Tôi bên góc tường nhìn Ly, thấy cô ấy bấm và lướt liên tục ở điện thoại tôi không ngừng, đoán có chuyện chẳng lành, tôi rón rén, nhẹ nhàng đến chỗ Ly và ngó xem cô ấy đang làm gì, hóa ra cô ấy đang kiểm tra tin nhắn và cuộc gọi của tôi, tôi nghĩ cô ấy xem tôi có nhắn tin với gọi điện cho ai khác ngoài cô ấy không, rất may là tôi chỉ lưu số của bố mẹ, em trai với của Ly thôi và cũng đã xóa hết những cuộc gọi của bọn đàn em từ trước, còn về phần tin nhắn thì tôi hơi lo, tại tôi ít khi vào và mỗi khi vào chủ yếu để xem tin nhắn từ lớp, từ Ly.
Tôi lại thấy Ly lướt liên tục ngoài màn hình, tôi không biết cô ấy đang tìm hay đang làm cái gì, bỗng nhiên Ly để điện thoại tôi sang một bên, tôi vội xem bước tiếp theo cô ấy định làm gì thì thấy Ly lấy trong cặp của mình ra một chai nước để uống. Tôi quan sát từ đầu tới giờ trong lòng cứ thấp thỏm lo âu không biết cô ấy đã làm gì ở điện thoại của mình rồi và không biết mạng mình có còn không khi cô ấy đọc nội dung của tin nhắn trong các đoạn chat, khi thấy cô ấy để điện thoại mình sang một bên để uống nước thì nỗi lo trong lòng tôi đã bớt đi phần nào.
Sau khi uống nước xong, cô ấy lại cầm điện thoại tôi lên thì thấy màn hình của nó bị tắt, tôi cười thầm vì tôi nhớ đã để thời gian khóa màn hình là 15 giây nếu không hoạt động, Ly vội vàng mở điện thoại tôi lên và thấy điện thoại tôi có mật khẩu, cô ấy nhập ngày tháng năm sinh của tôi vào thì không đúng, cô ấy lại nhập ngày tháng năm sinh của cô ấy vào và cũng lại không đúng, cô ấy nghĩ ra chắc chắn tôi để ngày hai người lần đầu gặp nhau nên đã nhập vào và kết quả vẫn không đúng. Tôi đứng bên ngoài nhìn Ly như vậy thì cười rất to, kết quả Ly phát hiện ra tiếng cười nên quay đầu lại và thấy tôi, tôi lại gần cầm lấy điện thoại từ trong tay Ly và nhập mật khẩu vào sau đó đưa nó cho cô ấy, tôi nói:
- Mật khẩu là 27 19 29 9 25, là thứ tự các chữ trong bảng chữ cái thường của tiếng Việt, không tin thì cậu cứ việc thử lại.
Ly tắt màn hình điện thoại tôi rồi thử nhập mật khẩu mà tôi bảo thì đúng thật là mở khóa được máy tôi, cô ấy nhanh chóng lên mạng và tra xem đó là những chữ cái gì, được một lúc thì Ly trả lại điện thoại cho tôi với khuôn mặt ngại ngùng, cô ấy hỏi tôi sao tôi lại đặt mật khẩu như thế mà không phải ngày sinh hay ngày gặp nhau, tôi cười sau đó bảo rằng mật khẩu này khó có ai biết được và còn các mật khẩu kia thì rất dễ phát hiện. Cũng may Ly thấy mà không hỏi tôi hoặc là do cô ấy không để ý màn hình khóa của tôi để hình một con Ly (hay còn gọi là Lân – một trong những Tứ linh trong thần thoại của Trung Hoa và các nước Đông Á) và màn hình chính của tôi để hình một cái ly rất to ở giữa màn hình.
Ly hỏi tôi là sao cô ấy không thấy chỗ xem ảnh của tôi ở chỗ nào, tôi nói:
- Ồ, hết kiểm tra tin nhắn, cuộc gọi của chồng xong rồi và giờ lại đến ảnh ở điện thoại, vợ tôi không có chút tin tưởng nào từ chỗ chồng mình à.
- Thế thì lát nữa để hòa nhau vợ sẽ cho chồng xem điện thoại của mình và cũng chống mắt lên xem chồng của mình có dám cầm lên xem không? – Ly vừa nói vừa nhìn tôi.
Tôi nhìn thấy có sự đe dọa trong mắt Ly nên không dám ho he hay nghĩ ngợi câu gì, chỉ dùng hai ngón tay của mình trượt vào màn hình chính điện thoại, sau đó có một màn hình bị khóa hiện lên, tôi nhập mật khẩu và các ứng dụng trong đó lần lượt hiện ra, tôi nhấn vào thư viện ảnh và đưa cho Ly xem. Cô ấy thay đổi biểu cảm từ bất ngờ rồi đến ngại ngùng khi thấy trong điện thoại tôi toàn là ảnh của cô ấy, Ly hỏi tôi chụp mấy tấm này từ bao giờ thì tôi nói chụp từ hồi cấp hai, tôi vừa nói xong, Ly nhìn tôi với ánh mắt đầy ghét bỏ, sau đó nói tôi là một thằng biến thái, tôi cố gắng thanh minh nhưng mà không được, hai bọn tôi rơi vào tình huống khó xử, cũng may lúc ấy lớp trưởng lớp tôi đến hỏi tình hình của việc hát thế nào thì hai bọn tôi mới bình thường lại.
Sau khi lớp trưởng đi, bầu không khí lại trở lại như cũ, lúc sau tôi và Ly quyết định bỏ qua chuyện này, hai bọn tôi bắt đầu tập hát với nhau bài mà tôi đã chọn. Thật không ngờ là bọn tôi hát khá hợp nhau và rất theo nhịp của nhạc, hát xong Ly có hỏi tôi bài mà tôi sẽ hát lúc đơn ca là gì, tôi nói rằng đó là bí mật. Tôi dù có nói đi nói lại bao nhiêu lần đi chăng nữa thì Ly vẫn nhất quyết muốn biết đó là bài gì. Sau hơn chục lần hỏi, Ly đã không còn đủ sự kiên nhẫn với tôi, cô ấy đe dọa tôi nếu tôi vẫn không nói, cô ấy sẽ kể bí mật của tôi cho cả trường biết và sẽ báo công an bắt tôi vì tôi dám chụp ảnh cô ấy mà trong khi không có sự cho phép. Tôi cười rồi đưa điện thoại ra, nhấn vào đoạn ghi âm, Ly ngạc nhiên và không biết tôi lấy điện thoại từ tay cô ấy bằng cách nào và từ bao giờ, lại còn ghi âm được lời cô ấy nói lúc nãy, Ly tức giận đến đỉnh điểm nhưng rồi lại nguôi đi vì không thể làm gì được tôi.