị trầm cảm và đã suy nghĩ đến cái chết rất nhiều. Kiếp này, tôi nghĩ cho dù tôi có học giỏi đến đâu mà ngoại hình không đẹp thì cũng chả có cô gái nào lại gần tôi và cũng vì lý do này Ly mới không sợ ai cua tôi đi mất.
Lên năm hai, tôi được tiến gần hơn với chuyên ngành và tôi cũng được học thêm nhiều kiến thức mới, ngoài học ra tôi còn được huấn luyện cách để chiến đấu với địch, được cầm súng như mong ước và cũng được học thêm võ. Trong một lần huấn luyện, vì mải say mê tập luyện nên áo tôi bị bung cúc áo từ bao giờ tôi cũng không biết và đã để lộ cơ bụng 8 múi, khi tôi để ý thấy cúc áo bị bung thì mọi người ở trong lớp đã tới chỗ tôi rất đông, họ bất ngờ vì bình thường thấy tôi mặc áo thì trông tôi rất gầy và hầu như không có cơ nhưng khi cúc áo bị bung ra thì những gì họ thấy khi trước giờ đã sai.
Tôi vội vàng chạy nhanh về phòng thay áo, khi tôi quay trở lại, mọi người đều lại gần tôi và hỏi sao lại có cơ bụng như vậy, tôi đã bảo với họ là mỗi ngày hít đất 100 cái, nhảy dây 100 cái, gập bụng 100 cái và chạy 100km. Nghe thấy tôi nói vậy, bọn họ đều không tin tôi vì tôi nói giống với ai đó mà tóc vẫn bình thường chỉ có đổi màu từ đen sang trắng nên họ vẫn cứ tiếp tục hỏi và chụp ảnh tôi cho đến khi thầy giáo thấy nhiều sinh viên tụ tập quanh tôi nên đã đến giải vây giúp tôi, còn Ly thì ở bên ngoài nhìn tôi với ánh mắt rất lạ và tôi không biết dùng từ gì để miêu tả. Hết tiết học, vì đã đến giờ ăn trưa, tôi đã hẹn Ly đi ăn cùng, Ly gật đầu đồng ý, trên đường tới căng-tin của học viện, Ly vừa nói chuyện với tôi vừa đảo mắt liên tục vào bụng tôi và khuôn mặt cô ấy như là đang thấy một món ăn rất ngon ngay trước mắt mình khiến cho cô ấy chảy cả nước miếng và muốn nhảy vào ăn ngay lập tức, tôi sợ hãi khi thấy Ly như vậy nên định chạy đến căng-tin gọi đồ ăn trước thì bị Ly giữ lại không cho đi và cô ấy vẫn tiếp tục nhìn tôi với ánh mắt thèm khát.
Theo tôi nghĩ, Ly làm như vậy là bởi vì từ khi quen cô ấy đến tận bây giờ tôi luôn mặc một chiếc áo dài tay và một chiếc áo cộc ở bên trong kể cả mùa hè nóng đến đâu thì tôi cũng mặc vậy vì nó che đi bắp tay và cơ bụng khá tốt. Lần đi biển lúc trước, tôi cũng mặc như vậy nhưng khi chuẩn bị xuống biển tôi đã bỏ áo dài tay ra ngoài, cất vào một nơi mà Ly không thể thấy được và lúc lên bờ tôi lại nhanh chóng mặc áo dài tay vào, cả quá trình ấy Ly đều không thể biết được mặc dù cô ấy luôn luôn để ý tôi để tôi không đi ngắm gái.
Vì thấy sắp đến căng-tin mà Ly vẫn còn khoác tay và nhìn vào bụng tôi nên tôi đã nói với cô ấy:
Ly ơi tớ bảo cậu này
Cậu đừng nhìn tớ như vậy được không?
Long bảo thì tớ xin nghe
Đây việc của tớ cóc cần cậu lo.
Ơ kìa nhưng mà Ly ơi
Cậu mà nói thế tớ sẽ cho cậu biết thế nào gọi là lễ hội.
Thế thì tớ kệ Long thôi
Cậu mà đánh tớ tớ sẽ kể với bố mẹ cậu cho cậu biết tay.​
Tôi giật mình khi thấy Ly đối thơ của mình như vậy, tôi không biết nói thêm gì nên vội vàng quỳ xuống lạy trình độ của Ly, Ly thấy thế thì cười lớn và bảo tôi đứng lên, tôi đứng lên thì không biết làm gì để thoát khỏi tình huống khó xử này thì Ly đã ra dấu hiệu là yêu cầu được khoác tay tôi, tôi đành phải nghe theo cô ấy và để Ly tiếp tục khoác tay và nhìn mình như hồi nãy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.